Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 30: PHUWIN ĐÃ CĂNG

"Mau... dừng lại." - Pond cố gắng nói, cơ thể đang cố gắng chống lại sự tiếp cận của Keva.

Pond chưa bao giờ cảm thấy bất lực như bây giờ. Đường đường là Thiếu tướng của một vương quốc mà lại chịu khuất phục dưới tay một Tiểu thư yếu ớt, trói gà không chặt như Keva. Nhưng đó không phải vấn đề chính. Nếu mọi chuyện đi xa hơn, Pond sẽ trở thành kẻ phản bội tình cảm giữa mình và Phuwin.

RẦM!!!!!!!!!!! 

(Cái nết đạp cửa không lẫn đi đâu được)

Cửa phòng bị đạp tung bởi một lực rất mạnh (cửa có dấu hiệu lung lay và hằn vết giày tại đó). Dường như chỉ trong tích tắc, một thế lực nào đó đã tiến đến và dứt khoát lôi Keva ra khỏi Pond.

"Giữ lại!" - Phuwin với tone giọng lạnh lùng nhưng hiển nhiên có chút tức giận - "Tất cả rời đi! Riêng Dilys đứng ngoài chờ lệnh!"

"Rõ, thưa Điện hạ!" - Dilys đáp lại rồi dẫn nhóm cận vệ lui xuống dưới - "Mau đưa cô ta về chỗ cũ." - Cô bé hất đầu ra hiệu cho đám thuộc hạ, không quên đóng cửa và lui ra ngoài.

"P... Phuwin... là cậu sao?" - Pond mơ hồ nhìn bóng dáng người đang đứng trước mặt mình.

"Ừ, tớ đây!" - Dù đang có cảm giác hơi khó chịu với pheromone lẫn lộn nhau ngập tràn trong căn phòng này, Phuwin vẫn cố gắng giữ tỉnh táo và tránh phóng pheromone của mình ra - "Đợi một chút nhé! Bác sĩ sẽ tới sớm thôi." - Tay cầm khăn lạnh lau mồ hôi và giảm nóng cho Pond.

"Uhmmmm. Cảm ơn cậu... vì đã đến." - Pond mơ mơ màng màng, cọ mặt vào lòng bản tay Phuwin - "Thoải mái~~~... Tớ muốn mùi tiêu hồng."

"Ngoan, đừng quậy." - Phuwin biết y đang đòi pheromone của mình. Nếu là bình thường thì không sao, nhưng giờ Pond lại bất ổn như vậy, Phuwin không dám làm gì. Hơn nữa, pheromone của 2 Alpha có thể an ủi lẫn nhau hay sao?

Một lát sau, bác sĩ riêng của Phuwin đã xuất hiện trong phòng. Pond hiện tại đã được đưa lên giường lớn trong phòng để nằm. Phuwin cũng tiện tay cởi bớt áo khoác ngoài giúp y để Pond có thể thoải mái hơn. Jimmy khám qua một lượt sau đó mới quay ra báo cáo với Phuwin.

"Loại thuốc Thiếu tướng dính vào chỉ là một loại xuân dược có kèm tác dụng gây tê liệt cơ. Đó là lí do vì sao Pond rất khó cử động. Tôi đã cho cậu ấy uống thuốc rồi. Khoảng 1-2 tiếng nữa sẽ hồi phục bình thường."

"Phản ứng của cậu ấy... có hơi dữ dội quá mức thì phải. Kể cả khi gặp Omega đang phát tình thì Pond cũng không có tình trạng như vậy. Hơn nữa, đây không giống với phản ứng A-O bình thường." - Đôi lông mày của Phuwin vẫn xoắn vào nhau, chưa hề giãn ra một giây nào.

"Đúng! Nói rất chính xác!" - Jimmy đẩy kính - "Cậu không thấy khi nãy pheromone của Pond rất cay và lạnh buốt sao? Nhưng đến giờ thì ổn định hơn rồi."

"Alpha sao có thể..." - Phuwin nghi hoặc. Nếu như Jimmy nói, chẳng phải là Pond đang bài xích pheromone của Keva hay sao? Nhưng mà, trước giờ hắn chỉ nghe đến sự hòa hợp giữa Omega và Alpha chứ chưa từng nghe đến việc hai giới tính này bài xích lẫn nhau - "Hơn nữa, độ phù hợp của bọn họ cũng rất cao, tận 85%."

