Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 15 - 01/02/2022 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pond không hề cố tình lờ đi tin nhắn cũng như bài đăng của Phuwin. Anh cũng không biết đến sự tồn tại của cuộc chiến ngôn từ đang diễn ra trên mạng xã hội. Ngay khi vừa gặp lại, Pond đã nhận ra tinh thần của Aaron vô cùng bất ổn - cậu vừa cười vừa khóc khi kể về hoàn cảnh hiện tại của mình. Quả thật sau đó, Aaron đã gần như bất tỉnh khi ra đến chỗ để xe. Có thể là do suy nhược thể chất, hoặc suy nhược tinh thần, hoặc cả hai, nhưng trường hợp nào thì cũng đều tồi tệ cả. Pond không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đưa cậu ấy đến bệnh viện gần đó. Nếu fan của hai người biết rõ mọi chuyện, không biết rằng họ có còn vui mừng đến thế không? Có rất nhiều cách để gặp lại nhau và người ta luôn mơ về một hoàn cảnh gặp lại đẹp như trong phim, nhưng thật đáng tiếc, Pond và Aaron gặp lại nhau trong tình huống có thể coi là tệ nhất. Và càng đáng tiếc hơn, tình huống tệ nhất ấy lại được chính những người yêu thương họ coi như là lợi thế cạnh tranh trong một cuộc chiến. Sẽ thật đáng thương khi vô tình lấy nỗi buồn của người mình yêu để nuông chiều cảm xúc và thỏa mãn mong muốn của chính mình.

Nhưng cuộc đời vốn dĩ có lắm điều vô tình như thế. Thậm chí là không thể tránh khỏi. Trong nhiều tình huống, nếu đông người cùng mắc phải một sai lầm, tự nhiên sai lầm đó sẽ được xem là đúng đắn. Tạm thời coi như không biết là không có tội thì hành động của mỗi người có vẻ đều hợp lí và dễ hiểu, bởi vì nó xuất phát từ tình yêu. Tình yêu luôn là một nguyên nhân cao cả. Chỉ là đối tượng để yêu không giống nhau. Có đôi lúc, người ta cảm thấy việc người khác yêu thương theo cách không giống mình là một điều sai trái.

Aaron vẫn chưa tỉnh nhưng bác sĩ đã bảo rằng cậu ấy không còn gì đáng ngại. Pond thả lỏng được phần nào. Nói thực thì việc Pond sốt sắng khi đưa Aaron vào bệnh viện chỉ thể hiện được anh là một người tốt, và họ có quen thân, chứ chưa đủ để nói lên mối quan hệ yêu đương. Trong mọi trường hợp, kể cả nếu Pond còn thích thật, hoặc đã hết thích, hoặc cũng chẳng biết mình còn thích hay không, thì anh vẫn sẽ làm như vậy cả. Nhưng với những hình ảnh và video mờ mờ ảo ảo được reup liên tục, cắt ghép lộn xộn, không biết đâu là bản gốc, cũng chẳng biết tình huống cụ thể như thế nào, mọi người đều tin vào trường hợp thứ nhất - nghĩa là hai người họ thích nhau. Lãng mạn hơn một tí, câu chuyện trở thành Aaron vì không quên được Pond nên về nước, hân hoan trùng phùng, cảm động đến phát khóc. Nhưng partner hiện tại của Pond là Phuwin cơ mà? Một đám đông nghĩ thế, và vì đông, họ đúng. Như vậy thì Pond sai. Một đám đông khác, ngược lại, thấy Pond đúng lắm, vậy thì Phuwin sai. Một đám đông khác nữa, lại thấy Phuwin đúng. Vậy Aaron sai. Cuối cùng thì coi như hòa, tất cả cùng sai, dù họ đang làm những điều mà con người hay làm.

Việc nói Aaron không còn gì đáng ngại, nghĩa là ít nhất hôm nay chưa chết được, chứ không phải là khỏe mạnh hẳn. Dù sao thì có vẻ cậu ấy đã đối xử không tốt với bản thân mình trong một khoảng thời gian dài kể từ khi nghe tin xấu. Nhưng những bất ổn trong tương lai thì để tương lai tính. Lúc này Pond mới kiểm tra điện thoại. Một đống cuộc gọi nhỡ, tin nhắn và thông báo từ các mạng xã hội - điều mà chỉ xảy ra khi có chuyện cực kì vui, hoặc ngược lại, cực kỳ rắc rối. Trong hoàn cảnh này, chắc là trường hợp thứ hai, vì dạo gần đây không có dấu hiệu gì của tin vui cả. Thay vì gọi lại hay trả lời tin nhắn ngay, Pond lên mạng kiểm tra trước, ít nhất anh cũng nên biết vấn đề mình cần đối phó là gì. Lên xem rồi thì chỉ muốn đập máy đi cho xong. Dạo gần đây mọi thứ cứ rối tung lên, cả cuộc sống, công việc lẫn tâm trí.

Nhưng có lẽ, anh nên lo cho người khác trước. Những người anh cảm thấy rằng ngồi không cũng bị vạ lây. Hơn một chục cuộc gọi và rất nhiều tin nhắn, từ anh quản lý, từ Phuwin, từ Dunk, từ Joong, từ bạn bè khác nữa - bao gồm cả những người là bạn chung của PondPhuwin, cũng như những người là bạn chung của Pond và Aaron. Trong số đó, đáng ngạc nhiên, Phuwin dường như là người bình thản nhất. Cậu thậm chí không gọi cuộc nào. Tin nhắn cuối cùng là tin nhắn chúc mừng sinh nhật từ 23h59 ngày 31 tháng 1. Anh không biết là rốt cục cậu ấy không quan tâm thật, hay là do cái thỏa thuận mà hai người lập ra từ năm ngoái. Đúng hơn thì do anh lập ra và cậu vui vẻ đồng ý. À, thực ra Pond không rõ Phuwin có vui vẻ không, nhưng ít nhất cậu thể hiện ra bản thân không hề cảm thấy bị xúc phạm hay đau lòng gì, thậm chí hơi nhẹ nhõm.

Tạm bỏ qua những người khác, Pond trả lời tin nhắn riêng của Phuwin trước. Một lời cảm ơn bình thường đối với một lời chúc mừng sinh nhật và làm như chưa có chuyện gì xảy ra. Bởi vì Pond thực sự chưa biết mở lời như thế nào, cũng như giải quyết như thế nào. Thế nhưng, sau khi gửi đi lời cảm ơn bình thường ấy, Pond bất giác vô cùng hồi hộp, không biết là bản thân đang chờ mong điều gì nữa. Phuwin không có dấu hiệu gì của việc sẽ trả lời ngay cả. Sự hồi hộp khiến Pond quên đi một điều rằng, việc người ta không trả lời tin nhắn vào lúc hai giờ sáng không phải là một hành vi gì bất thường. Trong lòng chợt dâng lên một nỗi lo không tên, Pond vô tình nhấn gọi. Phải mất ba hồi chuông, anh mới nhận ra rằng, gọi giữa đêm để nói về một điều không đủ quan trọng và cấp bách là một hành động rất dở người. Vội cúp máy và nhắn thêm một tin khác:

"Anh xin lỗi, anh gọi nhầm thôi."

