Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1. Đêm định mệnh

_______

Tiếng nhạc xập xình hoà cùng tiếng cười nói tạo nên không khí vô cùng vui vẻ

Hôm nay là ngày ăn mừng tốt nghiệp đại học của sinh viên năm cuối, qua tối hôm nay mọi người sẽ mỗi đứa một nơi nên đã quyết định không say không về.

Giữa buổi tiệc Phuwin cảm thấy trong người không được khoẻ nên em đã xin phép ra về trước.

Cả người Phuwin loạng choạng bước về phía cửa ra vào, đầu óc càng lúc càng choáng váng khiến em xém chút nữa đã ngã nhưng may mắn Dunk nhanh tay đỡ được

- Không sao chứ? Mày ổn không đấy, tin tức tố của mày dường như không ổn

- Phuwin có khi mày đến kỳ phát tình đó.

- Chắc không phải đâu, tao còn tận một tuần nữa cơ

Nghe vậy Phuwin khẽ mỉm cười lắc đầu nhẹ, kỳ phát tình của em rõ là còn một tuần nữa mới đến sao có thể là hôm nay được, chắc chỉ uống say nên choáng thôi.

- Để tao đưa mày về, không thể để mày đi một mình được

Dunk nhíu mày đảo mắt nhìn quanh, rõ là Phuwin đang đến kỳ, mùi sữa nồng nặc toả ra khắp nơi làm những alpha trong quán dường như cũng bị hấp dẫn bởi nó

Ánh mắt bọn họ nhìn Phuwin thật sự khiến cậu ghê tởm.

Sắc mặt Phuwin càng lúc càng khó coi, cơ thể rất nóng làm em chỉ biết bám víu vào Dunk

- Có lẽ tao không ổn thật...

Nếu đúng như lời Dunk nói, em có lẽ đã đến kỳ phát tình...Nhưng em không mang theo thuốc ức chế.

Ngay lúc Dunk định dìu Phuwin rời khỏi đây thì bỗng nhiên phía trước bị chặn lại bởi hai người đàn ông, hình như là alpha

- Bạn em có vẻ không được ổn nhỉ? Có cần bọn anh giúp gì không?

- Không cần!

Gương mặt bị ảnh hưởng từ tin tức tố của Phuwin khiến bọn họ càng trở nên đáng sợ, như thể sẽ ngay lập tức vồ lấy Phuwin ngay giữa quán vậy

Bởi cả Dunk và Phuwin đều là omega nên chắc chắn sẽ không làm lại hai tên này, cậu chỉ còn cách kéo Phuwin lùi về sau

Đang lùi thì vô tình lưng cả hai va vào thứ gì đó, Dunk giật mình quay đầu, ánh mắt sợ hãi lúc đầu ngay lập tức sáng lên khi thấy Joong và Pond

- Nhắm mắt lại đi, nghe tiếng động gì cũng không được mở mắt ra nhé.

Joong mỉm cười dặn dò cả hai rồi cùng Pond bước về phía hai tên alpha đang vô cùng khát tình trước mặt, cả Dunk và Phuwin đều ngoan ngoãn nhắm tịt mắt

Tiếng động ồn ào vang lên cùng tiếng hét của những người trong quán, tuy vậy cả hai đều không mở mắt ra dù biết việc gì đang xảy ra

Một lúc sau tiếng động ấy cũng kết thúc và ngay khi Pond xoay người, đập vào mắt anh là gương mặt đỏ bừng cùng đôi mắt long lanh của Phuwin

- Dunk về với Joong đi, Phuwin để anh đưa về cho, trong xe anh có thuốc ức chế

Khẽ nhìn sang Phuwin đang khổ sở bên cạnh, Dunk có chút chần chừ nhưng rồi cũng gật đầu đồng ý

Nhẹ nhàng đón lấy Phuwin từ tay của Dunk, tin tức tố mùi sữa sộc thẳng vào mũi khiến Pond ho khan một tiếng

Vì em nhỏ đang có nhu cầu mãnh liệt và muốn được thoã mãn khi đang trong kỳ phát tình nên rất bám lấy Pond, một alpha trội mang tin tức tố thơm lừng mùi bánh mì nướng vừa mới ra lò

*****

Dù đã ngồi yên vị trên xe nhưng Phuwin lại không ngoan ngoãn chút nào, trong lúc Pond tìm thuốc ức chế thì con mèo hư hỏng kia lại đang cố gắng chèo qua chỗ ghế lái

- Nónggg, khó chịuuu..~ giúp em với

- P'Pond~

Chất giọng ngọt lịm cất lên. Pond khẽ ngẩn đầu, đôi mắt đen láy đã nhuốm màu dục vọng của em nhỏ đập thẳng vào mắt anh

Chưa kịp để anh phản ứng Phuwin đã áp môi lên môi Pond, tham lam mút mát lấy môi dưới của anh không một chút kiên dè

Mắt Pond mở to đầy kinh ngạc nhưng rất nhanh đã đáp lại nụ hôn ngọt ngào mà vụng về kia

Môi lưỡi quấn quýt lấy nhau không rời, viên thuốc trên tay Pond rơi xuống thay vào đó là cơ thể nóng rực của Phuwin

Ngồi trên người Pond, Phuwin run run cảm nhận từng cái chạm tay vào da thịt của mình từ người con trai trước mặt.

