Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

93 + 94 + 95

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

93.

Bởi vì Shan không đáp lại nên lần tỏ tình đó của Faya xem như thất bại. Nhưng nàng không ngoài ý muốn chút nào vẫn tiếp tục mặt dày triển khai các loại phương thức theo đuổi. Chẳng được mấy ngày, tất cả khách quen của Lửa Nóng đều biết ông chủ của quán được một nữ sĩ lắm tiền nhiều của theo đuổi.

"Shan, con gái người ta cũng đã mạnh dạn đến như vậy rồi, sao ngươi không đồng ý đi?"

Một mạo hiểm giả trêu đùa.

"Chắc là ông chủ chê người kia xấu xí."

"Chắc là vậy rồi, nhất định là một người phụ nữ xấu xí mới không biết xấu hổ mà theo đuổi đàn ông."

Một người lên tiếng, những người khác cũng hùa theo. Khách quen của quán rượu đa phần là mạo hiểm giả nên không khí trong quán luôn rất náo nhiệt, bây giờ có chuyện để nói lại càng náo nhiệt.

Đa phần mọi người cho rằng người theo đuổi Shan là loại xấu xí hoặc có khiếm khuyết gì đấy, nhưng lại rất giàu. Bởi vì chỉ có loại phụ nữ như vậy mới theo đuổi đàn ông. Trái ngược với Mythrim, chuyện nữ tính chủ động tán tỉnh nam rất hiếm thấy ở Reimer. Dù có cũng sẽ dùng những phương thức rất tế nhị và mềm mỏng, ví như tặng khăn thêu, tặng đồ ăn tự tay nấu các thứ. Tuyệt đối không giống như người theo đuổi Shan, mỗi ngày chở tới một bồn hoa, mỗi tuần lại chi tiền khao khách đến Lửa Nóng ba ly bia đen.

Bia đen là thức uống thường dùng cho đám cưới, dụng ý như thế nào đã quá rõ.

Ban đầu chỉ có một hai người nói Shan cũng không muốn quản, nhưng về sau số người lên tiếng dần nhiều hơn. Ai cũng chen miệng nói một câu, lời lẽ dần dần khó nghe, Shan cũng nổi giận đập bàn một cái.

"Faya rất tốt, các người bớt ở đó nói linh tinh."

"Rất tốt? Vậy sao ngươi không đồng ý đi? Người ta tốt còn giàu, ngươi bày đặt cái gì?"

Mấy mạo hiểm giả cười khẩy, đám người này một khi men cồn ngập miệng, lời gì cũng sẽ nói ra được.

Đúng lúc này, một cô gái đẩy cửa quán rượu bước vào. Nàng mặc trang phục mà các mạo hiểm giả nữ ưa thích. Bó sát, co dãn, dễ hoạt động. Loại trang phục này người đẹp mặc càng đẹp, người xấu mặc càng xấu.

Trường hợp của cô gái này là trường hợp đầu tiên, người đẹp mặc càng đẹp. Thân hình nàng vốn rất gợi cảm, mặc loại trang phục này vào thì càng bốc lửa.

Vừa thấy nàng bước vào, đám đàn ông trong quán lập tức lấy tay làm còi huýt sáo inh ỏi. Shan thấy cảnh này, khuôn mặt nhất thời đen sì.

"Ta cũng muốn biết đấy. Ông chủ nói ta rất tốt, vậy sao không nhận lời theo đuổi của ta vậy?"

Faya ngồi xuống trước mặt Shan mà nói. Nghe lời nàng nói, đám người xung quanh lập tức bất ngờ. Không nghĩ đến theo đuổi chủ quán lại là một cô gái người xinh đẹp đến như vậy.

Một gã mạo hiểm giả đầu trọc nghe vậy thì đứng lên bước đến trước Faya khoe ra một thân cơ bắp.

"Cô em, chủ quán ngoài khuôn mặt có chút dễ nhìn ra thì đâu còn điểm nào tốt đâu. Ở đây, đàn ông "lợi hại" hơn hắn có rất nhiều, em cứ tùy tiện chọn, bọn ta nhất định có thể làm em sung sướng, thỏa mãn."

