Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

PN3: FELICITY (NC18)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng sớm mai len lỏi qua cửa kính chiếu rọi một góc phòng, Phuwin nhăn nhíu quờ quạng xoay người úp mặt vào lồng ngực Pond, hình như hôm qua hai đứa em ngủ không ai chịu kéo rèm nên ánh mặt trời một đường đuổi giết chiếu nóng bừng mông tròn, em khó chịu càu nhàu một tiếng, phần đệm bên cạnh đột nhiên hơi động, Pond vuốt mái tóc rũ rượi nâng đôi mắt thâm đen ngốc nghếch ngồi im tại chỗ, bàn tay to lớn vươn ra che trước mặt cho em.

"Phuwin ... Dậy đi em ...."

Em gắt ngủ trùm chăn qua đầu không chịu nghe, anh thừa biết tính khí bé mèo nhỏ nhà mình lúc sáng sớm, tự giác xuống giường vệ sinh cá nhân trước rồi chuẩn bị bữa sáng. Hôm nay mẹ hẹn anh qua đón cùng về quê thăm ngoại, quê ngoại Pond ở tận tỉnh Sisaket giáp gần nước Lào, lái ô tô cũng tốn kha khá thời gian nên dù không muốn dậy sớm chút nào anh vẫn phải ép buộc bản thân rời khỏi ổ chăn ấm áp đượm mùi thơm từ người em.

Đến khi anh làm xong hết mọi thứ Phuwin mới lờ đờ như xác sống lê dép lẹt quẹt ló mặt, em ngáp dài vươn mình cho đỡ đau xương mỏi cốt, mũi nhỏ hơi chun lại ngửi ngửi, đầy vui vẻ chạy tới gần anh.

"Anh ơi, anh làm trứng thanh cua ạ?"

"Ừ, ăn mau để qua đón mẹ và Tawin nhé."

Anh cưng chiều véo nhẹ má mềm mình vất vả nuôi lớn, hài lòng đặt bữa sáng lên đĩa chờ em ăn trước. Em hưởng thụ cảm giác được gấu nâu cưng chiều, hai ba phát xử lí xong miếng anh đưa mình, ngoan mềm đút anh chỗ nhiều thịt cua nhất.

Mẹ vừa vặn gọi điện hỏi anh khi nào xuất phát, Pond kiên nhẫn đợi em chén sạch đồ mình nấu rồi mới giúp em kéo vali nhỏ đựng đồ cá nhân của cả hai xuống dưới tầng. Tháng trước anh dắt Phuwin về ra mắt mẹ, không thèm thông báo một câu cứ thế xồng xộc kéo em vô nhà, dõng dạc tuyên bố đang yêu đương. Phuwin bị anh doạ tái mặt luống cuống kéo tay Pond, nhưng anh trái ngược khá bình tĩnh mỉm cười dịu dàng an ủi, mấp máy môi kêu em đừng sợ.

Mẹ anh nhất định thích người anh thích.

Quả nhiên anh nói không sai, mẹ anh không phản ứng gì lớn, hệt như bà biết trước mọi chuyện sẽ có kết quả thế này, niềm nở giữ em ở lại ăn tối. Mà nhóc Tawin thường ngày lầm lì ít giao tiếp hôm đó len lén kêu em "anh dâu", nghiêm túc hệt ông cụ non vỗ vai em nhờ vả tương lai chăm sóc Pond nhiều hơn.

Em ngây ngốc dùng bữa tối, lễ phép vẫy tay chào mẹ anh, bà nắm tay em bịn rịn một hồi lâu mới thôi, dặn dò Pond thường xuyên dẫn em qua chơi. Dù sao Phuwin đột ngột biến mất hai năm, bà nhìn Pond dằn vặt đau khổ cả người âm u thiếu sức sống, có bà mẹ nào không mong con mình vui vẻ đâu chứ? Bởi vậy bà chẳng muốn phá vỡ mối quan hệ con trai mình ao ước, thậm chí còn lộ liễu thiên vị em vượt quá anh, cưng chiều giống y em là con ruột, Pond là con nhặt ngoài đường nuôi tạm.

