Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHƯƠNG 70:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Quý U thức giấc trong phòng không có bóng người nào, nhìn màn giường quen thuộc, trong phòng trang trí giống hệt, Quý U cảm thán nam nhân này chuyển hết cả Vĩnh Thọ cung đến đây sao, sợ nàng không quen sao?

Hành cung thật sự rất thoải mái, Quý U đang đắp chăn mỏng nhưng lại không thấy nóng chút nào. Thể xác và tinh thần đều thư thái, khẩu vị tốt hẳn lên, Quý U liếm liếm đôi môi tinh tế, đói quá!

Quý U chậm rãi đứng dậy chuẩn bị tự mình đi nhà bếp nấu canh cá… Thời tiết tốt như vậy mà không ăn canh cá thì quả là đáng tiếc.

Để dễ hoạt động hơn, Quý U chỉ mang một thân váy dài, mái tóc đen nhánh chỉ vấn thành kiểu như ý, cắm một cây Bích Ngọc trâm đơn giản, trên mặt không bôi phấn, da thịt trắng mịn như tuyết. Nếu không phải bụng nàng thật lớn, thì nàng hết như một hài đồng xinh đẹp vậy.

Hứa ma ma đi vào phòng, nhìn Quý U thì cảm thấy một trận buồn bực, chủ tử muốn đi tìm Hoàng thượng sao? Đã canh giờ này rồi, Hoàng thượng sẽ đến ngay thôi.

“Hứa ma ma, chúng ta đến phòng bếp được không? Ta muốn tự mình nấu ăn.” Quý U sợ Hứa ma ma cự tuyệt, chạy đến bên người bà ấy kéo ống tay áo làm nũng.

Vẻ mặt Hứa ma ma đầy hắc tuyến, có một lần Hoàng thượng thấy chủ tử làm nũng với bà, mặt đen đến mức không nỡ nhìn, oán khí muốn bay ra khỏi hoàng cung, tràn ngập kinh thành luôn đó.

Chủ tử thật sự muốn đi, Hứa ma ma đành nghe lời nàng, đến phòng bếp rồi không cho nàng đụng tay vào là được.

Vốn Niệm Hạ cũng muốn đi cùng, nhưng dù sao cũng phải có người canh chừng nội điện nên đành từ bỏ.

Đã chạng vạng tối, toàn bộ hành cung được bao phủ bởi ánh tà dương, nhiễm lên một tầng mỏng màu đỏ ửng. Ánh tịch dương chiếu lên nước trong phản ra ánh sáng, nhưng ngàn vạn sợi kim tuyến lung linh, cùng từng đợt sóng đong đưa. Bị non sông nước biếc, cảnh đẹp mê hồn vây quang, Quý U cao hứng nói Hứa ma ma đợi lát nữa hãy đi, nói xong lại sợ lát nữa Hứa ma ma không chịu đi, thành thật nhìn Hứa ma ma.
Lục Nhạc Dao và Phó Như Tuyết đang thưởng thức phong cảnh hành cung, các nàng đều là lần đầu tiên đến đây, nên cùng nhau đi tản bộ, Lý Ngưng Nguyệt mệt mỏi nên ở trong điện của mình nghỉ ngơi.

Hai người nhìn Tích tiệp dư đang cùng ma ma vừa nói vừa cười đi tới thì không hẹn mà gặp cùng dừng bước, đợi Tích tiệp dư tới rồi chào hỏi.

Quý U cho hai người đứng lên, “Không cần đa lễ, các ngươi không quay về dùng bữa tối sao?”

Đã lâu rồi Lục Nhạc Dao chưa nói chuyện với Tích tiệp dư, hiện tại không thấy lạ lẫm gì “Tích tỷ tỷ đi tìm Hoàng thượng sao? Muội và Phó muội muội thấy trong phòng chán nản nên cùng nhau đi dạo.”

Phó Như Tuyết không ngờ Lục Nhạc Dao và Tích tiệp dư lại quen thân như vậy, nàng không dám làm càn chỉ lẳng lặng đứng một bên, không nói gì.

“Không phải, ta muốn đến phòng bếp xem xem có gì ngon không, các ngươi tiếp tục tản bộ đi.” Nói xong, Quý U xoay người rời đi cùng Hứa ma ma.

Lục Nhạc Dao và Phó Như Tuyết chỉ có thể nói lời tạm biệt.

“Ai, vốn định cùng đến phòng bếp với Tích tiệp dư…”

Phó Như Tuyết thật hâm mộ Tích tiệp dư ra ngoài mà chỉ trang điểm đơn giản như vậy, người được chân chính sủng ái sẽ tùy ý thế đó, đến đâu cũng giống như trong hậu viện nhà mình vậy, không cần để ý đến ai. Trang điểm đơn giản chính là tin tưởng vào bản thân hay là tin tưởng vào Hoàng thượng? Đi phòng bếp, hẳn là tự nấu ăn sao? Có thể tùy ý sử dụng phòng bếp đã khiến người khác hâm mộ lắm rồi.

“Tỷ tỷ rất quen với Tích tiệp dư sao?”

Lục Nhạc Dao nghe vậy thì nhìn Phó Như Tuyết, giọng điệu buồn bã “Từng có duyên gặp qua vài lần, bất quá hình như Tích tiệp dư không thích giao hảo với người khác…”

“Là không thích giao hảo với các nữ nhân của Hoàng thượng sao… Tâm không động sẽ không đau, nếu chúng ta không ái mộ Hoàng thượng thì sẽ không thống khổ như vậy.” Phó Như Tuyết từng nghĩ vào cung thì sẽ an phận thủ thường, dựa vào tướng mạo của bản thân dù không được sủng ái nhất thì cũng không đến mức không có tiếng tăm gì. Nhưng nhập cung rồi mới biết trái tim đã rung động rồi, Hoàng thượng là nam nhân ưu tú nhất thiên hạ, không ai không muốn được ngài ấy chú ý đến.”

“Nhập cung rồi, chúng ta cũng là nữ nhân của Hoàng thượng, ái mộ với Hoàng thượng thì có gì sai trái. Muội muội… Sai là…” Lục Nhạc Dao nhỏ giọng nói bên tai Phó Như Tuyết.

Tà dương như máu, hào quang đầy trời, trong cung điện yên ắng, không ai nghe rõ hai người họ nói những gì.

Trong phòng bếp là một mảnh bận rộn, ngự trù đang xử lý các nguyên liệu tươi mới, một vị khác thì chuẩn bị phụ liệu… Quý U bị cưỡng chế phải ngồi ở một bên, chỉ được chỉ đạo không được nhúc nhích.

Nhìn nguyên liệu đã chuẩn bị xong, Quý U ngăn trở Hứa ma ma, tự mình cắt cá, cho thêm lòng trắng trứng và đồ gia vị, nàng vớt đậu đã luộc xong, đang định tiếp tục thì bị Hứa ma ma đoạt mất xoong nồi, cuối cùng Quý U chỉ có thể quay về kiếp chỉ đạo mà thôi.

Mùi hương chua cay bay vào mũi làm Quý U nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

“Chủ tử, ngài chỉ có thể uống vài muỗng mà thôi.” Hứa ma ma nhắc nhở.

Quý U thở dài “Biết rồi, biết rồi, chỉ là ta quá thèm ăn rồi.”

“Thời gian không còn sớm, để ngự trù chuẩn bị các đồ ăn khác đi, chúng ta về trước, chắc Hoàng thượng đã trở về rồi.”

Quý U gật đầu, lưu luyến không rời nhìn ngự trù đặt canh cá lên kháng giữ ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top