Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

poiuyt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4

"Hữu Thiên ca, ta có thể không lấy chồng hay không?" Sau khi Duẫn Hạo vận công điều trị, Xương Mân đã khỏe lên rất nhiều, nhưng mà toàn thân vẫn vô lực, lại sợ lạnh.

Hữu Thiên vẫn ôm Xương Mân trong lòng, dùng chăn phủ kín."Đương nhiên là không thể rồi. Hiện tại khác với khi ở Bắc Trấn rất nhiều, liên quan đến mạng của ngươi a, ngươi không sợ chết sao? Đã chết thì không còn nhìn thấy được ta và Duẫn Hạo ca nữa đâu."

Xương Mân lập tức lắc đầu."Ta sợ! Thế nhưng Tiểu Mân muốn gả cho một người giống với Duẫn Hạo ca vậy, không thì cũng phải giống như Hữu Thiên ca, không muốn gả cho Cửu điện hạ kia đâu."

"Đứa ngốc." Lúc này Hữu Thiên mới phát giác Xương Mân thật sự đã quá ỷ lại vào hai người bọn họ, cũng khó trách, phụ mẫu Xương Mân đã không còn nữa, tuy rằng bọn họ so với Xương Mân chỉ lớn hơn hai tuổi, nhưng cũng giống như phụ mẫu chăm sóc cậu."Cửu điện hạ kia là người tốt, nhất định sẽ đối xử tốt với Tiểu Mân. Với lại chúng ta vẫn ở lại cùng ngươi a, nếu như hắn ức hiếp ngươi, chúng ta sẽ phạt hắn uống nước khổ qua đắng."

"Thật sao?" Xương Mân rất sợ đắng, nếu như cậu không nghe lời, Duẫn Hạo Hữu Thiên không nỡ trách mắng, liền phạt cậu uống nước khổ qua đắng. Đối với Xương Mân mà nói, uống nước khổ qua chính là hình phạt đáng sợ nhất trên đời.

"Đương nhiên là thật rồi. Được rồi được rồi, ngươi có nhớ kĩ những lời ta vừa nói chưa? Đau thì cứ la lên, nhưng mà không được cắn vai Cửu điện hạ, biết chưa?"

Trên mặt Xương Mân lập tức có chút khẩn trương."Sẽ rất đau sao?"

"Uhm..." Hữu Thiên thật không biết nên giải thích thế nào nữa."Sẽ không đau lắm đâu, có thể sẽ có một chút, sẽ mau chóng qua thôi." Lẽ nào đi nói với cậu chính y lúc đó đã cắn vai Duẫn Hạo bị thương sao?

"Phác công tử, phải trang điểm cho tân nương." Cung nữ đứng ở cạnh cửa, cẩn thận nói.

"Bỏ đồ xuống đi, ta có thể làm."

"Vâng." Cung nữ chậm rãi rời khỏi nội điện. Ta có đúng là đã nhìn thấy được chuyện không nên nhìn? Phác công tử kia thật tuấn tú, nhưng lúc đó y ôm nương nương gồi trên giường, việc này có nên báo với Cửu điện hạ hay không? Còn có Tuyết Tự kia, tuy rằng chỉ nhìn thấy nửa bên mặt, quả đúng là con búp bê tinh xảo, thảo nào Cửu điện hạ không phải nàng thì sẽ không cưới.

Bởi vì thân thể Tuyết Tự không cho phép, tất cả hôn lễ đều được tiến hành sơ lược.

Trong tân phòng, Tại Trung ngồi bên cạnh bàn, nhìn Xương Mân đang nằm trên giường hết nửa khắc, cuối cùng mới đứng dậy đi đến bên giường. Dựa theo trên sách nói thì có thể làm sao? Hình như rất đơn giản a...

"Ngươi yên tâm, ta đã đáp ứng với Hữu Thiên ca rồi, dù có đau cũng sẽ không cắn vai của ngươi đâu." Xương Mân kéo màn xuống sau đó đột nhiên nói.

