Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: (NC18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã làm con nhà người ta đến mức ấy mà anh còn đạo mạo giả bộ ướm hỏi anh đâm vào được không à? Phuwin vừa tức vừa buồn cười lườm anh, cặp mắt to tròn phủ kín hơi nước he hé dưới lớp chăn mỏng quan sát chú gấu nâu to đùng vì tình dục mà khó nhịn cứ ma sát với người mình, em lí nhí siết chặt tấm chăn trong tay, nửa muốn tiếp tục nửa muốn dừng.

"Nhưng mà em ... Em chưa bao giờ ..."

"Anh sẽ nhẹ nhàng." Pond sợ em thay đổi chủ ý, vội vã thề thốt hứa hẹn. Anh hai phát cởi sạch đồ vướng víu trên người mình quẳng đi, nhào tới ôm em làm nũng "Vợ ơi ... Anh muốn em phát điên lên được, cho anh làm tiếp được không em?"

Em cạn lời nhìn tên mặt dày không biết xấu hổ, mồm miệng y bôi mỡ đầu lưỡi trơn tru nói đến là êm tai, thấp giọng đe doạ: "Nếu em nói dừng anh phải dừng ngay."

Pond chơi xấu ngẩng đầu nhanh như chớp bắt lấy hai cánh môi đang khép mở của em chặn đứng con đường duy nhất giúp em từ chối mình, bàn tay ướt sũng bên dưới đã rút ra ngoài, thay vào đó là thứ nóng rực hệt than đốt ngọ nguậy chọc nhẹ như có như không muốn xâm chiếm lãnh địa bí mật của em. Phuwin bực mình đánh nhẹ lên vai anh một cái không đau không ngứa, trái lại đem chút ý dục cự còn nghênh.

"Aaa ...."

Em mở to mắt nghiêng đầu kìm không nổi hét lớn, anh nhân lúc em không chú ý đã đỡ thứ to lớn của mình nhấn vào, phần đầu nấm to ngang quả trứng gà cứ thế chẳng hề báo trước kéo căng hậu huyệt đến cực hạn. Cơn đau bất chợt ùa đến khiến cả người em căng cứng không cách nào thả lỏng, mặt mũi cũng do đau mà tái nhợt đi phần nào. Em lắc đầu thút thít, để lại vài vết cào trên lưng anh.

"Đau quá ... Naravit anh lừa người .. Anh .. khốn nạn, mau cút ra ....ứ ưm ...."

Súng đã lên nòng đâu có cách thu được, Pond nghiến chặt răng đẩy hông thêm lần nữa. Anh không ngờ dù làm công tác mở rộng lâu vậy rồi nhưng bên dưới của em vẫn chật hẹp khó tin. Từng mị thịt nóng ướt như hàng trăm cái miệng nhỏ hút linh hồn anh tê dại run rẩy, thân dưới sung sướng tới mức muốn bùng nổ, khẽ co giật vài cái bên trong em.

Anh dịu dàng hôn lên chóp mũi em dỗ dành, chậm rãi từng chút chôn vùi thứ của mình ở nơi nóng rẫy mê người kia, giọng nói khàn khàn nhuộm đầy tình dục biến thành thứ âm thanh mê hoặc, lôi kéo tinh thần em sụp đổ theo: "Vợ ơi ... Sướng quá ... Phuwin ... Bên trong em nóng lắm, còn hút anh mạnh ơi là mạnh ..."

Phuwin đau tới nhíu mày, em đánh bốp một cái lên người anh, hung ác quát: "Im miệng ..."

Nhưng tiếng quát ấy chẳng có nổi nửa phần uy hiếp đe doạ, nó nhẹ như muỗi kêu, còn kèm theo giọng mũi nức nở y hệt bé mèo con bị kẻ xấu bắt nạt không có cách phản kháng, chỉ đành cuộn tròn người run rẩy tiếp nhận sự xâm phạm từ Pond.

Anh thực chất cũng sợ làm em đau, dù trái tim không ngừng kêu gào mau động hông di chuyển, nhanh chóng hoàn toàn chiếm lấy tất cả của em, giam giữ em bên cạnh để em không chạy trốn được nữa thì lí trí anh vẫn còn một thoáng tỉnh táo, Pond cắn bờ môi mỏng tới bật máu, dùng chút đau đớn thanh tỉnh cảm xúc điên cuồng dưới đáy lòng mình, nhẹ nhàng từng li từng tí, đâm tới tận gốc.

