Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thiên Càn Địa Khôn chi Tiêu Ký Thiên (hạ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn là thiết định thiên càn địa khôn như cũ

Bối cảnh gốc đã rạn nứt.

OOC thuộc về ta.

____________________________________________________________

Kiếm Tử từ Khổ Cảnh trở về đã nửa năm.

Trong nửa năm, Kiếm Tử vẫn luôn an phận ở Đạo Cảnh, đóng cửa bế quan, rồi tìm Thương, Lận Vô Song và Tương Quân cùng uống trà luận đạo, tháng ngày này trôi qua vô cùng thanh nhàn.

Song dáng vẻ lúc này của Kiếm Tử so với Kiếm Tử ngày thường khi nhàn rỗi lại có khác biệt rất lớn.

Hơn nữa........ Không biết Kiếm Tử có tự mình nhận ra được không rằng gần đây thời gian đờ ra của hắn càng ngày càng nhiều.

Ngày nào cũng như thế, ba người cũng trò chuyện một lúc thì Kiếm Tử liền không nói câu nào nữa, Thương và Lận Vô Song cũng dừng bàn luận khiến không gian trở nên tĩnh lặng, Lận Vô Song giương mắt nhìn qua Kiếm Tử đang ngơ ngẩn bên này, còn Thương lại bình tĩnh uống trà, khiến Lận Vô Song trong lòng không ngừng thầm suy đoán nguyên nhân gì mà Kiếm Tử lại có hành vi dị thường như thế.

Dường như...........Điều dị thường này bắt đầu từ sau khi Kiếm Tử đi Khổ Cảnh về.

Hơn nữa đã rất lâu rồi Kiếm Tử không liên lạc gì với vị bằng hữu ở Khổ Cảnh của hắn, không lẽ họ cãi nhau rồi?

Nhưng ngày đó Kiếm Tử trở về trên thân thể đâu có tý tổn thương nào, chỉ là có thể nhìn ra tinh thần hắn có chút uể oải không vui , hơn nữa trên người bỗng xuất hiện một mùi hương khác lạ. . . . . . ! ! Mùi!

Mùi lạ?? Trên người Kiếm Tử có một mùi lạ ? ? . . . . . Nhưng không phải là. . . . . Kiếm Tử rõ ràng là. . . . .Chẳng lẽ . . . . . ? ! (*)

Đột nhiên nghĩ đến khả năng ấy khiến Lận Vô Song hoảng đến mức trợn to mắt quay sang nhìn Thương.

Chỉ thấy Thương chậm rãi gật gật đầu.

Lúc này không biết nên nói gì.

Bọn họ phỏng đoán không sai.

Ngày ấy, sau khi kỳ phát tình đi qua, cuối cùng Kiếm Tử cũng tỉnh táo lại, trải qua ba ngày điên cuồng, cho dù Kiếm Tử là Tam Giáo Tiên Thiên cũng cảm thấy thân thể hắn đau đớn vô cùng tựa như vừa từ trên đỉnh núi lăn xuống chân núi, hắn không khỏi nghĩ phải chăng bình thường hắn bắt nạt Long Túc nhiều quá, nên bây giờ Long Túc mới thừa dịp hắn không thể phản kháng để chỉnh hắn một trận.

Tất nhiên hắn cũng tự hiểu được điều đó là không thể nào, nhưng sự đau đớn không thể nói thành lời ở nơi hạ thân này tuyệt đối không phải là giả.

Mà sau đó, lúc Long Túc giúp hắn bôi thuốc mới thật sự khiến Kiếm Tử cảm thấy xấu hổ.

Đặc biệt là cảm giác khi bộ vị bị sử dụng quá độ kia cứ đi ngược với lý trí của hắn bỗng dưng trong lúc bôi thuốc cứ chảy ra chất lỏng dinh dính , thật khiến cho Kiếm Tử hắn muốn đâm vào tường luôn cho rồi.

