Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAPTER 8: THÂN TÍN

Đã 10 ngày kể từ buổi tiệc mừng chiến thắng tại cung điện. Trong 10 ngày này, không có bất kì công việc nào tìm đến Pond cả. Y thoải mái tự do, chăm sóc cây cối, dọn dẹp lại nhà cửa dù cho trong 1 năm ra trận vẫn luôn có cô giúp việc đến làm việc 2 tuần 1 lần. Nanon còn rủ Pond đi thăm thú mấy vùng xung quanh, cắm trại và săn thú trong vài ngày liền. 

Cũng trong 10 ngày này, Pond có cơ hội được gặp lại Dennis. Sau vài lần ngồi uống café với nhau, càng nói chuyện, Pond lại càng thấy nhiều điểm chung giữa cả hai người. Cũng không ít lần y ngồi nghĩ đến Phuwin, nghĩ đến thứ tình cảm cỏn con, vô vọng của bản thân khi có điều gì vô tình gợi nhớ đến. Tuy nhiên, điều đó cũng không thể phá hỏng toàn bộ tâm trạng tốt đẹp của Pond được. Dù gì cũng là đi làm cả năm mới có vài ngày nghỉ, vẫn nên tận hưởng chứ nhỉ?

Những ngày tháng nhàn rỗi, nhẹ nhàng này cũng không kéo dài mãi mãi được. Dù sao cũng là kẻ làm công ăn lương của triều đình, sau 10 ngày, Pond và Nanon vẫn phải vào diện kiến Đại đế rồi tiếp tục quay lại công việc của mình.

- "Pond, ngươi ở lại một chút." – Đại đế cất lời ngay khi Pond và Nanon định rời đi. Nanon biết điều nên cũng nhanh chóng cúi chào, để lại không gian riêng cho Đại đế và Pond.

- "Dạ thưa Đại đế, không biết ngài gọi thần ở lại là có việc gì thế ạ?" – Pond kính cẩn đáp lời Đại đế.

- "Ngươi biết chuyện vùng Titus và xứ Radley chứ?" – Đại đế buông văn kiện trong tay.

- "Dạ biết. Tại khu trung tâm vùng Titus, một nhóm người tự xưng là giáo đoàn của một môn phái đi tuyên truyền những ấn phẩm bôi nhọ bộ máy chính quyền hiện tại, mê hoặc lòng dân, có nghi ngờ dính líu đến việc bắt cóc các thiếu niên lang thang. Thần cũng từng nghe Công tước Brian nói về việc có bạo động tại phía nam xứ Radley. Thần vô năng, chỉ có thể biết được đến như vậy." – Pond thành thật trả lời những gì mà bản thân biết về 2 khu vực được Đại đế nhắc đến.

- "Xem ra ta không nhìn nhầm người. Dù có ở xa hay nghỉ phép thì cũng nắm bắt tình hình vô cùng rõ ràng." - Earth khá thưởng thức phong cách làm việc của Pond.

- "Đại đế đã quá khen rồi ạ. Đó chỉ là bổn phận và trách nhiệm mà con phải làm." - Pond khiêm tốn.

- "Tuy nhiên, đó chỉ là bên ngoài. Một năm ngươi ở ngoài chiến trường, trong cung cũng có nhiều xáo trộn. Nói chính xác hơn là lũ chuột đã bắt đầu rục rịch." – Giọng Đại đế trầm hẳn xuống – "Tuy nhiên, những kẻ đó hành động vô cùng cẩn thận và sạch sẽ, chưa thể nắm bắt rõ được là kẻ nào dám to gan làm loạn dưới mí mắt của ta."

- "Ý của ngài là..."

- "Lũ chuột chắc hẳn nằm trong đám đại thần hoặc có mối quan hệ rộng. Hơn nữa, chúng chắc chắn có một chân trong phiến quân vùng Titus. Một tháng trước, Nam hậu bị tấn công trong khi đi dạo hội được tổ chức ngay tại trung tâm Nolan. Sau đó, một nữ hầu bỏ thuốc vào trong đồ ăn của buổi tiệc mừng chiến thắng 10 ngày trước. Trên người bọn họ đều có dấu ấn giống y hệt phiến quân Titus 25 năm về trước. Lịch trình di chuyển cho bạn đời của ta cũng như phục vụ trong buổi tiệc đều không được công bố công khai cho toàn bộ mọi người. Vậy nên, nếu như không có sự tiếp tay của ai đó có đủ quyền lực, bọn chúng không thể nắm được thông tin và tình hình để hành động lỗ mãng như vậy. Hơn nữa, tính cả 4 vụ việc, bao gồm cả vụ Radley và Titus, đều chỉ diễn ra trong vòng 1 tháng, có vẻ không còn là trùng hợp nữa rồi. Đó chỉ có vẻ là bước đầu tiên của bọn chúng để thăm dò khả năng và tấn công vào tâm lí của chúng ta."