Phuwin cài dây đai an toàn, vặn mở bản nhạc cả hai yêu thích, hào hứng nắm vạt áo anh. Từ bé đến giờ em chưa từng ghé các tỉnh vùng Issan, hôm trước Pond tự nhiên bảo mấy bữa nữa cả nhà du lịch Sisaket thuận tiện thăm ngoại luôn, em háo hức chờ gần tuần trời, cuối cùng ngày đi chơi đã đến rồi.

"Alo ạ ...." Do anh đang lái xe nên em bắt máy hộ, ngọt ngào chào mẹ một tiếng "Pond ạ? Anh ý bận lái xe nên con nghe dùm ..."

"Hai đứa tới đâu rồi con?"

"Khoảng 10' nữa mẹ với Tawin ra trước cổng vừa đẹp đó mẹ ...."

Pond dừng đèn đỏ khẽ cười nắm lấy tay em cào nhẹ phần thịt mềm mềm, giọng điệu nhuốm mùi trêu chọc: "Gọi cả mẹ ... Chịu làm con dâu mẹ anh hửm?"

Em bực mình lườm anh, gõ rơi vuốt gấu: "Ao ... Anh không muốn hả? Vậy để em ....."

"Không được kiếm người khác." Giọng nói trảm đinh chặt sắt kiên quyết vang dội trong xe, anh khởi động bẻ tay lái xi nhan rẽ phải, hung dữ đe doạ "Em dám tìm người mới, anh nhất định bắt em về, chơi em mặc em khóc lóc xin tha."

Phuwin đỏ hồng mặt bĩu môi hừ nhẹ, em đâu có tư tưởng ngoại tình gì đâu. Ngược lại anh gần đây suốt ngày cắm đầu vào game, rốt cuộc ai mới di tình biệt luyến? Em cảm giác anh mê mẩn cái game đó còn hơn em kìa.

--

Trên suốt chuyến đi gia đình nhỏ hồ hởi náo nhiệt, mẹ quan tâm hỏi han anh và em đủ điều, vì tính chất công việc nên Pond dọn qua condo sống riêng hơn bốn năm, cơ hội để mẹ con gặp mặt giảm dần, dù bà sắp xếp chút thời gian ít ỏi theo chân anh tham dự vài sự kiện nhưng chung quy vẫn không so sánh được nhà người khác ngày ngày gặp nhau.

Mẹ Pond vô cùng tình cảm, bà lo hai đứa em bận bịu không kịp chăm sóc chuyện sinh hoạt thường ngày, cực kì ăn ý với mẹ Phuwin chia lịch mỗi tuần ghé qua một lần thu xếp nhà cửa, lấp đầy tủ lạnh trống rỗng. Đợt này Pond bận chạy tour quảng bá, Phuwin thì miệt mài nghiên cứu đồ án, em nghĩ may mắn nhờ hai mẹ hết lòng chăm chút, nếu không em khẳng định sụt cân gầy rộc liền.

Do khung đường di chuyển khá dài, Pond đổi lái cho em một lần, nhưng anh xót bé mèo nhỏ lái xe mệt nhọc, quãng đường mất 7 tiếng mình anh làm tài xế hết hai phần ba, bận rộn lo lắng từng người một xem mọi người có mệt không, hoàn toàn quên khuấy bản thân. Phuwin mua một ly cafe latte đặt cạnh ghế lái của anh phòng trường hợp anh cần nạp năng lượng giúp bản thân tỉnh táo, cuộn mình mệt rũ ngủ ngon lành. Pond nhẹ nhàng đắp chăn mỏng anh đặt sẵn trong hộc để đồ lên người em, yêu chiều vuốt ve khuôn mặt ngủ vù vù không quan tâm trời trăng.

Tawin dời tầm nhìn khỏi màn hình điện thoại, hạ giọng trêu chọc: "Chăm vợ quá nhỉ ...."

Anh bật cười cốc trán thằng bé, đầy huênh hoang khoe mẽ.

"Chú không có người yêu, chú không hiểu đâu."

Tawin ôm trán lườm anh, ai mới lạ mấy thứ kiểu người yêu chứ, nhóc không thèm.

Không khí vùng Đông Bắc trong lành hơn Bangkok nhiều, có lẽ nơi đây ngành nông nghiệp phát triển mạnh nên khí thải thưa thớt, cây cối um tùm hai bên đường rì rào đùa giỡn, thổi bùng cảm giác tươi mát vờn quanh người đi đường xung quanh. Pond giảm tốc dừng xe trong sân nhà ngoại, bà vui mừng đứng dậy từ trên ghế trúc chào đón mẹ con anh, lần đầu tiên gặp Phuwin bà không hề bỡ ngỡ, nghe anh giới thiệu em là bạn mình liền nắm tay em ngắm nghía khen ngợi trông em sáng sủa đẹp trai.

Pond tự hào hếch mặt lên tận trời, đương nhiên người yêu anh đẹp, mắt nhìn của anh không sai nổi đâu.

Em bất đắc dĩ đá chân anh kéo anh quay lại thực tại, cả hai lúi húi xách mấy túi đồ mua sẵn ở Krungthep phân phát cho mấy đứa cháu nhỏ, Pond lén lúc bà không để ý thơm nhẹ môi em rồi ôm đồ haha chạy biến khiến bà đầu hiện dấu hỏi chấm nhòm em bỗng dưng đỏ bừng mặt.

Tawin ngứa mắt ông anh trai mặt dày không biết xấu hổ, vượt lên trước dẫn đầu vào nhà nghỉ ngơi, nhoáng cái đùa giỡn ầm ĩ cùng mấy nhóc con sang chơi tiện thể ngắm nghía người cậu nổi tiếng nhà mình dài ngắn ra sao.

Mùa hè trời tối khá chậm, gần 8h tối nhưng bầu trời vẫn vương chút vệt nắng tàn cuối ngày, Phuwin mới tắm xong cả người thơm tho ngọt lịm, khoanh chân ngồi trên giường chịu thua dòm Pond cắm mặt chăm chú chơi game, tiếng gõ bàn phím lách cách khiến lòng em phiền toái, em thực sự khâm phục anh lắm ấy, lái xe mệt nhọc 5 tiếng đồng hồ vậy mà anh hoàn toàn không có dấu hiệu mệt mỏi, sinh lực tràn trề di chuyển chuột thao tác điều khiển nhân vật. Em tò mò lượn đến gần xem thử rốt cuộc tiểu yêu tinh đem sức hút gì khiến anh người yêu mê mệt hơn tháng trời, nhìn nửa ngày vẫn không tìm được câu trả lời.

Phuwin từng stream game, sau đó áp lực học hành cùng công việc làm em bỏ dở đam mê chơi, nhưng dù là vậy chăng nữa em không hề nghiện quá độ giống anh hiện tại, ngoài ăn ngủ, thi thoảng trò chuyện đôi ba câu cùng em thì anh cứ miệt mài chơi suốt. Chơi lâu nhưng trình độ của anh y tên gà mờ, nhân vật yểu mệnh le ve trước mặt địch không quá mấy giây đã chết ngắc, chân chính biến thành hố đen toàn đội, đem đầu mình giơ sẵn đợi quân địch vặt gãy.

"Pond ... Anh không mệt à?"

Anh rút ít thời gian ngẩng đầu, hơi mất tự nhiên cười nhẹ: "Anh chơi thêm xíu ..."

Em nhăn mày khoanh tay nhìn anh, đầu nhỏ đột nhiên nảy ý xấu, nhân lúc Naravit tập trung gõ phím như bay chui xuống gầm bàn bò lại gần, vươn tay nghịch ngợm nắn nhẹ đũng quần anh một cái. Pond giật bắn người hơi lùi ghế dựa về sau rũ mi nhướn mày dòm em, ngón tay thon dài buông chuột không dây bắt lấy chiếc cằm thon gọn xoa nhẹ.