Tại Trung nhìn thấy đôi mắt ngây thơ của Xương Mân, lại lần nữa cảm thán, thật là rất đẹp, nhưng mà cũng cùng lúc nghi hoặc, cậu có biết kế tiếp sẽ làm gì với nhau hay không? Nằm xuống bên cạnh Xương Mân, Tại Trung đột nhiên cảm thấy ấm áp, người này chính là thê tử của ta sao?"Ngươi có biết ta là ai không?"

"Cửu điện hạ."

Tại Trung luồng tay vào trong chăn, tìm được bàn tay hơi lạnh của Xương Mân, nắm lấy."Ta là trượng phu của ngươi, sau này gọi ta Tại Trung đi."

"Vậy thì Tại Trung, ngươi đến trước mặt ta có được không? Ta nghiêng đầu nhìn ngươi mệt mỏi quá..." Từ khi Tại Trung vào phòng đến giờ, Xương Mân vẫn phải nghiên đầu nhìn hắn, cổ đều đau hết cả rồi.

Trong lòng Tại Trung cảm thấy tội lỗi. Cậu hình như thật sự không biết hắn muốn gì. Động thân áp lên người Xương Mân, một tay chuyển động nửa thân trên, tay còn lại chỉnh đầu Xương Mân lại."Như vậy sao?"

"A... Như vậy thoải mái hơn." Xương Mân thỏa mãn cười."Cảm ơn Tại Trung."

Tại Trung lúc này mới hiểu rõ được cái gì gọi là “ Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”, nụ cười này, nữ tử có thế sở hữu nó cũng đã không còn một ai."Ta bắt đầu đây."

"Mời." Cửu điện hạ này, a không phải, Tại Trung, hình như thật là người tốt, Hữu Thiên ca hẳn chỉ là dọa dọa ta mà thôi, trên tay Tại Trung không cầm hung khí, thế nào có thể làm đau ta chứ? Nhưng mà sao hắn lại hôn môi ta?

( Dưới đây là H... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . .giữa H... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... . . . giữa H... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... hoàn tất H)

Ngự Linh điện. Thiên điện.

Duẫn Hạo và Hữu Thiên đang uống lục hồ trà. Hai người ở trong phòng đi tới đi lui, ngồi không yên được một khắc nào.

"Ngươi xác định đã nói rõ ràng với Tiểu Mân rồi đúng không?" Duẫn Hạo đột nhiên xoay người giữ lấy cánh tay Hữu Thiên.

Hữu Thiên bị y dọa sợ, trà trong tay nhém chút nữa đổ hết rồi."Nên nói ta đều đã nói hết rồi, mong là Tiểu Mân có thể hiểu rõ."

"Cửu điện hạ kia hẳn là một người rất ôn nhu, ngươi nói có đúng không?"

"Uhm, thoạt nhìn thì ôn nhu hơn ngươi."

"Hữu Thiên... Ta chỉ thô lỗ có lần đó thôi. Hơn nữa lần đầu tiên ai mà không đau chứ... A! Nguy rồi nguy rồi, Tiểu Mân sợ đau như thế nhất định sẽ chịu không nổi!"

Hữu Thiên đánh rơi cái ly lao ra ngoài."Ngươi nói hiện tại ta đi đến đó ngăn lại có kịp không?"

Duẫn Hạo kéo Hữu Thiên lại ôm vào lòng. Ngốc quá, bây giờ làm sao Cửu điện hạ có thể dừng lại được?"Không sao không sao đâu, cố chịu đau một chút vẫn tốt hơn chết mà, không sao không sao mà..."

Không có việc gì không có việc gì đâu...

Chương 5

"Cửu điện hạ, nô tỳ phải dọn khăn giường ạ."

Tiếng gọi của cung nữ đã đánh thức Tại Trung, duỗi thắt lưng cảm thấy có chút mệt mỏi mới nhớ tới vẫn còn có người ngủ bên cạnh mình. Hoàn tất nghi lễ kia xong, Xương Mân rốt cuộc có thể xem như là qua khỏi. Đưa tay nhẹ nhàng quét qua hai hàng lông mi Xương Mân, nhột nhạt.