Faya nhìn người trước mắt nói chuyện khó nghe mà hơi híp mắt lại. Còn chưa đợi nàng trả lời, một cái chai rượu thủy tinh to tổ bố đã phang thẳng lên cái đầu trọc của hắn. Từ đỉnh đầu, máu cùng rượu chảy xuống.

"A, mẹ nó thằng nào?..."

Tên đầu trọc gầm lên một tiếng, thân hình to con nhanh nhẹn xoay lại, con dao găm từ bọc da đã rút ra lăm lăm trên tay. Thấy phần chai vỡ còn lại trên tay Shan tên đầu trọc cũng thoáng ngây người rồi điên tiết lên cầm dao đâm tới.

"Thằng điên, tao đâm chết con mẹ mày."

Shan cũng nổi giận, ném cái đầu chai vỡ xuống sàn, cầm con dao chặt đá dưới gầm bàn ra chém về phía tên trọc một cái. Trong miệng bật ra lời nói lạnh lùng.

"Cút."

Faya thấy cảnh này mà ngây ngẩn cả người, Shan của nàng đây á? Đây á?

Shan dù cũng được nàng cho học qua các loại võ thuật, kiếm thuật nhưng chưa từng đánh ai bao giờ, Faya cũng lo lắng hắn bị thương liền đứng dậy định giúp một tay. Shan thấy nàng đứng lên, thì hét to.

"Người ngoài chớ xen vào."

Hét xong, dao chặt đá trong tay cũng hung ác hơn. Một lúc sau Shan thắng. Ít ra cũng được giáo dục chiến đấu chính quy, chênh lệch về kỹ thuật vẫn còn ở đó. Tên đầu trọc kia bộ dáng hung ác nhưng năng lực cũng không phải mạnh, chỉ là một mạo hiểm giả cấp đồng mà thôi.

Shan túm người gây sự ném khỏi quán rượu, ánh mắt của đám khách còn lại nhìn hắn ít nhiều có thay đổi. Nhưng so với đám người đó, ánh mắt Faya nhìn Shan là khác biệt nhất. Nhìn ống tay áo sơ mi trắng kéo cao của Shan còn dính ít máu, hai mắt đỏ bừng, Faya đột nhiên không biết phải nói gì.

94.

Shan nhìn nàng một chốc rồi nắm lấy cổ tay nàng kéo vào gian phòng riêng bên trong. Ép người lên vách tường gỗ, giọng Shan vẫn còn mang theo cảm xúc giận dữ chưa lui.

"Rốt cuộc tiểu thư muốn gì?"

"Muốn ngươi."

Shan im lặng. Nàng đột ngột hủy thân phận nam nô của hắn, mấy tháng không gặp lại đột ngột đến đây nói mấy lời tỏ tình. Thậm chí dùng mấy trò như theo đuổi phụ nữ quấy mỗi ngày khiến đám ngoài kia dùng thái độ khinh bỉ đánh giá nàng.

Nàng rốt cuộc đang nghĩ gì? Đang muốn chơi trò gì với hắn?

"Đừng đùa nữa, đừng đến đây nữa."

"Không."

Rầm.

Shan đấm một phát lên tường gỗ rồi xoay người đi.

"Vậy ta đi."

Lần này đến lượt Faya không vui, nàng vươn tay túm người lại.

"Đi đâu cũng thoát không được ta."

Shan bị ôm từ sau, vặn xoay người muốn thoát lại bị Faya khống chế gắt gao. Thần chú mộc hệ vang lên, Shan đã bị dây leo quấn chặt. Vứt bỏ mộc ma tinh đã vỡ, Faya ôm lấy khuôn mặt Shan bắt hắn phải nhìn mình.

"Mấy tháng không gặp, nhớ ta không?"

"Không nhớ."

"Ta lại rất nhớ ngươi, nhớ chết đi được."

Thấy Shan nhắm mắt, Faya không vui hôn lên môi hắn. Shan mím môi không chịu phối hợp, nàng lại vươn lưỡi ra dịu dàng liếm lên môi hắn, nhưng Shan vẫn không hé môi.

