Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5. Cẩm chướng vàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

THÔNG BÁO : vì cốt truyện về sau có những chi tiết khá tiêu cực nên mình xin được đổi tên : Jan sang Trang, Phuwin sang tên tiếng Trung là Trần Phổ Minh còn Pond sang thành Lê Nhã Phong để tách nhân vật trong truyện với các anh ngoài đời, cũng để mong tình huống truyện không vận vào người thật. Mong mọi người hiểu cho sự thay đổi đường đột này, cảm ơn mọi người rất nhiều!!!

____________________________________________

Cốc cốc

Có chú chim gõ nhẹ vào cửa kính, đứng nghiêng đầu ngó vào trong ô cửa sổ bị màn trắng che phủ. Bóng của chú chim ấy in trên tấm màn trắng, rồi chợt tung cánh bay, khiến chiếc bóng kia vụt biến mất.

Trang đi thẳng vào phòng, chẳng nói lời nào mà vươn tay kéo tấm màn che cửa sổ ấy. Nắng tựa như nước, tràn vào trong không gian căn phòng, rọi lên khuôn mặt của một thiếu niên còn đang ngáy ngủ. Cậu khẽ cựa mình, lấy gối che mặt, lẩn trốn cái nắng vàng giòn tan buổi sáng.

Trang lắc đầu ngao ngán, vẻ mặt có thoáng một chút bất lực. Cô tiến đến giường, giật phăng chiếc chăn mà cậu thiếu niên kia đang quấn sắp thành nhộng kia mà quát :

- Em tính ngủ đến bao giờ, có biết mặt trời sắp lên đến đỉnh rồi không?

Nhưng mặc kệ cái giật chăn không chút lưu tình của cô, Minh không có một chút biểu hiện nào là sẽ thoát khỏi mộng cảnh. Cậu tiếp tục xoay người, thu người lại như một con cuốn chiếu mà chìm vào cơn say. Trang lúc này đã triệt để bùng nổ. Ánh mặt chị dường như xuất hiện tia lửa, đầu nóng lên và có lẽ sẽ bốc hỏa trong ít phút nữa. Hùng hùng hổ hổ, cô tiến thẳng đến giường, lôi đầu cậu dậy.

Minh miệng vẫn còn nói mớ, âm thanh thoát ra khỏi thanh quản đi qua miệng rồi bật vào không khí, nhưng rốt cuộc vẫn chỉ là mấy tiếng vô nghĩa chẳng ai hiểu nổi. Trang nắm lấy hai vai của cậu, lắc mạnh đồng thời quát lớn:

- Trần Phổ Minh, em thức dậy ngay cho tôi!

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng Minh cũng chịu thức dậy. Cậu dụi mắt, đôi mi nặng nề cứ như có thể nhắm lại bất cứ lúc nào. Miệng cậu đắng ngắt, một hơi chua từ dạ dày bật lên làm Minh có chút buồn nôn. Đầu óc quay cuồng, đau như búa bổ. Quả nhiên uống rượu bia chẳng tốt đẹp gì.

Minh ôm đầu một hồi rồi lại nằm dài ra giường, nhìn Trang đang vừa càu nhàu vừa giúp cậu dọn lại mấy cuốn tạp chí bày đầy trên bàn. Cậu cất chất giọng ngái ngủ mà hỏi :

- Sao em về được đến nhà vậy? Em nhớ là qua mình đang nôn mửa trong nhà vệ sinh mà?

Trang tay không nghỉ, chuyển sang dọn đống quần áo cũng như quà của fan mà trước đó Minh đang unbox dở, giọng có chút bực bội mà đáp :

- Em uống nhiều quá bị mất kí ức à? Hôm qua người của công ty gọi chị đến rước em, em có biết lôi em từ tầng 1 lên đến tầng 34 này cực khổ thế nào không? Đã thế vừa bước đến trước cửa là tặng chị một bãi nôn, em có biết vật lộn với tên say rượu như em mà chị mất buổi hẹn hò không?

Minh nghe Trang mắng một tràng dài thì chỉ biết cười mà đưa tay lên gãi đầu, thè lưỡi xin lỗi cô chị gái khó tính.

Được một lúc Trang bắt đầu giục cậu dậy đánh răng rửa mặt, đồng thời tắm rửa để tẩy đi mùi hôi của rượu đang ám trên người và quần áo. Minh nghe vậy cùng chọn đại bộ quần áo thoải mái bước vào phòng tắm để tắm rửa và vệ sinh cá nhân. Dạo này hiếm lắm cậu mới có một ngày nghỉ yên bình như thế, muốn lười biếng một chút lại bị người chị này phá đám.

Khoảng hơn chục phút sau cậu mới bước ra khỏi phòng tắm, cả cơ thể cậu còn tỏa ra những làn hơi nước âm ấm, mỗi bước đi đều vương lại chút mùi sữa tắm hoa hồng. Minh lấy tạm chiếc khăn lau đang vắt ngay ghế sofa mà Trang chuẩn bị sẵn, đưa lên lau cái đầu còn ướt nước, nhẹ xoa xoa để tránh làm tóc tổn thương hay xơ rụng mà tiến về bàn phòng bếp.

