Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#2. Ngoại lệ duy nhất

Trong khung cảnh đêm tối, một ô cửa sổ vẫn còn sáng đèn và chiếc bóng phản chiếu lên cửa là hình dáng một người thanh niên ngồi ngay ngắn viết gì đó.

Người thanh niên ấy là Pond Naravit, hắn đang thức đêm làm việc và hầu như ngày nào cũng thế. Những người ở nhà xung quanh mỗi lần tỉnh giấc trong đêm, đều sẽ bắt gặp ánh sáng lấp ló qua ô cửa sổ phòng hắn và rất hiếm khi thấy căn phòng đó tắt đèn vào buổi tối.

"Anh ơi, uống sữa rồi đi ngủ một giấc đi!".

Một âm thanh trong trẻo vang lên sau lưng hắn, khi hắn xoay người lại thì thân ảnh quen thuộc đang mỉm cười với hắn, trên tay còn cầm theo một ly sữa ấm đưa cho hắn

"Ừm, anh xem xong hồ sơ rồi sẽ ngủ. Em cứ ngủ trước đi, không cần đợi anh!". Hắn nhận lấy ly sữa, uống một ngụm rồi đưa tay xoa đầu Phuwin.

"Nhưng...em muốn ngủ với anh...". Cậu cúi đầu, tay vân vê góc áo như một chú mèo nhỏ đầy tủi thân.

"Phuwin ngoan, đừng nháo".

Pond đứng lên hôn nhẹ lên trán Phuwin, trong mắt ánh lên một tia ôn nhu khiến cậu không thể chống cự.

"Được, vậy anh xem nhanh rồi cũng ngủ đi nhé!".

Hắn khẽ gật đầu, hôn lên môi cậu một cái rồi mới để cậu về phòng. Khi nhìn bóng lưng ấy rời đi, hắn lại bất giác nhớ đến những chuyện không nên nhớ...

Sao trên đời này lại có hai người xa lạ giống nhau đến vậy? Giống đến mức khó tin.

Hắn không muốn nhớ nữa, quay lại bàn làm việc xem một vài hồ sơ. Khi xem xong, hắn rời khỏi phòng làm việc nhưng vẫn không chịu tắt đèn. Nhiều lần cậu có hỏi nhưng lần nào hắn cũng không trả lời, thậm chí còn căn dặn cậu mỗi buổi tối đều phải bật đèn phòng này nếu hắn vắng nhà.

Về đến phòng ngủ, một thân hình nhỏ nhắn nằm trên giường với dáng vẻ hơi phóng đãng. Cậu khẽ nghiêng người, cổ áo khá rộng nên liền để lộ bờ vai trắng ngần và xương quai xanh tinh xảo.

Tuy Phuwin là Beta, không có thứ gọi là tin tức tố như AO nhưng cậu lại có mùi thơm như sữa tắm em bé. Qua vài lần quan hệ, hắn mới ngửi ra được mùi đó và sang hôm sau, không biết vì lý do gì mà hắn đã mua tặng cậu một loại sữa tắm có mùi nho xanh để lấn át mùi kia của cậu.

Có lẽ Pond không thích mùi cơ thể Phuwin, hoặc hơn nữa là khinh thường và cảm thấy rất thấp kém. Nhưng vì cậu có thứ hắn cần, nên có thể nói...cậu là ngoại lệ duy nhất của hắn!

Phuwin đang nằm ngủ thì bị đánh thức bởi vì có cảm giác ai đó đang sờ mó mình. Cậu liền mở to mắt, không ngờ thứ đầu tiên nhìn thấy lại là gương mặt phóng đại của hắn.

"Anh xong rồi sao?". Cậu đưa tay vuốt nhẹ một bên má của hắn, khoé môi cũng theo thói quen kéo lên tạo thành một đường cong xinh đẹp.

"Ừm...". Hắn xoay mặt một góc vừa phải để hôn nhẹ lên lòng bàn tay cậu rồi dùng lưỡi liếm dọc lên các đầu ngón tay.

"Anh Pond muốn hả?". Mặt cậu dần nóng lên và ửng đỏ, giọng điệu cũng không còn rõ ràng.

"Ừm".

Như bao lần khác, Pond lấy chiếc cà vạt quen thuộc trong tủ đầu giường ra để che mắt Phuwin lại. Đúng trình tự cho cậu nằm úp mặt xuống gối, còn mình thì sẽ tùy ý lộng hành trên tấm lưng trần trụi được phơi bày trước mắt.

Bao nhiêu lần quan hệ thì bấy nhiêu lần hắn áp dụng hình thức này. Phuwin dù muốn hay không cũng phải nghe theo, đôi lúc cậu vô tình nghe được loáng thoáng hắn gọi tên ai đó nhưng mỗi lần như vậy thì hắn càng mạnh bạo hơn, khiến cậu không thể nghe rõ hắn nói gì.

Sáng hôm sau, Phuwin vẫn dậy sớm như mọi ngày, vào bếp nấu hai phần carbonara cho hai người và khi nấu xong thì Pond cũng vừa lúc bước ra khỏi phòng ngủ.

"Chào buổi sáng nhé! Xong rồi thì đến đây ăn sáng đi".

Hắn một thân tây trang bước ra, tiến đến ngồi vào bàn và nhanh chóng ăn xong phần của mình.

"Tối nay anh có về nhà không?".

Cậu giúp hắn chỉnh lại cà vạt, vầng trán cao ráo cũng theo đó mà phóng đại trước mặt. Thuận theo tự nhiên, hắn đặt lên đó một nụ hôn rồi mới trả lời câu hỏi.

"Anh nghĩ là có, nếu không về được thì anh sẽ nhắn em sau...".

"Được, vậy em cũng chuẩn bị đi làm đây!".

Cậu nhướn người, trao hắn một nụ hôn tạm biệt. Hắn rời đi không được bao lâu thì cậu cũng chuẩn bị xuất phát đến trường.

Phuwin hiện tại đến trường để làm giảng viên cho trường đại học nổi tiếng nhất nước. Sở dĩ cậu được làm việc trong môi trường tốt như vậy là do Pond đứng sau chống đỡ. Khi ấy hai người vừa mới quen nhau, hắn mới nhờ một người bạn là giáo sư trong trường giúp đỡ.

Từ ấy đến bây giờ đã được 4 năm, mối quan hệ của hai người cũng chỉ có vài người bạn của hắn biết. Bởi cái tính kêu ngạo, coi thường Beta của hắn ai cũng biết. Nếu công khai việc hắn đang quen một Beta như cậu, thì lập tức sẽ có một cuộc bàn tán xôn xao.

Những người bạn của hắn khi biết chuyện này lại không cư xử như thế. Họ chỉ nhìn chằm chằm cậu với ánh mắt dò xét, đối xử với cậu cũng rất cẩn trọng.

Nhưng cũng có vài người là ngoại lệ, tiêu biểu là tên công tử nhà Pawat Chittsawangdee. Người vừa mới gặp cậu trong trung tâm thương mại và nói những lời khó hiểu.

"Đồ giả sẽ mãi mãi là đồ giả, cậu nên chuẩn bị cho tốt để tận mắt nhìn thấy đồ thật đi...".



End chap.
--------

Fic này tổng hợp từ nhiều ý tưởng của nhiều bộ truyện khác nhau nên sẽ có vài chi tiết khá giống nhau nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top