"Cửu điện hạ... Cửu điện hạ người dậy rồi sao?" Trong lòng cung nữ đang tính toán xem có nên xông vào hay không, chính nàng theo quy định đúng giờ phải đem khăn giường trắng đến đưa cho hoàng hậu a. Cửu điện hạ luôn ôn hòa, hẳn là sẽ không giết ta đi? Nhưng mà hôm qua dù sao cũng là đêm động phòng hoa chúc, nếu mà xông vào lỡ nhìn thấy những thứ không nên nhìn thì sao? Không chắc Cửu điện hạ sẽ không nổi giận… Nên làm cái gì bây giờ a?

Thật tốt khi bên trong phòng truyền ra tiếng của Tại Trung, làm cung nữ không cần sứt đầu mẻ trán mà chết."Chờ một chút, đang mặc y phục..."

Không ngờ rằng câu nói phía sau kia lại làm cho cung nữ miên man suy nghĩ. Một mình Cửu điện hạ đã đủ đẹp rồi, hơn nữa nương nương tới từ Bắc Trấn, càng đẹp đến không thể dùng ngôn từ nào để diễn tả được. Không mặc y phục? Cung nữ thiếu chút nữa đã không muốn sống mà chạy vọt vào trong, nếu như thật sự có thể nhìn thấy vợ chồng Cửu điện hạ lõa lồ nằm trên giường, bị chém đầu cũng đáng a!

Đáng tiếc nàng đã suy nghĩ quá lâu."Vào đi."

Cung nữ vẫn còn ôm chút hy vọng, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, không thể nào ăn mặc hoàn chỉnh được. Quả nhiên! Cửu điện hạ chỉ mặc áo ngoài màu trắng, trong lòng ôm nương nương đã được chăn phủ kín, đoán chắc bên dưới chiếc mền kia chính là cơ thể ngọc ngà của nương nương! Lần trước khoảng cách quá xa không nhìn thấy rõ bộ dáng của nương nương, rốt cuộc cũng có thể đứng gần thế này mà nhìn ngắm, ta thật sự là có phước ba đời a! Nương nương ngay cả khi ngủ cũng là một bộ dáng xinh đẹp, là do hôm qua quá mệt mỏi sao? Cửu điện hạ không quá như vậy chứ...

"Đừng xem nữa. Mau đi bảo người nhanh chuẩn bị nước nóng." Nhớ rõ như trên sách nói, làm xong thì phải rửa sạch.

"Vâng, vâng!" Cung nữ vội vàng thu dọn khăn giường trắng, đặt vào trong hộp gấm đã được chuẩn bị sẵn ."Nô tỳ đi gọi người hầu hạ nương nương tắm rửa."

"Không cần, ngươi chuẩn bị nước là được rồi, ta sẽ tự làm." Tại Trung thấy khăn trải giường trắng có một chút vết máu. Không ngờ đã làm cậu bị thương, rõ ràng đã rất cẩn thận rồi ….Nhưng mà đúng lúc cũng có thể lừa đây là xử nữ. Là quá mệt mỏi sao? Thế nào còn chưa thức dậy?

Hạ nhân đem nước đã chuẩn bị tốt vào, đóng cửa thật kĩ rồi đi ra. Cung nữ ở bên ngoài bàn tán."Cửu điện hạ tự mình giúp nương nương tắm rửa đấy..."

Tại Trung đương nhiên không nghe được. Lần nữa hắn đặt Xương Mân lên giường, kéo tắm chăn dùng để che chắn cơ thể cậu, lúc đang muốn ôm lấy cậu, thì phát hiện ra Xương Mân đang mở mắt trừng hắn."Nào có người nào mới cưới ngày hôm sau lại trừng mắt nhìn phu quân của mình như vậy..."

"Ngươi ức hiếp ta!" Xương Mân kéo chăn che người mình lại.

