Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Giới thiệu

Đừng quên bật bản nhạc bên trên khi bắt đầu đọc truyện nhé ✨

•Bài hát: From - PLAVE, piano cover
———
Tuyết đầu mùa giữa tháng mười hai dịu dàng ôm lấy cả thành phố bằng sắc băng giá trắng phau thoang thoảng hương thơm của cái vị tĩnh mịch êm ả thường thấy giữa đêm đông, xoa dịu hết thảy những tâm hồn ngập ngụa nặng nề rối ren, những bông tuyết như kiễng chân lặng lẽ như rón rén nhẹ nhàng, chúng nhảy múa trên thinh không hệt những cánh bướm trắng tinh khôi rồi chậm rãi neo đậu trên nền đất ngọn cây không chút động tĩnh, chúng phủ khắp mọi góc phố nẻo đường bằng vẻ đẹp của ngày đông buốt giá, dẫn tất thảy những mảnh hồn chơi vơi đến với thế giới đồng thoại tinh khiết lung linh.

Cứ mỗi độ đông đến như thế hoặc vẫn như thường lệ, khi bước chân vô tình chạm đến khu phố này với cõi lòng nôn nao tìm lại một bóng hình thuộc về xưa cũ, cậu lại giao bản thân mình cho đường phố, giao cho dãy ghế chờ ở trạm xe số 17— cái nơi mà anh và cậu đã từng gói ghém tất thảy ước hẹn để được trở thành nhân vật chính của một cái kết rất đỗi tuyệt đẹp trong cuốn phim về thuở thanh xuân ngây dại, để rồi bị xé rách như một thứ giấy cũ kĩ nguệch ngoạc vẽ về giấc mơ của một thứ tình yêu vô giá nhưng khốn thay lại trở thành câu chuyện bi thương của một tình yêu dang dở và tàn lụi bởi ngọn lửa định kiến của thời đại.

Dưới ánh sáng vàng của những ngọn đèn đường, ở dãy ghế lạnh căm vì khí lạnh, nom cậu đã ngồi đó được một tiếng đồng hồ với đôi tay gò má dần đỏ ửng, có chăng là vì quá đỗi lạnh lẽo hay là vì những miền kí ức xưa cũ giờ đây trong lòng cậu lại lần nữa rền rĩ sóng trào nên ánh mắt mới chẳng thể giấu được sự chua xót.

- Tại sao mình vẫn ở đây cùng chiếc khăn choàng này nhỉ..?

Đôi mắt xanh thẳm chất chứa bao tâm sự kín kẽ chẳng thể giải bày dõi nhìn khung cảnh đẹp đến nao lòng nhưng chẳng thấy nổi một tia linh động, tay cậu chạm lên chiếc khăn choàng trắng ấm áp trên cổ, chậm rãi vuốt ve như đang nâng niu một vật quý, dẫu rằng nó đã có chút sờn đi theo thời gian nhưng đến tận thời điểm này cậu vẫn gìn giữ nó như thể châu báu ngọc ngà, cũng bởi lẽ kể từ giây phút nhận được chiếc khăn choàng này từ đôi tay dán kín băng cá nhân của anh vào đêm sinh nhật (dẫu anh đã từng thú rằng chẳng bao giờ động vào những món đồ thủ công như thế) thì cậu đã chắc nịch trong tâm khảm rằng không còn bất kỳ món đồ nào trên đời mà cậu từng được biết đáng quý hơn thế.

Cậu vẫn nhớ rõ ngày hôm ấy bản thân đã hạnh phúc đến mức bật khóc ra sao khi trông thấy đôi tay anh cùng chiếc khăn choàng và sau cùng cậu lại là người được vỗ về trong những cái ôm ấm áp của anh như một đứa trẻ.

Từ tận đáy lòng, không vội vã hay ồn ào, anh thương cậu, nhiều như cái cách cậu trân quý anh.

- Tôi muốn gặp lại cậu, vô cùng. Han Noah, cậu đã hứa rằng cứ hễ mùa đông đến cậu sẽ ở cạnh tôi mà không phải sao...

Ý nghĩ bất giác bật thốt thành lời một cách chua xót, tay cậu càng giữ chặt chiếc khăn choàng, cố vùi đi gương mặt với đôi mắt nhoè đỏ cùng sóng mũi cay xè vì cõi lòng đang gồng mình giấu nhẹm đi nỗi niềm riêng nhưng con tim lại đang từng chút một vụn vỡ vì những đớn đau của câu chuyện đã phủ bụi dần rõ ràng trở lại trong trí óc— hệt như cái cách những lớp tuyết trắng ngần phủ lên những ố bẩn, cố che lấp hết thảy nhơ bẩn và xấu xa của trần gian để rồi cho đến khi nàng hạ ngả mình tìm sang, chúng lại tan đi chẳng còn lại gì ngoài những vết bẩn cũ mãi mãi chẳng thể gột rửa.

Từng luồng không khí lạnh lẽo lướt qua gương mặt chàng trai trẻ đứng ở trạm xe số 17 dần cất bước rời đi, đem hết thảy đớn đau cùng thứ kỉ niệm tuyệt đẹp tựa chiêm bao chôn vùi vĩnh viễn vào một góc trong tim, vào thứ gọi là dĩ vãng rồi sẽ phủ bụi và cũ kỹ, một-cách-nhẹ-tênh như chưa từng tồn tại.

Dẫu chúng ta đã vun vén cho nhau nhiều năm ký ức khó phai nhoà, dẫu chúng ta đã tha thiết đuổi theo nhau nhiều đến thế,

lại chẳng thể gặp được nhau ở điểm cuối của chân trời hạnh phúc mà chúng ta dùng hết sinh mệnh để đuổi theo,

chúng ta, đã bỏ lỡ chuyến xe ước hẹn của chuyện tình mình rồi người ạ.

Đây chỉ là phần mở đầu với một phần là tình tiết cầu nối sẽ xuất hiện trong truyện thôi nhé mọi người ơi 😉 Còn phần truyện chính sẽ bắt đầu từ chap tiếp theo nhé.

Phần truyện chính ban đầu sẽ kể về thời học sinh, sau đó nói đến khi các nhân vật trưởng thành.

Mong mọi người sẽ ủng hộ và theo dõi tui trong suốt quá trình hoàn thiện "Hoa soi bóng nước" của couple chính Nam Yejun và Han Noah ạ (●'ω`●)

Hy vọng mọi người sẽ có khoảng thời gian đọc truyện thật vui vẻ ✿◕ ‿ ◕✿

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top