Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 30 (🔞🔞🔞): BA LA BUM (H)

Góc cảnh báo!!!!! 🔞🔞🔞

Dù chưa biết có đủ kích thích hay không nhưng chap này vẫn chưa những cảnh trẻ con không nên nhìn. Cảm phiền quý bạn và các vị cân nhắc trước khi đọc. 

Mặc dù tui biết có cảnh báo thì các bà vẫn lao vào thôi :))

--------------------------------------------------------------

Nụ hôn kéo dài, hàm chứa tình yêu và dục vọng của cả hai với đối phương. Những lớp quần áo vướng víu nhanh chóng bị trút bỏ không thương tiếc. Hương bạch đậu khấu và bạc hà cay lạnh kết hợp với mùi tiêu hồng pha lẫn hoắc hương ngọt ấm tạo nên sự trung hòa mùi hương vô cùng phù hợp. Pheromone của cả 2 hòa quyện như cái cách mà chủ nhân chúng đang tìm đến bên nhau, tương trợ lẫn nhau.

"Pheromone... pheromone của chúng ta không hề bài xích. Chúng ta... sinh ra là dành cho nhau. Cậu nói có phải không, Phuwin?" - Pond vừa thở dốc, vừa hỏi Phuwin. 

Sự nhạy cảm của pheromone khiến Pond nhận ra được điều khác lạ. Thay vì bịt mũi quay đi, y lại chỉ muốn Phuwin hãy phóng ra thật nhiều pheromone. Bọn họ - 2 Alpha mạnh mẽ nhất vương quốc - lại không hề bài xích hay thù địch với nhau. Hai mùi hương như được sinh ra là để dành cho nhau, trung hòa lẫn nhau, tạo nên bầu không khí tràn ngập tình yêu. Thậm chí, sự kết hợp này còn luôn tạo ra cảm giác an toàn, hạnh phúc và kích thích lẫn nhau, không khác gì những cặp đôi bình thường khác.

"P... phải." - Phuwin gương mặt ửng đỏ, mỉm cười hạnh phúc đáp lại Pond - "Chúng ta rất hòa hợp."

Cả hai lại trao cho nhau nụ hôn cháy bỏng. Khoang miệng của Phuwin bị chiếc lưỡi tinh ranh như rắn càn quét không sót một chỗ nào. Cả người hắn như bị rút hết dưỡng khí, không thể cưỡng lại mà chỉ có thể nương theo Pond mà đắm chìm vào bể dục vọng.

"Ư... ưm..." - Phuwin đánh vào tay Pond. Hắn cảm thấy mình sắp tắc thở đến nơi.

"Sao thế?" - Pond thở dốc, mồ hôi đã lấm tấm trên trán.

"Cậu định giết tôi đấy à?" - Phuwin bực bội. Cái tên tội đồ lại tỏ ra mình vô can.

"Tại cậu không chịu thở thôi." - Pond ghé sát vào tai Phuwin, giọng nói trầm khàn. Bàn tay không để yên mà vuốt ve bắp tay người yêu - "Vậy tớ không hôn nữa."

Pond chuyển mục tiêu sang cần cổ trắng ngần của Phuwin. Y đặt lên đó những nụ hôn nhẹ nhưng đủ khiến cổ họng Phuwin ngày càng trở nên khô khốc. Cả người hắn đỏ dần lên theo cơn sóng tình đang dồn dập trong tâm trí. Đôi môi Pond chu du khắp nửa trên thân thể Phuwin, đi đến đâu liền đánh dấu chủ quyền đến đó. Nhưng 'đóa hoa' nở rộ theo hướng Pond di chuyển, từ cổ đến vai, xương quai xanh, và rồi...

"A..." - Phuwin bỗng kêu lên - "Chỗ đó... cậu..."

Pond lúc này đã chuyển sang gặm nhấm bờ ngực có phần săn chắc của Phuwin. Chiếc lưỡi tinh ranh không hề nể nang mà gẩy qua gẩy lại rồi đảo quanh một vòng hạt đậu hồng trước ngực. Trước tình thế này, Phuwin chỉ biết nằm im bất lực, mặc kệ hắn làm càn. Mà vốn dĩ hắn cũng đâu thể chống cự lại khoái cảm mà y mang đến đâu.

