Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Vỹ Thanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Triển Chiêu hôm nay không mặc quan y triều phục. Chàng ngoài mặt là đến chúc thọ Địch nương nương, chủ ý thật chính là theo Bao Công để thỉnh tội cùng Bát Vương Gia. Áo tố lam thoạt nhìn vẫn đơn giản thanh nhã như ngày thường, ngoại trừ một chi tiết nhỏ.

***

"Mèo chết, ngươi ở đâu tìm được Ngân Long Kiếm?"

"Đừng nghịch!" Triển Chiêu trừng mắt. Bạch Ngọc Đường nhún vai, nhìn Triển Chiêu tra lại thanh nhuyễn kiếm mỏng như lá lúa mới vừa đoạt lại được vào trong vỏ kiếm. Vỏ kiếm thoạt nhìn chỉ là một đai lưng trắng thêu nổi thân rồng bằng chỉ bạc tinh tế. Chuôi kiếm sau khi tra hẳn vào vỏ sẽ chính là đầu rồng, hai mắt điểm hai hạt minh châu.

"Ngươi còn không lo đi thay đổi y phục?" Triển Chiêu đeo xong Ngân Long Kiếm lên thắt lưng, ngước nhìn lên lại vẫn thấy Bạch Ngọc Đường tựa cửa ngẩn ra, liền bực mình gắt lên "Chút nữa bị chậm trễ, phụ thân ta lại trách phạt đó!"

"Ngân Long Kiếm này có liên quan đến Bát Hiền Vương?" Bạch Ngọc Đường một chân đã ra khỏi cửa, không nhịn được lại hỏi.

Triển Chiêu vươn tay treo Cự Khuyết lên đỉnh màn "Chuyện dài, từ từ sẽ kể cho ngươi!"

***

Từ cửa chính của Nam Thanh Cung đến viện tử của Địch nương nương còn phải đi qua những ba lần cửa, so ra có lẽ còn sâm nghiêm hơn cả Nhân Thọ Cung của Thái hậu. Bên trong Thúy Phụng Các, bốn thái giám cùng tám cung nữ đang sắp thành hai hàng hai bên. Địch nương nương ngồi trên phụng tỷ, ánh mắt ôn hòa từ ái ngước nhìn đương kim hoàng thượng. Triệu Trinh, tuy đã nhìn nhận lại mẹ ruột, vẫn trước sau gọi Địch Nương Nương là mẫu hậu, tự xưng hoàng nhi.

"Hoàng thượng, tuy nói là đại thọ của ta, thực ra cũng là một ngày để toàn gia sum họp. Hoàng thượng đã xa giá đến đây, chi bằng hãy cùng các hiền khanh đây trò chuyện cho vui vẻ, không cần phải để ý đến ta!"

"Mẫu Hậu!" Triệu Trinh cầm tay Địch nương nương mà lắc. Thái Hậu trong cung tuy vô cùng yêu sủng vị hoàng đế trẻ tuổi, nhưng vì thân phận, có đôi khi cũng thật nghiêm khắc. Về Nam Thanh Cung, Triệu Trinh có thể tạm quên đi thân phận vua của một nước mà chuyên tâm làm một kiêu tử được sủng ái đến vô thiên.

Triệu Trinh xoay người, vẫy vẫy tay với Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đang đứng phía sau. Hai người song song bước lên, quỳ một gối cung tay hành lễ "Địch nương nương, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường chúc nương nương phước như đông hải, thọ tỉ nam sơn!"

"Hãy mau bình thân!" Địch nương nương khoan thai lên tiếng, ánh mắt trìu mến phủ lên ba người trẻ tuổi trước mặt mình "Bổn cung không cản hoàng thượng cùng các khanh vui vẻ, hãy mau ra đại sảnh dự yến!"

"Tạ Mẫu Hậu!"

"Tạ nương nương!"

"Triển Chiêu, cậu lưu lại một chút!"

Triển Chiêu khóe môi chỉ hơi khẽ nhếch, nhưng không thoát khỏi ánh mắt của Bạch Ngọc Đường.

Mèo này, thứ gì đang được đựng trong hồ lô của ngươi?

"Bạch Ngọc Đường, mau lên!" Triệu Trinh hưng phấn nắm tay áo Bạch Ngọc Đường mà kéo. Chuột rất không tình không nguyện bị lôi đi ngắm pháo hoa.

Địch nương nương ngoài mặt vẫn một mực khoan thai, giấu đi cảm xúc hỗn độn trong lòng. "Con hôm nay mang cả Ngân Long Kiếm nhập cung, chẳng lẽ có gì cần ta giúp?"

"Địch nương nương!"

"Không có người ngoài ở đây, điệt nhi, con không cần phải xưng hô câu nệ như vậy!"

