Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tôi tường thuật lại mấy lời của Joong cho Phuwin nghe, cậu đang lười biếng uống rượu như nước lọc. Tôi chẳng hiểu sao, dạo này rõ buồn bực, bèn bảo.

"Nếu tôi là tiểu thư đài các, cũng sẽ không thích thằng bé hư như cậu."

Phuwin hơi say, mặt đỏ hồng.

"Ừ."

Sau đó cậu chỉ trỏ ngón tay.

"Thế còn anh..."

Tôi bĩu môi.

"Tôi làm sao."

Cậu ra vẻ ủy khuất lắm, một lát mới kiêu ngạo nói.

"Anh cũng là một gã đàn ông hư hỏng đó thôi, tại sao anh cũng chẳng thích tôi."

Tôi ngây cả người. Phuwin lại cứ như vậy mà tỏ tình. Mà cái chính là cậu lại có tỉnh táo quái gì đâu. Bàn tay hư đốn túm chắc cổ áo tôi ghì xuống, dí sát vào mặt cậu.

Cậu thút thít, trông ngoan như mèo nhỏ.

"Tôi buồn lắm."

Tôi nuốt một ngụm, quên cả thở.

"Ờ."

"..."

Phuwin lơ ma lơ mơ.

"Nếu tôi mà học hành giỏi giang thêm chút chút, thì anh có để mắt đến tôi không."

Tôi đờ đẫn.

"Hở."

"Daddy."

Đến lúc này, dạ dày tôi nghe câu ấy thì suýt trào ngược lên.

Thằng nhỏ mất nết đang say xỉn thì vẫn meo meo cười, lại còn nấc cục một cái, cười khúc khích.

"Phuwin."

Sau đó, cậu rón rén rướn người lên hôn tôi. Tôi thề rằng mình đã có nụ hôn đầu từ năm 14 tuổi, kinh nghiệm đầy mình, thế mà bị nụ hôn này làm cho bùng nổ.

Được vài phút, Phuwin ngại ngùng bỏ ra. Bộ dạng e thẹn nào giống vẻ vô lại hằng ngày. Hai má đỏ hây hây, khóe miệng chúm cha chúm chím, đáng yêu một cách giết người.

Tôi còn chưa kịp đắm say, đã bị thằng nhóc ói cho một đống vào vạt áo.

________

Tôi vác được cái xác nguyên vẹn của Phuwin trao trả cho Joong đã là một kỳ tích. Về đến nhà, tôi sầu đời nằm mất ngủ cả đêm. Ôi chao, thân phận quý ông đến là buồn. Nằm đìu hiu nghiền ngẫm tam quan còn thấy mình không bằng thằng nhóc mười tám tuổi.

Trước giờ chỉ có tôi đi tán tỉnh người ta, làm ra mấy hành động bại hoại, chứ nào ai lấn lướt được tôi kiểu đó.

Đến khi tôi quyết định đi hỏi tội Phuwin, thì thằng nhóc vô lại ấy lại chẳng nhớ gì.

Tôi đau khổ gào lên.

"Cậu không nhớ mình đã làm gì khi say rượu sao."

Thằng nhóc nuốt một ngụm khí lạnh, im lặng một lúc mới nghi ngại thăm dò.

"Pond, chẳng lẽ tôi đã... đè anh rồi."

Nhân sinh quan của tôi lập tức đổ vỡ. Đổ hết. Đổ nát. Đổ be đổ bét.

_______

Ngày hôm ấy, tôi bảo với thằng nhóc ấy, thật nghiêm túc.

"Phuwin, chúng ta đều là những tên khốn. Tôi thách cậu tán đổ một người, cậu có dám chơi không."

Phuwin hú hồn, trả lời thật ngạo mạn.

"Anh có giỏi thì chọn cho tôi một em. Còn bộ ngực cỡ E nữa thì tôi giết anh luôn đấy."

Tôi lắc đầu trả lời.

"Không. Lần này ngực phẳng. Trung niên. Cũng ba mươi rồi. Độc thân. Gu lại mặn."

Phuwin suýt phun ra một ngụm nước.

"Ai."

"Tôi."

________

Sau này, khi tôi cùng Phuwin yêu nhau được mấy năm, tôi vẫn tự hào về phong độ tán tỉnh của quý ông ngày hôm đó lắm.

Tôi nhớ mình cúi xuống hôn Phuwin một trận ra trò, làm cậu sửng sốt không thể nói thành lời.

"Anh... anh..."

Tôi thản nhiên.

"Cho em thấy... Mấy gã khốn thực sự ấy mà, khi tán tỉnh đều không dùng lời nói, đều chỉ dùng hành động thôi."

_____

Pond năm 30 tuổi, từng không tin vào tình yêu lâu bền đã bị một thằng nhóc kém mình tới 12 xuân xanh khóa chân như thế. Cậu ở lại Bangkok một năm rồi qua Thụy Sĩ du học, tôi tốn không biết bao nhiêu tiền vé máy bay.

Gemini khi hay tin, đem ra bộ mặt như sắp có chiến tranh thế giới, kinh ngạc hỏi.

"Thế anh nói thật đi, anh là đồng tính luyến ái hay dị tính luyến ái."

Tôi điềm đạm trả lời nó.

"Đều không phải. Anh mày chính là Phuwin luyến ái."

END.
_______

Xin lỗi đã để cả nhà đợi hơn 1 năm ạ 😭🙏🏻🙏🏻🙏🏻 Thật ra chap này mình đã hoàn thành lâu rồi nhưng chỉ lưu nháp chứ chưa đăng. Sau đó thì tớ bị mất điện thoại, do quên password nên không đăng nhập được, cũng không nghĩ là truyện được mọi người ủng hộ như vậy. Cảm ơn cả nhà rất nhiều vì đã chờ đợi, đọc xong cả nhà cho tớ xin 1 vote và 1 cmt nha.

Tất cả vote và cmt của mọi người đều là động lực cho tớ viết những chiếc fic tiếp theo. Sắp tới tớ sẽ cho ra mắt 1 chiếc fic ABO của Pondphuwin và Joongdunk, nếu mọi người quan tâm thì hãy follow tớ để có thể đọc fic sớm nhất nè. Một lần nữa cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top