Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

(8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A? A... A! Dạ được, được ạ."

Sáng sớm, văn phòng tại số 9 đường Đại Học, có thể nghe thấy tiếng Quách Trường Thành đang nghe điện thoại ngữ khí thay đổi liên tục, từ khiếp sợ, không biết làm sao... đến ngượng ngùng-- Quách Trường Thành ngượng nghịu nói với người bên kia điện thoại: "Em không cần quà, cảm ơn sếp, thật, thật sự không cần... cửa hàng miễn thuế cũng không cần, anh cũng đừng lo lắng quá, bản thân vui vẻ là quan trọng nhất... Ay, đi chơi vui vẻ, kỳ nghỉ viên mãn..."

Cuối cùng một câu chúc tốt đẹp chưa kịp nói xong, Sở Thứ Chi cùng Lâm Tĩnh đồng thời vỗ tập án xuống bán đứng dựng lên, Đại Khánh xù lên như một quả cầu lông.

Sở Thứ Chi: "Có phải không đây lão Triệu, ý gì đây? Cái gì mà kỳ nghỉ viên mãn? Y có đê tiện quá không vậy!"

Lâm Tĩnh: "Y chạy? Y nhanh như vậy liền vứt gánh mà chạy? Thiên lý ở đâu trời!"

Đại Khánh từ trên sô pha trực tiếp nhảy lên: "Cái tên khốn không biết xấu hổ, ngươi đưa điện thoại cho ta."

Quách Trường Thành ngượng nghịu buông ống nghe xuống: "Đã, đã cúp."

Đại Khánh rít lên: "Gọi lại! Điện thoại y gọi không được thì gọi thầy Thẩm!"

Không ngoài dự liệu, Triệu Vân Lan đã tắt máy điện thoại, tổng đài trả lời một cách thuần thục.

Nhưng điều mà mọi người trăm triệu lần đều không ngờ tới--

Thẩm Nguy chân trần đứng ở trên bờ cát, một tay nắm chặt cổ áo chính mình, một tay nắm chặt đai lưng, mặt đều ửng đỏ, thà chết chứ không chịu nhập gia tùy tục, thay cái quần đùi hoa lá kia vào.

Chơi cái gì chứ! Nhìn xem có nhục nhã không, quá nhục nhã luôn ấy!

Triệu Vân Lan vừa đuổi hắn vừa chạy: "Thử một chút thôi mà, không thử xem làm sao biết là không được? Ngươi chắc chắn sẽ thích. Thẩm Nguy, tiểu Nguy, đại bảo bối nhi... Ngươi toàn thân nguyên một cây đen, chính mình nhìn mãi không thấy chán sao? Còn không mau chuẩn bị bước qua cánh cửa chào đón thế giới mới... Ai! Không mặc thì không mặc, đừng nhảy xuống biển a!"

Thẩm Nguy bị y bức đến bờ biển, một chân bước xuống nước, di động trong túi thuận thế rơi xuống, vừa lúc có cuộc gọi tới, mới vang được một tiếng, di động liền hy sinh oanh liệt, màn hình đen thui.

Số 9 đường Đại Học, Quách Trường Thành vẻ mặt vô tội nói: "Thầy Thẩm không nghe điện thoại."

Đại Khánh tức giận, "ngao" một tiếng.

"Thầy Thẩm mày rậm mắt to, như thế nào lại có thể làm ra cái chuyện phản cách mạng này?!"

Hoàn Phiên Ngoại.

Ngồi edit mà cười như con điên các chị ạ :)

Sắp tới có thể mình và LienNhieu đang suy xét đến việc sẽ edit một số bộ đam mẽo mới :) mong mọi người sẽ ủng hộ chúng mình :)

Và chân thành cảm ơn đã gắn bó với chúng mình trong hơn 1 tuần lăn lê bò lết edit :) hí hí
Xin chào và hẹn gặp lại~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top