Khi cơ thể cả hai hoàn mỹ kết hợp không còn kẽ hở, sự thoả mãn như cỏ dại sinh trưởng lan tràn đầy mạnh mẽ thôi thúc anh thở dốc một hơi trầm khàn. Anh làm được rồi, bé con đáng yêu trong mắt chỉ có mình anh ấy, anh ôm được em vào lồng ngực, hoà làm một với em, vui sướng đến từng tế bào run rẩy ca hát.

"Phuwin ... có đau lắm không em?"

"..."

Mặt mũi em hồng thấu không dám nhìn thẳng anh, đau đớn mới đầu khi hậu huyệt bị kéo mở đã trôi qua từ lâu, bây giờ em chỉ cảm thấy bên dưới trướng đầy khó tả. Ba năm ở bên cạnh anh dù em sống chết ấp ủ tình cảm khó nói nhưng chưa một lần em dám nghĩ tới có một ngày cả hai cá nước thân mật giao triền quấn quýt đến mức độ này. Anh sợ làm em đau nên cứ chậm chạp không dám động đậy, thứ to khủng bố kia không khác gì con cự long ngủ say chờ ngày lao ra khỏi hang tỉnh giấc, phình to nảy thình thịch đầy mê luyến thoáng ma sát với vách thịt chín mềm của em.

Em ngắc ngứ thử nhòm bên dưới một chút, lại sợ đến nhắm tịt mắt.

Mẹ ơi ... Cái thứ to như thế, vào bên trong em kiểu gì được vậy??

Pond buồn cười nhìn biểu cảm trên mặt em, anh khuỵu người tỉ mẩn gạt mớ tóc mai dính bết mồ hôi ở trán em gọn gàng về sau, thông báo ý định: "Bé con ... Anh động đây ..."

Câu nói còn chưa hết, cả người em đột ngột bị thúc một cú nảy lên, em kiềm không kịp há miệng hét hai tiếng ngọt nị, run rẩy tan rã không có nổi chút xíu lực chống cự, đầu hàng mà giao toàn bộ cơ thể thơm ngọt ngon lành dâng tới miệng anh.

Tần suất di chuyển hông của anh ngày càng nhanh, anh không thể ngờ thứ khoái cảm ấy lại khiến anh nghiện tới phát điên như vậy, lỗ nhỏ của em y hệt chiếc miệng chật hẹp nóng bỏng, tham lam hút chặt lấy thứ của anh mỗi lần anh đâm vào, khi anh rút ra lại quyến luyến không nỡ buông. Dịch bôi trơn bên trong tự phân bố đầy đủ giúp con đường anh di chuyển càng thông thuận, thậm chí vì động tác đâm vào rút ra của anh quá nhanh mà không khác gì nước đào ngon ngọt được ép trào ra ngoài làm ướt một mảng chăn.

Phuwin bị sóng triều khoái cảm đánh úp, cả người hệt con thuyền lênh đênh giữa biển dữ theo từng lần sóng cuộn ập đến liền chao đảo, hai chân em vô thức quấn quanh eo anh, đầu ngón chân vì sướng mà co quắp trắng bệch, thậm chí trong vô thức cào anh vài vệt dài để lại mấy dấu móng trên tấm lưng cơ bắp.

Anh xâm chiếm em từng hơi thở, từng thớ thịt, từng cảm xúc, sự vui sướng khi thân thể kết hợp hoá thành âm thanh nỉ non quyến rũ, khi anh hơi lui người thì khe khẽ rên nhỏ, khi anh dùng sức đâm mạnh liền lớn tiếng hét to. Đôi môi em trở nên khô khốc thiếu nước, cổ họng tại rên rỉ quá nhiều làm âm thanh cũng trở nên ấm ách khàn đặc, em thật sự bị anh bắt nạt đến phát khóc, cầu xin đẩy anh.

"Anh ơi ... argh ... nhanh ... nhanh quá ... Tha cho em ..."