Bất ngờ, Pond mở miệng cắn một mảng ngực  tập trung mút mát, chiều chuộng đầu ngực của Phuwin. Hạt đậu hồng giờ đã trở nên đỏ rực gợi cảm, xung quanh in rõ dấu răng của con sắc lang phía trên. Tất nhiên, để 2 hạt đậu không ganh tị với nhau, bàn tay Pond cũng đang chăm sóc kĩ bên còn lại. Những vết chai sạn trên bàn tay giờ đã phát huy tác dụng của chúng.

"Liệu có gì đó sẽ chảy ra không nhỉ?" - Pond cười xấu xa, ngẩng mặt lên nhìn Phuwin đang mê man trong cơn sóng tình - "Thích chứ?" - Tiện tay gẩy gẩy vài cái.

"A~ Ưm~... cái tên... ưm~... chết tiệt!" - Phuwin muốn mắng nhưng tên vô lại nào đó cứ chọc cho hắn phải... rên. Hắn chỉ còn cách mím môi, bịt miệng để ngăn những âm thanh đáng xấu hổ đó phát ra.

"Đừng ngại, tớ thích âm thanh này." - Pond nhẹ nhàng gỡ tay Phuwin.

Pond nhẹ nhàng nắm lấy tay Phuwin mà bỏ ra khỏi miệng. Tay còn lại của y cũng không chịu yên, từ từ vuốt ve cơ thể người dưới thân, cho tới khi chạm tới mảnh trang phục duy nhất còn xót lại trên người Phuwin - chiếc quần lót.

"Xem chừng cậu cũng gấp lắm rồi. Chỗ nãy..." - Pond chạm vào túp lều nhỏ đang nhô lên - "có vẻ đang cần được an ủi."

Bàn tay y nhanh chóng luồn vào bên trong quần lót, bao lấy dương vật bán cương của người yêu. Pond nhẹ nhàng vuốt ve, di chuyển lên xuống một cách chậm rãi, miệng vẫn không ngừng trêu chọc điểm hồng trước ngực Phuwin.

"Hưm ~~~ D... dừng..." - Trước sự tấn công của Pond, Phuwin chỉ có thể vặn vẹo người phản ứng lại. Thế nhưng, Pond biết rõ, phản ứng này của người yêu chính là đang thoải mái.

"Nư... nữa... Mau lên." - Dù vẫn có cảm giác sung sướng nhưng tốc độ chậm chạp của Pond khiến Phuwin mất dần kiên nhẫn.

Như chỉ trực chờ câu nói này, tay Pond ngay lập tức tăng tốc độ. Bàn tay không ngừng tuốt lộng nam căn ngày càng cứng cáp và căng phồng của Phuwin. Chiếc quần lót cũng đã không cánh mà bay từ lúc nào, tiện cho việc hành sự của hai người.

Đột nhiên, Pond rời khỏi ngực Phuwin mà di chuyển xuống dưới, ngậm lấy dương vật đang rỉ nước của hắn.

"Cậu... ha... ha~~~ Ấm... qu... quá!" - Phuwin đắm chìm trong sự thoải mái mà Pond mang lại. Toàn thân hắn căng lên, túm lấy tóc Pond - "T.. tớ.. sắp.."

"Phụt!" - Dòng chất lỏng trắng đục bắn thẳng vào miệng Pond và vẫn có một chút trào ra ngoài. Y không ngần ngại mà liền nuốt xuống với gương mặt thỏa mãn.

"A, sao lại... lại nuốt?" - Phuwin định ngăn cản nhưng không kịp, Pond đã nuốt hết tất cả mất rồi - "Cậu.. đi đâu vậy?" - Thấy Pond không đáp mà lại đi ra bàn uống nước gần đó, Phuwin thấy rất ngạc nhiên. Không lẽ tên này chơi chán rồi bỏ ư?

"Tớ không muốn làm cậu bị thương." - Pond cúi xuống cầm lấy thứ gì đó, quay người lại nói với Phuwin - "Có những thứ này cậu mới có thể dễ dàng giúp lại tớ chứ." - Pond lắc lắc lọ gel bôi trơn trước mặt, ánh mắt nóng bỏng hướng về phía Phuwin.

