Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7

Lâm Duẫn Nhi ngắm nhìn nữ tử khuynh thành tuyệt sắc trầm tĩnh ngủ say tựa như tinh linh xinh đẹp trên bầu trời, nàng cảm thấy Trịnh Tú Nghiên thật đáng thương, sinh ra đã không có phụ mẫu, càng không có thân nhân, một mình cô độc ở nhân gian còn bị Hạ Hầu Dương lợi dụng làm điều xấu, Lâm Duẫn Nhi thật sự muốn giải thoát cho Trịnh Tú Nghiên, muốn mang nàng đi xa nơi này, để nàng không phải chịu bất kỳ mối đe dọa nào nữa, Lâm Duẫn Nhi muốn mang đến cho nàng những gì tốt đẹp nhất mà mình có thể làm.

Lâm Duẫn Nhi giải trừ ma pháp cho Trịnh Tú Nghiên rồi đi ra ngoài, một mình lặng lẻ đi dạo xung quanh Quang Thánh tộc, lơ đãng đi đến Nguyệt Thần điện, Lâm Duẫn Nhi dừng bước bên cạnh ma ảnh của Trịnh Tú Nghiên, nàng niệm thầm mấy câu thần chú chỉ chóc lát sau nghe được thanh âm của tiếng gió càng lúc càng gần, tinh không lao xuống Vô Cực thần kiếm, Lâm Duẫn Nhi nhanh chống đoạt lấy thanh kiếm dùng ma pháp muốn hóa giải phong ấn của kết giới, một đạo hồng quang tựa như tia chớp từ thanh kiếm bay vào kết giới nhưng có một cổ ma lực nào đó hất tung đạo hồng quang.

Hạ Hầu Dương vốn tạo ra kết giới này để giam cầm Trịnh Tú Nghiên, càng không có ngoại vật gì có thể tác động đến nàng, ngoài hắn ra không ai có thể hóa giải phong ấn của kết giới, nếu mai này hắn chết đi thì Trịnh Tú Nghiên cũng sẽ không thể tồn tại được nữa, nàng sẽ vĩnh viễn hóa thành hư vô, Lâm Duẫn Nhi không tin mình không thể giải trừ phong ấn, nàng tiếp tục chém vào kết giới, nhưng chỉ khiến đạo tử quang của kết giới càng trở nên rực rở hơn, nó tỏa sáng khắp cả bầu trời đêm tịch mịch, xa xa truyền đến ngữ khí kiêu ngạo pha chút tự đắc.

"Lâm vương thứ lỗi cho ta nhiều lời, nhưng ta khuyên ngươi đừng nên phí công vô ích nữa, ngoài phụ thân của ta thì không ai có thể hóa giải kết giới này, nhưng khả năng ngoại lệ thì không phải không có"

Lâm Duẫn Nhi quay đầu lại nhìn thấy một nam tử anh tuấn phong thái lỗi lạc, thân thể cường tráng, mặc trên người một thân lục y đang đi về phía mình, hắn chính là Hạ Hầu Đinh Quân con của Hạ Hầu Dương, Lâm Duẫn Nhi khóe miệng gợi lên một tia cười lạnh.

"Khả năng ngoại lệ là gì ngươi mau nói thẳng đi, ta rất ghét loại người nói chuyện ẩn ý như ngươi"

"Chỉ cần ngươi chịu hợp tác cùng ta, sau khi ta lên làm tộc trưởng lúc đó hóa giải phong ấn là chuyện vô cùng dễ dàng"

Chỉ cần lấy được Thánh Băng một viên bảo thạch tiềm ẩn ma pháp trên người của Hạ Hầu Dương, thì cũng đồng nghĩa với việc Hạ Hầu Đinh Quân được thừa hưởng ma pháp cường đại mà Hạ Hầu Dương từng có, lúc đó hiển nhiên hắn có thể làm được tất cả những gì Hạ Hầu Dương từng làm, càng có thể làm tốt hơn phụ thân của mình, nhưng hắn không ngu đến nổi nói ra bí mật của Quang Thánh tộc cho Lâm Duẫn Nhi biết, Hạ Hầu Đinh Quân động tâm trước thánh nữ của Thiên Nguyệt quốc, từ khi sinh ra cho đến hơn ba ngàn năm nay thì hắn cũng chỉ biết thưởng thức một nữ tử duy nhất là Trịnh Tú Nghiên, những nữ nhân khác đối với hắn mà nói cũng chỉ là vật dùng để phong lưu khoái hoạt mà thôi, hắn muốn Hạ Hầu Dương mang Trịnh Tú Nghiên gả cho hắn làm thê tử.

Nhưng Hạ Hầu Dương lại chối từ khẩn cầu của hắn, mặc dù động tâm trước chân tình của Hạ Hầu Đinh Quân nhưng Trịnh Tú Nghiên đã sớm đoạn tuyệt tình cảm với hắn, vì nàng không muốn làm trái lời của Hạ Hầu Dương, chính vì vậy Hạ Hầu Đinh Quân càng gia tăng hận Hạ Hầu Dương, hắn muốn mượn tay Lâm Duẫn Nhi giết chết phụ thân của mình, lúc đó người trong thiên hạ cũng không biết là do hắn mưu đồ xác hại phụ thân, hắn có thể lên làm tộc trưởng, lại có thể đường đường chính chính đi yêu Trịnh Tú Nghiên.

Lâm Duẫn Nhi trầm mặc xoay người rời đi, nàng cảm thấy hai người bọn họ thật đúng là khẩu phật tâm xà, phụ thân nham hiểm khó lường, không ngờ nhi tử càng thêm thâm độc, dám nhẫn tâm mưu đồ sát hại cả phụ thân của mình, hôm qua Hạ Hầu Dương cũng đã mang Trịnh Tú Nghiên ra trao đổi với nàng, đổi lại hắn muốn có được máu của nàng, cho nên nàng vẫn do dự chưa thể đưa ra quyết định, bây giờ Hạ Hầu Đinh Quân lại đến đây muốn lừa gạt nàng, nếu nàng ngu ngốc thì đã sớm chết trong tay đám người muốn lấy được máu của nàng để luyện thuốc trường sinh bất tử, lúc đó nàng cũng không giữ được tánh mạng đến bây giờ, ma đạo giết nàng để lấy máu, tiên đạo muốn giết nàng để gia tăng tu vi, Lâm Duẫn Nhi nghĩ lại cảm thấy mình thật sự là món mồi ngon của người trong thiên hạ này, may mắn nàng có chút pháp thuật hộ thân, nếu không thật sự hỏng bét rồi.

Hạ Hầu Đinh Quân tức giận nhìn theo thân ảnh của Lâm Duẫn Nhi mờ ảo rồi biến mất, hắn biết Lâm Duẫn Nhi có hứng thú với Trịnh Tú Nghiên, nhưng hắn rất an tâm tin tưởng Trịnh Tú Nghiên sẽ không động tâm trước Lâm Duẫn Nhi, Hạ Hầu Đinh Quân cảm thấy Lâm Duẫn Nhi chỉ may mắn hơn hắn là vì nàng sinh ra được thừa hưởng sức mạnh từ phụ mẫu, ngoài ra nàng không có gì hơn hắn, ngay cả cái vẻ ngoài tuấn mỹ này cũng thật ẻo lả, làm nam nhân làn da lại trắng noãn, tin tưởng Lâm Duẫn Nhi khi hoan ái với nữ nhân cũng sẽ không làm tốt bổn phận của một nam nhân, Trịnh Tú Nghiên làm sao có thể thích loại nam nhân ẻo lả này chứ, nếu Lâm Duẫn Nhi biết được Hạ Hầu Đinh Quân đang nói xấu mình, nàng nhất định sẽ mang hắn cho đám thuộc hạ ở Lâm thần giáo khai thông hậu huyệt, để cho hắn biết thế nào là mùi vị của nam nhân không "ẻo lả".

Sáng sớm tinh sương bao phủ bên ngoài sân, mơ hồ nghe được thanh âm của các loài động vật báo hiệu sự khởi đầu của một ngày mới, Trịnh Tú Nghiên tỉnh lại không nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi, nàng an tâm hơn nhiều, tối qua hắn chỉ lẳng lặng ôm nàng cả đêm, tựa như đang sưởi ấm cho nội tâm tịch mịch của nàng, hắn có khả năng làm hại nàng nhưng hắn lại không làm vậy, nàng cũng không cảm kích vì những việc này, Trịnh Tú Nghiên cảm thấy Lâm Duẫn Nhi quỷ kế đa đoan, nhìn vẻ ngoài thiện lương nhưng trong lòng chưa chắc đã vậy, nhất định là hắn giả nhân giả nghĩa để cho nàng cảm động, sau khi nàng bị động tình thì hắn sẽ lòi đuôi dã lang, nàng không phải nữ nhân ngây thơ nhu nhược, nàng sẽ không ngu ngốc bị Lâm Duẫn Nhi lừa gạt.

Chỉ qua lát sau có vài thị nữ đi vào phục vụ cho Trịnh Tú Nghiên rửa mặt và thay y phục, các nàng vẻ ngoài tỏ ra cung kính, nhưng có không ít người trong số bọn họ ngưỡng mộ hoặc là ghen tỵ với Trịnh Tú Nghiên, bọn họ cứ cho là làm thánh nữ thật sự rất hạnh phúc, có thể sống cuộc sống hoa lệ mà nhiều người mơ ước, lại được mọi người tôn kính như nữ thần, nhưng họ nào biết nỗi khổ của việc vừa sinh ra thì vận mệnh đã gắng liền với phong hiệu thánh nữ này, Trịnh Tú Nghiên thừa biết bọn họ rất ghét nàng, mỗi lần bọn họ làm xong nhiệm vụ thì liền nhanh chống biến mất, tựa như nàng là vật làm cho người ta chán ghét, không muốn nhìn nhiều dù chỉ một lần, từ nhỏ nàng cũng không có lấy một bằng hữu thân thiết, nếu có cũng chỉ là vài con sủng vật khả ái, bầu bạn cùng với nàng trong suốt khoảng thời gian khi nàng còn là tiểu hài tử cho đến nay, may mắn vẫn còn có nhũ mẫu luôn quan tâm đến nàng, khiến nàng nhận ra mình không cô độc trên nhân thế, Trịnh Tú Nghiên đang đi dạo xung quanh Quang Thánh điện, đi không bao xa bất chợt nghe có người kêu gọi nàng.

"Cục cưng"

Trịnh Tú Nghiên rùng mình ớn lạnh, nàng bây giờ không rét mà run, nàng cũng không phải sợ ma pháp của tên ác ma này, nàng chỉ sợ hắn giở trò háo sắc với mình, Trịnh Tú Nghiên quay đầu lại nhìn thấy Lâm Duẫn Nhi đang đứng bên trong căn phòng dùng làm nơi nghĩ trưa của thị vệ, một chân gác lên cái ghế, hai tay cầm một cái hộp gỗ đổ xúc xắc, đám thị vệ vây quanh cái bàn chơi tài xỉu.

"Đặt nhiều ăn nhiều, các ngươi mau đặt nhanh rồi rút tay nga"

Lâm Duẫn Nhi bộ dáng không có chút nào giống Ma Vương uy nghiêm, nàng bây giờ tựa như tên tiểu tử lưu manh trong sòng bạc, trước giờ nàng vốn dĩ là như vậy, chẳng qua không gặp phải đối tượng thích hợp để cho nàng thể hiện vẻ lưu manh của mình, hôm nay vừa đúng lúc đang đi dạo gặp được đám thị vệ này đang ngồi nghĩ trưa, nên nàng tiện tay mở ra sòng bạc cho họ cùng tham gia náo nhiệt, bọn họ làm cho nàng nhớ đến mọi người ở Huyễn Không cũng thường theo nàng chơi cá cược, Lâm Duẫn Nhi nắm tay dẫn Trịnh Tú Nghiên đến bên cạnh.

"Cục cưng cùng bọn ta chơi vài ván đi, ngươi thua liền phải hôn ta một cái, ta thua liền hôn ngươi"

Trịnh Tú Nghiên cảm thấy cuộc cá cược này suy đi tính lại người thiệt thòi vẫn là mình, Lâm Duẫn Nhi luôn tìm cách ăn đậu hũ của nàng, Trịnh Tú Nghiên sẽ không để cho tên quỷ háo sắc này chiếm tiện nghi của mình nữa, thấy đám thị vệ đang âm thầm cười trộm, Trịnh Tú Nghiên thần sắc nghiêm nghị liếc nhìn Lâm Duẫn Nhi.

"Ta thân là..."

"Là thánh nữ không thể phạm quy luật chứ gì, ngươi hảo nhàm chán nga, suốt ngày làm cái gì cũng tuân theo quy định không cảm thấy phiền toái hay sao"

Lâm Duẫn Nhi cảm thấy Trịnh Tú Nghiên không khác gì ni cô trong chùa, một bụng đầy kinh thư, mở miệng ra là muốn phổ độ chúng sinh, Trịnh Tú Nghiên lâm vào trầm tư, nàng thật sự có nhàm chán sao, tại sao sống hết hai ngàn năm nàng cũng không tự mình "giác ngộ" ra điều đó, mỗi ngày nàng đều tu luyện ma pháp, sau đó sẽ đi dạo xung quanh Thiên Nguyệt quốc để xem có ai cần mình giúp đở hay không, buổi chiều nàng sẽ đến Tây thành để dạy mấy tiểu hài tử học ma pháp, đến buổi tối sẽ trở về Quang Thánh điện nghĩ ngơi, đây cũng không phải việc Hạ Hầu Dương giao cho nàng, chẳng qua là do nàng tự mình muốn làm vậy, nàng không cảm thấy cuộc sống của mình là nhàm chán.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: