Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đi đâu đường đấy?"

Cha JunHo đang đi về phía ban công, cậu bảo đi lấy sandwich nhưng lại đi ra ngoài đấy. Cậu ngây ngốc trả lời: "Em đi về phòng"

Đi về phòng? Anh mới nhớ ra cậu bằng cách nào vào được phòng anh. Ban công, ban công? Lee EunSang nhẩm nhẩm trong đầu. Anh cầm lấy cánh tay của cậu: "Đừng nói là em trèo qua đây bằng cách đấy?"

Cậu thành thật gật đầu, đúng rồi ngoài cách này ra thì còn cách nào khác. Lee EunSang đến bó tay với cậu, cái gì cũng nghĩ ra được, mà cái gì cũng ngoài thực tế hết trơn á.

JunHo biết mình không nên nguy hiểm như thế, cậu chọc hai ngón trỏ vào nhau, giọng tự nhiên dễ thương hẳn: "Em cũng sợ lắm, nhưng nghĩ đến anh đang gặp chuyện gì em càng sợ hơn"

"Người ta có ý tốt lo cho anh mà, ai bảo điện thoại anh hết pin, liên lạc bằng cách nào cũng không được."

Anh muốn nổi giận cũng không được, anh thua rồi, anh đầu hàng.

"Em quên là cửa chính mở được rồi à?"

JunHo hung hăng đánh vào cái đầu ngốc của mình, nãy cậu còn mở cửa cho YunSeong mà ta. Cậu phải đi lấy bánh mì kẹp đây. Ở lại lâu hơn nữa, cậu sẽ quên luôn bánh mì kẹp là thứ cần lấy mất.

Sandwich do để từ sáng lên đã bị ỉu đi, rau sống cũng héo xuống. Uổng công cậu thức dậy sớm để làm. JunHo vác cái mặt buồn hiu qua phòng anh: "Hư hết rồi"

"Thôi được rồi, tôi không ăn nữa"

Cha JunHo lăn ra ăn vạ: "Huhu, anh chê đồ ăn em làm không ngon nên không muốn ăn đúng không?"

Anh phát hiện, càng ngày cậu càng biết làm nũng thì phải. Anh xốc chăn đứng dậy, do nằm lâu nên hơi đau đầu, bước chân anh đứng không vững. JunHo vội chạy lại đỡ anh: "Anh có sao không?"

EunSang véo má cậu: "Không sao, mau chuẩn bị đi, tôi đưa em đi ăn tối. Còn nữa, sandwich của em sau này ăn cũng được" dù sao cậu trả lọt hố anh cả đời.

Anh từ đằng sau nhảy lên cổ anh: "Sao anh không nói yêu em thế?"

"Bỏ ra Cha JunHo!"

"Không bỏ, không bỏ. Anh nói yêu em đi" từ hôm qua đến giờ toàn là cậu nói, cậu mất hết giá rồi ư?

EunSang gỡ tay cậu đang ôm chặt cổ mình ra. Anh đẩy cậu nằm xuống giường, tự nhiên nằm dưới thân anh thế này, JunHo có vài cảm xúc lạ dâng lên. Anh giữ hai tay cậu cố định ở trên đầu. Bốn mắt nhìn nhau không chớp, JunHo nảy lên ý tưởng chơi trò đọ mắt với anh.

"JunHo? Em đừng thử giới hạn của người khác đến đâu được không?"

Cậu có ngốc cũng hiểu anh đang nói gì, cái môi chúm chím nói lại: "YunSeong nói anh bị suy nhược cơ thể cần nghỉ ngơi"

Thể trạng anh đang rất tốt, có thể chơi chết cậu. Cậu bị ánh mắt của anh dọa cho sợ, anh muốn làm thật à? Không được, JunHo dùng hết sức vùng vằng đứng dậy: "Em đi chuẩn bị đây"

Cậu không muốn thử sự suy nhược cơ thể của lòng dạ cầm thú.

____

EunSang định là sẽ chỉ cùng cậu đi ăn cho lãng mạng. Người ngốc nào kia bị YoHan thám thính tình hình nên biết tất cả. Đến khi anh hỏi thì cậu lôi đạo lí tôn sư trọng đạo ra nói, cậu còn tự hào vì có thể nói lí làm anh không cãi lại được.

EunSang xoa xoa thái dương: "Kiếp sau tôi không muốn yêu người ngốc nữa"

Cậu bèn trả lời: "Kiếp sau em sẽ làm người thông minh"

Lee EunSang á khẩu!

Không như lần trước ăn mặc tầm thường, lần này cậu đã thử lần lượt hết cái tủ đồ, chốc chốc là qua hỏi anh xem mặc cái này đẹp không, cái kia được không. Lee EunSang tới phát ngán, thay hết bộ này đến bộ khác cũng chỉ có hai màu trắng đen. Anh còn nói cậu vô vị, đồ của anh ngoài màu đen thì có cái gì?

"Tôi thấy em không mặc gì vẫn là đẹp nhất"

Lại nói mấy lời này, anh dám để cậu không mặc y phục ra đường không? Anh thấy cậu không mặc đồ hồi nào mà bảo đẹp. Nghĩ đến đây, JunHo lại nảy ra ý tưởng là anh lắp camera ẩn trong phòng cậu, nguy hiểm!