"Không hiểu sao người tài giỏi như cậu nhưng mấy thứ thường thức cơ bản này lại không biết."  - Jimmy lắc đầu ngán ngẩm, kéo Phuwin ngồi xuống ghế, bắt đầu lớp học pheromone của mình - "Có nhiều tình huống khiến cho Alpha và Omega không thể dung hợp pheromone.

Thứ nhất, bản chất pheromone của hai bọn họ bài xích lẫn nhau. Dù cho có độ phù hợp rất cao, 85% nhưng vô tình 15% còn lại của họ tương khắc. Và sự tương khắc này phải đủ mạnh để thắng được tỉ lệ phù hợp kia. Điều này thật sự rất ít khi xảy ra.

Trường hợp thứ hai, một trong hai người tìm được pheromone phù hợp hơn hoặc đã vô cùng thân thuộc với nó. Ví dụ như tôi rất yêu cậu, thân thuộc với pheromone của cậu và chúng ta đang rất hành phúc với nhau. Khi đó, nếu như tôi gặp bất cứ ai có ý định quyến rũ tôi bằng pheromone, cơ thể tôi sẽ tự động bài xích. Trừ khi pheromone đó rất giống hoặc có độ phù hợp rất cao đối với cậu. Điều này, nói thật thì bản thân tôi cũng không tin lắm. Nếu trường hợp trước có tỉ lệ thấp thì trường hợp vì quen thuộc pheromone của một người mà bài xích các pheromone khác lại càng hi hữu hơn. Chắc cũng phải yêu đương lâu dài, chết đi sống lại mới có thể được đến mức như thế."

Jimmy là Alpha nam, lớn hơn Phuwin 2 tuổi (bằng tuổi Louis). Anh ta được xem là bác sĩ tài giỏi nhất trong thế hệ mới. Jimmy hoàn toàn nằm dưới trướng của Phuwin nên đã trở thành một trong số ít người mà Phuwin có thể hoàn toàn tin tưởng. Hai người quen biết nhau từ nhỏ, cũng gọi là thân thiết nên hay bỏ đi kính ngữ khi nói chuyện với nhau.

"Nhưng mà, loại thuốc mà Omega kia cho Thiếu tướng uống không phải là đồ dễ kiếm. Thường là do Alpha dùng để... làm hại Omega khác. Vậy nên, người đó có rất ít khả năng để tiếp cận chứ đừng nói là mua thuốc thành công mà không bị gì. Có khi chưa kịp mua thuốc thì đã thành bữa ăn cho mấy tên vô lại ở chợ đen cũng không chừng." - Do chưa được tiết lộ về Keva, nên Jimmy vẫn chỉ luôn gọi là 'omega kia' - "Hơn nữa..."

"Làm sao?" - Phuwin bắt đầu căng thẳng lại. Mấy tên bác sĩ mà nói kiểu này thường là có điềm không tốt.

"Thuộc không phải là vấn đề chính. Quan trọng hơn hết... Pond là Thiếu tướng trẻ nhất vương quốc, chịu sự huấn luyện khắc nghiệt nhất, bao gồm việc kiềm chế trước Omega, kể cả khi Omega đó phát tình. Điều này vô hình chung đã khiến cậu ấy có thể trở nên lãnh cảm, không có nhu cầu sinh lí. Thế nhưng, đó chỉ là bề nổi. Thực tế thì cậu ấy chỉ đang quen việc nhịn cảm xúc tình dục mà thôi. Vụ thuốc ngày hôm nay chính là ngọn lửa châm nổ quả bom ham muốn của Pond. Nên là, dù thuốc có hết, nhưng có vẻ như hôm nay cậu ấy cần được... làm người lớn." - Dù Jimmy cố gắng giữ mặt lạnh nhưng Phuwin vẫn có thể nhìn ra nét tà dâm trong biểu cảm của anh ta.

"Ý cậu là..." - Phuwin cũng không hề nghĩ tới việc này. Không lẽ nào...

