Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

C9 đưa trà

Mấy ngày nay Khương Diệu đều ở hậu viện chăm rau nuôi gà vịt, thỉnh thoảng nghe được tin tức từ mấy lão bà , "Am Công" chủ nhân của thôn trang này, là chủ của một tổ chức khiến bách tính vừa sợ vừa hận, quyền hạn triều chính, ngay cả đương kim thánh thượng cũng phải kiêng kị ba phần.

Khuương Diệu nghĩ, chắc đó là một nhân vật ghê gớm tàn bạo lắm ? Làm sai trước mặt hắn, tám phần là đen đủi, tiểu An tử đáng thương không biết còn vui vẻ như vậy.

Không làm theo ý tiểu tử này bảo nhéo hắn, Khương Diệu  thương cảm nhắc nhở, " Là cơ hội hiếm có, vậy đệ phải nắm cho chắc vào."

Tiểu An tử cười hihi, " Nếu đệ được Am Công thưởng, ngày nào đó sẽ mời tỷ ăn điểm tâm của Ngự Phúc lâu."

Khương Diệu nhìn thấy dáng vẻ lon ton chạy xa, mới lau tay ướt, nâng bước về phòng.

Đứa bé còn đang ngủ, hai cái tay giang ra, ngón tay hơi vểnh lên, Khương Diệu cúi người, thử dùng ngón trỏ cù nó, rất nhanh đã bị tay thịt của  nó nắm lấy.

Nàng thuận thế ngồi bên mép giường, giữ tư thế bị thắng nhóc nắm, không nhúc nhích.

Không biết qua bao lâu, tiểu An tử lại hấp tấp mặt trắng bệch quay về, vừa vào phòng đã hô:" Diệu tỷ tỷ!"

Khương Diệu rút tay ra, khép cửa lại ra bên ngoài, khi thấy mặt hoảng hốt của tiểu An tử, thì ngây ra, " Sao vậy?"

Tiểu An tử bo bụng, mặt nhăn lại : " Trà Am Công thích đệ đã pha rồi, để ở phòng trà, nhưng đột nhiên đệ bị đau bụng, không nhịn được, tỷ giúp đệ đi đưa trà được không ?"

" Ta?" Khương Diệu kinh ngạc chỉ chỉ mình.

Tiểu An tử gấp đến đổ mồ hôi. " Nương tới phòng bếp, ta thực sự không tìm được ai thay thế."

Thấy Khương Diệu do dự, hắn vội nói:" Am Công tới dưỡng bệnh, không mang theo mấy người thị vệ, tỷ tới đông viện, nói mình được Lan nương tử sắp xếp đưa trà, vào rồi thì đừng nói gì, đem trà đặt đấy rồi đi ra, đệ sẽ tới nhanh."

Hắn vừa nói, vừa ôm bụng kêu đau " Aiyo".

Khương Diệu thấy hắn rất đau, đành bất đắc dĩ đáp ứng, theo như tiểu An tử chỉ tới phòng trà, trên bàn quả nhiên đặt một khay trà, trên khay còn có trà đã pha, vẫn còn tỏa ra hơi nóng.

Bưng khay trà lên, Khương Diệu thuận dường đi tới đông viện, ngoài viện có hai thị vệ, thấy nàng thì cảnh giác, hỏi kĩ càng thì biết là người Lan nương tử sắp xếp đưa trà, bèn cho vào.

Khương Diệu thở phào, sau khi vào thì không dám nhìn lung tung, đi thẳng tới bắc phòng chủ nhà đang ở.

Trong phòng có rèm trúc đã được buông xuống, hơi tối, tựa vào trên ghế có một người, hai mắt của ông ta bịt một đoạn vải trắng, để lộ nửa mặt, có tí ánh sáng mờ nhạt, không rõ tướng mạo, tư thế ngồi rất đoan chính.

Khương Diệu thu hồi ánh nhìn, đặt khay trà xuống bàn trà, hai tay bưng tách trà ra.

" Nghe thủ pháp rất xa lạ, là người mới à?"

Người ngồi trên ghế đột nhiên mở miệng, đánh vỡ sự yên tĩnh ngắn ngủi, giọng nói trầm thấp, nói xong hơi mím môi mỏng, làm cho người ta có cảm giác lạnh lùng.

Tay Khương Diệu dừng lại, mắt nhìn vào miếng vải trắng ông ta đang bịt, đang xác định xem ông ta đang mù thật hay mù giả.

" Ta không nhìn thấy, đưa trà tới đây ,vất vả rồi." Ông ta lại lên tiếng, rất lịch sự trầm ổn, hoàn toàn không giống như mấy bà kia nói sát khí máu tanh gì cả.

Đúng lúc này, tiểu An tử bước thấp bước cao đứng ngoài cửa, dùng ngôn ngữ cơ thể chào hỏi Khương Diệu, ý là bảo nàng ra , đổi hắn vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top