Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13

Thông thường vào buổi trưa Trịnh Tú Nghiên sẽ rời khỏi Quang Thánh điện, đi dạo xung quanh Thiên Nguyệt quốc xem có việc gì làm hay không, cho đến khi gần buổi chiều mới trở về, Lâm Duẫn Nhi sắc đãm bao thiên ngang nhiên xông vào khuê phòng của Trịnh Tú Nghiên, nàng giống như đạo tặc hết nhìn đông tới nhìn tây, phát hiện một cái tủ bằng gỗ đen to lớn đặt ở gốc tường, Lâm Duẫn Nhi nhanh chống chạy đến lục tung cái tủ cuối cùng tìm được thứ mình cần tìm rồi, nhưng mà nhiều cái xinh đẹp quá không biết nên chọn cái nào bây giờ, nếu ăn cắp nhiều quá sợ là sẽ bị Trịnh Tú Nghiên phát hiện, do dự một hồi nàng cầm lên cái áo yếm màu trắng thêu hình mẫu đơn của Trịnh Tú Nghiên đặt lên mặt mình hít lấy hít để, đây chính là mùi hương mê người của cực cưng, ngửi được mùi hương này làm cho người ta tràn đầy sinh lực, nhiệt huyết sôi trào.

Lâm Duẫn Nhi kích động muốn hung hăng xé rách cái áo trong tay, đang hưởng thụ chiến lợi phẩm thì nghe được thanh âm mở cửa, Lâm Duẫn Nhi hốt hoảng bỏ cái áo yếm vào túi áo mình, nhanh chống đi tìm chổ ẩn núp, nếu để cho cục cưng phát hiện ra nàng ở chổ này thì nhất định sẽ phanh thây xé xác nàng, kỳ thật nếu như Lâm Duẫn Nhi không bại hoại thì Trịnh Tú Nghiên rất hoan nghênh đối phương viến thăm, nhưng Lâm Duẫn Nhi cũng rất biết thân biết phận, làm chuyện xấu liền sợ bị bắt gặp, có lẽ đây đã là tâm lý của tội phạm.

Trịnh Tú Nghiên không hề phát hiện ra ngoại nhân đang trốn trong phòng mình, không phải là do nàng lơ đãng không đề phòng kẻ khác mà là do Lâm Duẫn Nhi ẩn hình quá cao siêu, Trịnh Tú Nghiên thản nhiên đi đến bên hồ nước đang bốc lên một làn khói trắng, nàng chậm rãi thoát khai y phục trên người, ngọc thể băng tuyết như được tắm trong ánh dương hiển lộ bên ngoài hư không, vóc người tuyệt luân cực kỳ câu dẫn nhân tâm, nàng bước xuống làn nước trải đầy cánh hoa đào, nhẹ nhàng phất tay làm cho nước văng lên ngọc thể của mình, hai con tiểu bạch thỏ căng tròn cao ngất được dòng nước ấm áp ôn nhu bao quanh lấy.

Lâm Duẫn Nhi đang ôm cây cột trên trần nhà, ở cái địa hình hiểm trở này có thể quan sát toàn bộ quá trình giai nhân mục dục canh y, nàng không ngừng nuốt nước miếng, tựa hồ sắp bị chính nước miếng của mình làm cho chết đuối tới nơi rồi, không hổ danh là cực cưng của nàng, dung mạo xinh đẹp câu hồn nhiếp phách, ngọc thể tuyệt luân lại càng mê hoặc lòng người, trời sinh đã là để cho người ta muốn hung hăng ăn sạch sẽ, mọi cử chỉ mê người của Trịnh Tú Nghiên đều bị Lâm Duẫn Nhi thu vào đáy mắt, nhìn thấy Trịnh Tú Nghiên đang ôn nhu chiếu cố cho hai con tiểu bạch thỏ, làm cho Lâm Duẫn Nhi "xuân tâm rạo rực" nhịn không được thô bạo tự đập đầu mình vào gốc cột mấy cái.