"Địch di di!"

"Nghe nói hôm nay điệt nhi đến sớm, trước là để thỉnh tội với vương gia. Con thực ra đã lại gây chuyện gì?"

Triển Chiêu cúi đầu, vẻ mặt khó xử của chàng khiến Địch nương nương cũng trở nên bất an. Bà vừa định lên tiếng truy hỏi, chàng đã lại lên tiếng.

"Di di, không lâu trước đây dì có từng kể với điệt nhi chuyện của Thúy Phụng Kiếm?"

Địch nương ngồi thẳng dậy, sống lưng chợt lạnh toát "Con đã tìm ra tung tích của bà ta?"

Triển Chiêu lắc đầu "Bà ta thì chưa, nhưng có một người Triển Chiêu muốn di di gặp mặt! Người này có một vật, tin rằng di di muốn xem qua!"

"Là ai?"

"Triệu hộ vệ của Khai Phong phủ!"

"Người của Khai Phong phủ?"

"Dạ phải, di di. Hiện tại đã đang chờ triệu kiến bên ngoài!"

Địch nương nương lặng đi một lúc "Điệt nhi, việc con mạo phạm vương gia, có phải cũng liên quan đến người này?"

"Di di," Triển Chiêu cúi đầu "Điệt nhi cùng Bạch Ngọc Đường to gan, lừa vương gia xin máu."

Địch nương nương yên lặng một lúc lâu. Mãi sau mới gian nan lên tiếng.

"Kết quả thế nào?"

Triển Chiêu không đáp, chỉ khẽ gật đầu.

Địch nương nhìn đai lưng Ngân Long trên thân Triển Chiêu một lần nữa, khóe môi chợt nở một nụ cười bình tĩnh đến lạ kỳ "Điệt nhi!"

"Dạ?"

"Giúp hài tử kia tìm về Thúy Phụng Kiếm!"

***

"Mèo! Dậy đi! Ngươi đã hứa kể chuyện mà!" Bạch Ngọc Đường cáu giận túm lấy tay Triển Chiêu lôi lên khỏi giường "Không được ngủ!"

Triển Chiêu mơ mơ màng màng, ánh mắt mông lung, thần tình ngơ ngác. Ban nãy Bát Vương Gia ban tửu, Triển Chiêu đã nhấp môi không ít, hiện giờ chàng thật sự chỉ muốn cuộn mình trong chăn.

"Dậy mau, nếu không ta quăng ngươi xuống nước thì đừng trách!"

"Chuột, ta buồn ngủ lắm, ngươi đợi ngày mai không được sao?"

"Là chính ngươi hứa tối nay sẽ kể cho ta nghe!"

"Tối nay sao?"

"Phải!"

"Kể... kể chuyện gì cơ?"

"Chuyện Ngân Long Kiếm, ngươi ở đâu có được?"

"Mẹ ta cho nha!" Khóe môi Triển Chiêu cong lên, chân mày cũng giãn ra vui vẻ, duy có mắt là vẫn díp lại thành một đường.

"Ngươi mang nó đến Nam Thanh Cung, Địch nương nương trông thấy liền lập tức triệu kiến một mình ngươi, chẳng lẽ mẹ ngươi cùng Địch nương nương có giao tình?"

Không gian an tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi, xao xác thảm lá vàng bên hiên. Triển Chiêu nghiêng đầu, ôm hồi ức của mẫu thân du vào mộng cảnh.

***

Hai ngày sau Tống Nhân Tông hạ chỉ dụ thưởng cho Khai Phong phủ doãn hai tháng nghỉ ngơi, tam phẩm hộ vệ Triển Chiêu cùng ngũ phẩm hộ vệ Triệu Hổ tháp tùng ngài hồi hương tế tổ.

Bát Hiền Vương Triệu Đức Phương không rõ vì lẽ gì, nằng nặc muốn cải trang để đi theo.

Chủ bộ Công Tôn Sách của phủ Khai Phong mắt sao sáng rỡ, vỗ vai Bạch Ngọc Đường "Ta nhất định phải nhân dịp này xem qua dược phòng của Triển gia Thường Châu!"

"Hừ!" Bạch Ngọc Đường bĩu môi dài thượt "Mấy vị thuốc loe ngoe đó lại thấm vào đâu. Tiên sinh vốn là nên đến thăm dược phòng của đại tẩu ta trên Hãm Không Đảo!"

***

[Thanh Thiên Phụ Thân by Chiêu Khang

Published on Wattpad July 2017]

Cám ơn cả nhà đã thương mà ủng hộ! Nếu còn thương mời cả nhà tiếp tục cùng phụ tử Khai Phong phủ du Giang Nam nha.

Trân trọng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top