Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 29: DÙNG BỮA

Không chỉ có món ăn ngon, không gian tại nhà hàng vô cùng thu hút thực khách. Với tầm nhìn ngoạn mục bao quát cả thành phố, tại Rinjin có thể tự do phóng tầm mắt ra xa và thả hồn phiêu bồng cùng mây trời. Nếu vào buổi tối, từ điểm nhìn từ nhà hàng, Nolan sẽ trở thành bức tranh đầy màu sắc được điểm xuyến bởi ánh đèn lung linh hòa cùng dòng chảy xe cộ tấp nập trên các tuyến đường. Vào ngày lễ Tết, đây sẽ là địa điểm tuyệt vời để chiêm ngường những màn trình diễn pháo hoa đầy màu sắc.

Lấy phong cách Niku Baru làm tinh thần chủ đạo trong lối thiết kế, cùng với không gian nhà hàng là sự kết hợp giữa phong cách Á và Âu. Mỗi một chi tiết trong nhà hàng đều toát lên vẻ tinh tế, sang trọng, quý phái. Từ bộ dụng cụ ăn uống đến ánh sáng, màu đèn đến bố cục bàn ghế cũng đều được chăm chút tỉ mỉ, kĩ lưỡng đến từng milimet.

Cảnh đẹp, đồ ăn tinh xảo cũng không thể cứu nổi bữa ăn. Dù cho đây có là nơi phù hợp với các cặp đôi thế nhưng tâm trạng của người dùng bữa cũng có thể khiến cho nơi đây trở nên tù túng, ngộp thở. Suốt cả bữa ăn chỉ có tiếng dao nĩa va chạm vào nhau. Không một câu giao tiếp, không một ánh nhìn trao nhau, cũng không hề có một lời bình nào về cảnh đẹp cũng như đồ ăn. Cũng phải thôi, ngay trước bữa ăn, Pond đã nói ra những lời từ chối thẳng thừng còn kèm theo cả đe dọa nữa cơ mà. Dù cho có được Mix hay bất cứ ai hậu thuẫn, Keva cũng cảm thấy vô cùng áp bức trước khí thế của vị tướng trẻ. Có lẽ, trong tưởng tượng của cô, kể cả khi Pond có đang chiến đấu trên chiến trường cũng không thể có biểu cảm đáng sợ đến như vậy.

"Biết vậy đã về ăn với người yêu." – Pond chọc chọc cái dĩa vào miếng thịt trên đĩa, cằn nhằn thầm trong đầu.

"Th...thiếu tướng." - Keva dè dặt mở lời. 

"Hửm?" - Pond cũng khá ngạc nhiên khi thấy Keva mở lời. Y cứ đinh ninh rằng bữa ăn sẽ kết thúc trong sự yên lặng này mãi chứ.

"Em... à không,... ta..." - Keva cứ mãi ngập ngừng. Bị Pond từ chối thẳng thừng khiến Keva không biết mình nên làm gì nữa. Dù có mạnh mẽ hay không thì cô vẫn không dám tuyên bố rằng mình đã kịp ổn chỉ sau một khoảng thời gian ngắn.

"Tiểu thư có gì muốn nói? Xin cứ tự nhiên." - Pond cũng biết rằng lời nói của mình đã gây shock cho Keva. Thế nhưng, nếu được chọn lại, y vẫn sẽ phũ phàng đến thế. Bởi lẽ, đó chính là cách giải quyết tốt nhất cho cái mớ bùng binh này.

"Ta ch... chỉ muốn.... nói chuyện với ngài thôi." - Keva càng nói âm thanh càng nhỏ dần - "Ta không quen trong bữa ăn lại... lại yên lặng như vậy."

"Vậy sao?" - Pond hờ hững nâng ly rượu vang lên.

"Ý... ý ta là... là..." - Keva hơi hoảng trước thái độ hờ hững của Pond. Liệu có phải y lại tức giận rồi không?

"Là?" - Y khá thắc mắc trước thái độ dè dặt của Keva. Cứ làm như mình sắp làm việc gì sai ấy.

