Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 30: Gặp gỡ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pokemon legendary trainers I: Kanto

Chapter 30.

Sau khi hoàn thành giải đấu, nhóm Tiger rời Lavender và hướng về Vermilion với tư thế của người thắng cuộc. Họ chia tay Lunar và tiến về phía nam của Lavender, trên tuyến đường giáp biển nổi danh một thời với trận đại chiến của Solar và Giro. Các bạn sẽ hỏi họ là ai. Nhưng chỉ có một điều bạn nên biết. Họ là những người giỏi nhất trong số những người giỏi.

“Trận chiến Giro và Solar diễn ra tại đây nè.” Red chỉ tay “Họ đánh nhau chỉ vì một cô gái mang tên Kimberly. Giờ chắc thành bà lão rồi.Nhưng nghe nói hồi trước Kimberly là một trong những mĩ nhân nổi danh toàn vùng đấy.”

“Vạy à?” Blue cười “Chắc không? Cậu đã bao giờ nhìn thấy bà ấy chưa? Chắc giờ là một bà não già nua xấu xí rồi.”

“Hồi đó Solar và Kimberly được biết đến với hai biệt danh nổi tiếng là…” Green quay lại “Red Sun và Blue Moon.”

“MẶt trời đỏ và mặt trăng xanh. Ai nghĩ ra cái biệt danh xấu thế?” Tiger quay lại dùa “Với lại ở đây chúng ta có cả Red sun và Blue moon rồi.Còn cả Green Hornet và Yellow nữa.”

“Green hornet!!!” Roland cười lớn “Cái cậu này hết trò đùa à?”

“Green hornet…” Yellow cười khì và vỗ vai Green.

“Sao? Ong bắp cày xanh?” Green không hiểu.

“À thì…nó là tên phim” Tiger cười   

“Tên phim gì?” Green hỏi.

“KHông có gì đâu! ĐỪng nóng quá.” Blue vỗ vai Green “mà cái gì thế? Sách… à?” cô lấy ra một cuốn sách từ trong túi áo Green.

“À…” Green lấy lại cuốn sách nhanh chóng “KHông có gì đâu.” Cậu chối.

“Lại chỗi à?” Blue cười. green đút cuốn sách vào ba lô.

“Em thấy anh suốt ngày đọc sách. Có gì hay ho trong sách mà anh thích đọc thế?” Yellow hỏi.

“Nhiều thứ lắm. À cái gì kia?” Green chỉ tay về phái trước. Hình như đang có một đám người xúm xít lại xem một cái gì đó.

“Ồ. Sách hai trong một.Thảo nào nó giày thế?” Blue cầm cuốn sách cô vừa thó được lẩm bẩm.

“này này. Trả đây!” Green giạt hai cuốn sách nhwung Blue giấu nó ra sau lwung mà lè lưỡi.

“ĐỌc xong tớ trả.” Blue lè lưỡi trêu.

Nè. Hính như có người gặp nạn.” Red nói và chỉ tay về phía đám đông vừa đưa một thanh niên bị thương nhẹđi khỏi. Tiger gần như bị kích thích và cậu lao ngay lại chỗ mà người ta vừa đưa anh thanh niên kia đi.

“Có chuyện gì thế ạ?” Roland hỏi một người đàn ông tầm trung.

“Cậu này bị tấn công trong lúc đang đua xe đạp. Chúng tôi phải đua cậu ấy trở về Lavender để điều trị” Ông ấy nỏi “Cậu ấy là người thứ ba trong hôm nay rồi đấy. Còn có các tay đua khác nữa. Rất có thể họ đnag gặp nguy hiểm.”

“Bọn cháu sẽ lo cho họ.” Red nói và lấy ra mọt cái xe đạp.

“Này này! Cậu định làm gì?” Blue hỏi và Green ngay lập tức giật lại mấy cuốn sách trong lúc cô không để ý.

“Này này! Trả tớ cuốn sách nhanh.” bLue túm lấy tay Green.

“Sách của tớ kia mà. Nhè!!” Green lè lưỡi trêu trả.

“Em sẽ cưỡi dody cho nhanh.” Yellow trèo lên Dodrio.

“Chờ bọn tớ nữa.” Roland cũng lấy ra một cái xe đạp.

“Tớ sẽ đi bằng Charizard thám thính trên không.” Green trèo lên Charrizard và bay đi trước.

“Đi thôi Blue!!” Red nói.

“nhưng mà…” Blue gãi đầu “Tớ không biết đi xe đạp.”

“Thì dùng Pokemon.” Green quay lại chan nản.

“Nhwung Blasty không còn đủ nước để chở. Còn alij pokmeon của tớ đi chậm lắm.” Blue cười ngượng. Lại chậm chân rồi.

“Tiegr đâu?” Red nhìn quanh.

