Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương IV: Tất cả về quá khứ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng trong quán cà phê...

" CẬU MƠ THẤY ANH TA?" - Sonoko hét lên, đứng dậy và đập tay xuống bàn. Cậu ấy có vẻ rất ngạc nhiên.

"Ư-Ừm..."

"VÀ ANH ẤY NÓI ANH ẤY THỰC SỰ TỒN TẠI?" - Tôi gật đầu. - "VÀ TRƯỚC KHI GẶP ĐƯỢC ANH ẤY, CẬU PHẢI NHỚ RA ANH ẤY LÀ AI?!"

"Cậu có thể nhỏ tiêng lại được không?" - Tôi nói với vẻ bẽn lẽn.

"TỚ NÓI TO VẬY VÌ... Tớ vẫn không thể tin được...." - Sonoko ngồi xuống.

"VÌ SAO?"

"Tớ có thể giúp câu nhớ về những việc đã xảy ra trong quá khứ nhưng tớ không nghĩ rằng cậu có thể gặp lại anh ta ..." - Sonoko nói

"Làm ơn hãy giúp tớ!" - Tôi cầu xin Sonoko.

"Được rồi...."

Chúng tôi đi ra khỏi quán cà phê và đi đến trường tiểu học Teitan.

"Nhớ không Ran? Đây là nơi cậu và Shinichi-kun cùng nhau ngắm hoàng hôn khi còn nhỏ ..."

Hồi tưởng

Mười năm trước, Shinichi và Ran đột nhập vào trường vào ban đêm để điều tra những tin đồn về một con ma. Họ gặp một người đàn ông bí ẩn và tự nhận là em trai của Shinichi và thách họ tìm ra một kho báu. Sau đó ông trao cho họ một cái ví và một bức thư có nội dung:"Xoa dịu sự tức giận của Haido" bằng chữ kanji. "Xoa dịu sự tức giận" được phát ông giống với "Thả neo", câu đó đang nhắc đến cảng Haido. Cả hai tìm ra một gợi ý khác trên vòi cứu hỏa với nội dung:"Xóa bỏ những lĩ lẽ cáo buộc chống lại Toriya và phá hủy lá gan của Goroukou" bằng chữ kanji. Shinichi bảo rằng "xóa bỏ những lĩ lẽ cáo buộc" nghĩa là chứng minh cho sự vô tội của Trắng (trong tiếng Nhật, Trắng được viết , phát âm là Shiro) giống với từ Lâu đài (trong tiếng Nhật, Lâu đài được viết , Shiro) nghĩa là đang nói về lâu đài Toriya. Goroukou nghĩa là nhắc tới Mito Kōmon (được viết là 水戸黄門). Phá huỷ lá gan nghĩa là phá huỷ điểm chính giữa, vì thế bỏ đi chính giữa của chữ Mito Kōmon sẽ thành Suimon (水門 cống thoát nước). Cả hai tìm thấy gợi ý tiếp theo ở gần đường ray xe lửa, cạnh những cống thoát nước của lâu đài Toriya: Nội dung câu đố là "Xoá bỏ dấu ấn. Với giọng nói giận dữ, chịu đựng sự cô đơn"

Trong khi giải mã, tiến sĩ Agasa nói rằng ông rất vui khi thấy Shinichi và Ran đi chơi cùng nhau. Đã lâu rồi từ khi hai người bắt đầu chơi một mình. Tiến sĩ cảm thấy lo lắng vì nghĩ rằng Ran và Shinichi đã giận nhau.

Shinichi giải lời gợi ý rồi trở về về trường và tìm thấy lời gợi ý tiếp theo trên một biển báo dừng. Lá thư chứa một đống lộn xộn chữ kanji và biểu tượng mahjong. Và khi cậu đọc được nó, cậu thấy nó nhắc đến quảng trường thành phố Beika. Khi đến đó, Shinichi tìm thấy một dấu hiệu trên la bàn với lời nhắn "S -> W". Shinichi đoán nó nhắc đến hoàng hôn và giả định là bố của anh đã tạo ra trò giải đó này để giải trí.

