Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 31: SOME DAYS LATER...

Không biết đã bao lâu kể từ cái đêm mà Keva hẹn gặp và chuốc thuốc Pond. Bởi lẽ, kì dịch cảm cùng với sự kìm nén bấy lâu nay khiến Pond có ham muốn rất lớn. Đã thế, người y yêu suốt bao nhiêu năm lại ở ngay cạnh bên, y làm sao kiềm lòng cho được. Vậy nên, mấy ngày liền, Pond chỉ quanh quẩn, quấn lấy Phuwin mà chẳng để tâm đến chuyện gì khác.

Có lẽ là vào buổi trưa của 3 ngày sau, kì dịch cảm của Pond mới có dấu hiệu hạ nhiệt dần. Dù là mùa đông nhưng ánh sáng buổi trưa cũng đủ mạnh để đánh thức Thiếu tướng của chúng ta dậy. Mấy ngày qua Pond cũng đã 'hoạt động' khá nhiều nên không thể không thừa nhận rằng bản thân y cũng có chút mệt, đó là còn chưa kể di chứng của đống thuốc mà Keva cho y uống. Ngồi trên giường nhìn ngắm khung cảnh xung quanh, trong đầu y là những hình ảnh nóng bỏng liên tục diễn ra trong những ngày gần đây.

"Chết rồi! Mình lỡ..." - Nhìn Phuwin vẫn đang ngủ mê man, cơ thể toàn những dấu vết hoan ái kịch liệt khiến Pond cảm thấy quan ngại và tự trách. 

Pond tự trách mình không thể làm chủ được bản thân, giống như một con thú chỉ biết lao vào cắn xé đối phương. Bàn tay y từ từ lướt qua những vết hôn, dấu răng trên người Phuwin, vừa quan ngại vừa hạnh phúc. Điều y mong đợi biết bao năm qua cuối cùng đã thành hiện thực. Bọn họ đã được làm người yêu của nhau, ở bên nhau dù ban đầu có chút rắc rối. 

"Cậu vất vả rồi." - Pond cúi người xuống, đặt nụ hôn nhẹ lên tuyến thể của Phuwin - nơi tràn ngập những vết răng và dấu hôn đỏ chói.

"Tên chết bầm nhà cậu!!!" - Phuwin nghiến răng mắng Pond. Và đây cũng chính là điều mà Pond quan ngại. Phuwin sẽ mần thịt y mất thôi.

Không biết Phuwin đã tỉnh từ lúc nào, có lẽ là từ khi Pond bắt đầu lướt đôi tay đầy vết chai sạn trên cơ thể hắn. Mấy ngày vừa qua, Phuwin vừa sung sướng vừa thống khổ. Hắn tận hưởng cảm giác thân mật, hòa làm một với người mình yêu. Có tình yêu chỉ lối, dù cho có chút khó khăn nhưng cảm giác mang đến lại rất tuyệt vời, rất thỏa mãn. Bản thân Phuwin cũng không thể phủ nhận sự dịu dàng và nồng nhiệt của Pond đã khiến hắn rất hạnh phúc. Hơn nữa, cả 2 cũng đều là tình nguyện, chẳng có bên nào ép buộc bên nào.

Thế nhưng, với tâm lý cưới Pond về làm vợ, Phuwin vẫn vô cùng shock khi biết bản thân mình lại phải nằm dưới. Hơn nữa, tên sắc lang nào đó, ban đầu còn dịu dàng nhưng về sau liền giống như một con người khác vậy. Phuwin đến mẩu xương chắc cũng chẳng còn. Chưa kể, Pond lại còn liên tục liếm láp, gặm cắn vùng gáy - nơi tuyến thể của Phuwin đang tỏa ra pheromone nồng nàn nhất. Hiển nhiên Phuwin cũng chịu sự kích thích từ Pond mà bị cuốn vào cơn sóng tình. Thế nên, ăn chơi hết mình xong giờ đau nhức hết hồn.

