Anh vẫn là người nhung nhớ
Khi trời còn chưa ngủ
Em ơi ,bao nhiêu điều cho đủ
Là tâm hồn mình lũ rũ lúc say
Cỏ may chưa tan, mặt trời nghiêng ngả .
khi trời còn chưa ngủ
Là em ơi, bao nhiêu lần không ngủ
Là mây giữa trời bỏ ngả lúc say
Gió hãy bay bay, tim mình chậm chạp
Ai bảo tim mình không định hướng
Là theo Bắc Nam, cách trùng địa lý
Là chia ly đau thương
Là chán chường đau xót
Rồi trên vai em, mặt trời ủ dột .
Ngày mai kia
Khi em dám đi lên đường dài
Có bao giờ em nghĩ tới anh chưa ?
Như mây nhớ trăng
Trăng nhớ gió
Như gió rít gào trong đau xót
Như anh nhớ em .
nắng hanh hao gầy gò trải dài trên con đường nơi anh đợi em buổi sáng. khi nước mắt anh rơi, ái tình còn chưa dứt. anh đạt bao nhiêu thành công ,chỉ là không có em. một thằng đàn ông phấn đấu vì cô gái nó thương. trời ạ, anh phấn đấu là vì em đấy. em từng khen anh giỏi quá, để bảo vệ em đấy. em biết chưa ...
Mưa
khi mưa im lặng, nghĩa là lòng thôi mệt. là tụi mình sẽ nghe vài bản nhạc cổ, ngồi cười xòa với nhau. vậy là đủ. nơi nào có em đều trở nên thật đáng nhớ.
phố lạnh
đường đầy dốc . dốc đường thì qua dễ, dốc tình cứ cạn lại mãi thôi. anh như con cá, chơi vơi giữa cát. em là nước biển hững hờ quay đi. anh thoi thóp. chỉ ngắm em. than ôi em đẹp quá, từng giọt nắng lung linh ùa vào mái tóc. anh đã hỏi , ai may mắn có được em vậy ?
Cạn cả nước mắt
khi nước mắt của anh rơi như cát, là anh không khóc nữa. anh đã nói là mình rất hạnh phúc, chỉ là, không còn trái tim để cảm nhận hạnh phúc nữa.
thế là thôi
là anh sẽ chào em. chào là tạm biệt, anh được dạy thế. nhưng cái này khác với mấy trăm câu chào cũ, là anh sẽ lui về sau. không phải là không thương em nữa, chỉ là dẹp đường dẫn em tới với hạnh phúc
mong em, chỉ cần biết anh là đủ
tại vì nắng để tan, hoa để tàn, tình cũng tan. chúng ta cứ nương theo đó mà đi. anh sẽ không giữ em lại, vì hạnh phúc của em là niềm vui nhỏ của anh
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top