Dù trong thâm tâm luôn muốn cưới Pond về làm Hoàng hậu của mình, nhưng Phuwin biết rõ, khả năng hắn ăn được Pond là không cao. Khi nãy cũng đã là một minh chứng quá rõ ràng rồi. Tuy nhiên, hắn vẫn không thể ngồi yên để bản thân rơi vào thế nằm dưới. Vậy nên, trong 36 kế, tẩu là thượng sách. Phải chạy thật nhanh trước khi bị Pond tóm được.

"Đừng bỏ đi. Cậu biết tớ muốn gì mà. Cậu cũng muốn, đúng chứ?" - Pond ngay lập tức tóm lấy người đang quay mông bỏ đi - "Cậu định bỏ mặc tớ như này sao?"

Hiện tại, Pond đang đè lên Phuwin nằm sấp. Dù chưa chạm vào trực tiếp nhưng Phuwin thừa biết cái thứ gì đó đang chọc chọc vào mông mình (cách lớp quần của Pond) có thể to lớn đến mức nào. Trong tâm hắn rất muốn giúp người mình yêu nhưng nếu để thứ kia đâm vào người mình, Phuwin không chắc rằng hắn sẽ ổn hay không.

"Tét!" - Pond vỗ mạnh vào trái đào căng mọng - "Đến giờ phút này, cậu muốn chạy thì cũng quá muộn rồi." - Vừa cắn vành tai Phuwin vừa nói - "Tớ sẽ nhẹ nhàng, tin tớ!"

Nói rồi, Pond hôn dọc tấm lưng của Phuwin, như một biện pháp vỗ về sự lo lắng của người trong lòng. Tiện tay, y đổ một lượng lớn gel bôi trơn ra tay mình, mơn trớn vùng da cạnh lỗ nhỏ.

"A~~" - Một ngón tay đột nhiên tiến vào lỗ nhỏ, mang theo gel mát lạnh khiến Phuwin có chút giật mình, cơ thể tự động căng cứng khiến lỗ nhỏ cũng co rút theo.

"Thả lỏng nào! Nếu không sẽ đau đó." - Lúc này Pond đã lật Phuwin lại để y có thể nhìn thấy những biểu cảm vô cùng đáng yêu và quyến rũ của hắn - "Ngoan, nghe lời."

Ngón tay Pond bắt đầu di chuyển bên trong Phuwin, muốn nhanh nhanh chóng chóng nới lỏng nơi đó. Thực ra, y đang gấp đến phát điên như vì không muốn làm Phuwin bị đau nên vẫn luôn phải từ từ, cẩn thận.

"Thêm... thêm ngón nữa... đi." - Phuwin thực ra cũng hiểu suy nghĩ của Pond. Nhưng y cũng không cần phải cẩn thận đến mức đó chứ. Cứ như này thì đến sáng cũng chẳng làm ăn được gì.

Pond không đáp mà chỉ hôn lấy Phuwin. Rồi đột nhiên, y đâm thêm hai ngón tay vào nơi nào đó đang dần trở nên mềm mại và ẩm ướt. Phuwin nhăn mặt lại vì đau, nhưng ngay lập tức bị nụ hôn và bàn tay hư hỏng còn lại của Pond làm cho phân tâm. Tiếng nước nhóp nhép cũng với âm thanh rên rỉ vụn vặt đủ để khiến người nào vô tình nghe cũng sẽ cảm thấy xấu hổ, ngượng ngùng. 

Ban đầu có chút khó khăn cuối cùng nơi đó cũng đã được nới lỏng, đủ rộng để Pond có thể tiến vào. Y cởi phăng chiếc quần duy nhất kiên trì, nghị lực bám trụ trên cơ thể mình, để lộ ra 'hung khí' hàng thật giá thật. Dù đã phỏng đoán trước, nhưng kích cỡ của thứ đó vẫn khiến Phuwin phải hoảng hốt. Dương vật Alpha to lớn, sậm màu, bên trên còn rỉ ra chút dịch trong suốt đang dựng thẳng sừng sững ngay trước mặt Phuwin. À không, giờ nó đã được Pond đưa đến, cọ xát bên ngoài lỗ nhỏ hồng hồng.

"Không... không được..." - Phuwin lắc đầu nguầy nguậy, vô thức lùi lại phía sau - "Không thể vào được đâu."

