Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phạt Thử (3): Liên Lụy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triển Chiêu ôm vai trái của hồng y quan bào đã bị roi gia pháp đánh rách hai đường dài, cắn răng nâng người quỳ ngay ngắn trở lại...

Bao Công trong khoảnh khắc xung động chợm bước lên một bước, nhưng ngay lập tức đã kịp thời trấn tĩnh, kìm lòng chôn chân tại chỗ. Bát Hiền Vương trông thấy tất cả, thở dài tiến đến đỡ Triển Chiêu "Triển hộ vệ, Thái Hậu đã nói không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu mau lui ra đi!"

"Khoan đã," Triệu Trinh vội ngoảnh lại vẫy Tào công công "Đưa Triển hộ vệ đến ngự thư phòng đợi trẫm!"

***

"Hoàng thượng," Triển Chiêu chau mày "Nếu đã không còn việc gì, cầu hoàng thượng cho thần hồi Khai Phong phủ!"

"Khanh là giả ngu hay là ngốc thật?" Triệu Trinh vẫn chăm chú theo dõi thái y thượng dược lên ba vết roi dài rướm máu trên bả vai trái của Triển Chiêu "Ngay cả trẫm còn bị Thái Hậu thỉnh gia pháp, khanh về đến Khai Phong còn được yên ổn sao?"

"Hoàng thượng," Triển Chiêu thở dài, xốc lại vai áo "Sớm muộn rồi cũng phải đối diện. Thần cũng không thể trốn mãi trong cung!"

"Sao lại không?" Triệu Trinh trở lại ngự thư án cầm lên một bản tấu chương tùy tiện lật mở, đọc như không đọc "Hay là trẫm dứt khoát viết một đạo thánh chỉ, truyền khanh vào cung đi!"

"Hoàng Thượng, cho dù hoàng thượng triệu thần vào cung làm việc, thần cũng vẫn sẽ phải về nhà vấn an gia phụ!"

So ra, lại có khác biệt gì?

Triệu Trinh chán ngán vất tấu chương trở lại trên thư án, chắp tay thủng thỉnh bước ra ngoài "Nếu khanh đã gấp gáp chạy về chịu tội, trẫm đành chiều ý khanh!"

"Tạ Hoàng Thượng!"

"Trẫm chưa nói hết," Triệu Trinh dừng một chút ở cửa, không xoay đầu buông lại một câu "Khanh trước hãy giúp trẫm tìm cách đưa Oanh Oanh vào cung đã!"

"Hoàng Thượng!" Triển Chiêu không tin ở tai mình "Hoàng Thượng vẫn mang ý định này sao?"

"Oanh Oanh chưa an toàn tiến cung thì khanh đừng mong rời đi!" Triệu Trinh đã đi một quãng xa, không quên dặn thêm một câu "Nếu khanh muốn thì cứ viết vài chữ giao cho Tào công công mang đến Khai Phong phủ!"

***

"Ngươi nói gì?" Bạch Ngọc Đường nhảy nhổm lên, suýt chút nữa đã dọa cho tiểu thái giám suýt ngã ngồi xuống đất "Con Mèo ngốc kia bị Hoàng Thượng giữ lại trong cung?"

"Bạch Đại Hiệp, chính phải!"

"Con Mèo kia còn chưa đến thăm ta!" Bạch Ngọc Đường ai oán mà than "Ở trong cung làm cái gì chứ, có gì vui giấu ta sao?"

Tiểu thái giám không rõ mình có nên trả lời câu hỏi vừa rồi hay không, lúng ta lúng túng nhìn qua Vương Triều Mã Hán. Vương Triều khích lệ "Tào công công, công công hẳn là biết rõ nguyên nhân? Người là thân tín như thế bên hoàng thượng mà?"

Tiểu công công được khen, trong bụng mở cờ "Ta nghe nói, chính là hoàng thượng muốn nhờ Triển Hộ Vệ tìm đối sách đưa người vào cung..."

Bạch Ngọc Đường chau mày, thần tình cũng nghiêm túc hẳn "Đưa ai vào cung?"

"Chính là một cô nương, tên là... tên là..."

"Từ Oanh Oanh?"

"Đúng, chính là người này!"

***

"Ở ngoài là ai đánh trống kêu oan?" Bao Công hướng Công Tôn Sách đang vội vã đi vào, hỏi.