"Phuwin ... Em nghịch gì vậy?"

Em ngó lơ uy hiếp của anh, liếm môi đầy khiêu gợi chống hai tay kéo anh trở về vị trí cũ, dùng miệng cắn khoá quần anh từng chút kéo xuống, đầu lưỡi hồng hồng khiêu khích lí trí cực hạn thoáng liếm nhẹ mãnh thú ngủ say nơi thân dưới, hai má hây hây rặng hồng giục anh.

"Anh chơi game thì chơi đi ...."

Pond bất đắc dĩ chịu thua bé mèo, đem ý trêu chọc em thật sự ngồi ngay ngắn nghiêm túc chơi tiếp, em bĩu môi véo nhẹ đùi anh, kéo lớp quần lót mỏng nhường chỗ cho cự vật bán cương bật ra ngoài, mùi nam tính mạnh mẽ xộc thẳng đến vây giữ chóp mũi hại cơ thể em phút chốc nóng hừng hực, từ ý nghĩ đùa một tẹo biến thành thật sự muốn làm gì đó cùng anh, đã mấy ngày cả hai không quan hệ em cũng chả nhớ nữa.

Đầu lưỡi trơn ướt mềm mại ngậm lấy phần đầu khấc đảo quanh mút nhè nhẹ, Pond hít sâu một hơi siết chặt chuột không dây, dưới kĩ thuật khẩu giao trúc trắc của em dần dần cương cứng. Anh ít khi bắt em mút thứ đó, anh lo em há miệng nhiều dễ mỏi nên đa phần toàn là anh giúp em khẩu giao, Phuwin 100% thuộc hội tay mơ mày mò từng chút tìm cách thoả mãn cự vật trong miệng, em khó khăn nuốt hai phần ba thứ khủng bố ấy, nước dãi do chủ nhân không nuốt nổi trượt xuống nhuộm ướt đẫm phần gốc, Pond nương khoái cảm thoáng động hông huých sâu nơi cổ họng hại em nôn khan mấy lần. Em nhíu mày không chịu thua càng lúc nuốt càng sâu, đầu nấm chạm cuống họng đem cảm giác nhờn nhợn khó miêu tả nhưng không tới mức không chịu được, em dần dần tìm đúng nhịp điệu, lên xuống xì xụp bú mút phục vụ kéo anh người yêu cứng người chìm xuống biển khoái cảm.

Tay anh luồn vào tóc em xoa nhẹ đỉnh đầu, phối hợp động tác ba nông một sâu ra ra vào vào mô phỏng động tác giao hợp, tiếng nước lép nhép thoáng chốc vang vọng khắp phòng. Anh cố ý nhấn đầu em thúc côn thịt đâm mạnh cuống họng, bắt nạt em hai mắt đỏ hồng đáng thương.

"Pond ... bà mới hái mấy quả xoài, mẹ bổ sẵn để ngoài bếp, hai đứa có ăn không?"

Mẹ anh bất ngờ đẩy cửa ngó đầu kêu anh, Pond gồng người nâng mắt dòm bà, vì hoảng loạn lỡ tay ấn mạnh đầu em khiến toàn bộ gậy thịt đâm mạnh cổ họng mềm nhũn, khoái cảm ập tới đột ngột hệt thuỷ triều dâng cao, anh bóp chặt khớp hàm ngăn em ấm ách kêu ra tiếng, mặt không đổi sắc nói dối.

"Phuwin đang tắm, lát con với em ấy ăn sau, mẹ cứ để đó đi ạ, cảm ơn mẹ nhiều nhé ..."

Trước mắt em nổ đom đóm trắng xoá, hai tay bấu chặt mép ghế quay cuồng ngồi bệt xuống nền nhà lạnh lẽo. Bé Phuwin nhỏ phía dưới chưa cần ai động vào đã cương cứng nhỏ dịch nhờn, em nghiêng tai lắng nghe mẹ nói chuyện, sợ hãi run lẩy bẩy đẩy chân anh mấy cái. Pond xác nhận mẹ đóng cửa hẳn hoi mới buông tha em, buồn cười niết niết khoé môi hơi sưng tấy.