Pond vô cùng ngạc nhiên trước những thông tin từ Đại đế. Quả thực sau một năm ở xa, có vẻ như y đã lỡ rất nhiều việc quan trọng. Kể cả vụ đầu độc trong buổi yến tiệc, Pond cũng chẳng có chút tin tức gì.

- "Đừng suy nghĩ nhiều. Là ta không cho người báo tin với ngươi, trước là để ngươi tập trung vào cuộc chiến, sau là để ngươi có thời gian nghỉ ngơi. Dù sao sắp tới đây, ngươi có thể sẽ còn bận rộn hơn một năm vừa qua." – Đại đế ngừng một chút rồi nói tiếp – "Có lẽ ngươi cũng đã biết, Phuwin là người thừa kế sáng giá của ta. Hiển nhiên thằng bé sẽ nằm trong tầm ngắm của nhiều người, đặc biệt là lũ chuột nhắt kia. Nhưng ngoài Tay, ta cũng chỉ có thể tin tưởng ngươi thôi Pond à. Vậy nên, do tình thế hiện tại, ta mong ngươi có thể quay lại làm thân tín kề cận của thằng bé. Về cả trí lực hay thể lực, hay về sự tin tưởng, ngươi vẫn là người chưa từng làm ta thất vọng và ta chắc chắn ngươi có thể giúp Phuwin gánh vác phần nào trọng trách mà nó đang mang trên vai."

Đại đế đã nói đến như thế, Pond cũng chẳng thể nào mà từ chối, chỉ đành tiếp nhận trọng trách được giao phó. Quả thật, dù có nhìn theo chiều hướng nào, những vụ việc đó đều đang chỉ hướng về phản quân Titus. Nếu chúng thực sự dám phô trương như vậy, thì cuộc chiến này có vẻ không còn nhẹ nhàng như trước nữa. Có thể nói, thực lực của phản quân đã và đang ở thế vô cùng mạnh mẽ, có thể coi như tương đương với 25 năm về trước - hai năm trước khi Pond được sinh ra trên cuộc đời này.

Pond cũng không biết mình nên vui vì được ở cạnh người mình yêu, hay buồn vì vẫn luôn phải ở cạnh một người chẳng hề yêu mình. Vài năm qua, Pond luôn tìm cách tránh xa Phuwin, càng xa càng tốt. Vì Pond nghĩ rằng nếu không còn ở cạnh nhau, có lẽ y sẽ dần xóa đi hình bóng của hắn ở trong trái tim mình. Nhưng sau một thời gian, Pond nhận ra mình đã lầm. Một năm ngoài chiến trường, chỉ cần một bức ảnh của hoàng tử, y lại có thêm động lực chiến đấu dù cho chiến sự đang ở thế bất lợi nhất.

- "Mau ngồi đi. Phuwin cũng đang trên đường tới rồi." – Đại đế hướng về phía bàn trà gần giá sách. Hai người ngồi đối diện nhau, cùng thưởng trà và bàn luận một chút về vụ việc ở Radley và Titus.

Khoảng 5 phút sau, Phuwin cũng xuất hiện. Sau một màn chào hỏi đơn giản, hắn bước đến ngồi cạnhPond, đối diện Đại đế Earth.

- "Hiện tại tình hình rất phức tạp, lũ chuột nhắt đang tìm cách cắn phá, có vẻ như đang bắt tay với phiến quân Titus để lật đổ chúng ta. Ta thì cũng đã già, sức khỏe không còn tốt như trước, còn con thì vẫn còn non nớt, đấu với lũ chuột đó vẫn cần người đáng tin ở cạnh bên. Pond chính là lựa chọn hoàn hảo cho vị trí đó. Khi nãy ta đã có nói chuyện với Pond và cậu ấy đã đồng ý. Ý con như thế nào?"

- "Con không có ý kiến gì hết, dù sao từ trước đến giờ Pond vẫn luôn ở cạnh con, hơn nữa, con tin vào mắt nhìn của cha." – Phuwin từ tốn đáp lời Đại đế. Làm sao mà hắn có thể không đồng ý được vì chính hắn là người đã đề xuất với Đại đế việc đó mà. Hắn yêu Pond, muốn ở bên cạnh Pond, nhưng y vẫn luôn tìm cách tránh mặt hắn, vậy nên đây chính là cách tốt nhất mà Phuwin có thể đường đường chính chính giữ Pond bên cạnh mình. Phuwin không biết lí do tại sao Pond lại xa cách hắn trong mấy năm nay, nhưng hắn tin rằng thời gian tới, mình có thể khiến Pond từ từ mở lòng với mình. Dù sao cũng đã gần 30 tuổi, vẫn là nên theo đuổi người ta để rước về thôi.