"Ngươi giận dữ như vậy, là vì thích ta đúng không?"

"Đám nam nô kia ta đã giải tán hết rồi. Về sau ta chỉ cần ngươi được không?"

Nhìn Shan không phản ứng, Faya gục đầu lên vai hắn. Shan cảm thấy vai áo hơi ướt thì cúi đầu muốn nhìn nàng.

Nàng khóc đấy ư?

Quả nhiên, giọng nói Faya hơi nghẹn ngào truyền ra.

"Ta thích ngươi như vậy, ngươi thực sự chưa từng động tâm sao?"

"Ta..."

"Ngươi ghét ta vậy sao? Hay là hận ta? Muốn giết ta?"

"Ta không có."

Shan không hiểu sao nàng lại nghĩ như vậy, hắn không có. Mười hai năm qua, nàng đối với hắn rất tốt. Hắn có lỗi với nàng mới đúng.

Thời điểm nàng hủy bỏ thân phận nam nô, đúng là hắn rất vui. Tự do mà hắn luôn muốn cuối cùng hắn cũng có được. Nhưng khi đến Reimer rồi, dù hắn không muốn thừa nhận cũng không được, hắn nhớ nàng. Thật nhớ. Sau đó nhớ nhung trở thành khó hiểu, không biết vì sao nàng hủy bỏ thân phận nam nô của hắn. Là vì nàng chán hắn rồi sao? Lúc nghĩ nàng đã từ bỏ hắn, tim hắn không nhịn được mà khó chịu.

Lúc gặp nàng, hắn vui vẻ, cũng giận dữ. Cái cách nàng đột ngột nói yêu hắn, theo đuổi hắn khiến hắn nghĩ nàng chỉ đang vui đùa mà thôi. Suy nghĩ này khiến hắn không biết nên vui hay nên buồn, nên hạnh phúc hay giận dữ. Cảm xúc lẫn lộn như vậy, Shan biết, mình yêu nàng rồi.

Rõ ràng đã yêu từ lâu, lại một mực lừa dối bản thân mình.

"Ta yêu ngươi Shan."

Faya ngẩng đầu hôn lên má Shan một cái.

"Ngươi cũng yêu ta mà? Đúng không?"

Shan bị ánh mắt trông đợi của Faya làm cho chột dạ.

"Faya, ta là người bình thường, nếu may mắn chỉ có thể sống đến trăm tuổi. Ta có thể cùng ngươi đi được bao lâu?"

"Một ngàn năm vốn rất dài, cần gì nghĩ nhiều như vậy. Ta chỉ muốn yêu ngươi, một năm cũng được, mười năm cũng được. Tình yêu quý giá như vậy, ta sao có thể tham lam muốn có nó cả ngàn năm?"

"..."

"Dù cho ngươi chỉ còn sống một ngày, ta cũng sẽ yêu ngươi. Dùng hết tình cảm của mình yêu ngươi một ngày."

Faya lại hôn Shan một cái thật sâu.

"Shan, ta chỉ muốn biết. Hiện tại, ngay lúc này, ngay nơi này, ngươi có yêu ta không?"

"..."

"Có, ta yêu ngươi."

"Vậy là đủ rồi. Ta chỉ cần câu nói này là đủ rồi."

"..."

"Faya, thả ta ra được chưa? Bên ngoài còn khách đấy."

"Bây giờ đóng cửa sớm đi được không?"

"... Được."

"Đêm nay ta ở lại đây."

"Được."

Nhìn Faya hai mắt lấp lánh ý cười hủy bỏ ma pháp, Shan có chút bất đắc dĩ.

"Faya..., về sau đừng giả khóc. Người giả bộ không giống chút nào."

"..."

95.

Tỏ tình thành công, hai bên rõ ràng tình đầu ý hợp khiến Faya rất vui vẻ. Trừ bỏ thời gian làm việc bên ngoài, hai người chỉ cần gặp mặt lập tức quấn quýt lấy nhau không rời.

