Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

Chúng tôi ngồi yên lặng một lúc, không cần thêm lời nào, chỉ để tận hưởng khoảnh khắc ấy. Ánh hoàng hôn dần tắt, nhuộm vàng không gian xung quanh, tạo nên bức tranh lãng mạn mà chỉ có những trái tim đang dần hòa nhịp mới có thể cảm nhận hết được. Tôi cảm thấy dường như cả thế giới này chỉ còn lại tôi và Phuwin, và trong giây phút đó, mọi thứ trở nên hoàn hảo đến lạ kỳ.

- Em nghĩ gì vậy?

Tôi khẽ hỏi, nhẹ nhàng đưa tay chạm nhẹ vào tay cậu ấy.
Phuwin ngước lên nhìn tôi, đôi mắt nâu sâu thẳm như đang chứa đựng hàng ngàn tâm tư.

- Em đang nghĩ về tương lai, về những gì có thể xảy ra... về chúng ta.

Tim tôi như lỡ một nhịp khi nghe câu ấy. Phuwin thật sự nghĩ về tôi, về chúng tôi? Tôi không dám mơ xa, nhưng trong khoảnh khắc này, hy vọng bắt đầu len lỏi trong lòng tôi.

- Về chúng ta sao?

Tôi mỉm cười, cố gắng giữ vẻ tự nhiên nhưng không thể che giấu sự hồi hộp.
Phuwin gật đầu, rồi khẽ mỉm cười.

- Em biết chuyện giữa chúng ta có thể không dễ dàng... Nhưng em không thể phủ nhận những cảm xúc này. Em muốn thử, muốn biết liệu đây có phải là điều mà chúng ta đều mong đợi không.

Lời nói của Phuwin như cơn gió nhẹ thổi vào lòng tôi, mang theo niềm hy vọng và cả sự lo lắng. Tôi hiểu rằng, nếu chúng tôi tiến xa hơn, con đường phía trước sẽ không phải lúc nào cũng trải hoa hồng. Nhưng nhìn vào đôi mắt ấy, tôi biết rằng tôi sẵn sàng.

- Anh cũng vậy, Phuwin. Anh đã chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu. Có lẽ chúng ta sẽ gặp nhiều thử thách, nhưng anh tin nếu chúng ta cùng nhau, không có gì là không thể.

Phuwin nắm lấy tay tôi, một cảm giác ấm áp lan tỏa. Cả hai chúng tôi ngồi bên nhau, im lặng nhìn hoàng hôn dần tàn, như thể chờ đợi một khởi đầu mới. Chúng tôi biết rằng câu chuyện này sẽ còn tiếp tục, và dù có khó khăn thế nào, tôi sẵn sàng bước cùng em ấy đến tận cuối con đường.

Khi trời dần tối, chúng tôi đứng dậy, rời khỏi quán cà phê. Tôi nắm chặt tay Phuwin, cảm nhận được nhịp tim của em ấy hòa cùng nhịp tim mình. Những bước chân chậm rãi trên con đường dài, nhưng tôi biết, đây là con đường mà chúng tôi sẽ đi cùng nhau, dù không biết đích đến ra sao.

Ngày hôm đó, tôi nhận ra rằng tình yêu đôi khi không cần những lời nói quá phô trương hay những hứa hẹn hoa mỹ. Chỉ cần một cái nhìn chân thành, một cái nắm tay ấm áp, và sự sẵn sàng đồng hành, tình yêu có thể vượt qua mọi rào cản.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top