Khi kết thúc cuộc phiêu lưu, Shinichi cho rằng mật mã này có nghĩa là "hoàng hôn" và tận hưởng hoàng hôn với Ran. Shinichi lỡ gọi Ran bằng tên của cô ấy và nhanh chóng nói lại thành 'Mouri' làm Ran khá thất vọng. Ran muốn Shinichi gọi cô ấy là Ran và Shinichi đã đồng ý làm điều đó.

Kết thúc hồi trường

"Tớ vừa nhớ ra gì đó... nhưng tớ vẫn cần thêm...."

Tiếp theo chúng tôi đi đâu đó mà tôi không biết ...

"Lần này là chuyến đi thực tế ..."

Hồi tưởng

Khi lần đầu tiên giới thiệu câu chuyện có vẻ như Ran gần như nói rằng cô ấy đã thích anh ấy.

Shinichi giấu thẻ học sinh của mình và yêu cầu Ran làm một cái cho anh ta để họ có thẻ giống nhau. Khi Ran bị bắt nạt bởi các bạn cùng lớp vì có một cái huy hiệu khác, Shinichi nói với họ rằng họ có cùng một cái huy hiệu và nếu hai người có cùng một điều, có nghĩa là họ là bạn bè và không có cách nào họ không chơi với cô ấy.

Ran nhận ra rằng lý do thực sự tại sao Shinichi yêu cầu cô ấy làm cho anh ta một cái huy hiệu là bởi vì anh ta có thể đã nhìn thấy ý đồ của họ và anh ấy đang cố gắng cứu cô khỏi bị bắt nạt. Sau đó Ran trở nên thân thiện hơn với Shinichi. Cầm tay anh ấy và cùng vẫy tay với vợ của Efune-sensei Ngoài ra, cô ấy còn bỏ "-kun" khi gọi anh ta bằng tên của anh ấy làm cho Shinichi ngạc nhiên và nói với cô ấy: "Sao cậu dám gọi thằng tên?" trong khi đỏ mặt. Ran bảo rằng điều đó ổn và Shinichi cũng có thể gọi cô ấy là Ran

Shinichi theo dõi Efune-sensei bởi vì thầy ấy cứ nhìn chằm chằm vào Ran và làm những việc mà thầy ta không làm với các học sinh sinh khác. Anh ta rất nghi ngờ rằng Efune-sensei đang có kế hoạch làm điều xấu xa nào đó với cô ta.

Khi Yukiko hỏi Shinichi liệu Shinichi có ghen với Efune-sensei vì anh ta tốt với Ran không thì Shinichi đỏ mặt trong sự phủ nhận.

Khi Yusaku giải thích suy luận của mình về kế hoạch bắt cóc Ran của Efune-sensei , Shinichi đứng trước cửa, bảo vệ cô ấy.

Trong khi những đứa trẻ khác khóc sau khi nghe rằng Efune-sensei phải nghỉ dạy vì "lý do cá nhân", Ran kêu khóc trong khi nắm lấy vai Shinichi. Shinichi đỏ mặt khi cô làm thế.

Ran mỉm cười và đỏ mặt khi cô ấy làm cái huy hiệu cho Shinichi. Cuối cùng, Shinichi đã nghĩ đến chính mình kể từ lần đầu tiên gặp Ran trong trường mầm non, nụ cười của cô đã làm rung động trái tim anh ấy.. Shinichi tỏ ra đỏ mặt trong khi nhìn Ran. Đây có lẽ là khoảnh khắc khi Shinichi bắt đầu thích Ran.

Kết thúc hồi tưởng

"Thật không?" - Tôi hỏi Sonoko, cậu ấy gật đầu. - "Shinichi, thích tớ...." - Tôi thì thầm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top