Quán rượu Lửa Nóng làm ăn rất khấm khá, món tủ của quán là rượu Lửa Nóng cũng được các mạo hiểm giả hết sức chào đón. Mở quán được hai năm, Shan gặp gỡ Dylan lúc đó vừa công bố thân phận vương tử điện hạ.

Đêm đó, Dylan khoác áo choàng che nửa khuôn mặt bước vào bỏ ra một số tiền lớn mà bao toàn bộ quán rượu. Lúc đó, Shan có chút không vui vì giọng điệu Dylan rất khó gần, vào quán rồi thì uống rượu như không cần mạng. Nếu không phải Shan cảm thấy người này thân phận bí ẩn, không muốn tùy tiện đắc tội đã đá người ra khỏi quán.

Sau đó, cứ lâu lâu Dylan lại đến quán rượu một lần. Dần dần, Shan cũng biết được Dylan là vương tử điện hạ, hai người cũng xem như có chút giao tình.

Sau khi Công tước Marcus tạo phản thất bại, chính trị Reimer cũng vì đó mà rung chuyển. Rồi khi Dylan từ một vương tử không ai quan tâm trở thành Nhiếp Chính Vương nắm hết quyền lực thì hắn cũng không đến nữa.

Shan cảm thấy chuyện này rất bình thường. Mỗi khi Dylan đến Lửa Nóng tâm trạng đều rất kém. Bây giờ đã làm Nhiếp Chính Vương rồi, tâm trạng nhất định là rất tốt, về sau không đến Lửa Nóng nữa cũng là chuyện hiển nhiên.

So với việc của Dylan, Shan càng lo lắng cho sức khỏe của mình, gần đây hai chân của hắn rất hay bị tê, đi lại mà không có cảm giác đang đạp lên mặt đất. Giống như lúc này, sau khi đóng cửa quán, hai chân của hắn lại đột nhiên cứng đờ không thể nhúc nhích. Shan chỉ đành nghỉ lại ở quán mà không trở về nhà.

Hai tay xoa bóp chân, trong lòng Shan phủ đầy mây đen. Lại nữa sao? Hắn còn có bao nhiêu thời gian nữa đây?

Ngay khi Shan nghĩ như vậy, Dylan lại tới rồi. Tâm trạng tồi tệ không khác gì lúc trước. Nhìn hắn như vậy, tâm trạng vốn chả tốt đẹp gì mấy của Shan cũng bị kéo theo. Cả hai tự mình uống rượu giải sầu. Dylan rời đi, Shan lại uống thêm mấy ly rồi ngủ quên mất. Đợi đến khi tỉnh lại đã là giữa trưa, Faya ngồi bên cạnh giường, hai mắt không vui nhìn hắn.

"Hôm qua sao không về? Uống rượu với ai?"

"Uống với Nhiếp Chính Vương điện hạ."

Faya nghe vậy thở dài lấy đến một ly nước mật ong.

"Uống đi, hôm qua uống say như vậy, bây giờ nhất định rất khó chịu."

Shan hơi lắc đầu xua tan chút cảm giác khó chịu sau khi say rồi nhận lấy ly nước mật ong uống hết.

"Ta cũng không muốn uống."

"... Faya..."

"Hả?"

"Không có gì, ta gần đây rất mệt, không muốn mở quán."

Sau khi hai người về một nhà, Shan cũng biết được người góp vốn mở quán rượu với hắn thực ra là Faya.

"Được, mệt thì nghỉ."

"Ta muốn ở lại đây với ngươi luôn, thời gian ngươi rảnh rỗi ta cùng với ngươi ra ngoài dạo chơi."

"Tốt."

Faya gật đầu đồng ý, nghe qua có vẻ rất hạnh phúc.

"Faya."

Shan nắm lấy bàn tay của Faya.

"Tay ngươi thật ấm."

"Tay ngươi cũng vậy mà."

"Ta muốn nắm tay ngươi thật lâu thật lâu."

"Ngươi hôm nay lạ quá, xảy ra chuyện gì sao?"

"Không có."

"Trời hôm nay đẹp như vậy, ra ngoài đi dạo với ta một chút đi."

