Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vệ Tông Hi tức đến trắng bệch mặt. Buổi sáng thì nói hắn "không khỏe", bây giờ lại dùng những từ như vậy để nói hắn.

 Nữ nhân này so với  trước kia thật sự đáng ghét hơn.

-"Ngươi đi ra ngoài cho ta."

Vệ Tông Hi rất ít khi bộc lộ cảm xúc ra ngoài, nhưng hôm nay hắn lại tức đến hô hấp khó khăn.

Thi Lạc đứng dậy liếc nhìn hắn một cái, sau đó đi ra ngoài.

Vệ Tông Hi tức giận đấm mạnh một cái xuống giường, phát ra tiếng "Đùng".

Thi Lạc nghe thấy âm thanh này liền chạy quay lại.

-"Có bản lĩnh thì cầm giường đập tan đi."

-"Mau cút ra ngoài."

Vệ Tông Hi hận không thể giết chết nàng ngay lúc này.

Thi Lạc không động đậy: "Ta không đi đó."

Vệ Tông Hi cười lạnh: "Được lắm Thì Lạc, cuối cùng ngươi cũng chịu lộ bản chất thật rồi, sao không giả vờ nữa đi? Như thế này mới giống ngươi."

Thi Lạc cũng cười: "Như nhau thôi."

Nói xong liền quay người rời đi, còn cố tình đá mạnh chân vào cánh cửa.

Vệ Tông Hi tức giận đến trắng bệch mặt, hai tay run cầm cập. Đây là lần đầu tiên hắn bị nữ nhân này làm cho tức giận đến như vậy, Thi Lạc sau khi rơi xuống nước đúng là có bản lĩnh này.

Hắn hừ lạnh, nhìn thấy chiếc chăn với những đường may vô cùng xấu trên giường, hắn đấm mạnh xuống.

.........

Ngày tiếp theo.

Ngày đầu tiên Thi Lạc ngủ không biết trời đất đâu, tối qua nàng cố ý cãi nhau với Vệ Tông Hi rồi đi ngủ, sáng sớm đã nghe thấy tiếng gà trống kêu liên hồi.

Thi Lạc bực bội thức dậy, định ra ngoài dạy dỗ con gà kia. Vừa bước ra cửa đã thấy Vệ Tông Hi ngồi trên ghế mây đang nhìn vào hướng phía phòng nàng.

Thi Lạc cười cười: "Chào buổi sáng, Vệ Tông Hi."

Vệ Tông Hi bị sự vô sỉ đến tột cùng của nàng làm cho ngạc nhiên rồi.

Hôm qua còn cãi nhau đến như vậy, hắn tức đến nửa đêm, khó khăn lắm mới ngủ được lại bị con gà này đánh thức.

Ai mà biết được con gà này vẫn chưa được xử lí, vẻ mặt của Thi Lạc lại cợt nhả như vậy, thập phần vô sỉ mà xuất hiện trước mặt hắn.

Thi Lạc hắt xì một cái, lười nhác lắc lắc cái eo: "Tối qua ngủ ngon không?"

Vệ Tông Hi cạn lời, chỉ cười lạnh. Có thể ngủ ngon mới lạ.

Nàng đi đến bên cạnh Vệ Tông Hi, đột nhiên ngồi xổm xuống, dùng tay kéo kéo mặt hắn: "Vệ Tông Hi, đừng tức giận nữa, tất cả là lỗi của ta được không?"

Âm thanh nàng nói rất nhẹ nhàng, thái độ dịu dàng, lại còn gần hắn như vậy.....

Vệ Tông Hi có thể cảm nhận được hơi nóng trong giọng nói của nàng phả lên mặt hắn, có chút tê dại, khiến nộ khí của hắn vơi đi phần lớn.

Thi Lạc không nghĩ rằng mặt Vệ Tông Hi lại đỏ lên rồi.

Nàng nở nụ cười nhẫn tâm: "Sao vậy? Trút hết ra ngoài có phải đỡ hơn không? Còn biết đỏ mặt nữa kìa."

-"Vô sỉ!"- Vệ Tông Hi bị nhìn thấu, ngượng ngạo nói một câu, đẩy tay Thi Lạc ra khỏi mặt hắn.

Thi Lạc thấy Vệ Tông Hi như vậy rất đáng yêu, nàng tiến lại gần hỏi: "Ta và ngươi đã là phu thê, ta sờ nắn mặt tướng công sao có thể là vô sỉ chứ."

Vệ Tông Hi ngẩng đầu nhìn nàng, nàng đang cười híp mắt lại, giống như yêu quái vậy.

Đúng, là giống yêu quái đó.

Kết hợp với những hành động khác thường của nàng mấy hôm nay, Vệ Tông Hi cảm thấy như Thi Lạc đã bị yêu quái chiếm mất cơ thể rồi.

Thi Lạc thấy hắn nhìn chằm chằm mình, đang định trêu hắn. Vệ Tông Hi đột ngột đưa tay ra, Thi Lạc kêu lên một tiếng ngạc nhiên, vừa định thần lại đã thấy bản thân đang bị Vệ Tông Hi ôm lấy, nàng nhìn lên chỉ thấy chiếc cằm nhẵn nhụi của hắn, đôi mắt đen như mực.

-"Nếu là thê tử của ta, có phải nên làm những thứ khác không?"- Vệ Tông Hi đột nhiên mở miệng.

Khác với tính tình lạnh băng cổ quái thường ngày, giờ khắc này âm thanh của hắn có chút khàn khàn, trong lòng Thi Lạc có chút lay động.

Giống như một người khác?

-"Vệ Tông Hi...."- Thi Lạc vừa nói xong liền cảm thấy vật giữa hai chân hắn biến hóa.

Tuy Thi Lạc đã sống hai kiếp, nhưng nàng chưa từng hẹn hò với ai. Hôm nay lại bị Vệ Tông Hi ôm như vậy, cảm nhận sự biến hóa trên cơ thể hắn, Thi Lạc cảm thấy mình như bị dụ dỗ vậy.

-"Ngươi buông ta ra."- Thi Lạc không còn vẻ mặt đùa cợt như trước nữa, thanh âm có chút hoảng hốt, nghe thấy thanh âm của Vệ Tông Hi truyền vào tai, thật sự có chút phong tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top