Không khí trong xe lúc này chỉ toàn là mùi của hai tin tức tố hoà quyện cùng nhau.

Hai cơ thể dính lấy nhau không rời, trên xe quá hẹp và không đủ để thoả mãn nhu cầu của Phuwin nên bắt buộc Pond phải đưa em đến khách sạn gần nhất.

******

Sau cái đêm định mệnh hôm ấy dù không muốn tin nhưng hiện thực quá tàn ác, em và Pond trong lúc làm tình với nhau đã vô tình đi đến bước cuối cùng.

Hơn cả đánh dấu tạm thời, thắt nút có nghĩa là kể từ giây phút ấy cuộc đời của em phải gắn liền với Pond, người bạn đời hơn em tận sáu tuổi này.

Cả hai vốn định giấu gia đình đợi đến lúc thích hợp sẽ nói nhưng Phuwin lại bất ngờ phát hiện bản thân đã mang thai sau hơn một tháng.

- Không muốn đâuu, Dunk !!!!

- Hức...tao không muốn cưới chồng sớm như vậy đâu mà, tao chỉ mới tốt nghiệp thôi đóoo

Nhìn thằng bạn vừa đi khám thai về đã chạy sang khóc lóc than với mình, Dunk chỉ biết bất lực lắc đầu

- Hai đứa mày yêu nhau cũng được bốn năm rồi

- Như thế cũng tốt đấy chứ

Nghe vậy Phuwin chợt khựng lại, em thở dài lắc đầu, gương mặt hiện rõ sự chán nản

- Tao còn chưa làm gì đã phải lấy chồng thật à???

- Bao nhiêu ước mơ bay cao bay xa của tao...

Khẽ ôm Phuwin vào lòng, tay Dunk dịu dàng vuốt ve tấm lưng nhỏ vỗ về, quả thật sự cố đã xảy ra không ai muốn hết

- Chịu rồi, lỗi tao vì đã giao mày cho thú dữ được chưa, nín đi

- Nhưng Phuwin này, Pond cưng mày như cưng trứng ấy, kết hôn sớm cũng tốt mà.

Làm thì cũng làm rồi...Nếu mà do Pond chủ động thì còn có cái để nói, đằng này Phuwin lại là người chủ động

Kết quả là trong bụng nhỏ của Phuwin bây giờ đã xuất hiện một tinh linh nhỏ bé rồi.

Dù thế nào thì cả hai bắt buộc phải cưới nhau, hai bên gia đình cũng là người thân quen nên sẽ dễ nói chuyện hơn.

******

Sau khi hai bên gia đình biết chuyện thì ngay lập tức tổ chức đám cưới, bọn họ dù gì cũng là chỗ thân quen nên khi biết tin cũng không sốc lắm mà còn vui vẻ đón nhận

Hôn lễ kết thúc Pond và Phuwin chuyển ra ở riêng, căn biệt thự rộng lớn thoáng mát và không sợ xảy ra chuyện vì người giúp việc rất nhiều. Tất cả bọn họ đều là do ba nhỏ hai bên đưa tới để chăm sóc Phuwin trong thời gian mang thai

Người ta nói đã không biết thì thôi nhưng nếu đã biết mình mang thai rồi thì chắc chắn sẽ bị hành và Phuwin cũng không ngoại lệ.

Nếu như lúc chưa phát hiện thì Phuwin vẫn ăn được ngủ được, thế nhưng từ khi cầm tờ giấy siêu âm trên tay những ngày sau đó em ăn cái gì cũng đều nôn ra hết.

Ba tháng đầu thể ăn gì Phuwin cũng đều cảm thấy buồn nôn đến mức chỉ có thể vào bệnh viện truyền nước

Bác sĩ nói hết ba tháng đầu sẽ ăn được và đúng thật, Phuwin mang thai sang tháng thứ tư em không còn buồn nôn nữa mà còn ngủ rất nhiều. Chỉ là người bị hành ban đầu là em chuyển sang Pond rồi

*****

Mới sáng sớm cả nhà Phuwin đã xào xáo hết cả lên, đồ ăn sáng hôm nay có món mà Pond thích nhưng anh vừa ngửi thấy mùi ấy thôi đã vội vàng ôm miệng chạy vào nhà vệ sinh

Trước mặt Phuwin, Pond nôn khan đến mức mặt mày tái mét, chỉ mới một tuần thôi mà nhìn Pond chật vật vô cùng, anh xanh xao đi thấy rõ giống hệt Phuwin lúc ba tháng đầu.

- Không sao chứ P'Pond?

- Anh không sao, Phuwin ra ăn sáng đi không đói đấy.

Khuôn mặt lo lắng của Phuwin phản chiếu trong chiếc gương, Pond mỉm cười nhẹ nhàng xoay người vươn tay xoa xoa đầu em

- Anh ổn mà, ngoan theo anh ra ăn sáng nhé.

Môi Phuwin mím chặt, vành tai đỏ ửng lên vì hành động dịu dàng của Pond, em chưa kịp phản ứng thì đột nhiên anh đặt tay lên chiếc bụng phẳng lì cưng chiều nói

- Em bé hư quá, hành ba nhỏ xong lại quay sang hành ba lớn nhỉ.

- Nhưng em bé nhớ phải khoẻ mạnh đến lúc chào đời nhé.

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top