Chương 15 : tình yêu không tự nguyện
Sau khi đậu đại học thì cậu đã đi làm để kiếm tiền trả nợ cho bame mình, hắn đang ở sòng bài, hôm nay cậu mang tiền đến trả, hắn ngồi bên trên quan sát, cậu đi theo vệ sĩ đến chỗ hắn
Joong : gì đây ?
Dunk : tôi mang tiền đến trả
Joong : vậy à ?
Dunk : vâng
Joong : để đó đi
Cậu để lên và hắn nắm tay cậu kéo lại khiến cậu ngã vào người hắn rồi hắn bắt đầu ngửi, nhưng cậu vội rụt tay lại rồi đứng dậy
Joong : yên nào
Dunk : t..tôi xin phép về đây
Cậu quay lưng đi xuống
Joong : ai cho cậu đi ?
Cậu đứng lại rồi quay lại nhìn hắn
Joong : lại đây
Cậu rón rén đi lại chỗ hắn
Joong : bame cậu đã bán cậu cho tôi rồi
Dunk : c..cái gì ?
Joong : thiệt đó
Dunk : k..không
Hắn đưa cậu hợp đồng, cậu cầm lấy xem
Joong : đó tin chưa ?
Dunk : ...
Joong : từ giờ cậu là người của tôi
Dunk : t..tôi không muốn
Joong : không có lựa chọn
Cậu vứt hợp đồng đó rồi chạy đi, vệ sĩ của hắn chặn cậu lại, cậu tìm cách chạy tiếp
Joong : nè
Dunk : tôi không muốn thả tôi ra
Joong : ngoan đi
Dunk : " tôi hận 2 người "
Joong : qua ghế ngồi đi
Cậu im lặng đi qua ghế ngồi, hắn mở tài liệu ra xem, cậu lấy điện thoại ra nhắn với bạn
Chimon : sao rồi ?
Dunk : tớ bị bame bán cho tên sói già rồi
Chimon : cậu biết tên hắn ta không ?
Dunk : hình như là Joong thì phải
Chimon : í tên đó là bạn của Perth
Dunk : nhưng khác Perth nhiều
Chimon : vậy tớ sẽ nhờ Perth thử xem
Dunk : ừm cảm ơn
Chimon : mà cậu bỏ thói nhìn vẻ bề ngoài đi
Dunk : ai mà biết được nhìn mặt gian chết đi được
Chimon : bó tay
Dunk : nãy anh ta còn ngửi nữa
Chimon : vì cậu thơm
Dunk : làm gì có đâu
Chimon : ai biết đâu
Dunk : thôi kệ đi nhưng nhớ nhờ Perth á nha
Chimon : ok
Cậu thả tim rồi tắt điện thoại
Joong : nhắn cho ai đó
Dunk : nhắn cho ai thì kệ tôi có liên quan gì đến anh đâu
Joong : hửm ?
Cậu cất điện thoại vào túi
Joong : đi theo tôi
Dunk : đi đâu
Joong : về nhà
Cậu gật đầu rồi đi theo hắn về nhà, cả 2 vào nhà rồi cậu đi theo hắn lên phòng
Joong : phục vụ tôi
Dunk : hả ?
Cậu ngớ người nhìn hắn
Joong : nghe không hiểu à ?
Dunk : t..tôi
Joong : làm đi
Dunk : c..cho tôi ra ngoài chút được không ?
Joong : không
Dunk : đ..đi mà chút thôi
Joong : nhanh
Cậu sợ hãi chạy ra cửa, hắn nhân lúc cậu đi bỏ gì đó vào ly nước, cậu cố mở khóa
Joong : nè
Cậu vẫn cố mở
Joong : thôi được rồi lại đây tôi không làm gì cậu đâu
Cậu nhìn hắn
Dunk : t..thật không ?
Joong : thật
Cậu đi lại chỗ hắn, hắn đưa cậu ly nước, cậu cầm lấy
Joong : uống đi
Cậu cầm lấy uống, hắn cười nhếch mép, cậu đưa ly cho hắn, hắn cầm lấy để lên bàn, bỗng nhiên cậu cảm thấy trong người nóng
Dunk : sao vậy tự nóng thế
Joong : sao vậy ? để tôi tăng điều hòa lên
Hắn cầm điều khiển chỉnh nhiệt độ điều hòa, cậu ngã xuống sàn
Dunk : ư..nóng quá
Joong : nè ổn không vậy ?
