Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"MinHee, mau ra ăn sáng"

Nếu như mọi ngày, YunSeong sẽ đi làm luôn mà không chuẩn bị gì. Từ giờ đã có MinHee nên YunSeong phải tận tâm chăm sóc.

MinHee từ phòng ngủ bước ra, khác hẳn với dáng vẻ hôm qua. Tàn nhang trên mặt MinHee đã biến mất, hôm nay nhìn MinHee rất đẹp nhưng YunSeong vẫn thích vẻ tự nhiên của lần đầu gặp mặt hơn.

MinHee nhào vào bàn ăn, ăn đại một số thứ rồi nói: "Hôm nay tôi đi phỏng vấn, anh chúc tôi đi"

YunSeong vừa dọn bát đĩa vừa trả lời: "À.. ừm.. chúc em được thông qua"

MinHee vòng qua cái bàn, tới trước mắt YunSeong, ép YunSeong vào mép bàn hỏi nhỏ: "Anh thấy tôi có đẹp không?"

YunSeong đảo mắt nhìn xung quanh, miệng nói không ra lời: "Đ... đẹp.. đẹp lắm"

"Vậy tốt! Nhanh, chở tôi đến công ty"

____________

  Cha JunHo đến công ty như mọi ngày, hôm nay MinHee đột ngột thông báo là sẽ đến công ty của cậu phỏng vấn. Để bố dượng biết chuyện này, chắc ông ấy sẽ đau tim mà chết. Hai người này ăn cứng không ăn mềm, gặp nhau sẽ thành một vụ nổ.

Cậu chào hỏi mọi người trong công ty, từ lúc đi làm cậu đã học cách cười nhiều hơn, không còn là con robot lạnh tính như ngày trước nữa. Trong mắt mọi người bây giờ, JunHo là người rất dễ thương và dễ gần.

Cậu làm trợ lí cho một giám đốc đã ngoài 50, ông ta đối xử với cậu khá tốt. À không, là quá tốt, mọi người thường bảo giám đốc có tình ý với cậu. Làm sao được chứ, ông ta đã có gia đình rồi. Nhất định là thấy cậu làm việc hiệu quả nên mới vậy.

Về việc MinHee muốn vào đây làm. Cậu muốn nói vài lời với giám đốc, đương nhiên không phải là để  MinHee đi cửa sau, mà là tạo cơ hội tốt hơn cho MinHee làm việc. Cậu gõ cửa, bên trong vọng ra tiếng khàn khàn, cậu mới bước vào.

"Chào Han tổng!" Cậu cúi đầu, dựa theo nét mặt của ông ấy để mở lời chuyện tiếp theo.

Ông ta thấy cậu thì tinh thần đang nặng trĩu cũng vui vẻ hẳn: "JunHo, có chuyện gì à?"

JunHo bày tỏ về việc MinHee, mới nói câu đầu, ông ta đã đưa tay lên ý bảo cậu dừng lại: "Chuyện đấy, tôi đã biết rồi. Em trai cậu sẽ gặp trực tiếp tôi để phỏng vấn"

JunHo rất mừng rỡ, cậu cúi đầu liên tục: "Cảm ơn Han tổng!"

Ông ta đứng dậy, đi tới chỗ cậu. Chỉ là vừa gần tới, JunHo lại lùi một bước cho đến khi ông ta cầm được cánh tay của cậu lại. JunHo chưa bao giờ gần ông ta như thế, mà có gần thì đa số là trao đổi công việc, ngoài ra không có ý gì khác.

Ánh mắt ông ta tự nhiên trở nên dị thường, nhìn cậu như sói gặp được cừu non chỉ muốn lao vào cắn xé. JunHo lo sợ không biết ông ấy tính làm gì, không lẽ lời đồn thổi kia là thật?

"JunHo? Thường ngày tôi đối với cậu thế nào?"

"Dạ... thưa Han tổng... rất tốt ạ"

Ông ta cười gian tà, vuốt từ khuỷu tay của cậu vuốt lên vai. JunHo lạnh hết sóng lưng nhìn ông ta, lời nói run rẩy phát ra: "Han tổng? Ông muốn làm gì?" JunHo vẫn giữ cho mình một phong độ, chuyện này không có gì cả, chạm một chút thôi.

Ý tứ của ông ta rất rõ ràng: "Tôi muốn..." một bàn tay khác chạm vào eo cậu. JunHo sợ tới phát khóc, trước mặt cậu là tổng giám đốc không thể đắc tội. Nhưng hành động này của ông ta rất quá đáng.