"Cậu thì hay lắm, chỉ biết cắm mặt mà... mà... Mau lấy cốc nước ra đây coi!!!" - Phuwin vẫn giữ nguyên tư thế nằm sấp mà mắng Pond, mắng cái tên sắc lang không biết thương hoa tiếc ngọc. Nhưng mà vì một số lí do không tiện nói mà giờ cổ họng hắn khô khốc, thế mà tên người yêu lại không biết tự giác đi lấy nước, lấy trà. 

"Đây, trà đường ấm, tốt cho cổ họng và... ờm..." - Pond nhanh nhanh chóng chóng pha ngay một ly trà nóng cho Phuwin. Y cũng tự hiểu mình đã gây ra tội lớn như thế nào. Nếu như Phuwin tức giận và muốn hỏi tội Pond thì... chắc y không sống qua tháng này mất.

"Ai bắt cậu hấp dẫn thế cơ." - Pond lầm bầm trong miệng. Thú thực thì sáng nay, khi nhìn thấy Phuwin với những đóa hoa 'sắc dục' khắp cơ thể, Pond chỉ muốn lao vào ngấu nghiến thêm một trận. Một phần là do ảnh hưởng của kì dịch cảm, một phần là do Phuwin có sức quyến rũ rất lớn chứ bình thường y rất đứng đắn, hoàn toàn không phải là người tà dâm như vậy.

"Cậu nói gì thế?" - Phuwin uống một hơi cạn sạch ly nước. Đùa chứ, mấy ngày qua bọn họ chỉ lăn lộn qua lại với nhau, đến cả ăn uống cũng qua loa. Không có ly nước đường này, chắc Phuwin sẽ tụt huyết áp mà ngất ra đây mất.

"Kh... không có gì." - Pond giật mình sợ hãi. Nếu để Phuwin nghe được những lời mình nói, đảm bảo y sẽ khó sống qua đêm nay mất - "Giờ tớ đưa cậu đi tẩy rửa."

"Không, tớ tự làm được." - Phuwin trừng mắt nhìn Pond. Hắn đâu có ngu ngốc mà để con sắc lang này tha vào phòng tắm chứ. Hôm qua y cũng nó thế rồi kết quả thì sao? 

"Chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện như hôm qua. Tin tớ nhé!" - Miệng vừa đảm bảo, tay vừa luồn vào chăn bế Phuwin lên.

"Tránh xa tớ ra, đồ chết bầm." - Phuwin đánh mạnh vào tay Pond.

"Dù sao thì cậu cũng đâu thể tự đi vào đó được đâu." - Pond nở một nụ cười xấu xa, mặc kệ Phuwin đang phản kháng vẫn cứ mang hắn vào phòng tắm.

"Nhờ ơn nhờ phước con sắc lang nào đó." - Phuwin đáp trả lại ngay khi được đặt vào bồn tắm - "Tin cậu nên tôi mới thành ra bộ dạng hiện giờ. Hừm"

Hiện tại cơ thể Phuwin như có mấy chục chiếc xe tải đi ngang qua, đến nhấc một ngón tay thôi cũng không muốn. Eo mỏi, chân thì run. Phuwin không ngừng lên án và mắng mỏ người xấu trước mặt. Càng nghĩ càng muốn nổi điên mà. Nhưng thấy Pond ngoan ngoãn xả nước, thêm tinh dầu rồi mát xa cho mình thì Phuwin cũng không còn cảm thấy tức giận nhiều nữa. Tuy nhiên miệng vẫn còn lầm bầm vài câu.

"Cậu cứ ngâm mình đi, tớ đi gọi nhân viên mang đồ ăn lên, dù sao mấy hôm nay cũng không ăn uống đàng hoàng rồi." - Pond để lại nụ hôn nhẹ trên trán Phuwin rồi đi ra ngoài.

Phuwin chỉ gật đầu rồi nằm hưởng thụ làn nước ấm áp đang len lỏi khắp cơ thể mình. Thực ra, sự việc xảy ra mấy hôm nay không hề khiến hắn cảm thấy khó chịu. Chỉ là, cú shock nằm dưới khiến cho Phuwin khó mà chấp nhận nổi sự thật. 