Trịnh Tú Nghiên nghe được thanh âm khác lạ nhìn lên trần nhà nhưng không thấy có điều gì bất ổn, còn đang định tiếp tục thanh tẩy thân thể thì trần nhà đột nhiên rơi vài giọt nước xuống trên vai nàng, Trịnh Tú Nghiên cảm thấy kỳ quái không lẽ trần nhà bị dột nước, khí hậu nóng bức không có giọt mưa thì làm sao lại có nước chảy xuống đây, nàng hơi căng thẳng tinh thần tựa hồ cảm giác được nguy hiểm đang rình rập lấy mình, nàng thi triển pháp thuật một đạo lam ảnh hội tụ ở hai mắt nàng, lúc này thì Trịnh Tú Nghiên đã có thể nhìn thấy rõ yêu nghiệt đang tàn hình ngồi ở trên cây cột, hai mắt không chớp nhìn chằm chằm xuống bên dưới, miệng không ngừng chảy ra nước miếng, Trịnh Tú Nghiên hốt hoảng thét chói tai.

"A...tên biến thái này ta giết ngươi..."

"Cục cưng xin hạ thủ lưu tình, ngươi hãy nghe ta giải thích, ta vốn là đang muốn rèn luyện thân thể cho nên mới leo lên chổ này vận động một chút, ta không có..."

Lâm Duẫn Nhi đang ôm cây cột còn chưa kịp bò trở xuống đã bị Trịnh Tú Nghiên đánh cho một trưởng, uy lực cường đại của đạo tử quang làm cho Lâm Duẫn Nhi cùng cây cột đang ôm cũng liền theo đạo tử quang kia bay đi mất, tạo nên thanh âm rung chuyển lớn, Trịnh Tú Nghiên làm sao ngây thơ tin tưởng tên quỷ háo sắc này leo lên cột nhà rèn luyện thân thể, cho dù có cũng nên đến phòng mình, mò đến phòng nàng để làm gì.

"Thánh nữ có chuyện gì sao ?"

Đám thị nữ chạy vào nhìn thấy Trịnh Tú Nghiên đang lỏa thể ở trong hồ tắm, dung mạo phi sắc hồng, một tay che trước ngực, tay còn lại giơ lên trời, bọn họ nhìn lên không khỏi giật mình, không biết vì lý do gì Trịnh Tú Nghiên lại đánh cho trần nhà thủng một lổ hỏng lớn như vậy.

"Không có việc gì...các ngươi đi ra ngoài đi"

Trịnh Tú Nghiên lúng túng phất tay, đám thị nữ nhanh chống lui ra ngoài, Trịnh Tú Nghiên thật không ngờ Lâm Duẫn Nhi dám to gan đến trình độ này, bình thường chiếm tiện nghi của nàng còn không đủ hay sao, hôm nay lại dám làm ra loại chuyện hạ lưu này, nếu để cho nàng gặp lại nàng nhất định sẽ đánh cho Lâm Duẫn Nhi tử không siêu sinh.

Lâm Duẫn Nhi từ bên trong bụi cây bò ra ngoài, trên đầu nàng cũng đều là lá cây, nàng bị Trịnh Tú Nghiên đánh cho bay ra khỏi Quang Thánh điện, cục cưng của nàng quả là đáng sợ, cũng không phải là do nàng có lòng rình lén, là do cục cưng xui xẻo tắm lúc nào không tắm lại đi tắm vào lúc đó, Lâm Duẫn Nhi mỉm cười khúc khích, không ngờ trộm áo yếm lại may mắn nhìn thấy quang cảnh xinh đẹp như thế, tối nay nhất định nằm tiếp xuân mộng, Lâm Duẫn Nhi đi trở về Quang Thánh điện, lén lút đi vào phòng mình sợ bị Trịnh Tú Nghiên phát hiện, lúc đó có lẽ nàng sẽ bị đánh cho bay tới tây thiên cực lạc.

Trịnh Tú Nghiên đang ngồi trong phòng đọc sách, trần nhà cũng đã được nàng dùng ma pháp vá lại, hiện tại ngay cả việc ở trong phòng của mình cũng làm cho nàng bất an, Lâm Duẫn Nhi bây giờ chính là nỗi ám ảnh lớn của đời nàng, thật không hiểu nỗi tại sao Lâm Duẫn Nhi đã tồn tại vạn năm mà tính khí lại giống như tên tiểu tử mới lớn, không có chút nào là ra dáng một đại nhân, luôn thích làm cho nàng dở khóc dở cười, cũng may Lâm Duẫn Nhi là nữ nhân, nếu là nam nhân có lẽ nàng sẽ đánh cho Lâm Duẫn Nhi hồn xiêu phách tán, xem ra làm nữ nhân cũng rất có lợi thế.

"Cục cưng hôm nay chúng ta ra ngoài đi dạo đi"

"Ngươi lại đến, một trưởng lúc nãy vẫn chưa làm cho ngươi tĩnh ngộ hay sao?"