"Đại Nhân, chính là Hộ Bộ Thượng Thư Từ Chính Liêm."

Bao Công trong đáy mắt lóe lên chút lo lắng "Hộ bộ Thượng Thư, chẳng lẽ thiên kim của ông ta...?"

"Chính là đã lại mất tích!"

"Người đâu," thần sắc Bao Công trầm trọng "chuẩn bị thăng đường!"

"Đại Nhân," Công Tôn Sách vội vã ngăn lại "Hay là Đại Nhân trước hãy mời Từ Thượng Thư đến thư phòng đàm đạo, tìm hiểu tình hình một chút đã?"

Bao Công khép hờ mắt, hít một hơi thở sâu bình định tâm tình, rồi mới gật đầu với Công Tôn Sách "Tạ tiên sinh nhắc nhở!"

***

"Bao Đại Nhân, một khi ngài đã bảo đảm như vậy, ba ngày sau ta sẽ y hẹn đến nhận người!"

"Đa tạ Từ Thượng Thư!"

***

Bạch Ngọc Đường khẽ tái mặt "Đại Nhân vì sao lại gọi ta? Lần này ta không có làm gì mà?"

"Bạch Ngọc Đường!" Vương Triều gắt "Đại Nhân chỉ là gọi ngươi đến giúp điều tra án. Ngươi không làm gì sai thì sợ cái gì?"

"Ta có sợ cái gì sao?" Chuột nhỏ bị khích tướng, tức khí nhảy từ trên nóc nhà xuống, nện gót chân ầm ầm theo Vương Triều Mã Hán đến thư phòng. Vừa vào đến cửa, không khí ngưng trọng trong thư phòng đã khiến chuột ta suýt nghẹt thở.

"Bao Đại Nhân, Công Tôn tiên sinh!" Bạch Ngọc Đường quy củ hành lễ

"Bạch Ngọc Đường," Bao Công không quanh co, trực tiếp vào đề "Hai ngày trước trong cung có tiểu công công đến truyền lời, cụ thể là nói gì?"

"Bao Đại Nhân, chỉ nói như trong thư Triển Chiêu đã viết..."

"Thật sự?"

Bạch Ngọc Đường cụp mắt tránh ánh nhìn như xoáy của Bao Công "T... thật!"

"Bạch Ngọc Đường!" Bao Công vỗ bàn, chuột nhỏ giật nảy mình "Ngươi có biết Từ tiểu thư lại đã mất tích?"

Mèo, ngươi thành công rồi? Tia vui vẻ thoáng hiện trong mắt Bạch Ngọc Đường không tránh được ánh mắt quan sát sắc bén của Công Tôn Sách. Ông hắng giọng "Bạch Ngọc Đường!"

"Hở?" Chuột nhận ra mình hớ hênh, vội nghiêm mặt lại "Tiên sinh?"

"Tiểu công công còn nói gì với cậu?" Công Tôn Sách vừa dọa vừa xoa "Vừa rồi Từ Thượng Thư mới vừa đến đây cáo trạng, cậu nếu biết gì hãy mau nói ra để chúng ta còn tìm đối sách!"

Bạch Ngọc Đường lúng túng nhìn sang chỗ khác "Thực sự chỉ nói là Triển Chiêu bị hoàng thượng lưu lại mấy ngày để dưỡng thương, không có gì khác!"

Bao Công nhặt lên một cuốn trục "Bạch Ngọc Đường, hãy đến đây xem vật này!"

Vào lúc tầm mắt vừa rơi xuống cuốn trục trên tay Bao Công, Bạch Ngọc Đường liền biến sắc.

Ngập sâu vào thân trục, là một lá trúc thật xanh.

***

》》》》》》》》》《《《《《《《《《

Truyện chỉ được đăng tại Wattpad VietchoChieu https://truyen2u.top/tac-gia/VietchoChieu

Nếu trang web bạn đang viếng thăm không phải Wattpad, có nghĩa là truyện đã bị đạo. Là một độc giả chân chính, mong bạn ủng hộ tác giả và tác phẩm bằng cách tôn trọng tác quyền và tẩy chay các trang đạo truyện nhé. Chân thành cảm ơn!

- Chiêu Khang -

》》》》》》》》》《《《《《《《《《

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top