Cơ mà... xét về ngoại hình, đúng là Pond cao lớn hơn Phuwin 1 chút. Về chỉ số vũ lực, Pond cũng ở chiếu trên. Với lại nằm dưới thực ra cũng chẳng có gì vất vả cả. Nhớ tới cảnh đêm đó Pond cố gắng nới lỏng cho mình khiến Phuwin cũng có chút thương cho lũ người nằm trên.

"Không, không được bao biện cho tên đó." - Phuwin dùng tay vỗ vỗ mặt mình cho tỉnh táo - "Dễ chịu gì chứ. Rồi giờ thì ai mới là kẻ được bay nhảy, ai mới là người phải nằm bẹp dí một chỗ chứ?"

"Sao vậy?" - Pond từ đâu xuất hiện, ôn nhu nắm tay Phuwin để hắn khỏi tự tát bản thân - "Sao lại tự đánh bản thân như thế?"

"Còn không phải là do cậu..." - Phuwin thẹn quá hóa giận mà hắt một đống nước vào người Pond khiến y trở nên ướp nhẹp.

"Là tớ sai, tớ sai mà." - Pond đành xuống nước, giở trò nũng nịu - "Là tớ không biết tiết chế, không biết thương hoa tiếc ngọc. Tớ là đồ sắc lang nhưng cũng do cậu quá tuyệt vời thôi. Tớ chỉ có thể phản ứng với mỗi mình cậu, vậy nên mới khiến cậu chịu khổ." - Ánh mắt cún con cùng với giọng điệu đầy sự hối lỗi của Pond khiến cho Phuwin cũng cảm thấy tội nghiệp mà không mắt nữa, chỉ hậm hực nhìn kẻ gây tội trước mặt.

"Bớt dẻo mỏ lại." - Phuwin liếc xéo Lond muốn cháy mắt - "Mau đưa bổn Hoàng tử đi ăn, đói chết rồi." - Vươn tay ôm lấy cổ người yêu chờ bế.

Pond tất nhiên vô cùng vâng lời mà bế Phuwin ra khỏi bồn tắm, lau khô người và khoác cho người yêu chiếc áo choàng tắm bằng lụa phi bóng màu đen. Dù chỉ là khoác tạm nhưng chiếc áo tôn lên làn da sáng và làm nổi bấth những vết đỏ trên cổ hắn.

"Đừng có mà tỏ ra thèm thuồng như thế!" - Phuwin tỏ vẻ phán xét với người yêu mình.

"Do ảnh hưởng của kì dịch cảm thôi." - Pond cãi lại sau khi nuốt nước miếng đầy tiếc nuối. Giờ mà làm tiếp y sợ người yêu mình không thể chịu nổi - "Tớ là người đứng đắn, biết đúng biết sai." - Gương mặt vô cùng uy tín như khi đa cấp mời mua hàng.

"Hơ hơ, hơ hơ, hơ hơ." - Phuwin cười nhạt nhẽo - "Mấy món này ăn tạm thôi. Lát tớ muốn ăn ramen, do chính tay CẬU nấu."

"Được." - Pond ngay lập tức gật đầu - "Ăn xong về nhà tớ. Cậu muốn gì tớ cũng nấu."

Cả hai yên bình mà dùng bữa cơm tử tế đầu tiên sau 3 ngày. Mà cũng không hẳn là bình yên. Bởi lẽ, Phuwin vẫn luôn liếc xéo và đánh giá tên Alpha trước mặt. Bình thường tỏ vẻ ngoan hiền giống Shiba, lên giường mới biết là sắc lang chính hiệu. Trước thái độ đầy phán xét của người yêu, Pond chỉ có thể bày ra bộ dạng ngoan ngoãn nhất có thể: nhẹ nhàng ăn uống đồng thời quan sát mà gắp đồ ăn cho Phuwin.