YoHan mà đi thì không thể thiếu Ham WonJjn, hai người này rất thích hóng chuyện của SanHo. Hôm nay họ không đến sớm nữa mà phải đợi EunSang và JunHo đến được một lúc thì mới vác mặt vào. Cậu thì không sao, còn anh mặt mũi tối đen, nhìn là biết họ cố tình đến muộn.

Nụ cười không thể nào liêm sỉ hơn và câu nói của YoHan: "Xin lỗi vì đến muộn. Thầy Ham kia còn bận bịu chăn gối với HyungJun"

Ham WonJin không phản ứng gì, chứ không phải hồi nãy ai kia bảo đứng ở ngoài một xíu đi rồi hạng vào? Bây giờ sự việc từ trắng thành đen, WonJin đã quá quen rồi!

JunHo ra lời đề nghị gọi thức ăn để cắt đứt lời đùa dai của YoHan. Mấy món ăn hôm nay toàn là đồ biển. Lee EunSang lấy tấm khăn để trên đùi cậu để tránh đồ ăn rơi vào, cậu cười hài lòng vuốt đầu anh.

Kim YoHan và Ham WonJin: "..."

Cha JunHo chỉ cần ngồi im, cua tôm sò huyết gì đã có Lee EunSang xử lí và đưa đến tận miệng. JunHo chống cằm ngồi cười theo hành động của anh. EunSang hai tóc xử lí cua, hai mắt nhìn JunHo, hai người lâu lâu lại phì cười một cái không rõ nguyên nhân.

Kim YoHan và Ham WonJin: "..."

Anh đưa phần cua vừa bóc được lên miệng cậu, cậu lắc đầu, không phải cậu không muốn ăn mà là cậu muốn anh ăn. Hai người cứ đẩy qua đẩy lại, rốt cuộc là bị rớt xuống đất, hai người có một trận cười thầm với nhau.

Kim YoHan và Ham WonJin: "..."

JunHo từ tư thế quay mặt vào bàn ăn đã chuyển hẳn quay sang người EunSang, như thế sẽ tiện cho anh đút đồ ăn hơn. Lee EunSang vẫn tiếp tục đút đồ ăn cho cậu, không hề để ý đến hai người bạn từ thời xa xưa của mình đang hiện diện. Đạo lí tôn sư trọng đạo mà JunHo tôn sùng cũng biến mất, trước mặt cậu chỉ có thầy Lee thôi.

Kim YoHan và Ham WonJin: "..."

Không thể tiếp tục nhìn được nữa, hai người quyết định đứng lên ra về. Trước khi đứng dậy vẫn là không quên liếc một cái thật dài, đập bàn một cái thật mạnh để dằn vặt. EunSang và JunHo vẫn mãi trong thế giới của hai người, không để ý đến ai đã rời đi. Đến lúc ra về, cậu bỡ ngỡ hỏi: "Ủa, hai thầy ấy đâu"

Lee EunSang lắc đầu!

_____

Phòng chat

-Kim YoHan:
Tui đi ăn tối mà như đi hít một drama lãng mạng của biên kịch vàng với nội dung sủng vợ lên tới trời cộng thêm rating 60% vậy á 😑

-Kim MinGyu:
Nhà hàng nào mà đầu tư rạp chiếu phim khủng vậy? 😃

-Ham WonJin:
Cảnh phim siêu chân thực với độ phân giải cao :)

-Kim YoHan:
Chưa hết chưa hết nha, dàn diễn viên tiềm năng đang trên đà phát triển cao :)

-Kim WooSeok:
Mai sanh thần Lee tổng!

-Lee JinHyuk:
Nhắc mới nhớ 😁😁😁

-Son DongPyo:
Ai biết papa thích gì nhất không?

-Kim YoHan:
Mạnh dạn đoán Cha JunHo!

Nhóm đã đổi biểu tượng cảm xúc thành 😜

____

Sáng hôm sau, Cha JunHo không đi làm cùng EunSang. Cậu nhắn tin nói mình đến nhà YunSeong một chút rồi mới qua đến công ty.

JunHo ngồi kể mọi chuyện của mình và EunSang cho hai người nghe. MinHee nghe đến một đoạn là lại la lên sung sướng. Thằng bé chạy qua ôm cổ cậu: "Hyung? Khi nào cưới?"

Cậu lắc đầu, vấn đề này cậu và anh vẫn chưa quyết định.

MinHee nắm tay YunSeong ra đứng trước mặt cậu, không chút do dự nói: "Em và YunSeong quyết định sẽ kết hôn" nói xong còn dựa vào vai YunSeong đầy hạnh phúc.

JunHo vui mừng không thể tả, cậu biết họ sẽ đến với nhau mà. Cả ba ôm nhau nhảy vòng vòng hát hò.

________

Chap sau là cuối rồi, các cậu đoán xem (h)e hay se? 😶😶😶

Nhớ support cho SangSang và ChaJun trên dear101.com mỗi ngày nhé ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top