Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11. Nhà là nơi để về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11. Nhà là nơi để về

Trên thế giới này có rất nhiều chuyện làm em vui vẻ...

Ví dụ như em gặp được anh.

Vậy là Pooh chính thức dọn hết đồ qua ăn vạ ở nhà anh

Tối đó Pavel về đến nhà thì đèn trong nhà đều đã bật hết

Không những thế trong bếp còn tỏa ra hương thơm của thức ăn nữa

Lâu lắm rồi anh mới có lại cảm giác này , cảm giác có người đợi mình về nhà

Đời trước người kia cũng đã từng làm những việc này cho anh , nhưng tiếc thay người kia không tự nguyện từ đầu chí cuối cũng chỉ là một phần trong kế hoạch để lấy được lòng tin của anh thôi

Người ta nói đúng nhà là nơi để về , nhưng không hẳn ai cũng mong được về nhà

Anh đã từng sống qua một đời nên anh rất hiểu cảm giác này

Đời trước sau khi kết hôn thì anh đã không còn nhà nữa rồi , cuộc hôn nhân đó như một mở đầu cho chuỗi ngày bi kịch của anh

" Au ... Anh về sao không lên tiếng thế " Pooh từ trong bếp đi ra thấy anh cậu liền giật mình nói

" À ... Anh mới về " nghe cậu nhóc gọi anh liền hoàn hồn lại trả lời

" đưa em " Pooh nhanh chóng tháo tạp về rồi chạy về phía anh lấy áo vest treo lên , giúp anh xách cặp

" em đến khi nào ? "

" một lúc ạ , anh rửa tay đi rồi ăn cơm " Pooh nói rồi nhanh chóng đi vào bếp lấy nốt số đồ ăn còn lại ra

Pavel nghe vậy liền đi rửa tay

" hôm nay công việc thuận lợi không anh ? " Pooh ở trong bếp hỏi với ra

" ừm .... Điều khoản đã được chỉnh nên hiện tại mọi việc rất thuận lợi " Pavel nhớ đến việc hôm nay mình thành công trả thù cái tên đối tác ranh ma kia là lại thấy tâm tình rất vui nha

" vậy là tốt rồi "

" chỉ có hai đứa mình sao em chuẩn bị nhiều thế ? " Pavel đi ra thấy một bàn ăn đầy ắp liền nói

" bồi bổ cho anh , anh ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình vất vả mà "

" ha ... Đừng có nịnh anh , em bị ba mẹ đuổi rồi chứ gì ? " đừng tưởng anh không nhìn thấy hai cái vali to đùng kia nha

" hừm .... Anh ơi ~ em .... " Pooh liền trở mặt nói chuyện nũng nịu với anh

" không được nhõng nhẽo "

" hừ .... Anh không cho em ở trong nhà em sẽ ở ngoài sân " Pooh nghiêm túc nói

" cứ tự nhiên " Pavel thờ ơ nói

" hả .... Đừng thế mà ~~ anh không nỡ nhìn em ngủ ngoài đó đâu ~ " Pooh liền giở trò vừa nói vừa kéo tay anh

" ừm ... Đúng là không nỡ thật "

" thấy chưa "

" nhưng anh cũng đâu thể cho em ở không không được "

" hừ .... Anh đừng như thế chứ có ai lại tính rõ ràng với chồng mình như thế đâu " Pooh có chút chán nản nói

" bây giờ chưa phải " bây giờ cả hai còn chưa kết hôn nên anh hoàn toàn có thể phủ nhận luôn

" ngủ cũng đã ngủ rồi anh định không chịu trách nhiệm á " Pooh đứng bật dậy oán giận nói , y như oán phụ vậy đó trời

" này ... Em đừng có nói như kiểu anh là người đè em có được không ? " rõ ràng anh mới là người chịu thiệt mà sao thằng nhóc này cứ làm như anh là kiểu người vắt chanh bỏ vỏ thế

" anh cũng có đè em mà " Pooh tủi thân nói

" như thế mà cũng tính á " tức chết anh rồi anh ngồi ở trên là anh đè cậu à lý lẽ chút được không , tư thế đó làm anh muốn gãy eo đến nơi rồi này

" tính , tính , sao lại không tính " Pooh liền nói

" em ...... " tức chết là có thật nha

" anh cho em ở lại đi mà " cãi cho dữ vô rồi vài giây sau cũng phải xuống nước năn nỉ thôi

" việc nhà , nấu cơm , rửa chén ...... "

" em làm , em làm , em làm hết " chưa để anh nói hết câu thì cậu đã hào hứng nhận hết rồi

" tự giác phết "

" tất nhiên rồi , em là mẫu đàn ông của gia đình đó nha " Pooh tự tin nói

" ha ... Thôi đi ông bớt bớt giùm tui nhìn xem thịt kho thì ngọt gấc , cach thì mặn chát , gà chiên thì có mùi khét ... Còn cái này là cái gì trứng nhúng cà chua à " Pavel chỉ vào từng món trên bàn rồi nói

" em ... Có đến thế không ? " Pooh có hơi ngại ngùng nói

" em thử xem " Pavel hắc mặt về phía mấy đĩa thức ăn nói

" hừm ... Thôi đừng ăn nữa ạ , em đi mua cái khác cho anh ăn " sau khi nếm lại lần nữa thì cậu chán nản nói

" không cần " nhưng căn bản Pavel chưa từng bỏ đũa xuống , tuy có hơi khó ăn nhưng anh không muốn phụ lòng cậu nhóc chút nào

" thôi anh đừng cố khó ăn lắm " Pooh thấy anh tiếp tục ăn liền cản lại

" không sao ăn được "

" Pavel ~ "

" buông tay cho anh ăn cơm nào "

" đừng ăn nữa anh " Pooh vẫn một mực ngăn cản

" em mà còn nói nữa anh sẽ đuổi em đấy " Pavel cảnh cáo và ai kia lập tức buông tay để anh tiếp tục ăn cơm

" ha ... " đột nhiên cậu nhóc khẽ cười , khi thấy anh ăn đồ mà mình nấu dù cho có hơi khó nuốt

" có vui đến thế không ? " Pavel liền hỏi

" có " Pooh ngay lập tức trả lời

" anh phát hiện em rất dễ thoả mãn , hình như chuyện làm em vui vẻ rất nhiều " anh nói thật đấy Pooh luôn rất dễ thoả mãn cảm xúc của bản thân , bằng chứng nằm ở nụ cười của cậu

" đúng vậy trên thế giới này có rất nhiều chuyện làm em vui vẻ... "

" ví dụ " Pavel nhìn cậu nhóc hỏi

" Ví dụ như em gặp được anh " Pooh ngay lập tức trả lời

" ha " câu trả lời của cậu nhóc làm anh không khỏi bật cười trong hạnh phúc

--------------------------------------------------

End chương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top