Thế là Kiếm Tử đành đợi thân thể dễ chịu hơn một chút , rồi không từ mà biệt một mạch chạy về Đạo Cảnh bởi hắn không biết làm sao để đối mặt với Long Túc cả.

Kế đó là nửa năm ngơ ngẩn.

Có điều nguyên nhân khiến Kiếm Tử không chịu ra ngoài không chỉ vì tránh mặt Long Túc mà còn bời thân thể hắn đã có biến đổi.

Công năng sinh lý của Địa Khôn từ từ khôi phục, tuy không phải rất nhiều nhưng đúng là có ảnh hưởng đến sự phát huy công thể của hắn.

Cơ nhục , bắp thịt góc cạnh đã trở nên nhu hòa hơn, ngay cả góc cạnh nguyên bản rõ rang trên khuôn mặt cũng trờ nên mượt mà hơn, da dẻ cũng mềm mại hơn. Những biến đổi bề ngoài này nếu là người hay gặp hằng ngày sẽ không nhận ra được song vơi người lâu ngày không gặp chắc chắn sẽ phát hiện ra ngay .

Có điều việc biến đổi bề ngoài không khiến Kiếm Tử để tâm, thậm chí hắn cũng không chú ý những điều này, điều hắn lo ngại nhất chính là kỳ phát tình của Địa Khôn.

Thông thường, chu kỳ phát tình là từ hai đến ba tháng một lần, sẽ theo sự tăng lên của tuổi tác từ từ có xu hướng ổn định.

Kiếm Tử không thể xác định được khi nào kỳ phát tình của bản thân sẽ đến, nên hắn chỉ có thể ở yên trong Đạo Vực chờ kỳ phát tình đến để thăm dò quy luật của nó rồi sau đó mới lại có thể lại đi du lịch.

Tuy Kiếm Tử không có quá nhiều hiểu biết về một số việc, song hắn vẫn hiểu rõ bản thân trong kỳ phát tình sẽ suy yếu như thế nào, nếu đúng vào lúc như thế mà gặp phải kẻ thù thì đúng là khóc cũng không có chỗ mà khóc .

Nên Kiếm Tử vừa gạt mấy người ở Đạo Môn, vừa lén lút chuẩn bị thuốc ức chế kỳ phát tình, rồi chờ đợi kỳ phát tình đến, vậy mà chờ đến tận nửa năm .

Sự sốt ruột bất an không biết tự lúc nào đã bộc phát trong lòng Kiếm Tử, để tự trấn an chính mình hắn chỉ có thể không ngừng hoạt động bận rộn.

Thậm chí Kiếm Tử bắt đầu cảm thấy oán hận Long Túc.

Vào những lúc như thế này tại sao lại không ở bên hắn ............................

Còn chuyện lúc trước hắn trốn tránh y , lúc này cũng không cần nhắc tới làm gì.

Cứ như vậy lại thêm vài ngày nữa trôi qua, vào một buổi sáng sớm.

Kiếm Tử vẫn như bình thường cùng Thương ngồi luận bàn về kinh sách . Từ xương cụt bỗng có một luồng khí nóng dâng lên , giọng của Kiếm Tử bỗng trở nên run rẩy , bật ra một tiếng ngâm khẽ.

"A. . . . . . ."

Thân thể hắn run rẩy, luồng nhiệt lưu bốc lên từ nơi sâu trong khiến thân thể khô nóng, khí lực từ từ bị rút đi, Kiếm Tử gian nan lắm mới đứng vững được, mùi hương thanh đạm quanh thân hắn dần nồng nặc hơn.

Kỳ phát tình muộn màng của Kiếm Tử lại đến đúng vào lúc này, trước mặt mấy trăm đệ tử Đạo Môn như thế.

Thương đứng bên cạnh Kiếm Tử đã phát hiện sự khác thường , ngạc nhiên đến trợn tròn mắt :" Kiếm Tử, nhữ không làm sao chứ ?"

