Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay phạt Lý Tương Di!

=================

Phương Đa Bệnh đang hớn hở chẻ củi chuẩn bị nấu nước bỗng bị một tiểu tư gọi lại.

“Này, ngươi mới đến hả?”

Phương Đa Bệnh nhìn tên tiểu tư một cái, nội tâm bắt đầu vênh váo, nghĩ bụng mặc dù ta mới đến nhưng không giống đám tạp dịch các ngươi. Nào ngờ tên tiểu tư mất kiên nhẫn ôm lấy bó củi của hắn muốn đi về phía nhà bếp.

“Ngươi làm gì vậy? Củi này để ta nấu nước đó.”

Tên tiểu tư liếc hắn một cái, “Nấu nước gì?”

“Nấu nước cho môn chủ tắm.”

Tên tiểu tư nhìn Phương Đa Bệnh như nhìn một tên ngốc, cười nói, “Quả nhiên là mới đến, phải theo các ca ca học hỏi nhiều hơn mới được. Nói cho ngươi hay, trước giờ môn chủ toàn tắm nước lạnh thôi.”

Cái gì? Phương Đa Bệnh kinh ngạc trừng mắt, nhưng rõ ràng lúc nãy Lý Liên Hoa bảo hắn đến nấu nước tắm mà. “Sao có thể luôn tắm nước lạnh được? Lý môn chủ vừa bảo ta đi nấu nước….”

Tên tiểu tư xì một tiếng khinh thường, không thèm nói nữa ôm củi bỏ đi, “Ngươi muốn nấu thì nấu đi, đến lúc bị mắng ta cũng mặc kệ đấy.”

Phương Đa Bệnh đương nhiên không sợ bị mắng, nhưng hắn ngạc nhiên là trước giờ Lý Liên Hoa lại không tắm nước nóng. Phương Đa Bệnh bán tín bán nghi nhưng vẫn chẻ củi rồi ôm đến phòng tắm. Sau khi bước vào phòng tắm quả nhiên phát hiện sàn nhà sạch bong, không hề có dấu vết đốt lửa.

Giữa phòng có đào một cái ao, dường như là từ sơn tuyền phía bên ngoài thông thẳng tới, trong ao đã có chứa nước. Phương Đa Bệnh đi qua thò tay xuống, quả nhiên lạnh thấu xương.

Bên cạnh lại có một cái thùng tắm rất to, nhưng thùng gỗ kia lại rất khô ráo, như chưa từng dùng qua. Phương Đa Bệnh không biết nên làm thế nào mới phải, bỗng hắn phát hiện ra trong ao nước có rất nhiều gói thuốc nhỏ, lẽ nào Lý Liên Hoa bị thương sao?

Hắn vớt lấy một gói đưa đến gần ngửi ngửi, thế nhưng lại là mùi bạc hà nồng đậm. Phương Đa Bệnh đánh bạo mở gói thuốc ra phát hiện bên trong có một ít thảo dược tính hàn.

“Lý Liên Hoa….” Phương Đa Bệnh như hiểu ra chuyện gì, lồng ngực đột nhiên trống rỗng, tựa như có ai đó đâm hắn một nhát vậy. Phương Đa Bệnh lảo đảo đứng lên nấu nước, đổ cho Lý Liên Hoa một thùng lớn nước ấm.

Lý Liên Hoa đang ở trong phòng xử lý công vụ, bỗng nghe sau lưng có tiếng mở cửa. Y còn chưa kịp quay đầu nhìn lại đã cảm nhận một trận gió ập tới, sau đó liền rơi vào cái ôm của Phương Đa Bệnh.

“….. Làm gì vậy? Sao lại vội vội vàng vàng như thế?” Sắc mặt Lý Liên Hoa tĩnh lặng như nước, không hề có chút gợn sóng. Mà Phương Đa Bệnh lại một mặt xúc động không nói nên lời, liền trực tiếp ôm Lý Liên Hoa đi về phía phòng tắm.

