Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28: Làm Việc Phải Giữ Lại Một Nửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Bởi vì Tụ Tiên Lâu đã nhận định sai lầm, đúng là đầu bếp là nguyên nhân, nhưng không phải quan trọng nhất."

Chủ quán Khương lần đầu tiên nghe thấy lại có nhận định mới mẻ nào khác nữa, bèn nói: "Mời chỉ giáo."

Thi Lạc cảm thấy chủ quán Khương này thuận mắt hơn cái tên chủ quán trẻ tuổi kia nhiều, nên nói nhiều thêm vài câu.

-"Đầu tiên, Thiên Hương Lâu đều là những món cao cấp, đương nhiên, những món tầm trung hay bình thường cũng đều có. Nhưng bọn họ có đầu bếp giỏi, danh tiếng bay xa, tự nhiên sẽ không thiếu khách rồi."

-"Còn Tụ Tiên Lâu thì sao? Đã không có đầu bếp giỏi lại còn luôn bắt chước Thiên Hương Lâu, tự khiến bản thân đi vào ngõ cụt."

Chủ quán Khương gật đầu: "Điều này ta cũng đã từng nghĩ qua...."

Sau đó ông ngẩng đầu nhìn Thi Lạc, bật cười: "Cô nương vẫn còn công thức món ăn khác?"

Thi Lạc mỉm cười: "Không sai, thực ra Tụ Tiên Lâu có thể cải cách một chút, sửa sang lại chẳng hạn, đương nhiên những điều này phải nói sau...."

Tụ Tiên Lâu chưa đưa tiền, Thi Lạc cũng không chỉ điểm trước.

Chủ quán Khương hiểu ý của nàng.

Ngay lập tức gõ gõ xuống bàn: "Ta sẽ mua trước vài công thức món ăn của cô nương."

Điều Thi Lạc  muốn chính là điều này, ở Thiên Hương Lâu nàng gọi vài món đó đều rất đơn giản dễ làm, lại còn nhanh.

Quan trọng nhất là những món này đều rất nổi tiếng, già trẻ trai gái đều thích ăn, đã trải qua khảo nghiệm của thời gian.

-"Có, chỉ là..."

Chủ quán Khương liền nói: "Cô nương yên tâm, chỉ cần công thức tốt, tiền tự nhiên sẽ không ít."

-"Có giấy và bút không?"- Thi Lạc hỏi.

Chủ quán Khương gọi tiểu nhị mang đến.

Thi Lạc chỉ viết cách làm của mì trộn và gà đĩa lớn.

-"Hai món ăn một trăm lượng, những lời nói vừa rồi một trăm lượng, chủ quán Khương có thể trả tiền lời nói kia trước, còn tiền công thức món ăn..."

-"Nếu những món này bán được nhiều và nổi tiếng, chủ quán Khương sẽ thanh toán phần còn lại. Đến lúc đó, chúng ta sẽ nói đến những món khác."

Thi Lạc nói xong, trong lòng cảm thấy có chút chột dạ, không biết bản thân  có phải yêu cầu quá nhiều không. Nhưng suy nghĩ lại, hai món này đều là tâm huyết của tiền nhân, hơn nữa còn được lưu giữ nhiều năm như vậy, chút tiền này không đắt chút nào.

Chủ quán Khương nhếch mày, hai trăm lượng bạc không phải là con số nhỏ, nhưng cũng không tính là nhiều, ông nhìn món mì trên bàn rồi suy nghĩ, cảm thấy hôm nay đã ép được Thiên Hương Lâu phá bảng hiệu thì bây giờ chính là thời điểm trở mình tốt nhất, lúc nên cược thì cứ cược đi. Huống hồ ban đầu cũng chỉ trả nửa số tiền, mua hai công thức thử, nếu được thì sẽ mua những món còn lại.

Chủ quán Khương cắn răng: "Được! Nhưng ta có một yêu cầu."

Thi Lạc cười: "Đúng lúc ta cũng có một yêu cầu. Mời chủ quán Khương nói trước."

Chủ quán Khương uống một ngụm trà: "Nếu đã hợp tác với chúng ta, ta hi vọng cô nương sẽ không hợp tác với Thiên Hương Lâu."

Thi Lạc mỉm cười: "Đó là điều đương nhiên, nhưng phải thiết lập lòng tín nghĩa và danh dự ở bên chủ quán Khương, không được làm tổn hai đến những điều cơ bản trong hợp tác."

Chủ quán Khương nói: "Cô nương không cần quá lo lắng, chỉ là ta chỉ thấy mỗi công thức, nhỡ đâu không làm được tốt, nên cần cô nương chỉ điểm thêm chút."

Thi Lạc gật đầu: "Cái này thì không vấn đề gì."

Chủ quán Khương cúi đầu yên tâm, ngay lập tức lấy ra một trăm lượng ngân phiếu.

Thi Lạc nhận lấy mới nói: "Ta hi vọng chuyện ta và chủ quán Khương hợp tác chỉ có hai người chúng ta biết."

Chủ quán Khương gật đầu.

-" Vậy lần sau ta có thể đến nơi nào tìm cô nương?"

Thi Lạc mỉm cười không trả lời.

Chủ quán Khương liền hiểu ngay.

Sau khi Thi Lạc rời đi, chủ quán Khương gọi tiểu nhị bên cạnh: "Đi theo nàng, xem nàng đi đến đâu."

-"Vâng."

Thi Lạc cầm một trăm lượng bạc bước ra, trong lòng vô cùng vừa ý, hai món ăn giá một trăm lượng, trong đầu nàng có nhiều món như vậy, có phải sắp phát tài rồi không?

Đợi sau khi chủ quán Khương nhận được lợi nhuận , muốn tìm nàng hợp tác. Đến lúc đó nàng lại kiếm thêm một chút nữa, sau đó sẽ cùng Vệ Tông Hi rời đi.

Còn về phía chủ quán Khương có thể phát tài hay không, Tụ Tiên Lâu có thể chuyển mình hay không, Thi Lạc chỉ nắm chắc một nửa. Dù sao thương trường luôn biến đổi không ngừng, ai có thể đảm bảo chứ.

Vì vậy Thi Lạc làm việc luôn phải giữ lại một nửa, lấy được một nửa tiền, chỉ viết hai món ăn. Hơn nữa một trăm lượng nói là nhiều thì cũng không nhiều, nếu chủ quán Khương thành công thì nàng sẽ bàn chuyện hợp tác với ông, còn nếu thất bại, một trăm lượng có thể mua được hai bí mật gia truyền, chủ quán Khương cũng không tính là thiệt thòi, sẽ không tìm nàng gây phiền phức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top