Cậu bắt đầu quằn quại và thở, hắn mỉm cười hài lòng
Dunk : ha..ha
Joong : cần tôi giúp không ?
Cậu cố gắng đứng dậy chạy vào nhà tắm của hắn xả nước vào bồn rồi cởi đồ ra, cậu ngồi vào bồn co người lại
Joong : bé con à
Dunk : ....
Hắn đi lại mở cửa đi vào
Dunk : a..anh đã bỏ gì trong ly
Joong : 1 ít xuân dược
Dunk : s..sao anh làm vậy ?
Joong : tôi nghĩ cậu cũng đoán được rồi nhỉ ?
Dunk : đồ ác độc
Hắn đi lại bồn tắm bế cậu đi ra giường và đã làm chuyện đồi bại với cậu, cậu vội cầm lấy điện thoại nhắn cho Chimon
Dunk : C..Chimon cứu tớ với
Chimon : sao vậy ?
Dunk : a..anh ta cưỡng bức tớ
Chimon : cái gì ?
Dunk : cứu tớ với
Chimon : tớ hết cách rồi
Dunk : cậu nhờ Perth đi
Chimon : Perth cũng không dám nhận vụ này
Dunk : tại sao 2 người đó là bạn mà
Chimon : tên đó đáng sợ lắm
Dunk : hức..
Chimon : còn 1 cách cậu dám làm không ?
Dunk : c..cách gì nói đi
Chimon : tớ nghe Perth nói tên đó chưa bao giờ có được tình yêu nên cậu thử thay đổi hắn ta đi
Dunk : đ..được rồi để tớ thử
Chimon : cố lên
Cậu thả tim rồi tắt đi điện thoại, hắn quay qua ôm cậu, cậu nằm im
Joong : zzz
- ngày hôm sau -
Vì sống 1 mình nên hắn đã quen với việc dậy sớm và nấu ăn hôm nay cũng vậy, vì hôm qua bị hắn làm nên vẫn còn đau, cậu ôm eo đi xuống
Joong : lại ngồi đi tôi nấu sắp xong rồi
Cậu đi lại rồi ngồi xuống dưới
- tua ăn xong -
Cậu ra phòng khách trước và PerthChimon tới chơi, cậu chạy tớ ôm tay Chimon, hắn nhìn cậu
Chimon : à ừm không gì đâu tôi với cậu ấy chỉ là bạn thôi
Joong : Dunk lại đây
Cậu lắc đầu
Joong : NHANH
Nhưng khiến cho cậu càng sợ hơn và nắm chặt áo của Chimon
Chimon : Dunk qua đó ngồi đi
Cậu buông ra qua đó ngồi, hắn rót nước cho PerthChimon và cậu, cậu ngồi im
Joong : uống đi
Cậu cầm lên uống
Joong : nay qua đây có chuyện gì không ?
Perth : tụi tao qua chơi thôi với cả cho Chimon gặp Dunk tí
Joong : ừm
Cậu nắm góc áo của Chimon
Chimon : sao vậy ?
Cậu dùng đôi mắt để PerthChimon hiểu
Joong : Dunk
Dunk : d..dạ
Joong : tôi thấy em có vẻ mệt lên phòng đi
Dunk : k..không có
Hắn nhìn cậu, cậu sợ hãi chạy nhanh lên phòng
Joong : vậy có phải tốt không
Chimon : thôi bọn tôi về đây
Joong : ừm bye
PerthChimon đi về, hắn đi lên phòng mở cửa đi vào
Joong : nè
Cậu ngồi trong góc giường nhìn hắn, hắn đi lại nâng nằm cậu lên
Joong : em định cầu cứu bạn em à ?