Bởi vì Phương Đa Bệnh nấu rất nhiều nước nóng, nên trong phòng tắm lúc này hơi nước đã bốc lên mờ mịt. Lý Liên Hoa nhìn thấy bên cạnh có gói thuốc bị xé ra liền biết Phương Đa Bệnh đã phát hiện, đành ngượng ngùng cười cười, “Giả làm Càn Nguyên nhiều năm như vậy, khiến ngươi chê cười rồi…”

Phương Đa Bệnh tức giận đến mức chỉ tay về phía ao nước lạnh kia nói không nên lời. Một lúc sau mới nghiến răng hung dữ nói, “Lý Liên Hoa! Huynh muốn giả làm Càn Nguyên đến mức mạng mình cũng không cần sao? Mỗi ngày ngâm nước lạnh với đám thảo dược kia, thân thể không bị ngâm hỏng mới là lạ!”

“Kinh mạch vô cùng lung lay, kỳ phát tình có khả năng sẽ đến sớm hơn, đến lúc đó sẽ hơi bất tiện…” Lý Liên Hoa dửng dưng nói, sau đó cởi y phục bước vào thùng tắm. Nước Phương Đa Bệnh chuẩn bị cho y có hơi nóng, Lý Liên Hoa vừa thò chân vào đã lập tức rút trở về.

Phương Đa Bệnh đau lòng không nói nên lời. Hắn đứng bên cạnh nhìn Lý Liên Hoa sợ hãi rụt rè không dám tiến vào thùng tắm lại tức đến run người. Phương Đa Bệnh bước tới ôm lấy y muốn ném vào thùng tắm, Lý Liên Hoa sợ hãi túm lấy cổ áo hắn. Bên cạnh thùng tắm trơn trượt, Phương Đa Bệnh đứng không vững khiến hai người cùng ngã nhào vào trong nước.

“….”

Phương Đa Bệnh tức đến triệt để im bặt, Lý Liên Hoa ngược lại cười ha hả, “Giờ thì tốt rồi, tự ngươi xem thử có nóng hay không?”

Nước vốn dĩ không nóng, chỉ là Lý Liên Hoa quanh năm tắm nước lạnh nên nhất thời không thể thích ứng được. Phương Đa Bệnh vừa tức vừa đau lòng. Hai ba phát cởi sạch y phục ném sang một bên, kéo Lý Liên Hoa vào lòng, cầm khăn lên bắt đầu chà lưng cho y.

“Chậc, bảo ngươi đi nấu nước thôi, thế mà ngươi còn muốn tới phục vụ ta, thật to gan.” Lý Liên Hoa như con mèo nhỏ thoải mái ngửa đầu lên. Khăn tắm trong tay Phương Đa Bệnh nhúng vào nước ấm, chà dọc khắp lưng y vô cùng thoải mái.

“Môn chủ đại nhân, tiểu nhân đi quá giới hạn, hay là ngài phạt ta đi?”

Lý Liên Hoa cười rộ lên, ngã về sau dựa lưng vào ngực Phương Đa Bệnh, quay đầu chỉ chỉ vào lồng ngực mình, “Nơi này, cũng giúp môn chủ chà một chút.”

Phương Đa Bệnh thấm ướt khăn, sau đó nhẹ nhàng lau lồng ngực Lý Liên Hoa từ dưới lên trên. Làn da trắng nõn của Lý Liên Hoa không có thói quen ngâm nước nóng nên đã có chút ửng hồng. Phương Đa Bệnh lúc đầu còn dùng khăn lau, lúc sau liền ném khăn trực tiếp dùng tay sờ soạng, lại bị Lý Liên Hoa đè lại.

“Thật to gan, ai cho ngươi trực tiếp dùng tay.”

Phương Đa Bệnh cúi đầu hôn lên cổ Lý Liên Hoa, thấp giọng nói, “Lá gan ta còn to hơn nữa cơ, Môn chủ có muốn thử không…”

Lý Liên Hoa nhìn hắn một cái cảnh cáo, nhưng ánh mắt kia mập mờ lại đa tình, hiển nhiên là ngầm đồng ý. Phương Đa Bệnh đánh bạo đưa tay tiếp tục trượt xuống dưới, ở trong nước chạm vào bụng nhỏ của Lý Liên Hoa.

“Hô…” Lý Liên Hoa thoải mái thở dài một hơi. Tay kia của Phương Đa Bệnh vờn quanh trước ngực y, xoa nhẹ đầu nhũ mẫn cảm.