"Được, ta đi thay quần áo."

Shan gật đầu đáp ứng, không chỉ thay quần áo, còn phải đánh răng rửa mặt một phen. Nhưng hắn vừa đi được vài bước, chân trái lại đột nhiên cứng đờ ngã khuỵu xuống.

"Shan?"

"Không sao, chân hơi tê thôi."

Shan cười với Faya một cái, muốn mượn lực chân phải để đứng lên nhưng chân trái cứng đờ lại khiến Shan không thể đứng lên được.

Faya thấy vậy thì bước đến nâng lấy hắn đỡ về giường.

"Shan, vẫn còn chóng mặt thì đừng cố."

Faya phàn nàn mấy câu, thấy Shan không trả lời mới cảm giác được lạ lạ mà nhìn hắn. Khuôn mặt Shan lúc này đã tái nhợt lại khiến Faya lo lắng.

"Shan, sao vậy? Ngươi thấy không khỏe ư?"

"..."

"Shan?"

Shan thu lại sợ hãi trong lòng ôm chặt lấy eo Faya nhưng vẫn bị nàng phát hiện.

Là chuyện gì khiến cho hắn sợ hãi như vậy?

Faya ôm lấy Shan, trong lòng rất khó hiểu. Shan giấu nàng chuyện gì?

"Shan, nếu cảm thấy không khỏe, chúng ta đi đến Y viện khám xem."

"Không, Faya, ta không muốn. Ngươi ngày mai xin nghỉ một ngày, chúng ta đi chơi đi, ta không thích Y Viện."

Faya hơi bật cười, Shan từ lúc theo nàng đã rất ghét đến Y Viện. Lúc đó nàng cho là Shan tuổi nhỏ, sợ hãi chữa bệnh sẽ bị đau, con nít đều như vậy. Không nghĩ đến bây giờ lớn chừng này vẫn ghét Y Viện.

"Ngươi lớn vậy rồi còn sợ Y Viện?"

"Ta không sợ. Ta còn lớn hơn ngươi hai tuổi, sao lại sợ Y Viện được."

Nghe Shan mạnh miệng khẳng định mình không sợ Y Viện, Faya hơi buồn cười, chút băn khoăn nhỏ ban nãy nhất thời bị ném ra sau đầu.

Cảm thấy chân trái đã có lại cảm giác, Shan buông Faya ra.

"Ta đi tắm rửa thay đồ. Ngươi ra ngoài đợi ta một chút."

"Hay là ta tắm với ngươi."

Faya buồn cười trêu chọc người này, vốn nghĩ Shan sẽ từ chối nhưng không ngờ hắn lại lập tức đồng ý. Còn chủ động kéo nàng vào phòng tắm. Faya thấy hạnh phúc đến bất ngờ, tâm tư nhộn nhạo ôm eo Shan cởi đồ cho cả hai. Đợi đến được bồn tắm, cả hai người đã cởi sạch bóng trơn tru.

Nhìn Shan nằm giữa bồn tắm ngập xà phòng, thú tính của Faya nhất thời nổi lên đẩy người xoay về phía thành bồn nằm lên. Shan bị áp lên thành bồn khiến phần mông nhếch lên, mặt nước ngập đến nửa mông khiến vị trí thẹn thùng kia như ẩn như hiện giữa đám bong bóng xà phòng.

Shan xoay đầu nhìn nàng bật cười.

"Faya muốn ta sao?"

Chuyện này còn cần phải hỏi?

Faya thả người chạy đến tủ kiếng trong phòng tắm lục lọi. Dụng cụ đã có nhưng kem bôi trơn lại không thấy đâu khiến Faya bực bội chà chà tóc.

Ây nha, phòng tắm không có thì phòng ngủ có, nàng sao lại ngốc thế này. Faya tự mắng mình một cái, đang định chạy ra phòng ngủ tìm thì bị Shan gọi lại.

Một cái quay đầu này khiến Faya suýt nữa chảy máu mũi. Shan lúc này đã bước ra khỏi bồn tắm, đứng thẳng trước gương, một tay chống lên mặt gương, một tay đưa ra phía sau tự mình mở rộng.

