Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 15 : Vé số độc đắc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng đầu tiên của chuyến đi ngoại khóa.
Nhiệm vụ hôm nay cho tất cả sinh viên là thu thập thức ăn tự nhiên. Nhà trường đã khoanh vùng khu vực có thể tìm kiếm thức ăn an toàn, mỗi nhóm sẽ phải tìm kiếm đủ nguyên liệu để nấu bữa trưa. Món chính hôm nay là cà ri. Nhóm nào có thành phẩm đẹp và ngon nhất sẽ được cộng điểm ngoại khóa.

"Bây giờ chia nhóm ra đi đi, mình với Chimon với WinnySatang đi tìm rau củ, còn P'Mix, Ai'Nanon với P'JoongDunk đi tìm thịt gà. P'Pond với Phuwin đi tìm củi nhá. Ok không?" -Perth phân công. Do mọi người thấy cậu thích hợp nên phân công cậu làm nhóm trưởng.

"Ok được đó. Nào mọi người tìm xong thì alo nhé." -P'Mix

"Ok. LET'S GOOOOOO" -Cả đám đồng thanh.

Cả nhóm bắt đầu công cuộc tìm nguyên liệu.

Vì Phuwin là người địa phương nên cậu rất hiểu địa hình ở đây. Huống hồ chỗ này từng là địa bàn của cậu với Patrick. Nhìn vào bản đồ trường đưa, Pond lật dọc lật ngang không biết xem thế nào cho đúng.

"Thôi anh đưa đây, lớn già đầu mà hong biết xem bản đồ hả?!." -Phuwin chóng nạnh, giật tấm bản đồ từ tay Pond. Địa điểm để lấy củi là ở gần con sông chảy ngang qua rừng. Phuwin đi trước dẫn đường, Pond lật đật theo sau.

Pond nắm lấy tay Phuwin.

"Chờ anh với . Anh thở hết nổi rồi." -Pond đuối hết cả người. Sao nhóc con nhà mình nhỏ nhắn vậy mà đi nhanh thế không biết.

"Vậy mình ngồi ở đây nghỉ mệt xíu đi. Em cũng hơi mệt rồi." -Phuwin ngồi xuống gốc cây, lấy tay vỗ vỗ chỗ kế bên ý muốn kiu Pond ngồi xuống chung.

"Gió ở đây mát thật đấy." -Pond cảm thán.

"Ùm mát." -Phuwin dự dầu vào vai Pond. Anh cảm nhận được mùi hương từ tóc cậu, mùi hương dịu nhẹ như hoa hồng.

"Người như anh chắc ít khi đến mấy vùng quê này nhỉ." -Phuwin

"Từ nhỏ đã sống ở BangKook nên cũng chưa có dịp đi. Nếu biết trước ở đây có Phuwin thì anh đã đi từ sớm rồi." -Pond lại chọc cậu như mọi lần .

"Hừ, anh mà gặp em sớm hơn chắc  anh chạy mất dép quá. Hồi xưa học ở đây em hay bị chọc lắm. Tụi nó bảo em không có ba, còn nói mẹ em là người phá hoại gia đình người khác, em tức quá em liền xông đến đánh bọn nó, cái hôm ấy mẹ em bị thầy cô mời đến trường. Nhưng em lại không muốn gây phiền phức cho mẹ nên từ hôm ấy em cứ nhẫn nhịn, mặc kệ cho tụi nó đánh đập, chửi bới mình. Thầy cô cũng không mảy may đến em. May lúc ấy em có Patrick là bạn. Cậu ấy một mình đánh mấy bọn mà trêu chọc em. Từ đó, em bắt đầu học võ để tự vệ bản thân, em cũng cắm đầu vào học tập để không ai có thể khinh thường mình. Em tưởng cuộc đời em sẽ cứ xui xẻo như thế. Cho đến khi em gặp anh. Anh là vận may lớn nhất của đời em rồi đó. Vé số độc đắc à." -Phuwin tâm sự. Nước mắt cậu rưng rưng khi nhắc về tuổi thơ của mình. Giá như cậu gặp Pond sớm hơn. À không, nếu gặp Pond sớm hơn, cậu chắc không dám tiếp cận anh đâu, anh như áng mây trên trời còn cậu chỉ là ngọn cỏ dưới đất mà thôi.

"Phuwin, có lẽ anh chưa nói với em điều này. Vào năm 18 tuổi, vì cứu anh mà ba anh đã mất trong một vụ tai nạn, lúc ấy anh hận bản thân mình lắm. Tại vì một chút lơ đà mà anh phải chứng kiến  cái chết của ba mình và cũng gần như mất đi người bạn mà anh thương yêu nhất. Cuộc đời anh từ đó mất đi ánh sáng. Dù mọi người có động viên thế nào anh vẫn cứ đắm chìm vào quá khứ tồi tệ đó. Anh luôn nằm mơ thấy ác mộng về đêm hôm ấy. Nhưng từ khi gặp em, anh như được cứu rỗi khỏi vũng đầm lầy. Anh không còn hay mơ thấy ác mộng. Em là người luôn xuất hiện trong giấc mơ để giúp anh thoát ra. Em mới là vé số độc đắc của đời anh mới đúng." -Pond nói xong, Phuwin rất bất ngờ, thường ngày thấy anh vui vẻ là thế nhưng cậu thật sự không biết rằng anh đã trải qua những chuyện ám ảnh như vậy.