“Ưm…” Có lẽ là nước ấm khiến Lý Liên Hoa thoải mái thả lỏng, vô ý thức phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng. Phương Đa Bệnh không nén nổi vui mừng, càng dùng sức xoa nắn đầu nhũ Lý Liên Hoa, tay kia bắt đầu dời xuống ấn nhẹ lên miệng huyệt chặt khít.

“Môn chủ đại nhân, tiểu nhân hầu hạ người có thoải mái không?”

Lý Liên Hoa hừ nhẹ một tiếng, cười nói, “Dĩ hạ phạm thượng, nào có lý lẽ này….ưm…..”

Hai ngón tay tiến quân thần tốc, ngăn lời nói của Lý Liên Hoa tại yết hầu, Lý Liên Hoa khó nhịn giãy giụa trong nước, lập tức bị Phương Đa Bệnh ôm chặt trong ngực không thể động đậy.

Ngón tay thành thạo khai phá nội bích đang không ngừng co rút, liên tục công kích vào chỗ nhạy cảm của Lý Liên Hoa. Hắn cong ngón tay gảy vào thịt mềm bên trong, rất nhanh đã cảm nhận được Lý Liên Hoa sảng khoái thả lỏng cơ thể. Chân y ở trong nước lượn quanh chân Phương Đa Bệnh, hai người quấn quýt cùng một chỗ không nỡ tách ra.

“Lý Liên Hoa, quay lại… nhìn ta.” Phương Đa Bệnh để Lý Liên Hoa mặt đối mặt với mình, chân y quấn quanh hông hắn. Đối diện Phương Đa Bệnh, Lý Liên Hoa cảm thấy có chút ngượng ngùng. Thế nhưng Phương Đa Bệnh lại nắm lấy cằm Lý Liên Hoa, buộc y nhìn thẳng vào mắt mình.

“Lý Tương Di, mặt mũi thiên hạ đệ nhất quan trọng đến mức ấy sao?”

Lý Liên Hoa bất ngờ nghe hắn gọi “đại danh” của mình, thân thể khẽ run một cái. “Nếu như chuyện ta là Khôn Trạch lộ ra ngoài, thì Tứ Cố Môn làm sao còn đứng vững trong giang hồ được…Ta…..A!”

Hai ngón tay của Phương Đa Bệnh đâm vào tận gốc, bụng ngón tay mò tới lối vào khoang thể Lý Liên Hoa. Vết chai trên đầu ngón tay không ngừng nghiền qua cửa khoang thể, khiến cho Lý Liên Hoa dục vọng dâng trào.

“Nếu không gặp được ta, huynh còn muốn tự tổn thương mình bao lâu nữa…”

Ngón tay Phương Đa Bệnh vờn quanh bên trong nhưng lại không tiếp tục tiến sâu vào, giống như là đang tra khảo. Quả nhiên chỉ một lát sau Lý Liên Hoa đã khó nhịn cong eo lên.

“Ta nào có…. Hơn nữa, chẳng phải đã gặp được ngươi rồi sao… ngươi mau tiến vào…”

Hai tay Lý Liên Hoa nắm chặt lên thành thùng tắm, cố gắng lắc lư eo ý đồ muốn ngón tay Phương Đa Bệnh đâm sâu vào. Phương Đa Bệnh bị y hành không chịu được liền mạnh mẽ đâm tới, phá mở khoang thể chặt khít sau đó ngón tay cũng chui vào trong.

“A! A….” Ngón tay mang theo nước ấm tiến vào càng làm khoang thể y thêm sung huyết. Mật huyệt của Lý Liên Hoa mút chặt lấy hai ngón tay của Phương Đa Bệnh, dục vọng dâng trào khó kiềm chế, chỉ đành nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn Phương Đa Bệnh.

“Tiểu Bảo….Không muốn ngón tay….”

“Môn chủ đại nhân, ngón tay của ta cũng không thoả mãn được huynh sao, vậy huynh muốn cái gì?” Côn thịt của Phương Đa Bệnh sớm đã cương cứng chống lên đùi Lý Liên Hoa, ngụ ý rõ ràng, thế nhưng hắn vẫn cứ chậm chạp không chịu thoả mãn y.

“……Phương Đa Bệnh, ngươi vẫn còn đang chịu phạt, đây là thái độ gì….”