Ăn xong, cả hai để Dilys ở lại giải quyết còn bản thân thì di chuyển đến nhà Pond. Thật sự là do vẫn đang ở trong kì dịch cảm và mới được no cơm nên... cả hai có lăn lộn một trận. Xong việc, Phuwin liền lăn ra ngủ khì còn Pond thì bắt tay vào thực hiện món ramen thơm ngon để (dụ) dỗ dành người yêu.

Mãi đến lúc trời tối hẳn, khi hai bát mì ramen to bự, nóng hổi được mang lên bàn ăn thì Phuwin mới từ cầu thang bước xuống. Hắn ngay lập tức sà vào bàn ăn, không thèm để ý hình tượng mà uống ngay một thìa nước dùng.

Bữa tối kết thúc bằng một liều thuốc ức chế được tiêm vào người Pond. Liều thuốc này là do Jimmy đã đưa ngay đêm mà Pond rơi vào bẫy của Keva, phòng khi kì dịch cảm của y quá gay gắt thì sẽ sử dụng. Nhưng mà, Phuwin chưa kịp làm gì thì hai bọn họ đã lăn giường mất rồi.

"1/3 liều thôi. Giờ cậu chỉ còn dư chấn của kì dịch cảm nên chỉ cần ức chế từ từ thôi là được." - Phuwin nói rồi tiêm vào bắp tay giúp Pond.

Thực tế, khi Alpha hoặc Omega có bạn tình/bạn đời ở bên thì hầu như không cần dùng đến thuốc ức chế. Thế nhưng, do bị kìm nén lâu ngày, dù đã 'bung xõa' 3 ngày nhưng Pond vẫn chưa thể hoàn toàn trở lại như bình thường. Nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe của y và cả Phuwin nữa. Lưng hắn như muốn gãy làm nghìn mảnh rồi đây. Vậy nên, Pond vẫn cần tiêm thuốc ức chế, nhưng với liều lượng ít là được.

Do đã 'hú hí' liên tục, giờ đây cả hai đều cần nghỉ ngơi để hồi phục năng lượng. Hơn nữa, dân gian có câu "Căng da bụng thì trùng da mắt." Vậy nên, sau khi ngồi nghỉ ngơi 15p sau khi ăn, PondPhuwin đã quyết định lên phòng ngủ sớm. 

Note: Ngủ ngay sau ăn là thói quen không tốt, chúng ta không nên học theo nhé! Vừa dễ béo bụng lại còn tăng nguy cơ đau dạ dày. (Mặc dù thi thoảng tôi cũng vậy)

"Vụ Keva, ờm... cậu xử lí sao rồi?" - Nói là đi ngủ nhưng thực chất là lên phòng ngủ nằm xem phim mà thôi - "Chưa có thông cáo nào về lệnh trừng phạt cô ta hay gia tộc Griselda."

"Kết thúc kì phát tình sẽ được trả về tận tay Thượng tướng William. Sao? Quan tâm người ta lắm hả?" - Phuwin liếc xéo Pond. Rõ ràng đã quên rồi mà tên này lại dám nhắc lại. Hẳn là y ngứa đòn vì chưa bị ăn mắng đây mà.

"Không." - Pond ngay lập tức phủ nhận, không dám chậm trễ một giây - "Tại vì tớ muốn hỏi cô ta một số việc. Vụ này không chỉ đơn giản như vậy. Tớ nghĩ... có người đã tiếp tay cho Keva."

"Vậy sao?" - Phuwin nói với chất giọng mỉa mai - "Tưởng là nhớ quá nên muốn gặp cơ đấy! Mà cũng đúng thôi, vợ hụt của cậu mà."

"Đừng nói vậy chứ!" - Pond nhẹ giọng dỗ dành - "Tớ chỉ yêu mỗi cậu và sẽ có mình cậu làm bạn đời mà thôi." - Bỗng nhiên, y chợt nhận ra điều kì lạ - "Sao cậu lại biết tớ ở đó mà đến tìm? Rõ ràng là cậu bận việc cơ mà."

"Giờ mới nhận ra sao?" - Phuwin nhếch mép - "Là Brian."

"Brian?" - Pond ngạc nhiên - "Cậu ấy liên quan gì đến chuyện này?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top