"Được mà." - Pond túm lấy người yêu ra trận lại muốn bỏ chạy - "Nới lỏng nhiều rồi, còn có cả bao và gel nữa, không sao đâu. Tin tớ, được chứ?" - Dù rất muốn đút ngay vào nhưng y vẫn kiên nhẫn xoa dịu tâm trạng căng thẳng của người yêu. Nếu Phuwin vẫn cứ căng thẳng như vậy, y không thể nào mà đưa vào được.

"Hơn nữa, phía dưới của cậu cũng ướt đến như này rồi." - Pond mỉm cười xấu xa - "Giờ mà dừng lại thì sẽ trống trải lắm." - Không quên nhả thêm pheromone để trấn an và đốt lên ngọn lửa ham muốn của người yêu.

Dưới sự dụ dỗ và phóng thích pheromone của Pond, Phuwin cũng chịu nằm yên để y hành sự. Đầu nấm từ từ tiến vào bên trong lỗ nhỏ.

"A~~.. Đa..." - Khó khăn hít thở.

"Ngoan, thả lỏng nào!" - Mồ hôi ướt đẫm trán.

"Đừng.... D... Dừng..."

"Một chút sẽ hết thôi." - Pond lấy tay bịt miệng Phuwin, miệng thì chọc ghẹo hạt đậu đã bị dày vò đến sưng đỏ. Thân dưới đột nhiên dùng sức, đưa toàn bộ phân thân của mình vào bên trong huyệt động ấm áp và ẩm ướt.

"HƯM..." - Nước mắt sinh lý trào ra. Phuwin cảm giác như cơ thể mình bị xé toạc ra làm hai. Pond biết hắn đang đau nên vẫn luôn kích thích các điểm nhạy cảm khác để phân tán sự chú ý, bàn tay đang nhẹ nhàng vuốt ve cậu nhỏ của Phuwin.

"Tớ động nhé!" - Sau một hồi chịu đựng sự khó chịu để cho Phuwin làm quen với kích thước của mình, Pond từ từ động thân dưới.

"Hư ~~~ Hưm ~~~ A...a... Từ... từ..." - Cảm giác trướng đau dần chuyển sang tê tê khó tả. Những dòng điện tê dần chạy dọc người Phuwin theo từng nhịp nhấp hông của người bên trên.

"Á... Ch... chỗ... chỗ đó... A~" - Có vẻ như điểm mẫn cảm của Phuwin đã bị nam căn to lớn của Pond chạm vào.

"Ra là ở đây sao?" - Pond mỉm cười thích thú, không ngừng điều khiển thân dưới thúc mạnh vào nơi mới tìm được kia - "S.. Sao hả? Thích chứ?"

"A~... Lạ... Lạ quá..." - Phuwin cảm thấy đầu óc mình hỏng rồi. Mọi thứ trước mắt trở nên mờ nhòa. Hắn chỉ có thể mở miệng để đớp lấy từng ngụm không khí. Cả người tê rần mỗi khi Pond nghiến qua điểm nhạy cảm phía dưới. Phân thân Phuwin cũng đang không ngừng rỉ nước vì những khoái cảm mà Pond mang lại. 

"Chậm... đừng... a~~" - Phuwin cũng không biết là mình đang muốn cái gì nữa, chỉ mê man nói những thứ vô nghĩa. Bàn tay không biết đặt đâu chỉ có thể ôm lấy bờ vai vững chắc của người phía trên. Trong những lúc cực khoái, bàn tay ấy vô tình tạo nên những vết cào màu đỏ hồng trên vai và lưng người kia.

Dù bị ăn đau, Pond vẫn chẳng hề gì mà tiếp tục cày cuốc chăm chỉ. Từng cú thúc mạnh nhắm thẳng đến điểm G của người dưới thân. Nhìn biểu cảm thỏa mãn của Phuwin, y như được cổ vũ mà liên tục ra vào không ngừng nghỉ. Miệng và tay cũng không hề rảnh rỗi mà lại chu du khắp nơi trên cơ thể Phuwin, kích thích những điểm nhạy cảm khác.

"Đợi tớ, cũng ra nhé!" - Cảm nhận được Phuwin sắp đến cực khoái, Pond liền lấy tay chặn ngay đầu phân thân.