"Tên cha già biếng thái kia" một giọng hét vang cả trời đất đạp bay cánh cửa chưa khóa bước vào.

MinHee nhận được chỉ thị của tiếp tân là đi lên phòng giám đốc. Đứng bên ngoài nhìn qua khe cửa thì thấy ông ta giữa ban ngày ban mặt làm hành động đồi bại, còn dám ra tay với hyung yêu quý của MinHee. Hôm nay xác định là ngày tàn của tên Han tổng già béo ú kia rồi.

Ông ta bị tiếng hét của MinHee làm cho hoảng loạn, ngay cả cậu cũng tới đầu óc choáng váng. MinHee lấy cái túi trên tay mình phi thẳng tới trán ông ta làm ông ta té xuống ghế. JunHo liền lại ngăn cản MinHee, cậu sợ thằng bé sẽ không kiềm lòng nổi mà đánh chết ông ta.

"Hyung bỏ em ra. Em phải cho tên vô lại này biết thế nào là lễ độ. Ông muốn ngặm cỏ non thì cũng phải có mắt nhìn chứ. Người thì xấu tới ma chê quỷ hờn, nhìn thôi là phát ói rồi. Tôi nói cho ông biết, một ngón tay của JunHo huyng, ông cũng không có tư cách chạm vào. Biết chưa?" MinHee nói nhiều lắm, chửi đủ các kiểu.

Ông ta khổ sở với cái điện thoại bàn: "Bảo vệ! Bảo vệ! Mau vào đây"

Sau chuyện này, JunHo liền nghỉ việc ngay và luôn. Vốn MinHee tính làm lớn chuyện này, JunHo phải khuyên nhủ thằng bé tới miệng lưỡi tê liệt mới nhận được ba chữ nhân từ: "Thôi được rồi" của MinHee.

Tối hôm đấy, YoHan rủ JunHo và YunSeong ra ngoài uống rựu, có cả WonJin đi theo. Bốn người vẫn giữ quan hệ rất thân thiết từ trước đến giờ. Nghe JunHo kể về rằng mình nghĩ việc nhưng lại không kể lí do.

WonJin đành phải liếc mắt nhìn YunSeong: "Học sinh ngoan, em nói thầy nghe xem nào"

JunHo không nhỡ làm khó bạn mình lên kể cho hai thầy nghe. YoHan nghe xong, cả người nóng như lửa, đập bàn đứng dậy: "Để thầy đi đá ông ta vỡ mồm"

"Thầy, thầy bĩnh tĩnh! Mọi chuyện cũng không sao rồi!"

WonJin và YoHan nháy mắt nhìn nhau. JunHo bây giờ đang rất cần một công việc phù hợp như trước. Mà người nào kia mới về nước cũng rất cần một trợ lí. Quả là việc tốt! Haha

"Thầy sẽ tìm cho em một công việc. Đảm bảo nhàn hạ lương cao. Cấp trên còn đẹp trai phong độ, đàng hoàng tử tế"

JunHo liền rót rựu cho YoHan: "Vậy thì em cảm ơn thầy ạ!"

_____

Phòng chat

-Kim YoHan:
Mới đi uống rựu với học trò cũ.

-Kim WooSeok:
Thôi đi, ai chả biết đấy là JunHo chứ

-Ham WonJin:
Các cậu có muốn biết gì không?

-Son DongPyo:
Chuyện gì?

-Koo JungMo:
Ké.

-Kim SiHoon:
Luôn có mặt để nắm bắt tình hình.

-Kim MinGyu:
Chỉ hóng chuyện là giỏi :)

-Kim YoHan:
Haizzz, nói ra thì buồn lòng. Học trò cũ của tôi bị cấp trên làm trò đồi bại nên phải nghỉ việc. Mọi người xem chuyện này nên giải quyết thế nào? 😧

-Kim WooSeok:
@_sangsang

-Son DongPyo:
@_sangsang

-Moon HyunBin:
@_sangsang

-Koo JungMo:
@_sangsang

-Han Seung Woo:
@_sangsang

-Kim SiHoon:
@_sangsang

-Kim MinGyu:
@_sangsang

-Lee JinHyuk:
@_sangsang

-Song YuBin
@_yohan I love you ❤😍😘

         Lee EunSang đã xem

____12


Tôi chết đây, cái cặp xinh xẻo này 😭
😭😭😭❤❤❤

Nhớ support cho SangSang và ChaJun trên Dear101.com mỗi ngày nhé ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top