- "Vậy thì tốt. Ta rất tin tưởng 2 đứa. Ta cũng sẽ gọi thằng nhóc Neo về. Dù sao tên vô dụng đó cũng nên gánh vác trọng trách của một Hoàng tử, chơi thế là đủ rồi." – Đại đế vô cùng phiền lòng khi nhắc đến đứa con trai thứ hai - Neo. Một thằng nhóc 25 tuổi nhưng vẫn luôn ham chơi và không can dự vào công việc. Đã đến lúc Neo nên trở về với vị trí của mình rồi. – "Gần đây có vụ bạo động ở phía nam xứ Radley, ngay sát Nolan. Ta muốn 2 đứa đến đó, trước là để trấn an lòng dân, sau là để điều tra vụ việc này. Không phải tự nhiên mà có một vụ bạo động quy mô lớn và bài bản như thế. Ta nghi ngờ có kẻ đứng sau lên kế hoạch và tiếp tay cho bọn chúng."

- "Không phải ở đó đã có..." – Phuwin cẩn thận dò hỏi.

- "Hiện giờ chưa thể tin tưởng bất cứ ai, vẫn là tự mình đi thì hơn." – Đại đế nghiêm khắc nhìn Phuwin – "Đừng để bản thân mềm lòng trước những kẻ mà mình chưa đủ căn cứ để tin tưởng.

- "Dạ, thưa cha." – Phuwin gật đầu, hắn đã hiểu Đại đế muốn gì. – "Vậy con và Pond xin phép được chuẩn bị để chiều nay xuất phát."

- "Ừ, đi đi." – Đại đế phất tay để 2 người rời đi.

Phuwin đi trước, Pond đi ngay phía sau, cả 2 cứ như vậy mà đi từ cung của Đại đế về chỗ của Đại hoàng tử. Không ai nói với ai một lời nào, có lẽ là do dư âm của bữa trưa không mấy vui vẻ 10 ngày trước

- "Thần xin phép được quay trở về nhà chuẩn bị hành lý." – Pond nói ngay khi 2 người đi đến trước cửa tẩm cung của Phuwin.

- "Tớ đã nhắc cậu vụ xưng hô không biết bao lần rồi. Đừng khuôn phép khi chỉ có 2 chúng ta. Mà không định nán lại chút nào sao?" – Phuwin cảm thấy khó chịu vì cách xưng hô của Pond. Đây không chỉ đơn giản là vấn đề xưng hô, đây là cách mà Pond muốn tránh xa hắn. Nếu không, tại sao Pond vẫn có thể đi chơi, vui cười như bạn bè với Brian, anh họ của hắn cơ chứ. Mà trong khi đó, hai bọn họ ở bên cạnh nhau lâu hơn, vào sinh ra tử cũng vài lần, vậy mà.... vị trí của Phuwin trong lòng Pond vẫn không bằng tên Brian đó.

- "Chính sự không thể chậm trễ, nên về chuẩn bị thật tốt thì hơn." – Pond mặt không cảm xúc đáp lại Phuwin.

Lý do chính đáng, Phuwin cũng không thể cố chấp giữ Pond lại, đành cho người đưa Pond về, trong lòng vẫn bực bội vì việc y sự phân biệt đối xử giữa mình và Brian.

Gần ba tiếng sau, hai người đã có mặt ở cổng tây của cung điện, sẵn sàng xuất phát đến phía nam xứ Radley. Trước đó, Pond không quên kiểm tra kĩ càng số lượng tùy tùng, trang bị vũ khí, vân vân. Nhìn phong thái làm việc của Pond, Phuwin quả thật không nhịn được mà thầm tán thưởng trong lòng: Quả không hổ là người mà Đại hoàng tử để ý, phải mau hốt về làm của riêng thôi, không nhỡ đâu có kẻ sẽ hẫng tay trên mất. Nghĩ rồi Phuwin cũng gia nhập cùng Pond trong việc kiểm tra trước khi đi, dù cho có được y mời vào xe nghỉ ngơi kha khá lần.

Sau vài lần kiểm tra kĩ càng, đoàn người bắt đầu xuất phát về thị trấn Russel, nơi diễn ra vụ bạo động. Chiếc xe từ từ lăn bánh, ai mà biết được sẽ có những gì xảy ra với đoàn người chứ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top