Phuwin hôn lên trán Pond. Đây là điều mẹ Phuwin hay làm để an ủi cậu. Sau khi hiểu được quá khứ của nhau, Pond và Phuwin lại thương cho đối phương nhiều hơn. Không ai có thể hiểu cảm giác thiếu thốn người cha bằng Phuwin, cảm giác đau đớn bất lực chứng kiến người mình yêu thương ra đi trước mắt bằng Pond. Khi nghe tâm sự của nhau , chính đối phương hiểu điều đó đã phải đau đớn đến nhường nào.

"Được rồi, từ nay về sau khi có em rồi thì anh không được buồn nữa. Ai ăn hiếp anh, cứ để đại ca Phuwin này đấm hắn." -Phuwin xoắn tay áo khoe bắp tay của mình.

Pond phì cười. Cậu nhóc này đáng yêu quá . Pond cảm thấy thương cho Phuwin, thương cho quá khứ của cậu. Nhưng trong lòng anh cũng nảy lên một cảm giác tội lỗi. Tiếc thay sự việc đã đi quá xa để có thể dừng lại. Anh dặn lòng sau này sẽ đối xử tốt với cậu nhất có thể.

Phuwin kéo Pond đứng dậy. Cả hai tiếp tục công việc tìm củi.

Đến nơi tìm củi thì đã thấy có hai người con gái đứng sẵn ở đó.

"Sao chổi hay sao mà bám quài không dứt." -Phuwin thì thầm.

Là hai ả hôm qua. Hai người như chờ sẵn Pond với Phuwin ở đó. Thật ra là do hai cô ta đã lén nghe được đoạn hội thoại phân công nhiệm vụ của nhóm Phuwin nên đã cố tình đi theo và chờ sẵn ở đây.

"A~ P'Pond trùng hợp quá nhỉ. Em lại gặp anh rồi." -Lily, ả hôm qua đã nắm tay Pond.

"Trùng hợp hay cố tình thì tôi không chắc. Tới lấy củi sao không lấy lẹ đi mà đứng đây làm mẹ gì?" -Phuwin nhà ta cáu rồi. Một câu P'Pond hai câu P'Pond. Ứa hết cả gan Phuwin.

"Tụi anh lấy được củi rồi, tụi anh về trước." -Pond thấy vậy liền giải vây. Anh khoác bó củi lên vai. Cả hai đang tính đi về thì hai ả kia bắt đầu giở trò.

"Aaaaa Lily cậu có sao không!!!." -Sunny, ả bạn thân của Lily hét lên.

"P' Pond hình như Lily bị say nắng nên ngất xỉu rồi, anh cõng bạn ấy về được không ạ?" - Sunny nhỏ giọng năn nỉ Pond. Vừa năn nỉ ả ta vừa khóc.

"Lily từ nhỏ sức khỏe đã yếu ớt, hức... Cậu ấy nhạy cảm với ánh nắng... Hức hức... Anh giúp cậu ấy với ạ. P'Phuwin dù em biết anh không thích bạn em nhưng hãy giúp nó với ạ."

Pond không biết phải làm sao thì Phuwin kéo anh ra sau mình. Thảy bó củi vào tay Pond.

"Cầm bó củi giùm em. Em cõng cô ta." -Phuwin.

Muốn được Pond cõng sao, nằm mơ đi , chỉ có Phuwin đây mới được ở trên vị trí đó.

"Được không đấy, đường núi này dóc lắm. Để anh cõng cho." -Pond lo lắng cho Phuwin, sợ cậu xảy ra chuyện gì.

"Đỡ cô ta lên vai tôi." - Phuwin mặc kệ Pond, cậu ra lệnh cho Sunny.

"Em là người dân ở đây. Đường ở đây em đi muốn mòn rồi. Để em cõng cô ta xuống trạm y tế. Anh đem bó củi về trại đi." -Phuwin

Cứ thế Phuwin cõng Lily đi xuống trạm y tế còn Pond dẫn Sunny trở về trại.

Trên đường đi đến trạm y tế.

Đi được nửa đường. Lily bỗng nhảy ra khỏi lưng Phuwin. Phuwin giật mình mém tí nữa là cả hai đã lăn xuống núi.

"Này nhỏ kia, có bị khùng không vậy hả!. Giả bệnh thì thôi còn muốn hại chết người ta à." -Phuwin cáu rồi . Phuwin đoán không sai, ả giả bệnh để muốn Pond cõng đây mà.

"Hừ. Cứ to mồm đi. Đúng như kế hoạch .Cậu sẽ không để Pond cõng tôi. Cậu dễ đoán quá đó Phuwin. Vất vả cho cậu cõng tôi đến đây. Bây giờ tôi có phần thưởng dành cho cậu này." -Lily cười nhếch mép. Ả ta nói với giọng rất đắc ý.

"Ý cô là sao?" -Phuwin khó hiểu.

Lily phẩy tay. Bỗng từ sau những gốc cây xuất hiện những tên đô con lực lưỡng. Giờ thì Phuwin hiểu ra rồi. Cậu đã bị mắc bẫy!. Không suy nghĩ nhiều. Chạy là thượng sách. Cậu liền phóng như tên lửa ra khỏi khu rừng, đám côn đồ thấy vậy liền đuổi theo.

Chạy mãi không phải là cách. Cậu liền tìm nơi để trốn. May cho cậu là cậu ở đây từ nhỏ, Phuwin biết cậu phải chạy đi đâu rồi!. Nhưng trước tiên cậu phải cắt đuôi bọn chúng cái đã.

____________________________________

Grin 🎀 : Lên 2k views rồi huhu 😭 . Mọi người đừng quên vote cho fic nhaaaaa . Yêu mọi người nhiều lắm 🤟 .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top