“Anh ấy đi đâu rồi nhỉ?” Yellow cũng ngước lên nhìn.

“Đi nhanh lên mấy con rùa.” Giọng Tiger dội lại từ phía xa.

“Cái cậu này! ĐI thôi! Blue chịu khó đi sau nhé.” Red nói và lao đi trước. Green, Roland và Yellow theo sau.Còn Blue lủi thủi đi sau cùng. Sau hơn mộ giờ, cuối cùng thì cả nhóm cũng đến được đích đến của chặng đau. Điểm dừng lúc đó đang láo nháo vì có người bị tấn công. Một vài tay đua và ban tổ chức đang lúm xúm lại xem một cái gì đó thì nhóm Red đến.

“Có chuyện gì vậy?” Red hỏi nhwung mọi người bỗng vội vã tán ra và một đám đã bay về phía đám bạn.Red vội túm Yellow tránh đi còn Roland và Green may mắn thoát nạn. Đó alf đòn cảu một con Rhydon. Nó ném đá liên tục về phía Red.

“Cẩn thận đó. Nó chính là thứ tấn công mấy ông lái xe đạp đấy.” Green cảnh báo và bay lên cao hơn để tránh con Rhydon.

“Người ta gọi mấy ông đó alf tay đau đồ ngu ạ.” Roland mắng “Và tại sao nó lại tấn công họ chứ?”

“Mắt nó…” Yellow chỉ tay. Rõ ràng là vai cô ebs vẫn chưa hoàn toàn ổn lắm từ sau cú ngã lúc đánh nhau với Lance. Red cũng để ý đến đôi mắt vô hồn cuả con pokemon kia. Nó đang bị điều khiển.

“Saur! Garar! Hạ nó đi.” Red thả Saur và Garbite ra. Saur dùng Razor leaf và Garbite dùng bulldoze đánh gục con Rhydon nhanh chóng. Nó nằm bất tỉnh.

“Phù. Xong.” Green vuốt trán “Mà cái cậu Tiger rõ ràng đi trước mà sao không thấy đâu nhỉ.” Cậu nhìn quanh.

“Lại trốn việc đi chơi rồi.” Roland cười.

“Em không sao chứ?” Red hỏi yellow lo lắng.

“Em nghĩ anh ấy lạc đâu rồi. em ổn mà.” Yellow cười vui vẻ và cố né đau.

“Chia nhau ra đi. Tớ sẽ quay lại đón Blue cho.” Roland nói “Mọi người chia nhau ra tìm xem. Cậu ấy lạc đâu thì chết dở. Nhỡ còn mấy con nhưu thế này nữa thì nguy đấy.

“Tớ sẽ phải đi với yellow. Yellow chưa bình phục hẳn đâu.” Red nói nghiêm tức.

“Ờ. Cậu đi với nó đi” Green nói và nhún vai.

“Nếu không gặp được, chúng ta sẽ hội quân tịa cổng phía tây cảu Vermilion Được không?” Red hỏi

“Rồi. ĐI thôi!” Roland nói. Thế là cả nhóm chưa kịp nói gì với ban tổ chức giải đã lại bỏ đi tiếp. Họ không hề nghỉ một tí nào.

 Green và Roland đi ngược về chỗ Blue và gặp cô đang…loay hoay trèo lên một cái xe đạp nhỏ nhắn máu da trời. Cô đang tập đi xe nhưng mà cứ được một ddaonj, cái xe đạp lại đổ nhào khiến Blue ngã xuống đau đớn. Green và roland hạ cánh.

“Ế. TƯởng cậu đi tìm Tiger?” Roland nhìn Green “mà cậu không sao chứ?” Roland đỡ Blue dậy. Câu hỏi có phần hơi thừa vì trông Blue te tua rồi.Trầy xước khắp người và một số chỗ đang chảy máu nhẹ.Blue phải băng lại mấy chỗ đó mọt cách khá vội vàng.

“KHông sao.” Blue phủi phủi bụi trên váy “Tớ đang tập đi xe đạp đấy.” cô cười mặc dù khá đau vì ngã nhiều.

“Tập đi phải có người hướng dẫn chứ đâu phải cứ nhảy lên là được đâu.” Green cười “Để bọn tớ giúp cho.”

“KHỏi cần đâu.Mấy cậu đuổi theo Tiger đi. Tớ thấy ban nãy cậu ấy chạy về phía kia đó.” Blue chỉ tay về phía mà green và Roland vừa đi tới.

“Cái gì? Chả nhẽ lại…” Roland ngạc nhiên “Chắc chúng ta lỡ cậu ấy ở đoạn nào rồi.”

“Còn cậu?” Green hỏi “Sao không lên xe cảu Roland đi.Cậu ấy chở cậu đi cùng.”

“Thôi khỏi.Tớ sẽ tập thêm chút nữa rồi dùng Blasty đuổi theo sau.” Blue cười gượng gạo. Rõ là cô đang giấu cái gì đó.