Đột nhiên Tại Trung lại cảm thấy hài tử này vô cùng đáng yêu, thật muốn chọc cậu nổi giận."Ngươi đi hỏi một chút thử xem trên đời này có trượng phu nào không ức hiếp thê tử của mình như vậy. Kể cả Duẫn Hạo ca của ngươi cũng đối với Hữu Thiên ca của ngươi như thế thôi."

Xương Mân không bỏ qua tiếp tục nói."Nếu như ta sớm biết trên người ngươi có hung khí, ta tuyệt đối sẽ không đáp ứng Hữu Thiên ca không cắn vai ngươi."

"Trên người ngươi cũng có hung khi dài nha."

"Nhưng mà ta không có cầm nó đâm ngươi a..." Mấy chữ sau cùng còn mang theo tiếng khóc nức nở.

Xem ra thật sự rất đau, Tại Trung không thể làm gì đành phải nhận sai."Được được được, là ta sai, sau này sẽ không thế nữa." Sau này khi muốn lại lừa là được."Ta giúp ngươi tắm xem như bồi tội có được không?"

Xương Mân ngẫm lại, chính cậu cũng không đủ sức để tẩy rửa sạch sẽ, liền chủ động vòng tay qua cổ Tại Trung.

Hành động này làm tâm tư Tại Trung chậm rãi trổi dậy cảm giác vui sướng. Lại lần nữa kéo tắm chăn vướng bận đó ra, một tay ôm lấy Xương Mân, đi tới bên dục đũng, mới nhẹ nhàng bỏ xuống.

Đoán chừng là do vết thương bị đụng nước, Xương Mân vừa hô lên "Đau quá! Đau quá! Đau quá! Đau quá!" Vừa ôm chặt tay hắn muốn tránh khỏi nước.

Gương mặt hoàn mỹ của Xương Mân đột nhiên tới gần, lại dán chặt vào tai hắn, tim Tại Trung đập dồn dập không có quy luật."Ngoan, ta sẽ nhẹ nhàng mà."

"Đừng mà! Sẽ đau lắm!" Xương Mân lại ôm chặt hơn chút nữa.

Tuy rằng nói Xương Mân không nặng, ôm nửa ngày cũng không thành vấn đề, nhưng hắn hiện tại không mặc quần áo a, hơn nửa mái tóc đã rơi vào nước, nước đang bắt đầu theo từng sợi tóc mà thấm ướt, tiếp tục thế này sẽ bị bệnh. Hơn nữa đêm qua.. Nhất định phải rửa sạch a."Tiểu Mân mau nào... Nhất định phải tẩy sạch."

"Làm sao ngươi biết ta là Tiểu Mân? Ngươi còn không có hỏi ta." Ông trời làm chứng, Xương Mân thật sự không phải cố ý ngăn trọng tâm chuyện này, chỉ là trí nhớ cậu quá tốt, đêm qua vừa mới quen biết, mấy câu nói cậu liền nhớ rất rõ ràng.

Lúc này truyền đến tiếng đập cửa."Cửu điện hạ, cần giúp đỡ không?" Là giọng nói Hữu Thiên!

"Hai người các ngươi mau vào đây!" Dù sao ba người bọn họ cũng cùng nhau lớn lên, hẳn là sớm đã nhìn thấy thân thể Xương Mân.

Hữu Thiên nhanh chóng lách mình vào phòng, lại thật nhanh đóng cửa."Tham kiến Cửu điện hạ."

"Không cần hành lễ, Tiểu Mân không chịu tắm. Làm sao bây giờ?"

Hữu Thiên bộ dáng "Ta đã sớm ngờ tới", nhẹ nhàng kéo mặt Xương Mân từ bên cổ Tại Trung ra."Tiểu Mân, nếu không rửa sạch sẽ bị tiêu chảy đấy."

"Rửa sạch cái gì?" Xương Mân nghi hoặc nháy đôi mắt.

Hữu Thiên tiếp nhận Xương Mân từ tay Tại Trung."Trước tiên ngươi phải ngâm người đã, Hữu Thiên ca sẽ giải thích sau." Lại quay đầu nói với Tại Trung: "Làm phiền Cửu điện hạ ra ngoài trước, Duẫn Hạo có chuyện cần nói với Cửu điện hạ."