"Bình thường, ta hay dùng bữa cùng gia đình." - Keva sau một hồi hít thở sâu liền bình tĩnh lại - "Cha ta luôn để cho mọi người được chia sẻ cùng nhau. Bàn ăn lúc nào cũng xôn xao và náo nhiệt."

"Gia đình Tiểu thư quả thật đáng mong ước." - Lời này xuất phát từ sâu trong trái tim Pond. Là một đứa trẻ mồ côi, gia đình hạnh phúc, quây quần bên nhau là niềm khát khao luôn thường trực trong Pond.

"Thiếu tướng thấy bữa ăn hôm nay như thế nào? Có hợp khẩu vị không?" - Lời khen của Pond đã khiến bầu không khí căng thẳng trở nên dễ chịu hơn một chút. Nhờ vậy mà Keva mới dám nói nhiều thêm.

"Cũng ngon." - Pond đáp lại - "Nhưng nếu dùng bữa với tư cách 2 người bạn thì có hơi thừa thãi quá." - Cũng không hề nể nang mà nói thẳng.

"V... vậy sao?" - Keva cũng không còn quá bất ngờ, nhưng tổn thương thì vẫn có.

"Ngài thử món bánh này xem." - Vừa hay người phục vụ đã mang món tráng miệng lên, Keva liền lảng sang chuyện khác.

Và thế là, cả hai lại yên lặng thưởng thức bánh mà không nói với nhau câu nào.

------------- Kết thúc bữa ăn -------------

Keva và Pond cùng bước vào thang máy để đi xuống. Tất nhiên là không ai nói với ai câu nào.

Hồi tưởng về vài phút trước, khi Pond có ý định thanh toán và rời đi, Keva đã nhờ y đưa mình về. Bởi lẽ, khi nãy cô đã nhờ anh trai đưa đến. Hơn nữa, giờ trời cũng đã khuya, mà khu nhà của Thượng tướng William lại không cho phép xe taxi đưa vào tận trong. Vậy nên, theo phép lịch sự, Pond đồng ý đưa Keva về nhà.

Đang lúc cả hai đều ngượng ngùng, thang máy bỗng dừng lại. Cửa được mở ra và 2 nhân viên khách sạn đi vào!

"Cùng đỡ, ở riêng hai người thật khó chịu mà!" - Pond mừng thầm. Từ nãy đến giờ, khi đứng chung với Keva, y cứ luôn cảm thấy ngột ngạt. Nhờ có 2 nhân viên kia tạo ra "rào chắn chạy bằng cơm" ngăn cách giữa 2 người Pond và Keva thì y mới có thể đỡ khó chịu hơn một chút.

Thang máy dừng lại tại tầng 9. Pond cảm thấy hơi tiếc vì 2 nhân viên kia không đi cũng mình đến tận cuối cùng. Bởi lẽ, dù vẫn có cảm giác ngột ngạt nhưng khi họ vào thang máy, Pond thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Thế nhưng, thang máy mở mà không một ai bước ra ngoài.

"Welcome to another world! My dream guy, Mr.Pond!" - Keva bỗng lên tiếng.

Trong lúc Pond đang chưa hiểu chuyện gì, thì Keva liền phóng ra lượng lớn pheromone. Mùi elderberry – cây cơm cháy ngọt nhẹ, thanh mát ngập tràn trong không gian nhỏ hẹp của thang máy. 

"Thiếu tướng, mời ngài đi lối này!" - Một trong 2 nhân viên lên tiếng.

"Các ngươi..." - Chế độ chiến đấu được bật lên trong tích tắc. Pond hướng ánh mắt sắc lẹm về phía 2 người áo đen. Y cũng không bỏ khỏi nghi ngờ mà nhìn Keva đang đứng ngay sau mình 

"Nếu ta nói không thì sao?" - Câu này là Pond dành cho Keva - chủ nhân của trò đùa này.

"Như ngài đã biết, toàn bộ khách sạn này thuộc về gia tộc Griselda." - Keva dù có chút sợ hãi nhưng vẫn thẳng lưng, đối mắt với Pond.