Trang đang loay hoay với mấy món ăn trong gian bếp thấy Minh đi vào tiếp tục lên giọng giáo huấn đứa em bất đắc dĩ này vì tắm quá lâu, nhưng tay vẫn nhanh nhẹn bày các món đã xong ra bàn. Minh vẫn chỉ một nụ cười ngô nghê như thế, tay thì giúp chị xới tơi nồi cơm nghi ngút hơi.

Tranh thủ lúc chị Trang còn đang hoàn thiện nốt món ăn cuối cùng, Phổ Minh lấy điện thoại lướt đọc tin tức trên mạng. Phim cậu đóng đã chiếu được hơn nửa, cũng đang gây được tiếng vang lớn trên khu vực, bởi thế chẳng khó hiểu khi thấy newsfeed của cậu lướt đi đâu cũng thấy những bài viết bàn về hai người. Phổ Minh thích thú đọc từng bài viết, đọc từng bình luận bàn luận về những tình tiết trong phim mà không khỏi nhoẻn miệng cười. Thành công đến trĩu cành sau bao công chăm bón có lẽ là điều chính cậu trai này chưa từng nghĩ.

- Em tính để cho cơm canh nguội hết mới tính ăn hả, ăn nhanh xong rửa bát hộ chị, chị mày đi hẹn hò.

Minh bĩu môi, tỏ vẻ không phục :

- Chị tính bỏ em mà đi sao? Trong tim chị em không bằng anh người yêu đó hả?

Trang đang uống canh liền bị sặc, cười lên thành tiếng rồi đáp lại đứa em quỷ của mình, giọng như thể đó là điều dĩ nhiên :

- Tất nhiên là vậy rồi ông cụ non, ông làm ơn ăn dùm con đi ạ!

Phổ Minh không đôi co nữa, bắt đầu cầm bát lên và ăn. Bữa sáng bữa trưa gộp vào một, đây có lẽ cũng là một chuyện cậu cảm thấy quá đỗi bình thường. Chắc có lẽ do trước đây, khi chưa nổi tiếng, ngày nào cũng phải làm việc đến gần sáng, rồi lại ngủ đến trưa dậy ăn cả thể. Sớm cũng thành thói quen.

Phổ Minh tuy ăn nhưng tay vẫn không thôi công việc lướt điện thoại, đây cũng là một tật xấu mà cậu không thể bỏ nổi. Sự lơ đãng khi ăn của cậu làm Trang thấy nhức mắt, chị lại bắt đầu nhắc nhở :

- Em vẫn chưa thể bỏ được cái tật vừa ăn vừa dùng điện thoại đó hả? Tập trung ăn uống đi, bị dạ dày bây giờ! 

- Em biết rồi mà, tại em đang đọc cái này dở chứ bộ .....

Phổ Minh nói chưa hết câu, cậu bỗng như có thứ gì đó nổ ầm trong đầu, tay bất giác vô lực, bát cơm trên tay theo đó rơi xuống đất. Tiếng choang bén như dao của thứ đồ sứ bị vỡ xé tan không gian, cơm trong bát vương vãi khắp sàn. Tay Minh buông thõng, khoé mắt có chút khô khốc và hàng mi hơi run run, con ngươi đen láy thu lại như thể không tin vào mắt mình.

Trang thấy sắc mặt Phổ Minh bỗng trở nên kì lạ, cô ngẩng mặt lên hỏi han :

- Em sao vậy?

Phổ Minh miệng run run nhưng không trả lời, tim cậu thắt lại. Trang thấy có gì không ổn, liền giật lấy máy điện thoại đang đặt trước mặt Minh.

Chính trang cũng sững sờ trước những gì mình đang thấy trước mắt, chị đưa tay lên dụi mắt như thể không tin vào mắt mình.

Trong màn hình điện thoại là một bài viết chia sẻ những bức hình chụp được Nhã Phong - bạn diễn của Phổ Minh cũng như người cậu đang thầm thương trộm nhớ đang ở bên một người phụ nữ nào đó. Dưới ánh đèn của một Club nào đó, hình ảnh Phong cũng người phụ nữ kia tay trong tay không thể không làm người ta nghi ngờ. Thậm chí có ảnh họ ôm eo nhau, có cả ảnh nhìn như họ đang hôn môi, hay thậm chí là khoá môi nhau.

Phía dưới bài viết là những bình luận rôm rả của không chỉ fan hâm mộ mà còn của cư dân mạng khác.

Trang lấy tay che miệng, dáng người này chắc chắn là Nhã Phong không sai vào đâu được.