Nước động vào vết thương, Xương Mân không khỏi hấp một ngụm lãnh khí, nhưng cũng không quên chỉnh Hữu Thiên."Hắn nói phải gọi hắn Tại Trung."

Hữu Thiên xoa mi tâm của Xương Mân, thực sự là được chúng ta nuông chiều quá a."Vậy chỉ có ngươi mới được gọi như thế."

Xương Mân đương nhiên biết, cậu nghịch ngợm chun chun mũi với Hữu Thiên, mới quay đầu lại nói với Tại Trung: "Tắm để bồi tội ta thì không cần, khi quay lại thì mang điểm tâm đến cho ta đi."

Tại Trung bật cười. Chưa từng có người dám sai sử hắn như vậy, nhưng hắn không tức giận."Được!" Đóng cửa cho kĩ, đi tới chỗ Duẫn Hạo đang cúi thấp người hành lễ với hắn.

Chương 6

"Bồi tội gì?"

"Hắn đêm qua ức hiếp ta... A! Đau quá!" Bởi vì ngón tay Hữu Thiên đụng vào vết thương, Xương Mân phản xạ có điều kiện mà ưỡn cong người lên.

Hữu Thiên dùng tay kia xoa bóp lưng Xương Mân."Nếu không lấy mấy thứ không thuộc về ngươi ra sẽ cảm thấy rất khó chịu. Được rồi, lần này là ta làm, sau này sẽ là Cửu điện hạ giúp ngươi tẩy." Ôm lấy Xương Mân thả vào trong thùng nước sạch khác, hẳn đây là chuẩn bị cho Tại Trung.

Xương Mân khẩn trương nhìn Hữu Thiên, cậu có một loại dự cảm như sắp chia xa."Hữu Thiên ca ngươi phải rời khỏi Tiểu Mân sao?"

Hữu Thiên nhẹ nhàng tẩy tấm lưng nhẵn bóng như ngọc của Xương Mân."Ta và Duẫn Hạo ca sẽ cũng cùng ngươi cho đến già, nếu như Cửu điện hạ không muốn, chúng ta sẽ mang ngươi rời khỏi đây quay về Bắc Trấn." Nhưng ngươi tiểu yêu tinh này, mới chỉ một buổi tối, ngươi đã luyến tiếc Tại Trung của ngươi sao? “Nhưng mà bắt đầu từ ngày mai chúng ta phải quay về Bắc Trấn một thời gian, xử lý chuyện tiếp nhận chức vụ Tuyết Tự. Trong khoảng thời gian này ngươi phải nghe lời Cửu điện hạ, không nên cố ý chọc hắn tức giân biết chưa?”

"Vì sao phải đi? Tiểu Mân cùng về đó với các ngươi! Hí..." Bởi vì giãy dụa bị động tới vết thương, chân Xương Mân nhũn ra thiếu chút nữa không vào được trong nước.

Hữu Thiên giúp Xương Mân tấy sạch sẽ, lại ôm cái đầu đáng yêu đó kéo vào trong lòng."Ngươi không thể đi, ngày mai Cửu điện hạ sẽ được sắc phong làm thái tử, ngươi chính là thái tử phi, làm sao nói đi là có thể đi được? Tối đa nửa năm, sau nửa năm chúng ta nhất định sẽ trở lại cùng ngươi. Tin Hữu Thiên ca đi, ta có lúc nào lừa ngươi chưa?"

Xương Mân ngẩng đầu hôn Hữu Thiên một cái."Tiểu Mân tin ngươi, các ngươi nhất định phải trở lại nga."

"Biết rồi. Nhưng mà hứa với Hữu Thiên ca nào, sau này ngoại trừ Cửu điện hạ và bọn ta, nghìn vạn lần không được hôn người khác như thế. Hơn nữa ngươi phải nhớ kỹ, ở trong cung, ngoại trừ Cửu điện hạ và thiếp thân theo hầu bên cạnh hắn Chiêu Qủy, thì tất cả mọi người đều nghĩ ngươi là nữ tử, vì thế trước mặt người ngoài nhất định phải cẩn thận. Biết chưa? " Hết lần này tới lần khác cân nhắc thật kĩ, chính y đã nói cho Chiêu Qủy biết sự thật, để tránh khi không thể giấu được, không ai trợ giúp xử lý khi có chuyện xảy ra.

