Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tin nhắn đến từ hội "Anh em cây chuối"

Anhsrealman: 8 9 16 12!!

Anhsrealman: 8 9 16 12 - 13 9!

Anhsrealman đã off.

Huy_love_myself: ???

Huy_love_myself: Chiện gì vại?

Lâm_ml: Cái mẹ gì vại?

Lâm_ml: Nói gì nói mẹ nó đi

Lâm_ml: Còn chơi số nữa :))

Mochi_kyomi: Bố mày đang làm toán...

Mochi_kyomi: Và bố mày đách muốn nhìn thêm số ở nơi nào nữa :))

Ahn_no_salt: Tao mày không thích chửi thề nhưng.....

Ahn_no_salt: Thằng nào nghĩ ra cái thể loại ngôn ngữ làm tao muốn chửi thề thế?

Lâm_ml: Rốt cuộc ông Ánh muốn nói cái mẹ gì?

Ahn_no_salt: Mấy bữa nay éo nhắn....

Ahn_no_salt: Tự nhiên xuất hiện lại...

Ahn_no_salt: Rồi nhắn mấy cái thứ khó hiểu.

Ahn_no_salt: Có vấn đề thần kinh :))

Mochi_kyomi: Kể cũng lạ

Mochi_kyomi: Từ lúc tạo nhóm đến giờ...

Mochi_kyomi: Nó có bao giờ nhắn đầu tiên đâu?

Mochi_kyomi: Lúc nào cũng đợi có người nhắn rồi vào rep.

Mochi_kyomi: Lạ à ngen! :))

Huy_love_myself: Ổng cũng không ở nhà.

Huy_love_myself: Chả biết đi đâu mất tăm luôn rồi!

Lâm_ml: Ông chơi trò mất tích à?

Huy_love_myself: Đách vui :))

Mochi_kyomi: Kệ đi!

Mochi_kyomi: Chắc tới tháng nên hâm hâm dở dở vậy đó

Ahn_no_salt: Anh em như quần què

Ahn_no_salt: Thằng em mất tích không lo

Lâm_ml: Ủa ủa?

Lâm_ml: Bộ ông lo cho ông Ánh hả?

Ahn_no_salt: Thật lòng chứ....

Ahn_no_salt: Đéo :))

Ahn_no_salt: Thân tao còn lo chưa xong ở đó lo cho nó

Mochi_kyomi: Như hạch :))

Lâm_ml: Xàm quần :))

Huy_love_myself: Tào lao riết quen :))

Ahn_no_salt: Còn chả phải lây từ tụi bay à :))

Huy_love_myself và 2 người khác
đã xem.

Nhà Lâm.....

- Mày với thằng Chíp định về Trung thật đấy à? - GuanLin thấy My đang dọn đồ đạc thì nói.

- Ừa! Vừa thăm ông.... với lại tui có chút việc - HyunMi nặng nhọc đem đống đồ nhét cho lại vào vali.

- Việc gì vậy? - GuanLin tò mò hỏi.

- Không lâu nữa là ông biết à! - HyunMi mỉm cười bí ẩn nói.

- Càng ngày càng xàm.... - GuanLin nói rồi bỏ đi về phòng...

Lâm vừa rời đi... ánh mắt My thay đổi... ánh mắt nó đầy thù hận.

Lâm đi đến tiệm bánh kem gần nhà mua bánh.... lúc ra khỏi tiệm thì gặp ngay ImYeon đang dắt xe đạp đi ngang qua....

- Lớp phó? - GuanLin nhìn thấy đồng học liền đi qua bên đó.

ImYeon cũng thấy Lâm đi lại liền dừng lại.....

- A! Lớp trưởng? Cậu sống ở đây à? - ImYeon mỉm cười nói.

- Ừ! Tớ ở khu nhà bên kia.... cậu cũng ở đây sao? - GuanLin đứng đối diện ImYeon, hai tay như thói quen đút tay vào túi quần.

- À không! Tớ đi học thêm gần đây.... nhà tớ ở khu G cơ! - ImYeon thở dài nói.

- Oh! Xe cậu có vấn đề à? - GuanLin liền để ý ImYeon có xe đạp lại phải dắt bộ.

- Ừm! Nó bị kẹt gì đó thì phải... đạp nặng lắm! - ImYeon cũng cảm thấy mệt mỏi với chiếc xe của mình.

- Để tớ xem nào! - GuanLin cúi người xuống xem xét từng vị trí trên xe đạp của ImYeon.

Được một hồi thì Lâm cũng sửa được xe đạp cho ImYeon....

- Được rồi đấy! - GuanLin phủi phủi tay, mỉm cười nói.

- Woa! Cảm ơn cậu nha! - ImYeon cũng mỉm cười.

- Trời chiều rồi! Để tớ về cùng cậu! - GuanLin có vẻ đã quên luôn chuyện ngày hôm bữa mà đối tốt với ImYeon.

- Phiền cậu lắm! Tớ tự về được mà - ImYeon cũng muốn từ chối.

- Không sao! Con gái về một mình nguy hiểm lắm.... với lại... chúng ta nói chuyện một chút về hội chợ của trường đi! - GuanLin giữ lấy xe đạp của ImYeon.

- Ừm! - ImYeon ra yên sau xe ngồi.

- Ai chà! Tớ chạy xe hơi ẩu chút nha! - GuanLin ngồi lên xe còn cảnh báo trước cho ImYeon.

- Này! Tớ chưa muốn bán mạng đâu đấy - ImYeon cũng cảm thấy lo.

- Yên tâm! Hôm nay tớ may mắn lắm, không sao đâu! - GuanLin nói rồi bắt đầu đạp xe.

Cả hai một nam một nữ trên chiếc xe đạp đi theo đường lớn đến khu G..... Hoon đang đạp xe dạo quanh khu sau khi đi học về... được một lúc thì thấy một cặp nam nữ đang chở nhau , nói chuyện rất vui vẻ....

Hoon nhìn quen quen liền cố nhìn rõ một chút..... "Đó có phải..... GuanLin?! What?" Hoon nhìn rõ ra thì thấy Lâm..... Lâm chở một cô gái còn cười nói rất vui vẻ.... nó làm Hoon cảm thấy sốc và trở nên thẩn thờ, quên luôn việc mình đang chạy xe đạp.....

*Bíp bíp* Tiếng xe hơi nhấn còi.... Hoon hoàn hồn liền dừng xe lại gấp....

- Muốn chết hả thằng điên? - Vị tài xế của chiếc xe vừa nhấn cói nói lớn.

Hoon mém chút nữa là bị tông xe..... Hoon thở gấp rồi cố điềm tĩnh. Hoon cố gắng loại bỏ cảnh tượng vừa rồi ra khỏi đầu nhưng..... không thể. Cảnh tượng Lâm chở một cô gái rồi nói chuyện vui vẻ cứ lặp đi lặp lại trong đầu Hoon..... nó làm đầu Hoon vừa nhức và tim cũng có chút đau......

Về đến phòng..... Hoon nằm dài ra sofa.... vẫn cái cảnh tượng đó trong đầu.... Hoon giãy đành đạch lên rồi cố gắng quên đi..... Hoon liền nhấc điện thoại lên gọi cho Sam....

*Alo.... em nghe đây* Sam bên kia liền nhanh chóng trả lời.

*Em đang ở đâu vậy?* Hoon uể oải nói.

*Em đang ở nhà ạ, có gì không?* Sam liền trả lời.

*Đến quán bar cuối khu với anh đi* Hoon thở dài nói.

*Gì vậy ba? Con không muốn bị bắt nha...* Sam đầu bên kia phản kháng kịch liệt.

*Không sao đâu! Cứ đi đi!* Hoon vẫn cố năn nỉ Sam.

*Ông anh bị gì vậy?* Sam cảm thấy là lạ liền hỏi.