Đang định đưa tay ra đỡ lấy Kiếm Tử đã lảo đảo lung lay không đứng vững được nữa, bỗng có một bóng người hoa lệ nhẹ nhàng lách qua Thương.

Nho Môn Long Thủ Sơ Lâu Long Túc.

Là hảo hữu của Kiếm Tử ở Khổ Cảnh ( aka phu quân Kiếm Tử luôn).

Thương đưa mắt đánh giá người này qua một lượt , đảo mắt đã lóe lên tia tỏ tường.

Sau khi y xuất hiện, nét mặt Kiếm Tử lập tức bình tĩnh lại, khí tức vốn xáo động cũng tạm thời hòa hoãn xuống.

Xem ra vị Nho Môn Long Thủ này chính là Thiên Càn mệnh định của Kiếm Tử, có điều...........giữa hai người vậy mà lại chưa hình thành tiêu ký hoàn chỉnh.

Trong lòng Thương âm thầm suy tư, chậm rãi đi lên trước,

"Long Thủ."

"Huyền Thủ."

"...Mau ôm Kiếm Tử đi cùng ta đến đây đi, Kiếm Tử sắp không chịu nổi rồi."

Long Túc gật đầu, lập tức ôm ngang Kiếm Tử lên đi theo :" Làm phiền rồi."

Lúc Long Túc đến được nhà đá, thì mùi của Kiếm Tử đã rất nồng nặc không thể giấu được nữa.

". . . . . .Những thứ cần thiết ta sẽ đưa tới sau, nếu như có thể, sau khi kết thúc. . . . . . ta có mấy lời muốn nói với Long Thủ."

Thấy Long Túc gật đầu, Thương liền đóng cửa phòng đá lại, ngay lập tức mùi hoa quỳnh trở nên nồng nặc trong không khí, cùng mùi thủy tiên hòa quyện vào nhau, khó phân ra được...........................

Kiếm Tử bị dục hỏa làm cho mê man hắn cảm thấy mình được đặt lên giường đá mát lạnh, nhưng đại não vẫn là một mảnh hỗn loạn. Chợt có một chút nhói đau không cho Kiếm Tử thiếp đi, hắn cảm nhận được một bàn tay mát mẻ kề sát vào mặt mình, xúc cảm lành lạnh man mát ấy khiến cho hắn thoải mái thở dài một tiếng, thỏa mãn cọ qua cọ lại mấy lần, lông tơ hai bên thái dương dán vào hai bên gò má, khiến Kiếm Tử nhìn giống như một động vật nhỏ làm nũng muốn vuốt lông vậy.

Đôi con ngươi của Long Túc tối sầm lại,môi khẽ nhếch lên, bàn tay thon dài nhẹ nhàng xoa xoa mặt Kiếm Tử, mặt y không đổi sắc ngắm nghía biểu tình thỏa mãn của Kiếm Tử.

. . . . . Sau lần trước y có để ý, dường như Kiếm Tử rất thích tay y xoa xoa mặt hắn.

Y ôm lấy Kiếm Tử đã mềm nhũn , để hai chân hắn tách ra ngồi hẳn lên người y, ôm chặt hắn hôn tới tấp lên bờ môi hơi hé mở ấy, rồi khẽ cắn mút môi dưới đầy đặn, đầu lưỡi quấn quýt giữa răng môi,Kiếm Tử như tìm được một món đồ chơi rất thú vị, thế là hắn nhẹ cắn đầu lưỡi đang thăm dò khoang miệng mình của Long Túc, một bên cố đẩy vào, bên kia lại dùng đầu lưỡi đẩy ra, đưa vào rồi lại đẩy ra, cứ chơi qua lại như vậy đến quên cả trời đất, thậm chí từ cổ họng còn phát ra tiếng ùng ục đầy thỏa mãn nữa.

Đây rõ ràng là một động tác đầy dâm mị, nhưng dường như Kiếm Tử chỉ coi nó giống như hành vi thân mật bình thường , đầu lưỡi qua lại khiến nước bọt chảy xuống cằm thành dòng ướt cả vạt áo .

Long Túc mặc Kiếm Tử quấy y một hồi lâu, đến khi thấy hắn lộ ra nét mặt vừa sung sướng vừa khó chịu, y mới đưa tay đỡ gáy Kiếm Tử lên, đầu lười mềm mại quấn riết lấy đầu lưỡi Kiếm Tử, thâm nhập quấn quýt sục sạo khắp khoang miệng nóng ướt.

" Ừ................."

Kiếm Tử giãy dụa mấy lần, nhưng không tài nào thoát được nên đành buông xuôi, thuận theo cái hôn sâu này của Long Túc.

Một tay Long Túc nhẹ nhàng luồn vào trong quần áo của Kiếm Tử, chỉ hai ba lần kéo đẩy đã lột được hết y phục , để chạm đến làn da mượt mà của Kiếm Tử. Da hắn vốn mềm dẻo , đàn hồi nay đã trở nên trơn mềm, những vết thương vốn đã thành sẹo trên da cũng đã biến mất không một dấu tích.

Vòng eo mượt mà của Kiếm Tử mang đến xúc cảm tốt đến nỗi khiến Long Túc lưu luyến một hồi lâu, lâu đến nỗi Kiếm Tử cũng sốt ruột, hắn bèn đưa tay nắm lấy tay Long Túc hướng đến nơi bí ẩn đã sớm tràn nước thành lụt . Long Túc khẽ cười một tiếng, hôn hắn chụt một cái, mặc hắn mang ngón tay thon của y từ từ tìm đến cái miệng nhỏ lầy lội kia.

"A ừ. . . . . ." Nửa đoạn ngón tay thoải mái tiến vào hành lang hơi khép mở ấy, có dị vật xâm nhập khiến chất lỏng trơn dính càng chảy ra nhiều hơn, lúc Kiếm Tử nắm ngón tay của Long Túc khẽ nhấp vào huyệt khẩu cũng khẽ co rút lại , mang đến một chút khoái cảm nhỏ bé, nhưng như thế căn bản không thỏa mãn được dục vọng càng lúc càng mãnh liệt của hắn. Dục vọng khó bày tỏ hết được khiến Kiếm Tử bật ra tiếng nức nở khe khẽ, hạ thân hắn ưỡn lên cọ xát vào người Long Túc tựa như đang mè nheo làm nũng y vậy, trước sau đều không được thảo mãn, ngược lại khiến khát cầu của thân thể càng thêm mãnh liệt.

". . . . . . Khó chịu. . hức.... . . . Long Túc. . ."

Chậm rãi hôn lên khóe mắt ướt át của Kiếm Tử, từ từ lướt dọc theo nước mắt cắn mút xuống phía dưới, lưu lại một vệt đỏ dài đến tận ngực Kiếm Tử, đến đây y ra sức mút mát hai khỏa thù du đỏ rực trên ngực hắn kia, đồng thời Long Túc cũng đưa thêm hai ngón tay vào trong thân thể nóng ướt của Kiếm Tử, ba ngón tay của y còn nghịch ngợm dẫn dắt theo ngón tay Kiếm Tử đút vào sâu trong mật huyệt khiến nó càng co rút nhanh hơn, đợi đến khi y cảm thấy như vậy đã đủ rồi mới rút ngón tay đầy niêm dịch ra , lại dâm mĩ lau ngón tay đầy dịch lên gò má đỏ ửng của Kiếm Tử.

Sau đó, hai bàn tay y bao lấy đôi tay của Kiếm Tử giúp nó khẽ nâng tính khí dữ tợn đã nhẫn nại hồi lâu của chính y lên đặt vào ngay trước cửa nơi ướt át kia. Rồi chậm rãi đút từng tấc từng tấc của thứ thô to ấy vào trong mật huyệt đang co rút, đợi đến lúc đã hoàn toàn đút vào hết, cả hai người mới cùng nhau thở dài một tiếng.

" Đến đây, Kiếm Tử ngoan, ôm chặt vào nào." Y đưa tay đỡ eo giúp Kiếm Tử điều chỉnh tư thế của hai người, Long Túc vừa xoa nắn khe mông vểnh cao của Kiếm Tử vừa chậm rãi ra vào, mật huyệt lầy lội ướt át đã chuẩn bị xong từ lâu, giúp cho Long Túc có thể thoải mái tiến vào , làm đọng tác vào ra càng lúc càng mạnh mẽ, mỗi một lần rút ra đâm vào đều mang theo lượng dịch trơn lớn, nơi giao hợp giữa tính khí và tiểu huyệt phát ra tiếng nước tấm tắc đầy dâm mị . Hai chân Kiếm Tử kẹp chặt lấy eo của người trên thân hắn, tính khí tráng kiện ra vào khiến hắn thoải mái vô cùng , làm cả ngón tay và ngón chân mượt mà của hắn đều cong cả lên.

"Ha a, a. . . . . ."

Hai tay Long Túc khẽ đẩy hai khe mông của Kiếm Tử ra, khiến cho tính khí tiến vào càng sâu hơn, nhẹ nhàng rút ra rồi lại mạnh mẽ đẩy vào, biến đổi góc độ đa dạng để tìm kiếm bí ẩn, hai túi cầu mỗi lần va chạm vào miệng huyệt đều làm cho chất dịch tung tóe ra cả, dòng trong suốt cũng hòa lẫn một vài điểm bạch trọc, rồi bất chợt đâm vào một điểm mềm nhuyễn, mạnh mẽ nhấp vào vài lần, làm Kiếm Tử run bắn lên, lập tức bắn ra luôn.

Không chờ Kiếm Tử tỉnh hồn lại, Long Túc lại một lần nữa chen vào điểm mềm nhuyễn kia, nhục bích non mềm càng có rút nhanh hơn, tựa như ôm chặt lấy tính khí đang xâm nhập vậy, Long Túc bỗng kiềm chế chỉ đút vào thật nông, nhưng dù là vậy, Kiếm Tử cũng bị kích thích đến độ bắt đầu mê sảng rên rỉ.

"Không. . . . . . Không được! Ha a.... ừ."

"Ô. . . . . . Tiến vào. . . Tiến vào...... Đến ..... Càng sâu hơn......Chỗ ấy. "

Long Túc liền cúi người chặn miệng Kiếm Tử , cùng lúc hạ thân từ từ gia tăng tốc độ ra vào trong mật huyệt :" Kiếm Tử...... Kiếm Tử . . . . . ."

"A, ha .....a. . . . . . A ——! !"

Long Túc nhấn một nhát thật sâu, tính khí bỗng lớn lên một vòng nhét đầy mật huyệt ướt át, đút chặt kín lối vào mật huyệt , tinh dịch từng luồng từng luồng bắn vào sâu trong cơ thể Kiếm Tử . Dương cụ trước người Kiếm Tử cũng bắn ra lần thứ hai, thân thể hắn run rẩy, lại không ngừng khóc lóc giãy dụa tiếp nhận tinh dịch nóng bỏng của Long Túc.

Quá mức rồi. . . . . .Nhiều quá rồi. . . . . .

Theo luồng tinh dịch bắn vào , khí tức của hai người từ từ dung hợp thành một loại mùi mới.

Khi Kiếm Tử hoảng hoảng hốt hốt còn chưa tỉnh lại từ trong khoái cảm mãnh liệt, thì Long Túc bên này đã cảm nhận được rõ ràng liên kết giữa mình và Kiếm Tử.

Y áp má mình cọ cọ vào gò má Kiếm Tử, yêu thương ôm siết lấy eo hắn, chậm rãi đợi kết hợp hoàn thành.

_______________________________________________

p/s: Mừng tui mới ở rừng về , mừng tui xuống núi .... tung hoa.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top