Cô đưa mắt nhìn đứa em mình đang ở ngay trước mặt. Đôi mắt Phổ Minh đã trở nên vô định, vô hồn, chẳng trách được, đây là người đầu tiên bước vào trái tim cậu ấy. Trang cũng đã biết cả việc Minh thầm trao trái tim cho cậu trai kia.

Không biết từ lúc nào, trong lòng cô bắt đầu sôi lên một cỗ lửa giận. Giận không phải vì người kia có quan hệ mập mờ với một người con gái nào đó, đây vốn dĩ là quyền của người ta, và cậu ta với em trai bất đắc dĩ này của cô chẳng có gì hơn ngoài mối quan hệ bạn diễn cả. Mà là rõ ràng đang trong thời gian quảng bá phim chung, anh ta lại có những hành động bất cẩn như thế gây ảnh hưởng đến cả đoàn phim, đặc biệt là tới Phổ Minh - đứa em nhỏ của cô.

Trang đưa tay nắm lấy tay Phổ Minh, chẳng biết phải an ủi điều gì. Rốt cuộc thì tình đơn phương luôn làm con người ta đau.

Chiều hôm đó cậu được gọi lên công ty gấp.

Phổ Minh bước vào trong phòng họp, một bầu không khí ngột ngạt đến đáng sợ, như thể có quả bom hẹn giờ giấu đâu đó trong căn phòng đang chờ trực nổ tung bất cứ lúc nào. Quản lí của Nhã Phong đang ngồi im chịu trận, còn giám đốc của họ - Ông Thành đầu như muốn xì khói đình công, miệng liên tục mắng nhiếc sự cẩu thả trong cách làm việc của hắn. Nhã Phong không nói gì, hắn mân mê chén trà nhỏ trong tay, mặt không có chút gì là hối lỗi hay lo sợ.

Thấy Phổ Minh bước vào, Nhã Phong ngẩng mặt lên cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại có chút gì đó rất kì lạ, như thể có sự chán ghét, muốn xuyên thủng cậu. Ánh mắt ấy tự dưng làm Phổ Minh thấy nghi hoặc, nhưng nhanh chóng gạt phăng đi nghĩ là do mình tưởng tượng. Cậu ngồi xuống ghế, đối diện với hắn, lúc này Trang cũng bước vào.

Khi mọi người đã có mặt đầy đủ, ông Thành cũng dừng bài thuyết giảng của mình lại, nhưng có lẽ sự tức giận trong ông vẫn không nguôi được. Ông lấy tay đập mạnh xuống bàn, đem hết sự bực bội trong lòng trút lên thứ đồ vật vô tri này.

- Tại sao cậu có thể hành động một cách cẩu thả như vậy hả? Cậu có biết đang trong thời gian quảng bá dự án phim không? Lỡ như có gì bất trắc, dự án này đi tong thì ai chịu tổn thất đây?

Giọng nói ông Thành đanh như tiếng hai vật kim loại chạm nhau, âm lượng lớn đến mức làm Phổ Minh thoáng giật mình.

Trước sự trách cứ của giám đốc, Phong cũng chẳng có một chút sự sợ sệt nào cả, hắn vẫn giữ cho mình một thái độ ung dung như từ đầu đến giờ:

- Chẳng phải không rõ mặt sao, lên bài đính chính là được. 

- Cậu nhìn xem lại bảo không rõ mặt, cậu thì đại trà quá hay sao mà không nhận ra, cậu có biết ở cái đất này, cậu là một trong những gương mặt có độ nhận diện cao nhất không? - Quản lí của Nhã Phong tiếp lời, giọng mang theo chút ấm ức của người không liên quan nhưng bị mắng oan.

Nhã Phong lại cười :

- Vậy thì cứ thừa nhận vụ đi chơi này thôi, chỉ cần tôi đính chính là bạn bè, bức ảnh hôn môi là do góc máy là được.

Ông Thành thở dài ngao ngát, rốt cuộc cũng không còn cách giải quyết nào khác :

- Thôi được rồi, tối nay cậu lên bài đính chính, còn phía công ty sẽ sắp xếp thêm các sự kiện couple để làm vụ này lắng xuống. 

Phổ Minh trầm tư không nói, hóa ra sự việc này là thật, ấy vậy mà trước khi tới đây cậu cứ thầm mong bài viết kia là giả.

Ông Thành tiếp lời:

- Cậu cũng mau chóng liên lạc với cô gái kia yêu cầu cô ta kín miệng. Được rồi, mọi người giải tán đi!

-----------------------------------------------------------

Giải thích nhan đề chương trước : hoa hồng đỏ ngụ ý cho lời tỏ tình

hê hê hê hê, tôi đã quay trở lại và rắc tí drama cho đời thêm zui nhộn

Cảm ơn mọi người vì vẫn kiên trì chờ đợi và theo dõi những đứa con tinh thần của mình, thời gian qua mình có rất nhiều việc cá nhân cần giải quyết mong mọi người thông cảm. Hứa sẽ lặn ngắn hạn hơn, cảm ơn mọi người lần nữa và xin lặn tiếp!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top