Pond cúi đầu liếm đi nước bọt em không kịp nuốt tràn khỏi khoé môi, hông càng đâm rút mạnh hơn, như máy móc mà đóng cọc thứ khủng bố của mình vào tận sâu bên trong, thi thoảng còn cố ý dùng đầu nấm nghiền ép điểm nhô lên nhạy cảm kia, khiến em cả người run rẩy mềm nhũn.

"Phuwin ... Ha ... Thích không em?"

Phuwin thực sự không thể trả lời nổi, ánh mắt em tan rã dưới sự xâm chiếm thô bạo mang tới khoái cảm chết người kia, em luống cuống siết chặt vai anh tránh đập đầu vào tường do lực thúc mạnh mẽ hông anh đang giao hợp, tiếng nước lép nhép dâm đãng không ngừng nghỉ một giây truyền vào tai giống thông báo cho em biết, Phuwin Tang, mày xong đời.

Anh ấy chiếm được hết tất cả của mày rồi, từ trái tim, tới thân thể.

Có lẽ chịu không nổi tốc độ đâm rút kinh người ấy, em cong người muốn chạy trốn khỏi vòng tay giam cầm của anh. Nào ngờ anh như ác quỷ nếm được trái cấm, mê đắm không nỡ buông tay, đừng nói chạy trốn, em mới hơi nhích eo lùi lại một chút, anh đã bắt lấy thắt lưng thon nhỏ dụng lực kéo siết em về, thứ bên trong tiến vào sâu tới mức không tưởng, trực tiếp thúc một cú khiến em lần thứ hai bắn ra.

Hậu huyệt em lên đỉnh co rút càng dữ, Pond thở hổn hển kìm lại thứ cảm xúc nóng nảy chực trào của thân dưới, nhân lúc em đang phát tiết xấu tính nhấn thêm vài đợt, bắt nạt em vừa sướng vừa tê, nước mắt y được mở van ào ào chảy xuống.

"Không thể ... Hức .. Anh là đồ xấu, em không nổi nữa đâu, tha cho em ...."

Không phải lần đầu quan hệ tình dục đàn ông thường không kìm được lâu à? Sách báo đều lừa người hết, tại sao anh hùng hục bắt nạt em cả tiếng trời rồi một lần cũng không chịu bắn, mà em thì bị anh vần vò nhào nặn thở không thành hơi, cổ họng khàn ứ chỉ có thể rên lên đầy mị hoặc theo từng động tác giao triền.

"Một chút nữa thôi ... Vợ ơi ... Một chút nữa được không em?"

Pond lật người em xoay lại, một lần nữa từ đằng sau tiến vào. Tư thế này giúp anh đâm sâu hơn bao giờ hết, phần thân thô bự chen chúc kéo căng cửa huyệt đã ướt sũng nước dâm, không nương tay tiếp tục làm em.

Bên trong em sướng quá, sướng tới nỗi anh muốn ngâm mình trong đó mãi mãi không rời đi. Phuwin quả thật chịu không nổi, em còn quỳ được hoàn toàn là nhờ anh dùng tay đỡ eo em giữ trụ, hai bắp đùi run rẩy ửng đỏ, cánh mông căng tròn cũng theo động tác của anh mà nẩy lên đầy mê hoặc, sexy đến mức Pond cảm giác anh sắp chảy máu mũi mất.

Anh tăng tốc cắm rút như chạy nước đại, cảm giác thứ gì đó sắp phun ra báo hiệu cho anh biết mình gần đạt đỉnh rồi, tay anh bóp siết lấy mông mềm của em, cúi rạp người ghé bên tai em thở dốc, đầy trêu ngươi thông báo: "Vợ ơi ... Anh sắp tới ..."

Phuwin hoảng hốt ngoạm tay anh, nức nở khóc: "Ngoài ... Bắn bên ngoài ..."

"Được, bé con ..."

Sau cú thúc mạnh bạo nhất từ lúc giao hợp đến giờ, Pond nhanh chóng rút cây đồ của mình ra, từng dòng dịch nóng bỏng bắn vương vãi trên mông và eo em. Phuwin thực sự chịu không nổi nữa, theo anh tiết lần thứ ba, trước mắt thoáng cái tối đen, chân chính bị anh chơi đến ngất xỉu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top