"Dù có bài xích nhưng dù sao 85% phù hợp kia cũng đủ làm cậu ấy có 'hứng' theo bản năng của Alpha. Chẳng qua là cậu ấy không muốn lăn giường với người đó thôi. Vậy nên, kiếm một ai đó mà không gây ra phản ứng bài xích để Pond xả stress chính là đáp án. Hoặc nếu cậu ta vì thân thuộc với pheromone của ai đó mà gây ra phản ứng như vậy thì nên gọi người đó đến đây. Nhưng mà tôi không nghĩ khúc gỗ di động này có người yêu chứ đừng nói đến là yêu lâu bền chết đi sống lại. Tốt nhất là kiếm người nào thể lực ổn một chút, không thì... Hahahaha." - Jimmy cười cười. Cuối cùng cũng có ngày anh ta được thấy thằng em ngoan ngoãn của mình phát điên vì nhu cầu giường chiếu.

"Bớt nói linh tinh lại." - Phuwin chỉ muốn đấm vào gương mặt tà dâm kia. Tại sao xung quanh hắn toàn những kẻ vô sỉ như vậy cơ chứ.

"Tôi khuyên thật mà." - Jimmy đứng dậy, vỗ vai Phuwin rồi rời đi - "Hình như Pond cũng sắp đến kì dịch cảm rồi đó. Có khi một người không chịu nổi cũng nên."

Phuwin đỏ mặt khi nghe lời nói của Jimmy. Cái tên chết bầm này. Mặc áo blouse trắng nhưng cái đầu thì toàn suy nghĩ đen tối, tà dâm. Đồ lang băm chết tiệt.

"Dilys!" - Phuwin nói vọng ra hướng cửa.

"Dạ, Hoàng tử có gì căn dặn?" - Dilys nhanh chóng xuất hiện bên cạnh.

"Không cho ai đến đây khi chưa có sự cho phép của ta." - Phuwin vừa nói vừa suy tính - "Cho người nói với 2 cha là ta và Pond đi điều tra thông tin mới."

"Dạ. Thần đã hiểu." - Dilys lui ra, tiện tay đóng cửa lại. Cô bé còn ra lệnh cho người lui xuống, giữ khoảng cách đủ xa để có thể không phát hiện sự việc trong phòng.

Phuwin tiến lại gần Pond. Hắn biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì. 

"Thật không ngờ chuyện tình cảm lại tiền triển nhanh như vậy." - Phuwin thầm nghĩ.

Bọn họ cũng đã 27, 28 tuổi. Đối với loại chuyện 'giường chiếu' thì không có gì là lạ lẫm hay ngại ngùng gì cả, dù cho đây có là lần đầu của cả hai. Thế nhưng, mọi chuyện không chỉ dừng lại tại đó. Pond sắp đến kì dịch cảm. Điều đó đồng nghĩa với việc ý thức lãnh thổ của Alpha sẽ trở nên rất mạnh mẽ, đặc biệt là đối với những người như Pond hay Phuwin. Liệu có khi nào...

"Nếu lát nữa cậu tỉnh dậy và tấn công tớ thì sao?" - Phuwin vuốt ve gương mặt người yêu. 

Dù cho có yêu nhau là thế, Phuwin cũng không dám chắc liệu tình yêu của họ có đủ lớn để vượt qua thứ gọi là bản năng tự nhiên hay là không. Nhỡ đâu, ý thức lãnh thổ mạnh mẽ kỳ dịch cảm sẽ khiến Pond nhìn kẻ mang pheromone Alpha là Phuwin với ánh mắt kẻ thù dám xâm phạm lãnh thổ của mình. Đến lúc đó, liệu y có đủ tỉnh táo mà nhận ra người trước mặt là người mà mình yêu suốt 10 năm?

Do đã được Jimmy xử lý nên giờ Pond chỉ đang thiếp đi, không còn sự chống cự như vừa rồi. Sắc mặt y cũng đã khá hơn không ít, pheromone cũng đã trở nên hòa hoãn hơn, không còn cay xè và lạnh buốt như ban nãy. 