“Rồi. Cậu nhanh lên nha. Chúng ta cần thêm hỗ trợ đấy.” Green nói và bay đi. Roland cũng lái xe đi. Đến lúc ấy, Blue mới quay lại chỗ bụi cây đằng sau.

“Họ đi rồi.” Blue nói “Giờ cậu còn muốn nào?”

“Chuẩn bị đi.” Tiger đi ra “Cậu học đi xe đạp được là chúng ta đi theo dõi Red và Yellow.”

“Ok! TỚ sẽ tập.” Blue cười.

Cách đó khá xa về phía Vermilion…

“Em chắc mình ổn không?” Red nhìn Yellow trên lưng Dody lo lắng hỏi. Cậu đang đi xe thật chậm để không bỏ lại yellow quá xa.

“Em ổn.” Yellow cười gượng gạo và đỏ mặt.

“Mà sao nhìn em, anh cứ nhớ tới một người quen cũ của anh.” Red cười “Em giống cô ebs đó lắm. Có lẽ em có họ với nó đấy.” cậu cười khiến mặt Yellow càng thêm đỏ.

“Em là con trai mà. Chẳng nhẽ em giống con gái lắm à?”Yellow cúi mặt xuống và cái nón rơm che đi đôi mắt và đôi gò má đang đỏ ửng lên của cô bé.

“Hì hì. Anh chỉ nói thế thôi.” Red cười “Nó là một đứa nhỏ khá là hiền lành và nhút nhát.Hồi đó anh cứu nó  khỏi một con Dratini…và bằng cách nào đó, rất tình cwof, anh có thể nhận ra con Dratini mà Tiger ddauw em chính là con Dratini đó.”

“Sao ạ?” Yellow bất chợt cho tay vào túi và lấy ra một quả pokeball. ĐÓ là con Dratini của Tiger. Yellow chạm tay vào bóng và dùng khả anwng của mình.THực sự thì cô bé đã có thể cảm nhận pokemon mà không cần trực tiếp chạm tay vào nó. Và bất ngờ thay, Red nói đúng. Con Dratini mà Tiger cứu lại chính là con mà Red đã cứu cô khỏi khi mà hia người gặp nhau lần đầu.

“Sao…sao anh biết?” yellow hỏi lo lắng.

“Anh nhận ra vết cắt của Vine whip.” Red cười “Em lại đỏ mặt kìa. Nói thật là em cứ như con gái ấy.”

“Đâu có! Em chỉ thấy nóng thôi.” Yellow cãi lại và để lộ khuôn mặt lúc đó đã đỏ ửng như quả cà của mình.

“Ha ha. Thôi thôi! Thì em là con trai. ĐƯợc chưa?” Red cười.

‘Ngốc quá.’ Yellow tự nhủ ‘Đáng lẽ lên cho anh ấy biết chứ. Soa mình lại cố nói dối nhỉ? Thế này chỉ làm tình hình thêm tồi tệ thôi.’ Cô kéo cái mũ xuống mà che mặt.Bỗng Red như cảm thấy một luongf gió vụt qua.

“Có cái gì đó…” Red chưa kịp nói hết câu thì một đòn đánh siêu anwng lực cực mạnh đập thẳng vào cái xe đạp của cậu khiens cậu nagx nhào.

“Anh Red.” Yellow hốt hoảng thả Gravy ra. Nhưng bỗng Dody khụy xuống và không thể cử động nổi. Red đứng dậy và lôi pokeball ra. Bỗng cổ tay cậu đau nhói.Lịa thế nữa rồi.Red khụy xuống và tay cậu không cử động nổi.

“Anh không sao chứ?” yellow vẫn ngồi trên lưng Dody.

“Anh ổn…” Red trả lời. Pika nhảy khỏi vai cậu và tụ sẵn điện. Bỗng một luồng gió cực mạnh thổi tới, bụi bay mù mịt khến Yellow không nhìn thấy gì. Khi cơn gió ngừng hẳn, Yellow mói có thể nhìn được. Nhưng lúc đó, Red đã biến mất.

“Anh Red!!” yellow gọi lớn nhưng xung quanh không có một tiếng trả lời. Cô vội vàng bế con Pika đang nằm bất tỉnh trên đất.

“Anh Red!!!” Yellow gọi lớn hơn nhưng vẫn không có tiếng trả lời. Rồi cô đọc tấm trí cảu Pika và hồi sức cho nó. Con pokmoen nhỏ dần dần tỉnh lại. Nó đứng dậy hốt hoảng nhìn quanh nhwung không thấy Red. Bỗng Yellow như cảm thấy một cái gì đó đang gọi mình.Là Red. Cô vội vàng lao về phía có tiếng gọi đó và Dody mở hết tốc lực. Red đang cần cô giúp. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top