"Em đó .... Còn muốn nghịch không?"

Suýt thì bị mẹ phát hiện rồi, cũng may chiếc bàn cũ kĩ che hết người em, nếu không chắc chắn khung cảnh kiều diễm em quần áo xộc xệch ánh mắt mơ màng há to miệng ngậm dương vật của anh thoát sao nổi tầm mắt mẹ?

Em xoa khớp hàm nhức mỏi hờn dỗi trượt người ý định đứng dậy, ai ngờ chạy nửa đường anh vươn cánh tay chắc khoẻ bắt lấy chiếc eo thon, trầm giọng dịu dàng buông lời doạ dẫm: "Chọc anh cứng xong trốn à? Không ngoan tí nào hết ...."

"Anh ấy ... Anh suốt ngày chơi game thôi ...."

Pond sửng sốt nhìn mắt em ngập nước, cuống quít bế em ngồi lên đùi mình dỗ dành: "Anh xin lỗi mà ... Vợ không khóc nhè ...."

Không dỗ còn đỡ, càng dỗ em càng tủi thân, trân châu nóng hổi lăn từng hạt đua nhau tí tách rơi. Em đương nhiên buồn chứ, người yêu không để ý mình, cả ngày chẳng giao tiếp nổi mấy câu, đôi khi tự dưng em nghĩ quẩn có phải anh hết thích em rồi không. Công việc của anh một ngày tiếp xúc hàng trăm người, biết đâu anh tìm được người thích hợp hơn em, biến thành Pond Naravit ngày xưa thì em phải làm sao đây?

"Anh ơi ... Anh không thích Phuwin nữa ạ?"

"Em nói bậy gì vậy ... Anh thích em muốn chết ...."

"Hức ... Thế mà anh cứ chơi game hoài, em cũng muốn ... chơi với anh ...."

Pond đau lòng phát hoảng, ôn tồn vỗ lưng an ủi bé con đang khóc nấc lên: "Phuwin ... Anh yêu em, vĩnh viễn yêu em. Đừng nghĩ lung tung nhé ...."

Em lắc đầu quầy quậy không tin, gục đầu trên vai anh sụt sịt: "Em ... Mấy hôm nữa em dọn đồ đi ... Anh đừng lo, em ..."

Tròng mắt anh tối sầm, vòng tay vuốt ve lưng em thoáng siết mạnh, giọng nói âm u hệt ác quỷ nơi địa ngục tăm tối.

"Phuwin ... Em vừa nói gì?"

Em lạnh sống lưng không dám nhắc lại, nhưng tính tình ngang bướng nhất quyết không chịu đáp lời anh, Pond run run hai tay trượt xuống cánh mông mềm mại, bất chợt vỗ mạnh một cú hại em giật bắn. Phuwin bực mình ngẩng đầu trừng anh, Naravit nhàn nhạt xoa ấn nơi bị mình đánh đầy chiếm hữu, chầm chậm mở miệng.

"Là em ép anh đấy nhé ..."

Phuwin bé ngoan đầu đầy dấu hỏi chấm, hoảng sợ dòm anh. Khoan khoan khoan, chuyện gì cũng bình tĩnh bàn bạc được á, anh đừng manh động.

Không đợi em mở lời biện bạch, Pond kéo tung quần thun em mặc vứt xuống đất, đầu khấc đâm phập nơi cửa mình non mềm sớm nhiễu đầy nước dâm vì khẩu giao giúp anh khi nãy, mạnh mẽ kéo mở thớ thịt xâm chiếm nơi tư mật ướt át nóng bỏng. Em cong người nghẹn ngào bụm miệng không dám hét to, đập mạnh vai anh giãy dụa.

