Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 39

Cả hai trải qua những tháng ngày yên bình bên nhau, tựa hồ chẳng còn aikhác có thể xen vào giữa bọn họ, Lâm Duẫn Nhi dùng ma pháp tạo nên một nơi tựa như Phong Tình Tuyết, nàng biết Trịnh Tú Nghiên thích nơi đó cho nên nàng mang đến một chút vui vẻ cho đối phương, cả hai nắm tay đi dạo trong đào hoa nguyên, phong cảnh nơi này xinh đẹp bình yên làm cho người ta buông lỏng tâm tình, thư thái hưởng thụ không khí trong lành, cả hai ngồi trên một xích đu bên gốc cây đào, dường như thời gian cũng ngừng trôi, chỉ còn lại hai trái tim hòa chung nhịp đập, Lâm Duẫn Nhi nhẹ nhàng ôm thiên hạ vào lòng, có người mình yêu bên cạnh thì quang cảnh xung quanh dù không đẹp cũng biến thành duy mỹ, Trịnh Tú Nghiên nắm lấy bàn tay Lâm Duẫn Nhi.

"Duẫn Nhi thích nam hài hay vẫn là nữ hài"

"Tiểu hài tử sao, tất nhiên là tiểu nữ tử mập mạp khả ái"

Lâm Duẫn Nhi không biết tại sao Trịnh Tú Nghiên hỏi vậy, nhưng trước giờ nàng cũng rất thích tiểu hài tử, đáng yêu như thế ai nhìn thấy lại không muốn cưng chìu đây, Trịnh Tú Nghiên mỉm cười xinh đẹp, ngữ khí mang theo ôn tình êm ái.

"Vậy...ngươi muốn tiểu hài tử...của chúng ta là nam hay nữ"

"Chỉ cần là của chúng ta thì ta đều thích, tốt nhất là nam hài chung tình giống ta, nữ hài xinh đẹp giống cục cưng có thích hay không, chúng ta bây giờ mau chống đi tạo ra tiểu hài tử đi"

"Người xấu buông ta ra"

Lâm Duẫn Nhi mỉm cười nhanh chống ôm Trịnh Tú Nghiên đi vào ngôi nhà gỗ, cẩn thận đặt nàng nằm xuống giường, bắt đầu cưỡng hôn nàng, Trịnh Tú Nghiên mỉm cười đẩy Lâm Duẫn Nhi ra khỏi người mình, nàng cảm thấy Lâm Duẫn Nhi đúng là vô lại, ở nơi ngập tràn thuần phong mỹ tục này lại muốn làm chuyện xấu.

"Ngươi đè lên tiểu hài tử của chúng ta"

"Cục cưng nói cái gì ?"

"Ta ...đang mang thai"

Trịnh Tú Nghiên hơi đỏ mặt mỉm cười hạnh phúc, nàng ôn nhu vuốt ve giương mặt hoang mang của Lâm Duẫn Nhi, nàng đoán trước thế nào quỷ háo sắc nghe nàng nói xong liền sẽ có biểu hiện này, Lâm Duẫn Nhi mất mấy giây sau mới tiếp thu được những gì Trịnh Tú Nghiên vừa nói, còn không dám xác định mình nghe lầm hay sự thật, nàng không có truyền tiên khí vào người Trịnh Tú Nghiên, thế nào lại có thể mang thai đây.

"Thật sự ?, tại sao ta không hề hay biết điều này ?"

"Là thật nha, ngươi quên trong người ta lưu chuyển ma pháp của ngươi hay sao ?"

Trịnh Tú Nghiên vốn không biết mình mang thai, gần đây nàng thường hay cảm thấy khó chịu và buồn nôn, Tiên Âm nhận ra nàng đang mang thai, trước đây Lâm Duẫn Nhi tạo ra điểm tâm từ máu của mình cho nàng ăn, nên cho dù không truyền tiên khí thì nàng vẫn có khả năng mang thai, Tiên Âm cảm thấy Lâm Duẫn Nhi cũng thật cường hãn,so với nam nhân càng phải lợi hại hơn, bách phát bách trúng, chỉ mới có một lần đã làm cho nhi tức của nàng mang thai, lúc đầu Trịnh Tú Nghiên cũng hoang mang, nàng cảm thấy thật kỳ diệu khi một sinh mạng nhỏ bé lại đang nằm trong bụng mình, nàng không biết Lâm Duẫn Nhi có thật sự thích tiểu hài tử hay không, cho nên muốn hỏi rõ, dù cho Lâm Duẫn Nhi không thích thì nàng cũng sẽ không bỏ rơi hài tử của mình, Lâm Duẫn Nhi tất nhiên là rất vui mừng, rất mong chờ tiểu hài tử chào đời, cao hứng đến nỗi đứng trên giường nhanh chống ôm Trịnh Tú Nghiên lên quay mấy vòng, Trịnh Tú Nghiên hốt hoảng ôm lấy Lâm Duẫn Nhi.

"Cẩn thận một chút té bây giờ nha"

"Cục cưng ta sắp được lên chức phụ thân rồi có phải hay không ?"

"Tất nhiên rồi ngốc tử"

"Thật là đa tạ cục cưng tặng ta lễ vật vô giá này, ta yêu ngươi"

Lâm Duẫn Nhi cười đến quai hàm sắp rớt xuống, ôn nhu ôm lấy Trịnh Tú Nghiên cưỡng hôn, Lâm Duẫn Nhi không ngờ Trịnh Tú Nghiên tạo cho mình bất ngờ lớn như vậy, bây giờ nàng vui đến không biết làm thế nào diễn tả niềm vui của mình, Trịnh Tú Nghiên mỉm cười nằm trong lòng Lâm Duẫn Nhi, nàng không sợ phải chịu nhiều vất vả hay đau đớn khi mang thai, nàng chỉ mong món quà bất ngờ này sẽ làm người mình yêu hạnh phúc, đây cũng chính là món quà nàng muốn tặng cho Lâm Duẫn Nhi nhất, sau này cả ba sẽ là một gia đình nhỏ ấm áp và hạnh phúc bên nhau.

Lâm Duẫn Nhi đi dạo xung quanh Huyễn Không thánh điện gặp được người nào liền thông báo tin vui với bọn họ, báo hại người ta đến chúc mừng cả hai làm cho Trịnh Tú Nghiên xấu hổ vô cùng, nếu hai người không có làm gì đó thì làm sao mang thai, chẳng khác nào tự khai nhận cả hai từng thân mật với nhau, điều này làm Trịnh Tú Nghiên rất ngượng ngùng, nàng thật muốn trốn trong phòng không để ai nhìn thấy mình nữa, hai bên thông gia nghe xong liền càng thêm cao hứng, không ngờ chưa đầy nửa năm thì họ đã có tin vui, Lâm Duẫn Nhi hôn nhẹ lên bụng vẫn còn bằng phẳng của Trịnh Tú Nghiên.

"Cục cưng ta yêu ngươi hết sức, yêu cả hài tử của chúng ta nữa"

Lâm Duẫn Nhi cười hớn hở úp mặt vào bụng Trịnh Tú Nghiên cọ mấy cái, cục cưng của nàng đang mang thai nha, làm sao nàng không vui đây, Trịnh Tú Nghiên mỉm cười đến mị hoặc liêu nhân, nàng cảm thấy Lâm Duẫn Nhi đúng là ngốc, nghe tin nàng mang thai liền vui vẻ như vậy, nàng cũng rất hạnh phúc vì có được thiên chức làm mẫu thân, hơn hết nàng muốn sinh hài tử cho người mình yêu, vì đây chính là kết tinh tình yêu của hai người, Lâm Duẫn Nhi để cho Trịnh Tú Nghiên nằm trong lòng mình, hôn nhẹ lên mặt nàng.

"Cục cưng ta nghĩ ra được cái tên cho tiểu bảo bảo rồi, ngươi nghe xem có ngọt ngào hay không"

"Ân, tên sẽ là gì nha ?"

"Chính là Kẹo Hồ Lô ngọt ngào thảo nhân yêu thích, nhất định tiểu bảo bảo lớn lên sẽ là nhân kiến nhân ái, hoa kiến hoa khai có phải hay không ?"

"......"

Trịnh Tú Nghiên sắc mặt âm trầm đến cực hạn, cái tên thật sự rất ngọt ngào, Lâm Duẫn Nhi là đang đùa bởn với hai mẹ con nàng sao, cho dù có thích ăn kẹo hồ lô cũng không cần cuồng đến như vậy đi, sau này tiểu hài tử lớn lên nhất định sẽ oán trách mẫu thân không biết "quản giáo" phụ thân, Trịnh Tú Nghiên mỉm cười xinh đẹp xoa xoa cái bụng của mình, kỳ thực từ khi biết mình mang thai nàng đã sớm nghĩ ra cái tên cho tiểu hài tử, vì nàng đoán được Lâm Duẫn Nhi nhất định giở trò tinh quái.

"Kẹo Hồ Lô tựa hồ cái tên chỉ định sinh ra là để làm cho người ta ăn vào bụng nga, ngươi muốn hài tử của chúng ta bị người khác chiếm tiện nghi hay sao, nếu như là nam hài liền gọi hắn là Lâm Thiên Vĩ, nữ hài thì gọi nàng là Lâm Tú Tinh được không ?"

"Hảo cục cưng nói cái gì cũng đều là thiên đạo, tiểu bảo bảo liền gọi Lâm Thiên Vĩ hoặc là Lâm Tú Tinh nhũ danh Kẹo Hồ Lô"

"......"

Trịnh Tú Nghiên thật là không lời có thể nói, bất quá kẹo hồ lô cái tên cũng thật đáng yêu, liền để cho phụ thân của hài tử thỏa mãn một chút đi, hiện tại nàng chỉ mong tiểu hài tử chào đời mạnh khỏe, Lâm Duẫn Nhi sai người đi làm món ăn cho Trịnh Tú Nghiên bồi bổ, ngồi bên cạnh xoa bóp chân cho nàng, cục cưng vì mình mà vất vả chịu đựng gian khổ, Lâm Duẫn Nhi càng muốn chiếu cố tốt cho Trịnh Tú Nghiên hơn, đáng tiếc nàng trời sinh thể chất không giống nữ nhân khác nên không thể mang thai, nếu không nàng cũng sẽ vì Trịnh Tú Nghiên mà sinh hài tử, để cho Trịnh Tú Nghiên không phải quá khổ sở, việc Trịnh Tú Nghiên mang thai là chuyện vô cùng hệ trọng không riêng gì cả hai người, tiểu hài tử chưa chào đời đã nhận được rất nhiều sự chào đón, bởi vì trong tương lai không xa tiểu hài tử sẽ là tân Ma vương của Huyễn Không, Trịnh Tú Nghiên chỉ mong tiểu hài tử sinh ra không phải là quỷ háo sắc thứ hai, nếu không sau này lớn lên sẽ bại hoại giống như phụ thân của nó, đi gieo họa bao nhiêu cô nương vô tội đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: