Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn vừa thức dậy nhận ra tình hình nổi giận chay về nhà vì có linh cảm không tốt điện thoại hắn có hàng trăm cuộc gọi từ nó mà cái mà hắn lo nhất thiết bị định vị với điện thoại nó đã mất dấu 

Chạy về nhà hắn lục tung cả nhà lên mà không thấy nó điều động toàn bộ người trong Kim Gia đi tìm nó khiến Sung Yeol và Sung Gyu cuống cuồng chạy khắp nơi còn Woo Hyun thì đang bị dò xét về Hyomin bắt tìm bằng được Jiyeon không hắn sẽ giết hết tất cả không trừ một ai 

Hắn đang tức giận đến lỗi đập tan mọi thứ xung quanh mình cho tới khi hắn nhặt được chiếc điện thoại của nó nằm lăn lóc dưới đất cầm lên hắn thấy cuộc điên thoại từ nó mà đối tượng là hắn đã nghe nhưng lí trí cho hắn biết hắn chưa lú lẫn tới lỗi không biết là mình đã nghe điên thoại . Kiểm tra tin nhắn hăn mở to mắt màu mắt hắn chuyển sang màu đỏ từ lúc nào , người hắn toát ra sát khí lạnh tới mức bất kì ai ở gần hắn lúc này cũng sẽ bị bóp chết 

Hắn mở cuộc gọi video cho Sung Gyu , Sung Yeol và Woo Hyun .. ngay khi nhận ra sát khí trên người hắn cả ba người rơi vào khoảng không im lặng sợ hãi đến lỗi không giám nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ như máu của hắn " Tìm Jiyeon nếu không tôi sẽ giết tất cả " Ánh mắt sợ hãi giọng nói như vọng về từ xa săm khiến ba người mặt xanh như tàu lá chuối mong rằng ' Jiyeon à xin cô đấy tôi còn muốn được ngắm mặt trời '

----------------------------

Trong khi đó nó và Hyomin đang cười tươi nói chuyện với nhau trong đầu nó đã xoá sạch mọi thứ không cho mình được phép nghĩ đến hắn dù biết quên hắn là điều rất khó nhưng hiện tại nó thật sự không muốn nhớ đến hắn một chút nào 

Jae Joong gắp cho nó một miếng thịt to " con heo nhỏ ăn đi " , moi nó chu lên " gì chứ em đâu phải heo nữa " cậu cười gõ đầu nó một cái " dù em có xinh như minh tinh thì em vẫn là con heo nhỏ của anh thôi " 

Hyomin nhìn nó cười hớn hở " cậu đó heo dễ thương mà " , nó nhìn hai người rồi chu môi lên ăn miếng thịt mà cậu đã gắp cho đối với nó những lúc buồn thước ăn là thứ tuyệt vời nhất không gì sánh bằng 

" Này , cậu có muốn đi tắm biển không ... sẽ vui lắm đấy " Hyomin đôi mắt sáng lên đưa ra ý kiến những lúc này chắc cô phải cố gắng làm cho nó vui đó là điều tốt nhất 

nó gật lia lịa nó yêu biển mà giờ có điều kiện ngu gì không đi với cả nó cần bỏ chân phanh đạp thả ga keke 

Jae Joong nhìn nó cười nó đã trưởng thành rồi không còn như cô bé ngốc hay khóc nhè ngày xưa nữa , gắp cho nó thêm một miếng thịt cậu cười tươi " ăn đi chiều anh dẫn hai con heo con đi " Hyomin nhìn câu chu lên " gì chứ em đâu phải heo " nó cười ha hả trêu trọc Hyomin " chẳng phải câu nói heo dễ thương sao 

Hyomin cúi xầm mặt không thèm nhìn nó " vậy anh là đồ con sói già gian ác " cậu cười " anh là sói gian ác nhưng anh không già keke anh vẫn còn đẹp trai lắm " 

Nó cười tươi nhìn hai người đúng rồi bên cạnh nó vẫn còn những người bạn nó không cần phải lo lắng gì nữa nó không cần phải khóc một mình nữa nó không cô đơn 

---------------------------------------

1 tuần sau 

tại biệt thự Kim Gia 

" choang ..... " Đồ vật trong nhà cứ thay là lại bị hắn đập tan tành hét lên giận giữ nó đi khiến mọi người trong nhà không ngày nào yên ba người kia tìm nó tận chân trời gốc bể huy động các anh em trên toàn thế giới nhưng cũng như không chẳng lẽ nó có thể bốc hơi sao 

Đôi mắt hắn đỏ như máu mấy ngày trước hắn đã khóc lần đầu tiên trong đời vì nó nhưng đó không phải nước mắt mà đó là máu hắn nhớ nó giận giữ vì không được gặp nó không thể giải thích với nó đôi mắt hắn chưa từng chuyển màu từ khi nó đi màu đỏ trong đôi mắt hắn khiến mọi người khiếp sợ không ai giám lại gần hắn chỉ mong sao cô chủ sẽ về 

Woo Hyun , Sung Gyu , Sung Yeol đã làm hết sức mình rồi đành chịu tôi quay trở về chuyển bị lãnh phạt mà bản án lần này chính là cái chết 

Nhưng ngoài dự kiến hắn không giết mà chỉ đánh cho hả giận rồi bắt mấy người quỳ ở đó không cho ăn cơm đến khi nào nó về nhưng đối với ba người đây cũng là chuyện tốt nhất từ trước tới giờ chỉ cần có thể nhìn thấy mặt trời không còn gì hơn 

Bỗng từ cửa thần hình bé nhỏ là nó bước vào theo sau là Hyomin khi nhìn thấy ba người cô thấy hơi áy náy và đau xót , ba người quay lại thấy nó như thấy thần tiên đấng cứu sinh của ba người Woo Hyun hét lên " Yeonie về rồi " hắn ngay lập tức từ trên lầu chạy như điên xuống về phía nó ôm nó vào lòng đôi mắt chuyển màu " em về rồi " giọng nói diu dàng quen thuộc nhưng đáp lại hắn " buông tôi ra " là giọng nói lạnh đến thấu xương cơ thể hắn như rụng rời khi nghe nó nói 

" Jiyeon à , hãy tin anh " nó nhìn hắn cười khinh " tin ? anh nói tôi tin anh thế nào với việc chính mắt toi thấy anh lên giường với người khác " hắn nắm lấy tay nó " tin anh , mọi chuyện chỉ là ..... " hắn chưa kịp nói xong nó đã cắt lời " tôi về đây là để thu xếp đồ đạc đơn ly hôn Hyomin để lên bàn đi , anh hãy ký vào đó đi tôi không còn gì muốn nói với anh nữa " 

Hắn đơ người đôi mắt nhìn nó chăm chăm nó muốn ly hôn sao , ôm nó vào lòng " em đừng đi " cơ thể hắn bỗng bị một sức mạnh khiến như cuồng phong đẩy hắn bay ra đập cả thân hình vào tường nó hét lên giận giữ " đừng có dùng đôi tay dơ bẩn đã sờ vào thân hình người con gái khác động vào tôi " 

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn nó và người ngạc nhiên nhất không ai khác chính là hắn , nó thay đổi thật sự thay đổi nó lanh lùng với hắn khi hắn ngã ói máu đôi mắt nó cũng không lộ ra sự thương cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top