Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Đồng Nhân Cha Nuôi

Warning 🔞
(Cuối cùng cũng dùng được cái này haha!!)

================================

Mấy ngày nay không có nhiệm vụ, Thiện Minh ở nhà nằm đến nhàm chán, Thẩm Trường Trạch lại không cho hắn tùy ý đi ra ngoài đánh bạc, muốn nói bản thân nhặt con trai về nuôi thì không bằng nói là nhặt một ông cha già đi.

Đừng có nói tới đánh bạc, bây giờ kể cả lúc ăn cơm cũng phải báo cáo cho thằng nhãi đó, hắn cầm lấy nước bênh cạnh bàn uống một ngụm.

“Không được, cuộc sống này quá con mẹ nó nghẹn khuất, quản cái rắm mi, lão tử muốn đi ra ngoài chơi.” Nói xong Thiện Minh liền nhảy khỏi sô pha thay quần áo, cầm chìa khóa ra cửa.

Chân trước mới bước ra ngoài, sau lưng Thẩm Trường Trạch đã về đến nhà, câu đầu tiên chính là gọi tìm Thiện Minh, hôm nay thật vất vả mới đem sức mạnh Long Huyết khống chế tốt, mặt khác lại đánh thắng toàn bộ Long Huyết Nhân trong trụ sở, nếu ba nghe được khẳng định sẽ rất vui vẻ.

Nghĩ vậy Thẩm Trường Trạch nở nụ cười thật ngọt ngào, vậy mà sau khi ở quanh nhà gọi to một hồi không thấy ai trả lời, mặt y xám ngoét rồi.

Thẩm Trường Trạch toàn thân phát ra một cỗ khí lạnh, đi đến bên bàn uống một ngụm nước, cười một tiếng “Hừ, để con nhìn xem ba rốt cuộc có thể chạy đi đâu”

Tại sòng bạc, sương khói lượn lờ, thanh âm ồn ào, trừ bỏ âm thanh tiếng xúc xắc, chính là nam nhân gầm rú cùng nữ nhân thở dốc, bầu không khí sòng bạc chính là như vậy, Thiện Minh lại cực kì thích.

Trên người mang theo khoảng 30 vạn, mà Thẩm Trường Trạch cũng sẽ không quản hắn chơi bao nhiêu tiền…… Má, dù sao tiểu tử đó cũng không ở nhà, mặc kệ đi vậy.

Kết quả lúc sau chơi mấy ván liền thua trắng 20 vạn , Thiện Minh chửi thề một câu, sau đó ngồi một bên tại quầy bar nhìn, không có hứng chơi nhưng cũng không muốn về nhà.

Về nhà có cái gì tốt đâu, ngày nào cũng yên tĩnh như đưa tang, nhàm chán muốn chết, còn không bằng ra ngoài làm nhiệm vụ.

Thời điểm Thiện Minh ở trên sô pha hút thuốc, một mỹ nữ đi tới “Ai da ~ anh đẹp trai, sao lại đi một mình thế này, cùng nhau chơi nhé?”

“Hử, ta hiện tại đã thua hết tiền, vẫn còn muốn chơi chứ?”

Mỹ nữ vẻ mặt xấu hổ, nhưng cũng chỉ có thể cười gượng “Không sao đâu anh đẹp trai, có tiền hay không cũng vậy à, vẫn có thể uống một chén nha.”

Thiện Minh liếc nhìn chén rượu trên tay cô nàng “Được, chính mình uy ta?”

Mỹ nữ lập tức liền thẹn thùng nói đáng ghét, Thiện Minh chỉ cười lạnh, nàng chỉ vừa mới nhấp một ngụm, chén rượu trên tay đã nhanh chóng bị cướp đi.

Thẩm Trường Trạch cầm lấy chén rượu trực tiếp uống lên, sau đó cúi đầu nhìn xuống nàng, ánh mắt lạnh đến mức có thể đông chết người, cô nàng thức thời tránh ra, chỉ còn để lại một mình Thiện Minh.

Thẩm Trường Trạch lấy đi mẩu thuốc lá hút dở trên miệng hắn “Xem ra ba rất thích nơi này, không chỉ có nơi này, còn có người ở đây?”

“Rất thích, vậy thì sao?” Thiện Minh bị y tìm thấy, cả người đều không thoải mái.

“Không có việc gì, chỉ là con lo lắng……” Thẩm Trường Trạch lại gần sát bên tai Thiện Minh “Ba lớn lên thật đẹp, con sợ bị người ta cướp mất.”

Thiện Minh nghe được lời này quả thật là không thoải mái, nói tới đẹp, tiểu tử Thẩm Trường Trạch này mới chân chính gọi là đẹp, cũng không phải khen tặng.

“Chơi cũng đã chơi, có thể về nhà chưa? Ba à.” Thẩm trường Trạch lễ phép sửa sang lại quần áo Thiện Minh, phủi phủi một ít tàn thuốc bám trên người hắn.

Thiện Minh cầm tay y “Nếu ta không muốn trở về?”

Thẩm Trường Trạch nhìn hắn, thấp giọng nói “Vậy con ở chỗ này làm ba tới khi chỉ có thể đem ba ôm về. ”

Mẹ nó, ông đây đúng là nuôi nhầm một lão cha rồi.

Thiện Minh đẩy Thẩm Trường Trạch, vẻ mặt không cam chịu đi theo Thẩm Trường Trạch trở về.

Một hồi về đến nhà, Thiện Minh liền cảm thấy không khí xung quanh có chút không thích hợp, theo bản năng nhìn tới thân thể thon dài của Thẩm Trường Trạch, bản thân lại không nói nên lời.

“Ba không phải nên cho con một lời giải thích sao? Ba ba?” Thẩm Trường Trạch cởi âu phục, trong đôi mắt lập lòe ánh sáng không rõ.

Thiện Minh không có gì để nói dối “Lão tử một mình ở đây, lại không có nhiệm vụ, nhàm chán muốn chết”

“Chúng ta đã nói, nếu ba muốn đi ra ngoài thì nói với con, con sẽ……”

Thiện Minh trực tiếp đoạt lấy quyền lên tiếng gào thét “Lão tử con mẹ nó là đàn ông bình thường, không phải đồ thiểu năng trí tuệ! Mi lại suốt ngày giống như trông con với ta?”

Thẩm Trường Trạch mặt không biểu tình nhìn hắn, sau đó đem hắn khiêng đến phòng đè ở dưới thân “Cường giả vi tôn*, con hiện tại mới là kẻ mạnh, mà kẻ yếu chỉ có thể bị chi phối, ba à, đạo lý này ba dạy con vẫn luôn nhớ rõ. ”
*Cường giả vi tôn mang nghĩa kẻ mạnh làm vua.

“Đệt mẹ nhà mi, suốt ngày dựa vào cái này mà giáo huấn lão tử” lúc nào cũng dùng câu này, nếu có thể hắn thật sự muốn quay về năm đó một phát bóp chết bản thân.

Thẩm Trường Trạch nhìn bộ dáng lẩm bẩm của hắn, nhịn không được hôn một cái, vảy rồng trên da như ẩn như hiện.

“Ta hôm nay cũng chưa chơi tận hứng, còn thừa mười vạn, bây giờ mi không hầu hạ ông thoải mái thì ngày mai cút ra ngoài ngủ một mình đi. ”

Thẩm Trường Trạch dở khóc dở cười “Con chỉ đáng giá mười vạn? Nếu là ba, muốn bao nhiêu con cũng nguyện ý.”

Nói đoạn đuôi rồng trơn trượt liền quấn lên đùi Thiện Minh “Lại bỏ nó ra à?”

“Ba không thích?” Thẩm Trường Trạch trêu đùa lắc lắc cái đuôi “Lần trước không phải ba cùng nó chơi rất vui vẻ sao?”

Phải nói Thẩm Trường Trạch khống chế sức mạnh Long Huyết rất tốt, còn có thể tự do bỏ đuôi ra trong hình thái loài người. Đuôi rồng chậm rãi thâm nhập vào bên trong, trơn trượt như rắn kích thích thân thể Thiện Minh tới cao trào.

Thẩm Trường Trạch hôn hắn, đầu lưỡi liếm quanh sườn cổ, dưới thân đau cùng cần cổ ngứa vẫn luôn làm thân thể Thiện Minh căng chặt.

“Ba à, ba thả lỏng một chút đi, bằng không tí nữa con vào sẽ rất đau.”

Thiện Minh cắn răng “Mi sao lại nói nhảm nhiều vậy chứ, muốn làm thì nhanh lên.”

Đương nhiên thời điểm Thẩm Trường Trạch bắt đầu tiến quân thần tốc, Thiện Minh cũng bất chấp đau đớn, hiện tại chỉ cảm giác được thân thể đạt được kích thích cùng khoái cảm cùng cực.

Đuôi rồng vẫn luôn quấn trên đùi Thiện Minh, giống như không biết vì sao có ý đồ chui vào hậu huyệt.

“Mi có thể khống chế một chút không…… Cái đuôi của mi?!! Muốn thọc chết ta sao?”

Thẩm Trường Trạch lau đi mồ hôi vương trên trán, vẻ mặt ủy khuất “Con không khống chế được, nó cũng rất thích ba.”

Ông đếch tin thằng nhãi mi không khống chế được!

“Ba à, hôm nay huấn luyện con đem toàn bộ đám người trong trụ sợ đánh thắng, ba không có gì muốn thưởng cho con sao?”

Thiện Minh đau đến hút khí “Muốn… Muốn cái gì?”

“Muốn ăn ba.” Thẩm Trường Trạch không ngừng vặn eo, hưởng thụ phần thưởng chỉ thuộc về riêng mình, nghe người dưới thân phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, thân thể càng thêm khô nóng.

Chờ đến khi vảy rồng trên da dần dần biến mất, Thiện Minh đã sớm đã chịu không nổi nữa, Thẩm Trường Trạch ôm lấy hắn, cười đem đuôi rồng thu về.

Nhẹ nhàng xoa lên dấu hôn xanh tím trên đùi hắn.

Cho dù thế nào cũng trông thật ngon miệng và hấp dẫn, thật khiến người ta không biết nên làm cái gì bây giờ, phải không ba.

================================
Lời editor: Cha Nuôi thì có kha kha hàng phiên ngoại do chính tay tác giả viết( phải gần 15 cái nhỏ lẻ) . Nhưng mỗi pn khá dài mà t thì cần đưa đến các thím bản edit hoàn chỉnh nhất nên mọi người chờ đợi giúp t nha. ^^ Với lại cũng còn vài ba pn của Châm Phong Đối Quyết nữa mà t mới mua trên Iqiyi. Edit xong đống đó thì t cũng về vườn là vừa haha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #dammy