"Tiểu Mân biết rồi."

Theo đúng như lời nói của Hữu Thiên.

Ngày hôm sau Tại Trung được sắc phong làm thái tử, Xương Mân trở thành thái tử phi. Kể cả Chiêu Quỷ vừa Duẫn Hạo Hữu Thiên tạm thời rời khỏi, chuyển đến thái tử điện. Yêu cầu của thái tử là, ngoại trừ mấy người vốn có mặt ở Ngự Linh Điện nhìn thấy qua Xương Mân, hạ nhân ở thái tử điện rút xuống ít nhất có thể. Hơn nữa hoàng hậu ở bên kia, cũng bởi vì Xương Mân là người Bắc Trấn, không thể qua loa chiêu đãi buổi tiệc xã giao, cũng miễn luôn giờ vấn an mỗi ngày của thái tử phi, còn phê chuẩn "nàng" có thể ngày ngày ở trong thái tử điện, không cần thiết thì cũng không được xuất môn.

Vì thế nói cung nữ thái tử điện rất được kẻ khác ước ao. Vợ chồng thái tử thì không cần phải nói đến, mới có vài ngày, đã trở thành chuyện hay của Tuyết Vực rồi. Thái tử kia có tâm phúc là Chiêu Qủy, tuy rằng cái tên này có chút kinh dị, nhưng tuyệt đối là người tuấn tú lịch thiệp, nhưng vẫn một mực ở lại bên cạnh thái tử, trong cung sớm đã có không ít cung nữ thích y. Còn có Trịnh công tử và Phác công tử nội trong nửa năm nhất định sẽ trở lại, tựa hồ "xuất thân Bắc Trấn " đã trở thành một người chiêu bài, tuyệt đối không có sản phẩm thấp kém. Nhưng mà nếu như để các nàng biết, Chiêu Quỷ từ lâu đã có hôn ước, mà Trịnh Phác hai người công tử lại là phu thê, sẽ như thế nào đây nhỉ?

Chương 7

"Tại Trung, ta mệt quá, ngủ đi..." Xương Mân đáng thương ghé vào trên vai Tại Trung nói.

Tại Trung xoa xoa tóc Xương Mân."Ngoan, ta còn có việc phải làm, ngươi ngủ trước đi có được không?" Hôm nay sau khi mang hoa quế cao đến cho cậu, đã được tha thứ rồi. Duẫn Hạo nói với cậu tạm thời bỏ qua chuyện này đi. Cũng nói về cuộc sống thói quen của Xương Mân một chút. Hài tử này thích nhất là đồ ăn, sợ nhất chính là..."Không thì ta phạt ngươi uống nước khổ qua nga."

Đáng ghét! Khẳng định là do Duẫn Hạo ca nói cho hắn ta sợ nước khổ qua rồi!"Biết rồi, ta ngủ trước là được chứ gì."

Tại Trung không suy nghĩ nhiều, lại vùi đầu xử lý đống văn quyển.

Không biết qua bao lâu, khi Tại Trung lần nữa ngẩng đầu lên đèn dầu thắp đã cháy hết. Đứng dậy phủ thêm áo choàng chuẩn bị trở về phòng, mới phát hiện Xương Mân cuộn tròn cơ thể ngủ ở ghế dài bên cạnh. Xương Mân mặc dù gầy, nhưng vóc dáng lại cao hơn cả Tại Trung, vậy lại ngủ trên ghế nhất định là khó chịu lắm.

"Đứa ngốc này." Tại Trung thổi đèn, ôm lấy Xương Mân trở về phòng, động tác tuy nhẹ nhưng lại làm Xương Mân tỉnh ngủ."Sao lại không về phòng ngủ?"