Cậu lắc đầu
Joong : liệu hồn đó
Dunk : e..em biết rồi
Joong : ừm
Dunk : a..anh buông ra đi
Hắn buông tay ra, cậu cũng không dám hó hé gì, đến chiều thì cậu tắm rửa rồi xuống dưới để đi dạo, hắn ngồi ở trên phòng làm việc, cậu đang đi thấy có mấy tên vệ sĩ, cậu thấy có 1 tên đang ngồi 1 mình liền đi lại ngồi cạnh vệ sĩ đó nhìn cậu
Dunk : sao ngồi 1 mình vậy
Vệ sĩ : tôi vừa bị bạn gái bỏ
Dunk : tội vậy cô ấy phản bội hay sao ?
Vệ sĩ : cô ấy phản bội tôi rồ còn nói tôi là đồ không ba không mẹ suốt ngày chỉ kè kè theo người khác
Dunk : vậy tôi sẽ chơi chung với cậu
Vệ sĩ : cậu chủ sẽ giết tôi mất
Dunk : tại sao chứ tôi cũng muốn kết bạn thôi mà
Vệ sĩ : cậu chủ không cho ai được lại gần cậu
Dunk : không có ai chơi chung tôi chán mất
Vệ sĩ : cậu cảm thấy cậu chủ là người như nào ?
Dunk : tôi không biết nữa nhưng trước mắt là tôi thấy anh ta hung dữ
Vệ sĩ : cũng đúng nhưng cậu chủ đáng thương hơn đáng trách
Cậu nhìn tên vệ sĩ đó
Vệ sĩ : tôi vào đây từ lúc tôi còn nhỏ rồi bame của cậu chủ nhận nuôi tôi nhưng cuộc đời cậu chủ bất hạnh lắm khi mới 7 tuổi đã chứng kiến bame mình bị người ta sát hại nên kể từ đó cậu chủ trở nên tàn ác
Dunk : tàn ác đến nỗi đi cưỡng bức tôi à với cả tôi muốn kết bạn thôi mà cũng không cho
Vệ sĩ : nói cho đúng thì cậu là người mà cậu chủ đã chọn và cũng là người được bước vào phòng của cậu chủ nên có lẽ cậu chủ sợ mất cậu
Dunk : t..tôi
Vệ sĩ : sao vậy ?
Dunk : không có gì
Vệ sĩ : cậu vào nhà đi
Cậu gật đầu rồi đứng dậy đi vào nhà, hắn nằm xuống bàn ngủ trên tay còn cầm tấm hình của bame, cậu tò mò lên phòng làm việc của hắn, cậu đóng cửa rồi đi lại chỗ hắn và cũng nhìn thấy tấm hình đó, cậu đưa tay xoa lưng hắn
Joong : bame ơi
Cậu nắm tay hắn và xoa, hắn giật mình tỉnh dậy
Joong : là cậu à ?
Cậu vội rụt tay ra
Dunk : à ừm là em
Joong : đói chưa ?
Cậu gật đầu
Joong : muốn ăn gì ?
Dunk : ăn gì cũng được
Hắn đứng dậy đi xuống bếp nấu ăn, cậu đi theo hắn, hắn lấy nguyên liệu ra rồi tập trung nấu, sau khi xong thì cả 2 ngồi ăn cùng nhau và cứ như thế trôi qua, cậu đang ngồi chơi phòng khách, hắn đi xuống
Joong : Dunk
Cậu nhìn hắn
Dunk : dạ
Joong : nay anh đến sòng bài em đi không ?
Dunk : đi cũng được chứ ở nhà có ai chơi đâu
Joong : vậy lên thay đồ đi
Dunk : vâng
- tua tại sòng bài -
Joong : em ngồi đây nha anh lên làm việc tí
Cậu gật đầu, hắn đi lên trên còn cậu thì ngồi xuống ghế đung đưa, bỗng có 1 tin nhắn gửi đến cậu, cậu liền mở lên xem
- bạn của cậu gặp tai nạn rồi kìa
Cậu vội tắt điện thoại đi rồi bỏ vào cái giỏ, cậu chạy ra ngoài, bỗng có 1 chiếc xe lao đến chỗ cậu, cậu hoảng nên chân cậu không nhúc nhích được, hắn ở trên nghe mọi người xì xầm gì đó liền chạy xuống thấy cậu đang nằm ôm chân liền chạy lại đỡ cậu
Dunk : c..chân của em
Hắn bế cậu lên xe rồi chở cậu đến bệnh viện, sau 1 tiếng thì bác sĩ cũng ra
Joong : sao rồi bác sĩ ?