------------ 1 tiếng sau ------------

Pond từ từ mở mắt, tỉnh dậy khỏi cơn mê man. Y thử cử động người. Dù đầu óc chưa hoàn toàn tỉnh táo nhưng cơ thể y đã không còn vô lực như trước nữa. Có điều, tay trái của Pond không thể nào cử động được. Y cố gắng dùng lực nhưng cánh tay vẫn ở vị trí cũ, không hề di chuyển. Pond vô cùng ngạc nhiên, cố gắng quay đầu sang bên trái để xem thử bản thân thật sự đang gặp vấn đề gì.

Thật bất ngờ. Đập vào mắt Pond là hình ảnh Phuwin đang ôm chặt cánh tay y mà ngủ ngon lành. Nhìn sao Pond cũng thấy người yêu mình rất đáng yêu, thật muốn nhào đến mà hung hăng hôn một trận. Có lẽ, Phuwin đã quá căng thẳng và mệt mỏi nên mới thả lỏng bản thân mà nằm cuộn tròn trong vòng tay Pond mà ngủ như vậy. Bởi lẽ, một Đại hoàng tử với bao nhiêu trọng trách lơn lao trên vai thì luôn phải gồng mình để gánh những trọng trách nặng nề trên vai. Pond nhớ, khi trước Phuwin cũng chỉ là một đứa trẻ đơn thuần, thậm chí còn sợ hãi nhiều thứ. Vậy mà giờ đây, hắn lại phải cố gắng trở nên gai góc để mọi người phải sợ và quy phục dưới chân mình.

Nhìn Phuwin ngủ ngon như vậy, Pond cũng không nỡ cựa quậy thêm. Y muốn người yêu mình có giác ngủ thật thoải mái, không vướng bận gì. Nhưng không hiểu sao, Pond cảm thấy mùi pheromone tiêu hồng pha lẫn hoắc hương của Phuwin có vẻ nồng ấm hơn bình thường, còn có chút gì đó ngọt ngào nữa. Y hận không thể dí sát mũi vào mà hít lấy hít để mùi hương nồng nàn đó. Nhưng mà....

"Tại sao Phuwin lại ở đây? Không phải cậu ấy bận đi công việc sao?" - Pond hoảng hốt nhận ra tình cảnh của mình hiện tại. Y nhớ rõ ràng là đêm qua, Keva đã hạ thuốc và dùng pheromone của cô để kích thích y. Và rồi... rồi...

"Tỉnh rồi sao?" - Phuwin cất tiếng hỏi. Trừ cảm giác ngái ngủ thì không thể nghe ra bất cứ cảm xúc nào của hắn hiện tại.

"Hả?" - Với bộ não hoảng loạn của mình, Pond nhảy số rất chậm. Hình như y vẫn chưa hiểu được Phuwin đang muốn hỏi điều gì. Hoặc có lẽ y vẫn đang bận tâm về cảm xúc của Phuwin khi phát hiện mình ở cùng với Keva và liệu hai bọn họ đã có gì với nhau hay chưa?

"Cậu cựa quậy lắm như vậy, tớ không tỉnh mới lạ." - Phuwin liếc xéo Pond rồi ngồi dậy vươn vai - "Tiếc là lúc nãy tớ đến hơi sớm, không thì e rằng cậu sắp có vợ đẹp, con ngoan." - Giọng nói không hề có chút mỉa mai nào.

"Tớ xin lỗi." - Pond dịch người lại gần Phuwin, ôm lấy hắn từ phía sau - "Tớ không ngờ rằng cô ta có thể làm đến mức này. Tớ đã cố tìm mọi cách để tránh xa cô ta ra nhưng..."

"Tớ tin cậu." - Phuwin bình tĩnh - "Tớ tin cậu sẽ không làm điều có lỗi với tớ. Cậu cũng có phản ứng bài xích với pheromone của cô ta." 

Sự tin tưởng của Phuwin khiến Pond vừa ngạc nhiên và hạnh phúc. Đối với y, phải yêu nhau đến một mức độ nhất định mới có thể đặt niềm tin lớn đến thế. 