Pond dường như bị ác quỷ thao túng tâm trí, hùng hục nhấc eo em ấn mạnh xuống khiến côn thịt tiến sâu chưa từng thấy, Phuwin trực tiếp dựa khoái cảm xuất tinh bắn tung toé lên người cả hai, em mở to mắt không dám tin bản thân mình mẫn cảm tới mức độ đó, nấc nghẹn nơi cổ họng rên khẽ.

"Nara ...~"

"Phuwin, em chỉ có thể thuộc về anh. Đừng rời xa anh được không?"

Anh ẩn nhẫn khoá cánh môi mềm nuốt trọn mọi tiếng nỉ non của em vào bụng, thân dưới hệt phát điên thúc từng cú thô bạo đâm mở hậu huyệt nhỏ bé, lôi kéo mị thịt đỏ tươi ma sát giao lưu nóng cháy, nước dâm thoáng chốc nhỏ ướt đẫm ghế da đen bóng.

Phuwin nào chịu nổi tốc độ giao hợp kinh hồn bạt vía kiểu này, khóc lóc ghé tai anh van nài anh chậm một chút. Pond lại giống như trừng phạt em to gan lớn mật đòi rời xa anh, mãnh thú bành trướng nong dãn lỗ nhỏ đáng thương, đầu khấc to lớn không ngừng húc mạnh điểm mẫn cảm bên trong không khác gì thú dữ dùng chiếc sừng nhọn cứng muốn một chiêu cắt văng bụng con mồi, đâm mạnh đến độ hậu huyệt em tê dại nửa đau nửa sướng, khoái cảm đau đớn đan xen hành hạ dày vò thể xác cùng tinh thần em chạm cực hạn.

"Á ..aaa....ức ... anh ... em xi...n..an...h.... đừ..ng..~"

Có vẻ chiếc ghế cũ không chịu nổi sức nặng hai thanh niên trai tráng hơn 70 kg vang tiếng kẽo kẹt kháng nghị, Pond rút vũ khí nóng rực khỏi người em xoay em tựa lên bàn gỗ, dương vật thô to ngay lập tức lần nữa tiến đánh nơi mềm mại câu dẫn lòng người. Nước dâm theo động tác đâm phụt vào của anh lép nhép tràn ra chảy dọc chân em uốn lượn y con rắn nhỏ tích một vũng trên nền nhà, anh cuồng dã si mê gặm cắn cần cổ thanh mảnh trắng mịn, hổn hển liếm vành tai em.

"Em đòi dọn đồ?"

"Em ...argh ... không c..ó... Không có!!! Áaaa anh ...ơi ... sâu quá ...hức ...."

Gậy thịt đắm chìm nơi miệng nhỏ câu hồn phách anh lơ lửng, Pond nghiến răng đẩy nhanh tốc độ chơi em khiến chiếc bàn gỗ cũng lạch cạch rung ầm ầm, Phuwin đuối sức ngã nửa người trên mặt bàn nhẵn bóng, nước miếng không kịp nuốt tràn ứ khỏi bờ môi khép mở rên rỉ uất nghẹn. Pond chưa bao giờ "làm" em mạnh như hôm nay, chắc vì câu nói kia chọc trúng chỗ yếu hại nơi tinh thần anh, anh cuồng nộ siết eo em giống tóm chặt con mồi, sợ bản thân buông lỏng tay một tẹo em sẽ trốn mất như hai năm trước, dùng khoái cảm xâm chiếm đổi lấy chút vỗ về tinh thần ở bờ vực sụp đổ.

Bờ vai em đột nhiên cảm thấy nóng bỏng, là anh đang khóc. Anh nức nở đáng thương gục trên vai em khẩn khoản van nài, em không thể bỏ anh đi, nếu em biến mất, anh nhất định phát điên.

"Vợ ơi ... Phuwin ... nong Tim ... Đừng bỏ anh ... Anh xin em ... "

"Em ... Ức ưm ... ~ Mẹ nó ... Naravit ...! Em không ...bỏ anh ..."

Đậu má. Lần đầu tiên em thấy kiểu người khóc lóc thảm thiết mà thân dưới thì vẫn thúc ầm ầm vào mông em như anh á.