Là một gia tộc lâu đời có nền tài chính và danh tiếng đáng kể, gia tộc Griselda đương nhiên có khả năng sở hữu cơ ngơi như khách sạn này.

"Tuy nhiên, có lẽ ngài không biết rằng tầng 9 là quà sinh nhật của cha dành cho em vào năm 20 tuổi. Vậy nên, nếu như không có sự cho phép của em, không một ai có thể đến hoặc rời đi. Bình thường nơi đây vẫn luôn dùng để cho khách thuê, trừ căn phòng số 9 ở cuối hành lang. Nơi đó được thiết kế dành riêng cho chúng ta."

"Vậy sao?" - Pond lạnh nhạt - "Thế thì đã sao? Có lẽ Tiểu thư đã quên mất ta là ai rồi."

Từ khi được Đại tướng Tay đưa về và tiếp xúc với quân đội, không ít lần Pond rơi vào bẫy của kẻ khác. Đã từng có loại nguy hiểm nào mà y chưa từng trải qua. Ngay cả Quỷ Môn Quan cũng đã đi dạo vài lần rồi. Lời đe dọa đến từ 2 người đàn ông bình thường và một tiểu thư yếu đuối liệu có đủ làm Pond lung lay? Câu trả lời tất nhiên là...

"Ta không biết cô đã động gì vào đồ ăn của ta, nhưng để ta nghe theo lệnh của cô thì khó lắm." - Pond vẫn dửng dưng - "Độc ta cũng trải qua nhiều rồi. Vậy nên..."

"Ngài chắc chứ?" - Keva chỉ để lại một câu nói rồi hất cằm ra lệnh cho thuộc hạ động thủ - "Đừng làm ngài ấy bị thương."

Nhận được lệnh, hai tên áo đen liền tiến lại gần Pond. Theo lẽ thường, hai kẻ đó cũng không có quá nhiều đe dọa. Thế nhưng, tác động của thuốc trong đồ ăn cũng như pheromone của Keva khiến cho cả thần trí và thể lực của Pond bị ảnh hưởng ít nhiều.

Pheromone, lại là vấn đề pheromone. Phải, dù có là Alpha mạnh mẽ đến đâu thì vẫn sẽ bị pheromone của Omega thu hút và ảnh hưởng. Đấy được gọi là sự hòa hợp tự nhiên, sự thành toàn của thiên nhiên dành cho các cặp đôi A-O. Đó là còn chưa kể, Keva đích thực là Omega cấp cao, mà 2 người bọn họ có độ phù hợp lên tới 85%. Hơn nữa, có vẻ như cô chuẩn bị đến kì phát tình, nếu không thì pheromone không thể nhiều và đậm đặc đến vậy. Từng đấy yếu tố đủ để hiểu cô gái trước mặt chính là miếng mồi béo bở đến mức nào đối với một Alpha như Pond.

Là một Thiếu tướng, trước khi toàn mạng rời khỏi trại huấn luyện, Pond cũng đã từng phải trải qua nhiều bài huấn luyện. Trong đó, miễn nhiễm với pheromone quyến rũ là một trong số đó. Thậm chí, từng có Omega đang trong kì phát tình với độ phù hợp 95% được ném đến trước mặt nhưng Pond vẫn có thể kìm nén. Đây cũng được coi là một giai thoại về y. Nhưng đó là với trường hợp Pond hoàn toàn bình thường. Còn hiện tại, y dám cá rằng mình đã bị bỏ thuốc, vì phản ứng cơ thể của Pond đối với Keva, thật sự khó khống chế.

Với tình yêu của mình, Keva biết rõ từng câu chuyện xoay quanh Pond, trong đó có cả việc y có thể kìm nén với Omega tại trại huấn luyện. Vậy nên, khi nhìn dáng vẻ Pond chật vật né tránh những đòn tấn công từ thuộc hạ, cô biết mình đã thành công. Quả đúng như lời người đó nói, dù có mạnh mẽ đến đâu, loài người vẫn không thắng nổi thứ gọi là tự nhiên.