Phương Đa Bệnh vẫn cứ ung dung nhìn y, hai ngón tay không nhanh không chậm đâm rút trong hậu huyệt, nhẹ giọng nói, “Môn chủ đại nhân, hai ta hiện tại ai mới là người đang chịu phạt đây?”

Dứt lời, Phương Đa Bệnh lại rút ngón tay ra ngoài một chút, khoang thể mới vừa được thoả mãn lại lập tức hư không. Lý Liên Hoa gấp đến độ giãy loạn trong nước, đành phải nhận thua.

“Tiểu Bảo…..Ta muốn ngươi….” Lý Liên Hoa nói xong tay đã lập tức nắm lấy côn thịt của Phương Đa Bệnh, thứ đó của hắn sớm đã cương cứng, phía trên còn nổi đầy gân xanh, Lý Liên Hoa thậm chí nắm còn không hết một vòng. Y khó nhịn nuốt nuốt nước bọt, vừa chờ mong Phương Đa Bệnh tiến vào lại vừa sợ hãi.

“Tự mình tới đi.” Giọng nói của Phương Đa Bệnh đã có chút khàn. Hắn biết hắn không thể cự tuyệt Lý Liên Hoa được bao lâu. Lý Liên Hoa khó khăn trèo lên trên hông Phương Đa Bệnh, để côn thịt của hắn chống sau hậu huyệt, sau đó dùng lực ngồi xuống nuốt lấy cự vật của hắn.

“A….Ách….” Lý Liên Hoa giãy giụa eo cố gắng nuốt vào được một nửa, Phương Đa Bệnh lúc này đã mất kiên nhẫn, hai tay nắm chặt eo y dùng sức đâm lên, khiến cự vật vào đến tận gốc.

“A!” Ngón tay không thể nào so được với cự vật đang chiếm lĩnh bên trong dũng đạo, Lý Liên Hoa sung sướng co quắp ngón chân, nội bích liên tục co rút, hoa tâm cũng bị thao đến phun ra dâm thuỷ.

Phương Đa Bệnh thầm mắng một câu, vốn dĩ hắn muốn làm cho Lý Liên Hoa nóng vội một chút, nào ngờ chính hắn lại bị Lý Liên Hoa câu mất hồn phách không thể chịu được nữa, chỉ hận không thể lập tức thao chết y. Phương Đa Bệnh nắm chặt eo nhỏ của Lý Liên Hoa dùng sức đâm lên trên, động tác kịch liệt đến mức nước trong thùng cũng tràn ra ngoài. Lý Liên Hoa nắm chặt thành thùng tắm, tựa như chỉ cần buông lỏng tay ra liền bị hắn thao đến văng ra ngoài. Quy đầu cực đại tiến quân thần tốc bá đạo đâm mở khoang thể, gắt gao cắm vào trong.

“A…. Thật thoải mái….” Khoang thể được lấp đầy, thân thể Lý Liên Hoa không chịu nổi run lên, trên mặt nước thế mà nổi lên một cỗ bạch trọc.

“Thân thể của môn chủ quả thật mẫn cảm, tuỳ tiện cắm vài cái liền bắn….” Phương Đa Bệnh cố ý nói mấy lời khiến Lý Liên Hoa xấu hổ đỏ mặt, sau đó lại tiến vào càng sâu, sâu đến mức như muốn đâm vỡ khoang thể của y vậy.

“A! A……Tiểu Bảo……Sâu quá…..Ô ô….” Lý Liên Hoa nhìn xuống bụng dưới, thế nhưng lại phát hiện cái bụng bằng phẳng đang bị Phương Đa Bệnh đâm đến nhô lên một khối, nhất thời cảm giác sợ hãi cùng khoái cảm đồng thời tập kích đến, Lý Liên Hoa sợ tới mức ôm chặt lấy cổ Phương Đa Bệnh, không biết phải làm sao.

“Tiểu Bảo……Sắp bị ngươi cắm hỏng rồi….A…..”

Phương Đa Bệnh cười khẽ một tiếng, bắt lấy hai cánh mông y vuốt ve trấn an. “Nào có dễ hỏng như vậy, môn chủ đã quên đêm đó nơi này của người nuốt biết bao nhiêu đồ vật của ta, đến mức bụng cũng phình lên rồi sao….”