"Bỏ... bỏ..." - Vừa bị chặn đầu, vừa bị thúc mạnh hơn khiến Phuwin vừa sướng vừa khó chịu. Hắn năn nỉ Pond cho mình được giải phóng nhưng y vẫn kiên quyết không buông tay.

Thêm vài cú thúc nữa thì Pond liền buông tay để cả hai cũng giải phóng. Y rút phân thân của mình ra khỏi người Phuwin và... thay một chiếc bao khác. Dù sao cũng đang trong kì dịch cảm, lại còn thể lực tốt, Pond không lí nào mà chỉ một lần đã xong.

Lần này, Pond để Phuwin nằm sấp, kê dưới bụng hắn một chiếc gối mềm, nhanh chóng đưa thằng bé đang hừng hực khí thế vào lại bên trong lỗ nhỏ. Có lẽ là do bản năng Alpha, Pond vừa vận động thân dưới, vừa liếm láp tuyến thể sau gáy của Phuwin. Y hít hà mùi hương nồng nàn của người mình yêu phát ra từ nơi đó. 

Pheromone của Phuwin cũng như chính con người của hắn vậy. Hương tiêu hồng cay ấm đã trung hòa được sự lạnh giá của bạc hà, giống cái cách mà Phuwin xuất hiện trong cuộc đời Pond. Hắn là người đã mang đến ánh sáng, sưởi ấm cuộc đời lạnh giá, khắc nghiệt mà y phải trải qua. Hắn mang đến cho y động lực trong cuộc sống, dạy cho y biết cách yêu một người là như thế nào. Nếu không có Phuwin, có lẽ Pond vẫn có thể là một chiến binh tài giỏi nhưng y sẽ không thể luôn cố gắng mà nhặt cái mạng của mình về sau mỗi cuộc chiến ác liệt, đẫm máu.

Âm thanh da thịt va chạm, những tiếng rên rỉ đứt quãng, tiếng thở dốc cùng sự pha trộn pheromone tạo nên khung cảnh dâm mỹ, ướt át ngập tràn trong căn phòng khách sạn. Một người không ngừng rên rỉ, người còn lại không ngừng luận động thân mình và liếm láp chiếc gáy trắng ngần của người dưới thân. Ở tư thế này, hai hạt đậu dù không được chăm sóc, thế nhưng lại liên tục ma sát với drap giường tạo nên cảm giác rất mới lạ. Chưa kể tên sắc lang nào đó còn nhiệt tình đưa đẩy rồi vuốt ve, hôn hít khắp người nên chẳng lạ gì việc Phuwin lại ra thêm một lần nữa. 

Thế nhưng, tên cầm thú nào đó vẫn chưa chịu dừng lại. Phuwin thầm khóc thương cho cái eo của mình. Điểm dâm trong lỗ nhỏ như muốn tê liệt rồi mà Pond vẫn chưa có ý định xuất ra. Thậm chí, thằng em của y còn đang có xu hướng...

"A... sao lại... to ra nữa..." - Phuwin giật mình khi thấy 'tên nhóc' đang phình ra, không lẽ nào...

"AAA, đau, đau." - Phía dưới Phuwin bỗng trở nên đau nhói. Hơn nữa, Pond còn vừa cắn vào sâu vào tuyến thể của hắn.

"Bình tĩnh... đừng động..." - Pond dỗ dành người yêu - "T... tạo kết... rồi. Nằm yên sẽ bớt đau."

"Tên cầm thú!" - Cơn đau từ vị trí tạo kết đã khiến cho Phuwin lấy lại được thần trí. Nếu không phải vì cái kết chết tiệt kia, hắn đã đánh chết tên Pond rồi - "Cậu vậy mà dám đánh dấu tôi!!!!"

"Không phải đánh dấu." - Pond cười cười, lắc đầu - "Alpha với Alpha sao có thể. Chỉ là hứng quá nên mới..."

Pond liếm láp vết cắn mình mới tạo ra trên tuyến thể của Phuwin. Bàn tay y nhẹ nhàng an ủi, vỗ về người trong lòng. Phuwin dù đang hậm hực nhưng cũng phải nằm yên để đợi kết biết mất. Tất nhiên, miệng hắn vẫn còn lầm bầm mắng chửi Pond, nhưng trước sự vỗ về của y, Phuwin dần dần chìm vào giấc ngủ.

(Hao thể lực quá mà)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top