Với tình thế hiện tại, Pond không thể không bước ra khỏi thang máy để tiện bề xoay xở. Tất nhiên, không nằm ngoài dự đoán, y đã thành công hạ gục 2 tên thuộc hạ. Thế nhưng, dây dưa lâu đến vậy, thuốc cũng đã ngấm sâu rồi. Cảm giác nóng nực đang len lỏi đến từng mạch máu bên trong Pond, thôi thúc y hãy mau tiến đến chỗ Omega đang tỏa hương ngào ngạt kia.

"Ngài mệt rồi sao?" - Keva hài lòng nhìn Pond đang dựa vào tường, nặng nhọc hít thở - "Để em dìu ngài nghỉ ngơi." - Keva vẫn không ngừng tỏa ra hương thơm elderberry mà áp sát Pond.

"Mục đích của cô là gì?" - Pond cố gắng hít từng ngụm không khí để làm dịu đi cơn nóng bên trong mình.

"Em chỉ muốn ở bên ngài, ngoài ra không còn gì khác." - Keva nhẹ nhàng đáp - "Ngài đừng lo, một lát nữa sẽ hết khó chịu thôi."

Keva đứng trước mặt Pond, lấy tay xoa mặt y. Dù đang bị ảnh hưởng của thuốc và bản năng của Alpha đối với Omega, Pond vẫn đủ tỉnh táo để hất tay Keva. Cô lảo đảo suýt ngã (vì Keva cũng bị ảnh hưởng bởi pheromone của Pond), lùi ra xa Pond hơn một chút.

"Đừng có làm càn, cô không biết hậu quả sẽ là gì đâu." - Pond tự cắn môi mình chảy máu để giữ lại sợi dây lý trí mỏng manh.

"Em chi biết rằng em yêu anh. Hơn nữa... pheromone của chúng ta..." 

"Nói đến pheromone, tôi ghét mùi hương của cô." - Pond nhớ ra điều gì đó liền nhếch mép - "Không thể bằng được người đó. Cô không thấy khi cô càng tỏa pheromone thì tôi lại càng cay và lạnh hơn sao?"

Quả thực là như vậy. Có thể lúc ban đầu, pheromone của Keva thật sự có tác dụng kích thích Pond. Thế nhưng, khi mùi elderberry ngày càng đậm đặc, y lại càng cảm thấy khó chịu và ghét bỏ. Có vẻ như pheromone bạch đậu khấu kết hợp với bạc hà của Pond đang bài xích mùi cây cơm cháy thanh dịu của Keva. Bằng chứng là, pheromone của y ngày càng cay và có hướng tấn công đến Keva.

Dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật là Pond đang có phản ứng bài xích với Keva. Pheromone hiện tại của y không phải là sự hấp dẫn bản năng của một Alpha đối với Omega mà là sự đề phòng, bài trừ pheromone đứng cùng phạm vi với mình. Và tất nhiên, việc này khiến cho Keva cảm thấy mình như đang bị áp lực hàng nghìn tấn đè lên vai. Không lẽ đây chính là việc

Thế nhưng, việc tỏa ra một lượng lớn pheromone công kích cùng với tác dụng của thuốc khiến Pond càng trở nên mất sức. Đấy là còn chưa kể phản ứng bài xích pheromone cũng làm cho tinh thần và thể lực của y tệ hơn trông thấy. Bây giờ, Pond không còn đủ sức để đứng dựa vào tường nữa mà phải ngồi xuống sofa bên cạnh, ngả mình lên thành ghế lấy sức.

Biết là bài xích, biết là khó khăn nhưng Keva vẫn tiến tới, ngồi vào lòng Pond. Pond lúc này đã hoàn toàn kiệt sức, đôi môi đã bầm và chảy máu vì bị cắn quá nhiều.

"Sau đêm nay, chúng ta sẽ là của nhau." - Keva cố nén sự khó chịu mà vuốt ve gương mặt Pond, từ từ đưa mặt mình đến gần y hơn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top