Anh ăn vạ cũng kĩ thuật điêu luyện quá nhỉ?

Không biết anh nghe lọt tai mấy lời rên rỉ ấm ách của em không, động tác dưới thân hơi chững vài giây rồi tăng tốc còn nhanh hơn gấp vạn lúc đầu. Phuwin bị anh hành sống dở chết dở, cam chịu thừa nhận từng cú đâm điếng người, cơ thể em ngoài ý muốn làm quen sự mạnh bạo nhuốm mùi tình dục, sướng đến độ co siết cơ hông xuất tinh lần hai.

Tầm nhìn em lập tức mờ căm không phân rõ vật thể, hơi thở hỗn loạn mềm nhũn khuỵu gối trượt xuống, cũng may Pond nhanh lẹ đỡ được em bế lên, anh loạng choạng xoay người đạp mở cửa ban công, hông không ngừng một giây chọc mạnh bắt nạt hậu huyệt sưng đỏ khóc lóc xin tha, xấu xa kéo em tới gần lan can chơi dã chiến.

Phuwin rũ mắt phát hiện bà và mẹ anh đang ngồi ngoài sân nói chuyện, chỉ cần một trong hai ngẩng đầu lên khẳng định thấy ngay cảnh cháu trai con trai mình kéo chân con nhà người ta mở rộng đụ tới chảy nước lênh láng, em nức nở bụm chặt miệng quẫy đạp muốn trốn, anh lại hệt ác ma thì thầm chọc ghẹo.

"Em sợ? Đừng sợ ... Rên lớn một chút, vợ rên êm tai nhất ... Để mọi người đều biết từ trong ra ngoài đều là của anh, lỗ nhỏ bên dưới này cũng đã bị anh chơi chín mềm ...."

Naravit!

Anh học thói dirty talk ở đâu hả?

"Ha ... áaa.....~"

Hai mắt em ngậm nước cam chịu, tiếng rên bé xíu đôi khi trào khỏi cổ họng theo gió bay xa, lỗ nhỏ vì căng thẳng co rút càng hăng, ép đầu nấm bên trong dính chặt khó cử động. Pond trầm thấp cười dọng từng cú sâu hoắm đâm mạnh chạm thành ruột, vừa ý bắt nạt bé mèo nhỏ lịm người mềm mại đổ ào về phía mình một lúc lâu mới chịu xuất tinh, dòng tinh nóng bỏng ngang tàng xâm chiếm từng tấc da thớ thịt, đốt hậu huyệt em cháy bỏng nóng rực.

Đây là lần đầu tiên anh bắn vào. Phuwin có tính sạch sẽ, bình thường em không thích cảm giác dính nhớp sau quan hệ nên Pond luôn chủ động rời đi khi anh gần đạt đỉnh, nhưng lần này em chọc gấu nâu nổi giận, anh ấn bụng em gieo nòi giống không chừa một giọt, hàm răng sắc nhọn cắn loạn mấy dấu đỏ hồng trên cần cổ trắng ngần.

Pond đỡ em xụi lơ quay về phòng tắm thêm lần nữa, cả người em lâng lâng rã rời chìm sâu xuống giường nệm ngủ quên, thảng thốt cảm nhận nụ hôn nóng bỏng của anh hạ xuống môi mềm cùng cảm giác lành lạnh nơi bàn tay.

Sáng sớm hôm sau khi em cựa mình tỉnh dậy, ngạc nhiên ngắm nghía chiếc nhẫn khảm kim cương mới toanh trên ngón áp út, điện thoại hợp thời ting ting hai tiếng nhận tin nhắn từ Joong.

"Thích nhẫn không? PangPond khổ tâm thiết kế cả tháng ròng rã, sợ mày phát hiện nên nó giả bộ chơi game đấy ...."

Em phì cười chịu thua gấu nâu ngốc nghếch, dịu dàng quay người hôn nhẹ môi anh.

Cảm ơn Naravit, em biết hôm qua anh thì thầm gì rồi, anh nói anh yêu em.

Mà em, cũng yêu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top