Xương Mân dán sát mặt vào cổ Tại Trung, chỉnh vị trí thật tốt."Bởi vì ngươi ở chỗ này."

Tại Trung hôn lên trán Xương Mân."Ngươi làm thế nào lớn lên hả? Nhẹ như vậy..." Theo lý thuyết, ăn nhiều như vậy hẳn là sẽ không gầy mới đúng a, lẽ nào đều dùng để cao lên sao?

"Quá nặng sợ ngươi ôm không nổi..." Giọng nói rõ ràng có chứa buồn ngủ.

"Sau này phải về phòng ngủ, biết không?" Nhìn ngươi ngủ ở trên ghế ta sẽ đau lòng.

Xương Mân lầu bầu vài tiếng rồi không còn tiếng động nào, nhưng mà hắn vẫn nghe được rất rõ ràng."Ta sợ... Ta chỉ còn lại ngươi thôi..."

"Tại Trung, ta mệt rồi, ngủ đi..." Xương Mân đáng thương ghé vào vai Tại Trung nói.

Hôm nay sách văn cần xử lí rất ít, Tại Trung cố ý ngồi ở thư phòng chờ Xương Mân tìm đến hắn."Ngươi lại đây."

"Để làm chi?" Cảnh giác.

"Đến hôn ta một chút."

"Không đâu."

"Sáng hôm nay không phải đã dạy ngươi rồi sao?"

"Ta nhắm mắt lại."

Thành thật nhắm mắt lại."Ta mặc kệ. Dù sao ngươi phải hôn ta thì mới đi ngủ."

Trong lòng hắn đếm tới ba mươi bảy, cuối cùng cũng đợi được hơi thở ấm nóng tới gần, khi môi bị người nào đó chạm nhẹ, nhiệt độ xung quanh cơ thể liền bị rút đi. Mở mắt ra, thấy Xương Mân không được tự nhiên đỏ mặt đứng ở trước mặt."Không tính? Thời gian ta hôn ngươi không chỉ có như thế nga."

"Ngươi còn chưa nói phải hôn bao lâu." Xương Mân kéo ống tay áo Tại Trung, đùa giỡn ỷ lại."Đã hôn rồi, đi ngủ có được hay không? Ta rất buồn ngủ..."

Tuy rằng biết rõ Xương Mân nói "Ngủ" hay đi ngủ, tuyệt đối không có nghĩa khác. Tại Trung cảm thấy thoải mái trong người, bị một người yêu cầu như thế, bắt đầu có cảm giác thật may mắn với hô sự sai lầm này.

"Tại Trung, ta mệt quá, ngủ đi..." Xương Mân đáng thương ghé vào vai Tại Trung.

"Tiểu Mân a, hôm nay thật sự không được, ta còn có rất nhiều văn quyển phải xử lý, ngươi ngủ đi, có được không?"

Lúc này đây Tại Trung không lập tức cúi đầu xem văn quyển, hắn dự định xem Xương Mân trở về phòng.

Xương Mân ngồi xuống bên cạnh Tại Trung."Ta giúp ngươi." Giờ sinh hoạt và nghỉ ngơi của cậu rất có quy luật, giờ nào đi ngủ giờ nào thức dậy đều rất đúng. Nhưng cậu không hiểu, vì sao chỉ mới một đêm, cậu đã hình thành thói quen có Tại Trung ngủ bên người, bây giờ một mình căn bản là không thể ngủ được.

Tại Trung vốn còn do dự, dù sao hậu cung không được cho phép thảo luận chính sự không phải là quy cũ ngày một ngày hai. Nhưng mà Xương Mân lại khiến Tại Trung kinh ngạc, cậu cẩn thận suy nghĩ, lo lắng toàn diện, đối với các loại sự tình đều có ý kiến độc đáo của riêng mình. Nhờ vào hỗ trợ của Xương Mân, dự tính còn khoảng hai canh giờ nữa mới hoàn thành được mớ văn quyển, không bao lâu đã kết thúc. Chỉ là Xương Mân cuối cùng cơ hồ cũng đã ngủ mê mệt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top