Vì sống ở căn hộ riêng chứ không ở cùng bố mẹ, Phuwin có thói quen để chuông điện thoại ngay cả trong lúc ngủ. Để yên tâm hơn. Để những người quan trọng có thể liên lạc với cậu ngay lập tức trong những trường hợp quan trọng. Dù cậu đã từng rất sợ phải nhận những cuộc điện thoại giữa đêm. Pond biết điều đó. Anh cũng nghĩ rằng, ba hồi chuông đủ để đánh thức Phuwin dậy, vì ban đêm cậu thường ngủ không sâu giấc để rồi lại hơi lơ mơ vào sáng sớm. Pond biết điều đó trong mấy tháng ở chung nhà vào năm ngoái, dù hai người ngủ phòng riêng. Những hôm Pond có một số công việc hoặc những vấn đề liên quan đến học tập, anh thường thức đêm và hoàn thiện việc của mình ở phòng khách. Mười hôm như thế, thì tới bảy tám hôm Pond thấy Phuwin thức dậy giữa khuya và ra ngoài lấy nước. Trông cậu lúc ấy mệt mỏi và phờ phạc như vừa trải qua một cơn ác mộng. Pond để ý, em ấy dễ giật mình, khó bắt đầu ngủ, càng khó ngủ lại sau khi tỉnh giấc. Vì thế những lúc Phuwin ngủ, Pond thường rất cẩn thận để không đánh thức em ấy. Pond mơ hồ cảm thấy vấn đề này khá nghiêm trọng, nên thời gian sống chung, anh đã có lần nhắc Phuwin chú ý đến sức khỏe của mình.

"Phuwin, chất lượng giấc ngủ của em có vẻ không tốt lắm. Anh thấy em hay nói mê man, cũng hay tỉnh dậy giữa đêm. Có vấn đề gì à?"

"Nói mê gì cơ ạ?"

"Anh không nghe rõ, dù sao cũng cách một bức tường. Em hay gặp ác mộng à?"

"Không. Không có. Em không nhớ gì cả."

"Em để ý vấn đề sức khỏe một chút nhé."

"Haha. Anh cứ quan trọng hóa lên. Chắc do em sử dụng thiết bị điện tử nhiều nên giấc ngủ chập chờn thôi. Hoặc do trong phòng bí bách quá. Để mai lúc ngủ mở cửa sổ ra là được."

Phuwin thường cố gắng lảng đi khi nói về vấn đề này. Nhưng em ấy thật sự có vẻ rất quan tâm xem Pond có nghe được gì không. Trong thời gian đó, Pond cũng để ý rằng, Phuwin đã cố hết sức để có thể ngủ ngon, mà đúng hơn, cố gắng để không lỡ nói ra điều gì trong lúc mơ. Dường như cậu luôn có một bí mật gì đó, không muốn người khác biết. Tại thời điểm ấy, Pond cũng không cố tìm hiểu bí mật của cậu là gì. Những ngày sau đó, anh thấy cậu đã thử làm đủ mọi việc, từ ăn uống sinh hoạt lành mạnh, dùng thêm một số loại trà hoa dễ ngủ, đọc sách, nghe nhạc nhẹ trước khi ngủ, mở cửa sổ cho thông thoáng. Tình trạng vẫn y nguyên.

Nhưng giờ đây, đối với Pond, sự nôn nóng muốn nghe giọng nói của Phuwin đã lấn át sự ái ngại nếu lỡ đánh thức cậu dậy. Pond muốn nói chuyện thử với cậu để đoán xem cảm xúc của cậu như thế nào đối với sự việc lần này. Suy nghĩ ấy khiến chính bản thân anh cảm thấy giật mình - từ khi nào anh bắt đầu chú ý thái độ của Phuwin nhiều đến thế? Vì vậy, anh vẫn vô thức ngóng chờ một cuộc gọi lại, dù linh cảm tới 90% rằng nó sẽ không xảy ra.

Dunk từng nói với Pond rằng Phuwin thích anh. Thời gian đầu, Pond không cho là đúng. Anh cảm thấy bạn của mình hơi nhạy cảm quá, bởi anh không tin rằng con người ta có thể ấn tượng với một người khác trong khoảng thời gian ngắn như thế. Lại càng không tin vào cái gọi là tình yêu sét đánh. Nói thật, Pond có thể ấn tượng với Phuwin ngay từ lần đầu gặp mặt bởi lúc đó anh thấy cậu tỏa ra một nguồn năng lượng giống với Aaron, cho dù càng ngày anh càng phát hiện ra hai người khác nhau một cách rõ rệt. Nhưng đáng ngạc nhiên, khi đã thấy được rằng Phuwin khác với Aaron quá nhiều, Pond lại không thể chối bỏ cảm giác thích được ở bên cậu và cậu là một sự tồn tại đặc biệt. Từ lúc ấy, Pond mới dần để ý kĩ từng cử chỉ, hành vi của Phuwin, để tìm lời giải cho cảm xúc khác lạ của chính bản thân mình. Có những lúc, Pond bắt gặp ánh mắt của Phuwin nhìn mình, gần như có thể coi là say đắm, khiến anh có cảm giác Dunk nói đúng. Như thế thì thật tội lỗi. Không nên như vậy. Bởi anh không thích cậu, anh thích Aaron cơ mà?