"Cảm ơn cậu vì đã tin tưởng tớ." - Pond dụi mặt vào hõm vai Phuwin - "Naravit này dù có chết cũng sẽ không bao giờ phản bội tình yêu của chúng ta. Tớ yêu cậu nhất trên đời này. Thiếu cậu tớ sẽ như cá thiếu nước, người thiếu oxi, không thể nào mà..."

"Yên! Bớt sến súa lại!" - Phuwin đánh vào tay Pond đang đặt ngang eo mình - "Hiện tại, có một việc rất quan trọng mà tớ muốn nói với cậu."

"Việc gì?" - Pond khá thắc mắc. Không lẽ là vụ xử lý Keva? Dù đầu có nghĩ nhưng mũi vẫn không ngừng hít hà pheromone của Phuwin.

"Jimmy, anh ta nói rằng cậu... A, tên chết bằm! Cậu làm cái quái gì thế?" - Phuwin đang định thuật lại những điều mà Jimmy dặn dò thì cảm thấy gáy có gì đó ướt ướt. Quay lại thì hắn mới nhận ra là do Pond đang mút mát lấy tuyến thể của mình.

"Tớ... tớ..." - Làm việc xấu bị bắt tại trận khiến Thiếu tướng có chút lúng túng - "Cậu thơm quá!" - Dù vậy nhưng rất nhanh lại ôm lấy Phuwin mà hít hà mùi hương của người yêu.

Câu nói của Pond khiến Phuwin không thể không đỏ mặt. Đang bối rối tìm cách thoát khỏi vòng tay của Pond thì hắn tự nhiên thấy trời đất nhưng quay vòng trước mặt. Đến khi hoàn hồn thì Phuwin mới tá hỏa nhận ra mình đang nằm dưới thân Pond.

"Hình như... tớ đến kì dịch cảm rồi!" - Pond nói với tone giọng trầm khàn và hơi thở dồn dập - "Giú... giúp tớ. Nhé?" - Dù đang rất muốn lao vào ngay nhưng Pond vẫn muốn sự đồng ý từ Phuwin. Y không muốn ép người mình yêu bất cứ điều gì cả.

"Nhưng mà..." - Phuwin vẫn còn lưỡng lự. Hắn còn chưa kịp nói gì mà Pond đã... Vã đến vậy sao?

"Tớ rất thích mùi của cậu. Dễ chịu nhưng rất quyến rũ." - Pond thì thầm vào tai Phuwin, hít lấy hít để hương pheromone của người trong lòng - "Còn cậu... Cậu có bài xích pheromone của tớ không?" - Y tách ra, nhìn thẳng vào mắt Phuwin.

"Không!" - Phuwin mặt đỏ tai hồng đáp lại. Hắn lờ mờ nhận ra, hình như sau câu nói của mình, pheromone của Pond trở nên nồng đậm hơn rất nhiều. Và có vẻ như, Phuwin cũng đã bị mùi hương của Pond dẫn dắt vào bể dục vọng.

"Mau tới đi!" - Phuwin dùng hai tay ôm lấy cổ Pond, kéo sát khoảng cách của cả hai.

Pond mỉm cười thật dịu dàng, rải đều những nụ hôn nhẹ lên trán, mắt, mũi và bắt đầu một nụ hôn sâu.

Nụ hôn ấy không chỉ đơn thuần là tình yêu nữa, mà nó còn thể hiện sự khao khát được hòa làm một cùng đối phương của cả hai người...

------------------- Đôi lời tâm sự -------------------

Đọc đến dòng này rồi thì mí người cũng biết sắp có cái gì diễn ra đúng không? Tui là tui biết mấy người đang mong chờ điều gì.

Nhưng mà, có một vấn đề vô cùng to đùng: Tui có nên viết H hay không? Thú thực thì tui chưa từng viết H bao giờ, thế nên rất sợ làm tụt mood của mọi người. Hay nên để cả nhà tự phát huy trí tưởng tưởng nhỉ? 🤔🤔🤔

Thêm một việc nữa: Hiện tại truyện đã bị dài hơn so với dự kiến. Cả nhà thấy mạch truyện như thế nào? Có cần đẩy nhanh hơn không?

Và nếu có bất cứ góp ý gì cho tui, cứ thẳng tay cmt nhé! Tui rất yêu và trân trọng những ý kiến đóng góp từ mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top