“Ưm……Đừng nói nữa…..” Lý Liên Hoa đỏ bừng mặt, vì để ngăn không cho Phương Đa Bệnh lại mở miệng nhục nhã mình nữa, Lý Liên Hoa đành ôm lấy cổ hắn hôn lên, Phương Đa Bệnh thuận thế cúi xuống ngậm lấy đôi môi run rẩy của y, đầu lưỡi chơi đùa quấn lấy nhau, thẳng đến khi khoé miệng hai người cũng chảy ra vài sợi tơ bạc.

Phương Đa Bệnh lần này cũng chiêu cũ lặp lại, bắn rất nhiều lần vào khoang thể của Lý Liên Hoa, lại dùng quy đầu chặn lại không để tinh dịch chảy ra ngoài một giọt. Khoang thể Lý Liên Hoa bị đồ vật của hắn nhồi đến mức trướng lên, nước mắt chảy dài cầu xin hắn.

“Tiểu Bảo….Nhiều quá….. Chịu không nổi nữa….”

Phương Đa Bệnh dứt khoát ôm Lý Liên Hoa đứng lên, để sức nặng toàn thân của y rơi xuống cự vật của hắn. Phương Đa Bệnh ôm chặt lấy Lý Liên Hoa ấm ách nói, “Môn chủ ngoan….Cho ta bắn thêm lần nữa ta sẽ tha cho huynh….”

Lý Liên Hoa bị hắn gọi một tiếng “môn chủ” hai tiếng “môn chủ” khiến y xấu hổ không thôi, thế nhưng dục vọng lại không tự chủ được tăng vọt. Lý Liên Hoa ôm chặt lấy Phương Đa Bệnh mặc cho hắn cao thấp thao mình. Phương Đa Bệnh vừa mạnh mẽ vừa gấp gáp, tiết tấu mưa rền gió dữ khiến Lý Liên Hoa gần như mất đi ý thức.

“A! A…..A!!” Lý Liên Hoa lại cảm nhận được  một dòng nhiệt lưu rót vào khoang thể của y, Lý Liên Hoa đã không còn cách nào chịu thêm được nữa, cao giọng rên rỉ bắn ra một cỗ bạch trọc, mặt trước mặt sau đều cao trào. Phương Đa Bệnh bắn xong cũng không hề nuốt lời chậm rãi rút ra. Chỉ trong chốc lát, từng dòng tinh dịch trắng đục chậm rãi theo hậu huyệt của Lý Liên Hoa chảy xuống.

“Lý Liên Hoa, sau này còn dám tắm nước lạnh nữa hay không?” Phương Đa Bệnh ôm lấy thân thể xụi lơ của Lý Liên Hoa, ánh mắt mang theo ý cười nhìn y.

Lý Liên Hoa vô lực cong khoé miệng, “Ta cũng sợ ngươi rồi.”

Phương Đa Bệnh cười rộ lên, sau đó nghiêm túc nhìn Lý Liên Hoa, “Ta đã là Càn Nguyên của riêng huynh rồi, huynh có thể… tuỳ thời đến tìm ta.”

Trái tim Lý Liên Hoa điên cuồng nhảy lên, từ trước đến nay y chỉ biết Khôn Trạch sau khi bị Càn Nguyên đánh dấu thì sẽ trở thành Khôn Trạch của riêng Càn Nguyên đó, chứ chưa từng nghe qua có người nói mình là Càn Nguyên của riêng Khôn Trạch. Dù sao thì một Càn Nguyên có thể đánh dấu rất nhiều Khôn Trạch, làm gì có chuyện như hắn nói.

“Ngươi…. Ngươi sau này còn phải cưới thê tử đàng hoàng, nói bậy cái gì vậy….”

Lý Liên Hoa quay đầu đi lại bị Phương Đa Bệnh nắm cằm kéo trở về.

“Huynh mới nói bậy đó! Ta mặc kệ, cả đời này ta chỉ có một người là huynh, mà huynh cũng chỉ có mỗi ta thôi… huynh có đồng ý không?

Lý Liên Hoa nội tâm chấn động, hồi lâu cũng không nói nên lời. Y chăm chú nhìn vào mắt Phương Đa Bệnh sau đó trịnh trọng gật đầu.

“Tiểu Bảo, ta đồng ý.”

=================

Thiên hạ đệ nhất cao thủ rồi cũng phải bị phạt thoi =))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top