Ngón tay thuôn dài ra vào khe mông phát ra âm thanh nhóp nhép. Kem bôi trơn bị ma sát thành bọt trắng bám lên từng khớp ngón tay.

Thấy Faya nhìn mình, Shan bật cười, hai ngón thành ba ngón ra vào chính mình. Ngón trỏ còn không kiêng dè mà xoa nắn vị trí nhạy cảm.

"Ah... Faya, ngươi nói muốn ta mà. Mau đến ah..., tự mình làm..., hưm, không đủ thoải mái..."

"Ngươi, đồ dâm đãng này."

Faya cột chắc giả dương vật lên eo. Một tay ấn lên vai của Shan, tay còn lại siết chặt eo hắn mà mạnh mẽ tiến vào.

"Hưm..., thoải mái."

Shan hừ một tiếng. Faya nghe vậy thì hăng hái bừng bừng chuyển động eo. Cái miệng cũng không rảnh rỗi tìm kiếm miệng của Shan gặm cắn.

"Hưm..., nhẹ chút..."

Faya bật cười, eo đong đưa càng mạnh khiến Shan thấp giọng rên rỉ.

"Thân ái, ngươi rên dễ nghe chết đi được."

"Faya..., nhẹ..., a..."

Shan cúi đầu, khóe mắt hơi dâng sương mù. Dục vọng của hắn bị Faya niết một cái, phần đầu cũng bị ngón tay nàng chặn lại.

"Faya, ngươi..., xấu tính, mau thả..., a ha..."

Shan bất đắc dĩ hạ giọng. Hắn cũng không phải rất khó chịu. Faya tính cách giống như lửa nóng, ở trên giường luôn thích mạnh mẽ. Shan đã sớm quen với việc nàng ưa thích bắt nạt hắn.

"Ai bảo ngươi dụ dỗ ta. Ta phải làm cho ngươi... Không. Xuống. Được. Giường."

Faya gian manh cười, ngón tay chuyển sang dịu dàng xoa nắn Shan.

"Muốn làm ta..., hưm..., không xuống được giường?"

"Phải."

"Vậy ngươi tốt nhất..., nói được làm được..., hah a~"

Faya bị Shan nghi ngờ, lập tức hùng hổ áp người lên tường làm một lần, lại ném vào bồn tắm làm một lần. Shan ở trên giường thích khiêu khích nàng, nàng không ngại còn rất thích.

Shan bị nàng lật qua lật lại mãi cũng ê ẩm.

"Tạm ngưng, ta đói quá, chúng ta dùng..."

Không để Shan nói hết câu, Faya lại thúc mạnh vào một cái vào vị trí nhạy cảm của hắn.

"Ta không phải..., hừ..., đang cho ngươi ăn đấy sao?"

Faya chỉ trêu chọc hắn một cái như vậy rồi rút ra, nhanh chóng xả nước tẩy cho hai người sạch sẽ. Shan say rượu mới tỉnh, sáng tới giờ còn chưa ăn gì đâu.

Nhân lúc Shan cầm khăn lông lau người cho mình, Faya cầm một cái đuôi cáo nhét vào cho hắn.

"Lấy nó ra, ngươi nhét như vậy ta làm sao mặc quần áo?"

"Hôm nay ngươi không cần mặc quần áo."

Faya cười ám chỉ vuốt ve cái đuôi cáo mềm mại. Trước tiên để người này ăn no, nàng mới có thể ăn no được nha.

Hôm đó, Faya biến lời nói của mình thành sự thật. Cả ngày sau đó Shan đều không thể xuống giường.

--------------------

P/s: có mấy lời muốn nói.

Thứ nhất, H của cặp phụ cũng tính là H nhỉ?

Thứ hai, muốn làm một bài phỏng vấn nữa. Mọi người nếu muốn hỏi nhân vật nào cái gì thì cmt ta biết. Ta thu gom lại ah.

Thứ ba, ta tự chúc mừng ta được 5k lượt đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top