*Cứ đến rồi anh kể cho nghe!* Hoon tiếp tục nài Sam.

*Rồi rồi! Đi thì đi.... tui qua phòng thỉnh ông đi... ở yên đó!* Sam nói rồi liền cúp máy.

Hoon đặt cái điện thoại lên bàn kính rồi đi tìm đồ để thay.....

Thành phố F.... Kim gia..... ba anh em họ Kim kéo nhau vào phòng để nói chuyện của em út Kim.....

- Mày thích người ta bao lâu rồi? - JaeHwan chừng em út nói.

- Làm sao mà người ta chịu về đây với mày? - Anh cả Jin cũng chừng em út.

- Từ khi nào mà hai đứa bay biết nhau? - JaeHwan tiếp tục hỏi.

- Vì sao mà quen biết nhau? - SeokJin cũng hỏi.

- Đi chơi riêng với nhau chưa? - JaeHwan vẫn hỏi.

- Nắm tay nhau chưa? - SeokJin hỏi.

- Skinship bao nhiêu lần rồi? - JaeHwna vẫn hỏi.

*Rầm* Tiếng cửa phòng mở ra.....

- Hai đứa có thôi không? - Bà Kim mở toang cửa phòng với lực vô cùng mạnh.

Cả ba anh em đều hoảng hốt..... mẹ quá đáng sợ....

- Bay cứ suốt ngày đè đầu em nó ra hỏi quài..... chuyện của nó để nó giải quyết... giờ cơm thì để cho em nó ăn cơm.... bạn nó cũng đợi chứ - Bà Kim vào rồi kéo em út nhà Kim ra ngoài.

- Nuôi cho nó to xác vào...... - JeaHwan cũng bó tay với mẹ mình.

- Cưng nó cho cố zô..... em út mà to nhất nhà còn gì..... - SeokJin cũng thấy ức chế.

- Ra mà ăn chứ ngồi đây nói cũng đâu có mập lên được! - NamJoon cũng vào nhắc nhở hai anh em.

- Nếu nói mà mập lên được chắc JaeHwanie đã béo lắm rồi đấy - MinHyun cũng tham gia nói chuyện.

- Cút! - Cả Jin và Diếp đều lớn tiếng đuổi hai anh công ra ngoài.

[Thắc mắc em út nhà này không? Đã gợi ý nhé: em út họ Kim là công và có thụ họ Jeon.... đoán đúng có thưởng nè.... cmt chơi coi! :))]

Trở lại với thành phố S sừ...... hôm nay Muối đã mua đồ ăn tối để qua nhà Mây ăn.... nhưng khi đến trước phòng Mây thì.....

Cửa phòng mở toang hoang.... căn phòng trở nên xáo trộn... đồ đạc đều tứ tung cả lên.... Muối hoang sợ lấy điện thoại gọi Mây.....

*Alo! Cậu là ai?* Bên kia giọng khàn khàn trở lời.

*Ai đang nghe máy của SungWoon vậy?* Muối thẳng thừng hỏi.

*Tôi là ba của nó.... có gì không?* Ông Ha khó chịu trả lời.

*À.... cho cháu hỏi SungWoon đâu rồi ạ?* Muối cảm thấy bất an.

*Đang ở nhà..... cậu là người ở cái chung cư tồi tàn ấy đúng chứ?* Ông Ha nghiêm giọng nói.

*À.... vâng!* Muối nuốt nước bọt trả lời.

*Tôi nói cho cậu biết, mấy người các cậu đừng có mà tìm con trai tôi nữa.... nó càng tiếp súc với mấy người càng hư hỏng..... toàn một lũ không ra....* Ông Ha nói rồi lập tức cúp máy.

Muối trở nên hoang mang.... mặt đơ nhìn căn phòng của Mây.... kết thúc như vậy sao?

------- To be continue -------

Các cố chắc có người đã đoán được em út họ Kim là ai rồi chứ nhể? :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top