Nhưng cách cư xử của Phuwin cứ luôn lạ lùng và không đồng nhất. Đôi khi, ánh mắt mà Pond vốn nghĩ mênh mang như bể tình lại trở nên trống rỗng, lạnh nhạt, buồn đau và ẩn giấu thất vọng. Điều đó làm Pond cảm thấy khó hiểu và ngột ngạt. Pond không biết sao nữa, nhưng nhiều lúc anh cảm thấy nổi giận với sự mơ màng, thiếu tập trung của Phuwin - điều mà anh tuyệt đối sẽ không bộc lộ ra với những đồng nghiệp khác, kể cả họ có trái ngược với sự kỳ vọng của anh đến đâu.

"Em lại đang nghĩ gì thế Phuwin?"

"Dạ...?"

"Em không hề tập trung nghe anh nói."

"Vâng. Em xin lỗi."

"Dạo này em sao vậy?"

Giọng của Pond hơi gay gắt, đó không phải là điều anh thường thể hiện ra. Ý thức được điều đó, Pond cũng cố gắng tiết chế lại ngay lập tức, để tránh tình huống trở nên tồi tệ hơn, và cũng vì việc mất tập trung thoáng qua của Phuwin vốn dĩ không nên chịu đựng một phản ứng gay gắt đến thế. Em ấy vẫn luôn làm tốt mọi chuyện trong tư cách của một cặp đôi. Chỉ là Pond cảm thấy bản thân mình không ổn khi cũng chỉ biết về Phuwin giống như những khán giả xem phim hay các fan của họ, thậm chí dường như Joong và Anton còn biết nhiều về cậu hơn.

"Xin lỗi, Pond, nhưng hôm nay em mệt lắm. Không có sức để cãi nhau với anh đâu. Em về trước đây. Nếu công việc còn vấn đề gì, cứ gửi vào mail của em là được."

Khoảng thời gian gần đây, những cuộc đối thoại của họ luôn đứt đoạn giữa chừng như vậy. Cảm giác khoảng cách giữa hai người ngày càng xa vời, hoặc như chưa bao giờ gần cả. Dunk thì cảm thấy, mọi vấn đề nằm ở Pond. Cậu ấy nhìn nhận Aaron như một mối họa mà Pond không dứt ra được, làm lỡ dở mọi chuyện. Rất nhiều người thích PondPhuwin cũng cảm thấy vậy. Nhưng ở chiều ngược lại. Joong cảm thấy mọi chuyện do Phuwin nhiều hơn - rằng cậu luôn khổ sở vì chính bản thân mình.

—---------------------------------

mypalette3: Sorry mọi người rất nhiều vì tui đã lặn sâu như thế. Không liên quan lắm nhưng mn nghĩ tác giả này bao nhiêu tuổi nhỉ? Những người nói chuyện với mình lần đầu từ trước tới nay chưa thấy ai đúng, mà chênh cả lên cả xuống nhiều luôn ấy. Nếu trong đêm nay có người vô tình đoán đúng ngay lần đầu thì ngày 20 tui sẽ lặng lẽ up 3 chap, còn không thì 2 vì ngày 20 rảnh ấy=))))))) À thêm một điều nữa, chúc cả nhà ai chưa xem phim thì xem vui vẻ, chứ bây giờ tui cũng mới bắt đầu xem đây^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top