Bác sĩ : cậu ấy tạm thời ngồi sẽ lăn chắc khoảng tầm 2 3 tháng mới đi lại được
Joong : dạ cảm ơn bác sĩ
Bác sĩ gật đầu rồi rời đi, hắn đẩy cửa đi vào
Joong : Dunk
Cậu đang ngồi
Dunk : anh
Joong : anh xin lỗi
Dunk : em ổn mà
Joong : em có muốn về với bame không ?
Dunk : không, em ghét họ lắm họ lúc nào cũng cờ bạc rồi mỗi lần hết tiền lại lôi em ra đánh
Joong : ...
Cậu lau nước mắt
Joong : lúc đầu anh chỉ xem em là vật thỏa mãn thôi nhưng giờ đây anh thật sự đã rung động và yêu em mất rồi
Dunk : lúc đầu em ghét anh lắm nhưng dần nghe mọi người nói này kia và cũng có nhiều lần tự thấy anh rất đáng thương hơn là đáng trách nhưng cũng chính điều đó nó đã làm cho em say nắng anh rồi
Joong : anh yêu em
Cậu mỉm cười nhìn hắn, hắn đi lại ôm cậu, cậu cũng ôm hắn
Joong : yêu quá đi
Dunk : chân của em
Hắn vội buông ra
Joong : anh xin lỗi
Dunk : không sao
Joong : anh đưa em về nha
Dunk : vâng
Hắn bế cậu ra xe và đưa cậu về nhà, cậu suy nghĩ mãi không ra
Joong : em suy nghĩ gì vậy ?
Dunk : em vẫn chưa suy nghĩ ra là ai nhắn tin cho em nhìn lạ lắm
Joong : anh biết ai rồi và cũng cho người xử rồi
Dunk : ai vậy anh mà người đó em đâu có quen biết gì đâu
Joong : cô ta thích anh nhưng anh không thích cô ta nên cô ta tìm cách hại em đó
Dunk : ác vậy
Joong : haizz
Vài tháng sau thì cậu cũng đã đi lại được nhưng chưa vững, hắn luôn cổ vũ cậu và đến cuối cùng cậu cũng đã đi vững
Joong : giỏi quá
Dunk : hihi
Joong : nay anh thưởng cho em 1 đĩa gà nha
Cậu gật đầu, hắn đi ra sau bếp làm, cậu đi lại sofa ngồi
Joong : xong rồi
Cậu đứng dậy đi xuống dưới bếp ngồi vào bàn, hắn mang đồ ăn ra bàn rồi ngồi xuống, cậu cầm lên ăn
Joong : ngon không ?
Dunk : ngon ạ
Joong : ngon thì ăn hết nha
Dunk : ưm ngán lắm
Joong : ơ
Dunk : ực
Joong : vậy em lên trên đi để anh dọn
Cậu gật đầu rồi đứng dậy đi lên phòng nằm, hắn dọn xong cũng đi lên phòng, cậu đang nằm bấm điện thoại
Joong : vợ
Dunk : dạ
Joong : anh muốn
Dunk : ưm sợ lắm
Joong : đi mà
Dunk : được rồi cho đó nhưng nhẹ thôi
Joong : ok
Hắn đè lên người cậu cuối xuống hôn cậu dùng chiếc lưỡi hư hỏng của mình luồn lách vào khuôn miệng nhỏ của cậu và mút lấy lưỡi cậu, hắn đưa tay cởi áo cậu ra và buông tha đôi môi đỏ mọng của cậu tiếp đến cắn mút cổ cậu hắn điên cuồng mút lấy ngực cậu và xoa nắn lâu lâu còn cắn nhẹ lên nữa, hắn cho 2 ngón tay vào trong cậu không ngừng khấy đảo để nới lỏng khi đã lỏng hắn liền cởi quần giải phóng vật thể khổng lồ và cho vật đó vào trong cậu, nhẹ nhàng đẩy hông giữ chặt 2 chân của cậu và đâm nhanh và mạnh, hắn đâm liên tục vào điểm nhạy cảm của cậu tầm vài lần thì hắn cũng ra và bắn hết vào trong cậu
- end -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top