Trịnh Tú Nghiên nổi nóng khi nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi, vừa nhìn đến vẻ mặt yêu nghiệt của đối phương thì nàng lại nhớ đến việc mình bị ăn thua thiệt lớn, nàng vừa tức giận lại vừa xấu hổ, nàng thật không biết nên làm thế nào trừng trị tên ôn thần này, Lâm Duẫn Nhi nhanh chống nắm tay Trịnh Tú Nghiên dẫn ra ngoài.

"Đi chúng ta đi xem múa rối"

"Nghiên nhi, Lâm vương hai người các ngươi muốn đi đâu ?"

Cả hai quay đầu lại nhìn thấy Hạ Hầu Đinh Quân đến tìm, Lâm Duẫn Nhi âm thầm thở dài, lúc nãy nàng nhìn thấy hắn đang trên đường đến Bắc Uyển mà nơi này chính là nơi an tĩnh nhất Quang Thánh điện, cũng là nơi Trịnh Tú Nghiên sống, cho nên Lâm Duẫn Nhi mới nhanh chống đến đây để mang Trịnh Tú Nghiên đi, không ngờ lại tránh không được hắn, Trịnh Tú Nghiên đang bị Lâm Duẫn Nhi nắm tay nhưng vẻ mặt vẫn điễm tĩnh, tựa như đây là chuyện bình thường, nàng không hề nhận ra ngoại nhân nhìn vào cả hai không phải là nữ mà là một nam một nữ.

"Tên vô lại này nói muốn đi xem múa rối"

"Thật tốt quá ta cũng đang muốn đi ra ngoài du ngoạn, vậy thì chúng ta cùng nhau đi"

Hạ Hầu Đinh Quân che vào giữa hai người làm cho Lâm Duẫn Nhi bất đắc dĩ phải buông tay Trịnh Tú Nghiên, nàng oán hận liếc nhìn hắn một cái, thầm nghĩ hai cái nữ nhân xinh đẹp đi dạo ngươi một xú nam nhân chen vào làm gì, Trịnh Tú Nghiên cũng không có ý phản đối, đi cùng Hạ Hầu Đinh Quân ít ra còn an toàn hơn đi cùng tên quỷ háo sắc, đáng thương cho Lâm Duẫn Nhi bị hai người bọn họ bỏ lại phía sau, nàng chỉ đành miễn cưỡng đi theo, nếu không phải vì Trịnh Tú Nghiên thì nàng không đời nào đi cùng tình địch của mình.

Ba người đi đến Tây Dương thành, nơi này tuy không phải là kinh đô của Thiên Nguyệt quốc, nhưng dân chúng sinh sống ở đây cũng rất đông đúc, Tây Dương cũng rất gần Quang Thánh tộc cho nên Trịnh Tú Nghiên cũng thường đến nơi này để đi dạo, Lâm Duẫn Nhi trước giờ không có sử dụng tiền của nhân gian, ở Huyễn Không đều dùng bảo thạch quý giá thay thế vàng, nàng đến nơi này cũng không thể khinh theo một thùng bảo thạch, như vậy quá khoa trương, đến nhân gian nếu có cần cũng liền dùng ma pháp biến ra tiền giả, như vậy tựa hồ có chút thất đức, bây giờ muốn mua đồ cũng không có tiền để dùng, nàng thì thâm bên tai Trịnh Tú Nghiên.

"Cục cưng mua kẹo hồ lô cho ta đi"

Hạ Hầu Đinh Quân nghe được Lâm Duẫn Nhi muốn ăn kẹo hồ lô hắn âm thầm cười khinh bỉ, thầm nghĩ nào có nam nhân như tên ẻo lả này chứ, ở ngoài đường phố lại đòi một nữ tử mua kẹo cho mình ăn, hắn còn chưa kịp gió xuân đắc ý thì đã nhìn thấy Trịnh Tú Nghiên ôn nhu dẫn Lâm Duẫn Nhi đi mua kẹo, làm cho hắn càng thêm tức giận, Lâm Duẫn Nhi quay đầu lại tà cười liếc nhìn Hạ Hầu Đinh Quân một cái, tỏ ý cục cưng thương ta hơn ngươi, Trịnh Tú Nghiên ngoài mặc tỏ ra không hay biết, kỳ thật nàng hiểu hai người bọn họ đang vì mình mà âm thầm đấu đá với nhau ở trong tư tưởng, nàng thật lòng không mong một trong hai bị tổn thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: