Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Poppy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tag warning ⚠️: Smut, Porn With Feelings, Plot What Plot/Porn Without Plot, Omega Verse/ABO, Omega Jeno, Alpha Mark, Pet names, Anal Sex, Anal Fingering, Coming (kinda) Untouched, Jeno Cries During Sex, Nipple Play, Rut/Heat Knotting, Mating Cycles/In Heat.






Jeno chùn bước trước cửa phòng phó chủ tịch, qua khe cửa gỗ dày vẫn nhận thấy rõ pheromone nồng nặc trong không khí, ngứa ngáy chóp mũi, nó dụi mãi mà chẳng dám vào. Cái cảm giác có đôi chút rã rời tay chân khiến Jeno chán ghét, sống giữa một rừng Alpha mãi không bao giờ là chuyện dễ dàng. Hồi còn ở Incheon, Jeno chưa bao giờ thấy một Omega nào khác ngoài mẹ nó và cũng chưa từng thấy Alpha, nó làm bạn cùng rất nhiều Beta và cuộc sống thời thơ ấu tuyệt vời hơn cả thảy. Từ lúc lên Seoul, nhận được cú sốc đầu tiên khi hàng loạt các mùi pheromone khác nhau tra tấn nó giữa thang máy chật kín người, Jeno biết mình cần làm gì đó nhiều hơn là chỉ uống thuốc ức chế. Nó chăm tập thể thao hơn, che giấu đi phần nào cơ thể mềm mại vốn có của một Omega trưởng thành, dẫu vậy làn da trắng không thể thay đổi gần như nổi bật giữa một đám thanh niên rám nắng luôn là điều bán đứng Jeno.

"Beta, tất nhiên rồi." Luôn là câu trả lời mỗi khi có người nào hỏi về nó, Jeno tỏ ra bình thường như một Beta, thu hút người khác bằng khuôn mặt điển trai và tính cách thân thiện chứ không phải bằng pheromone, may mắn cho nó là chẳng một ai nghi ngờ khi Jeno cứ xin nghỉ phép một vài ngày vào mỗi hai tháng. Sẽ ra sao đây nếu Cici phòng kế toán biết được Jeno là Omega, và tệ hơn cho cô bé là nó gay, ai ở phòng kế toán cũng nhận ra Cici đang say nắng Jeno nặng nề cơ mà.

Jeno cuối cùng cũng lấy lại được sự can đảm gõ cửa, chờ đợi một vài giây, hít thở sâu rồi gạt tay nắm cửa đẩy vào.

"Phó chủ tịch đây là bản báo cáo tháng này."

"Cảm ơn cậu, để đó đi."

Nó đặt tệp giấy trên bàn không một tiếng động, Mark đang ngồi trên ghế nhíu mày, nhìn thẳng vào đôi mắt màu hạnh nhân của Jeno.

"Màu mắt cậu đẹp nhỉ? Không phải Alpha sao?"

"Là Beta."

"Cậu đủ hoàn hảo để người khác nhầm là Alpha đấy."

"Quá lời rồi."

Jeno nheo mắt cười theo thói quen, đầu Mark nhảy số, lần thứ năm hắn nhìn thấy đôi mắt cười xinh đẹp của nó. Hắn không hề cố tình đếm, cũng không ý gì với Jeno cả, chỉ là yêu thích cái đẹp đơn thuần thôi.

"Lee Jeno đúng chứ?"

"Vâng."

"Phòng Marketing 2?"

"Vâng."

"Được rồi cậu rời đi."

Nó gật đầu nhẹ rồi xoay gót rời đi. Cửa gỗ đóng lại, đọng lại chút gì đấy trong không khí, một mùi hương Mark chưa bao giờ ngửi thấy, rượu vang cay nồng, lạ lẫm thật, nước hoa thường có mùi thế sao? Hắn vu vơ lướt bảng điểm danh nhân viên để bỏ qua các câu hỏi trong đầu, bỗng thấy cái tên Lee Jeno chình ình ngay khung vắng vào ngày mai đến tận cuối tuần, Mark đọc ghi chú biết được rằng nó luôn về thăm người bà ốm yếu một vài ngày mỗi hai tháng, hắn gật gù, có thể chấp nhận được.
.
.
Ngày vắng của Jeno là vào thứ tư, thứ năm và thứ sáu, vì vậy nó vẫn lên công ty vào hai ngày đầu tuần. Tăng ca xong cũng đã chín giờ đêm, văn phòng không còn một bóng người, nó để tài liệu vào túi rồi đứng dậy ra về. Jeno đi ngang qua văn phòng của phó chủ tịch, vừa vặn Mark cũng tan ca sắp rời đi, hắn nhìn Jeno một vài giây liền giơ tay bịt chặt mũi.

"Chào phó chủ tịch."

Jeno gật đầu, đôi mắt cười cong cong, còn hắn thì chẳng cười nổi, đột nhiên đầu óc choáng váng đi hẳn. Mark ngửi thấy một mùi hương rất dày đặc, lại là rượu vang.

"Chào cậu."

Nó chắc hẳn là vẫn chưa nhận ra mùi hương của bản thân đã trở nên ngọt ngào hơn, vẫn dửng dưng ra về mặc cho đôi mắt trợn tròn của Mark dán chặt lên người nó như hình dán. Trong một vài giây hắn không nghĩ nhiều, vội nắm lấy cổ tay nó kéo ngược lại, giọng điệu ấp úng và làn da dưới tay hắn tựa như đang bốc cháy.

"Nguy-nguy hiểm."

Quá gần, pheromone của Mark khiến Jeno thiếu lực như bước hụt một bước chân, nó hoảng loạn, né xa hắn ngay lập tức. Mùi hương xấu hổ của Jeno càng lan rộng, giờ thì nó nhận ra được rồi, khi bụng dưới nó quặn thắt hệt bao kì phát tình khác. Jeno chớp mắt bối rối, không biết nên làm gì ngoài việc ngày càng lùi ra xa, nó giờ đây không quan tâm Mark phát hiện ra nó là Omega, nó chỉ muốn về nhà thật mau và chui vào cái ổ nó đã làm sẵn, trải qua một vài ngày và rồi mọi chuyện lại đâu vào đấy.

"Đừng lại gần, pheromone của anh."

Giọng của Jeno vẫn ổn, chưa lạc đi mất hay trở nên quá khó nghe, nó thở đều, tròng mắt dần lóe lên ánh đồng sáng, là màu đồng, Mark càng ngạc nhiên hơn, quá nhiều bất ngờ cho một tối thứ ba.

"Pheromone của cậu thì đúng hơn, ý tôi là, cậu không thể đi xe bus trong bộ dạng này đâu."

"Vâng."

"Tôi có thể chở cậu về."

Những phút giây sau đó toàn là sự im lặng, với tư cách là hai người đàn ông chứ không phải Omega hay Alpha, Jeno và Mark chưa bao giờ cảm thấy bị thu hút bởi đối phương, hoặc đó là do Jeno nghĩ thế, là do nó không biết Mark thật sự đã đếm số lần hắn thấy nó cười trong đầu. Vô tình thôi, Mark tự lẩm bẩm, kể cả khi mùi hương của một Omega thật thụ đã lấp đầy khoang xe, Jeno ngồi bên cạnh trông chẳng có vẻ gì là ổn, hắn vẫn cầm chặt vô lăng và đầu óc tỉnh táo đến bất ngờ.

"Đây đúng không?"

"Cảm ơn anh."

Jeno cởi bỏ dây an toàn, cả người nó đã dần nóng lên rồi và nó biết chắc phải rời đi càng sớm càng tốt. Mở cửa, nhấc hông lên, Jeno khựng lại bởi đôi chân đã có phần rã rời và sự nhớp nháp phía sau khiến hai gò má của nó đỏ ửng. Mark tinh ý nhận ra ngay, hắn cởi chiếc áo khoác của chính mình, đặt lên tay nó, lúng túng gãi đầu.

"Tối có vẻ lạnh."

Lạnh cái con khỉ mốc giữa một đêm hè tháng bảy.

"Cảm ơn anh."

Nó gượng cười, ra khỏi xe, phóng như bay vào nhà với chiếc áo chưa kịp khoác cho đúng với mục đích mà chủ nhân nó dựng lên. Jeno khoá cửa nhà, bình tĩnh cởi giày, ngồi thụp xuống sàn nhà cùng trái tim như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực. Pheromone của Mark phả ra hệt như đang muốn tấn công một ai đó, nó nhiều lúc chán ghét không thôi khi hắn cứ tự nhiên phả pheromone khắp văn phòng, và một mình nó là người bị ảnh hưởng, đúng thôi, ai lại nghĩ có một Omega nam thật sự xuất hiện ở nơi này cơ chứ.

Jeno tháo cúc áo và thắt lưng như mọi lần, tìm đến cái ổ mà nó đã làm sẵn vài ngày trước trong phòng ngủ, thở ra một hơi dài nặng nhọc, nó vùi mình vào đống quần áo nhàn nhạt mùi Alpha. Mùi gỗ của cây tuyết tùng, ấm áp làm sao. Nó biết ơn lắm khi một trong số các người bạn ít ỏi ở Seoul đồng ý cho nó đem quần áo của cậu về nhà, để những ngày này có thể dễ dàng hơn một tí. Khung cảnh dần mờ đi giữa màn đêm, cởi nốt đôi vớ trắng, Jeno nhắm hờ mắt lại, mong sao ngọn lửa trong người đừng cháy nữa, đừng khiến cho mọi ngóc ngách trên cơ thể nó nhễ nhại mồ hôi, kì phát tình chết tiệt, Jeno thầm rủa.

Nó chật vật đến hai giờ sáng, có muốn ngủ cũng không ngủ được, Jeno thất thểu quan sát xung quanh phòng ngủ tối đèn, bỗng thấy chiếc áo của Mark nằm một chỗ nơi góc phòng. Nó vươn tay chồm lấy, mùi hoa anh túc xộc thẳng vào cánh mũi, chất vải mềm mại đắt tiền lướt trên làn da như đang an ủi, Jeno vô thức há miệng, gặm lên phần cổ áo đậm mùi.

Thơm

Jeno biết rõ việc nó đang làm hoang đường đến mức nào, và càng xấu hổ hơn khi nghĩ đến cảnh tượng phải trả Mark chiếc áo khoác có một vài vết cắn mờ mờ. Thậm chí có khi còn phải khâu lại cúc áo vì mới chỉ một vài giây Jeno đã chẳng thể chịu nổi, nó hít hà, tâm trí hệt như một mảnh sương mờ. Nó liếm láp cái cúc áo, cắn vào đấy như một chú mèo con ngứa răng, cúc áo nhỏ tròn, lành lạnh, và vô tri. Jeno ngượng ngùng khi bất chợt tỉnh táo sau hành động ấy, nó thay đổi tư thế nằm, ôm chiếc áo vào lòng, thốt lên từ Alpha không biết đã là lần thứ bao nhiêu, suy nghĩ về một bàn tay rắn rỏi vuốt ve dọc theo cơ thể càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. Nó nhìn thấy Mark trong chính trí tưởng tượng của mình, chất giọng trầm khàn và mùi hoa anh túc của hắn sẽ lẫn cùng hương rượu vang nồng nàn khi hắn hôn nó, khi thân nhiệt điên rồ của Jeno hoàn toàn có thể khiến Mark gầm gừ. Jeno biết rõ đây không phải là lúc nó nên lãng mạn hóa suy nghĩ về một Alpha, dẫu vậy Jeno không hề phủ nhận trong một khoảnh khắc, nó đã bỏ qua cả lòng tự tôn của chính bản thân mà mong Mark Lee - cấp trên của nó thật sự ở trong căn phòng này. Jeno thiếp đi ngay sau đó, trong khi vẫn nắm chặt cánh tay áo của Mark, đống quần áo của cậu bạn kia từ bao giờ đã bị đá văng ra xa.
.
.
Tất nhiên, kỳ phát tình của Jeno không chỉ ảnh hưởng đến một người. Mark ngồi trên xe, đầu óc mụ mị dần vì mùi rượu vang cùng pheromone của Jeno quẩn quanh cánh mũi, lăn tăn trên da một cảm giác nhộn nhạo khó tả. Hắn vươn tới nút bấm hạ cửa sổ xuống vì cần chút không khí sạch để thở, bỗng rụt tay lại vì tiếc nuối mùi hương rồi sẽ bay mất. Mark chưa rời đi mà vẫn đậu xe trước nhà Jeno, đằng sau cánh cửa gỗ ấy, hắn tự hỏi nó có đang tận dụng chiếc áo khoác của hắn như những gì hắn đang nghĩ hay không? Nó có đang gọi tên hắn giữa những hơi thở ngắt quãng? Vùi mặt vào lớp vải dày để được bao bọc trong mùi hương của một Alpha chỉ vừa đưa nó về? Và Mark sẽ hoàn toàn đồng ý nếu Jeno không muốn trả lại chiếc áo khoác ấy.

Lúc nhỏ, hắn luôn nghĩ những đợt huấn luyện để đối phó với các tình huống này là vô nghĩa, vì Mark chưa từng gặp một Omega nào, giờ đây hắn lại thầm cảm ơn bản thân năm xưa vì đã nghiêm túc ghi nhớ, để hắn không trở thành một Alpha đáng khinh bỉ đối với Jeno. Đôi mắt màu đồng của Jeno xuất hiện trong tâm trí của Mark, làn da nóng hổi hắn cảm nhận được qua cổ tay, không hề sai khi Jeno luôn nhận được một sự chú ý nhất định từ mọi người, nó điển trai đến thế cơ mà. Nhưng Jeno trong suy nghĩ không mấy lành mạnh của Mark lại càng toả sáng hơn cả vậy, vì là tưởng tượng, hắn cho phép bản thân mình đi xa hơn một tí, nghĩ về hàng mi dài của nó sẽ dính vào nhau, ướt đẫm khi nó nức nở, chất giọng trầm của nó sẽ lạc đi mọi lúc nó nỉ non tên hắn bên tai. Jeno trở nên mềm mại như thế nào, nóng bỏng như thế nào, và sẽ chẳng ai hiểu Mark thật lòng mong muốn làm Jeno khóc lóc đến mất giọng. Xấu xa thật, khi Jeno vẫn còn được mân mê chiếc áo vest của Mark trong tay, còn Mark thì bị bỏ lại giữa hương rượu vang ngọt ngào và nhẫn đắng của nó.
.
.
.
Để mà thật lòng, ngày đầu tiên của kì phát tình trôi qua tệ hại còn hơn cả mì ăn liền không có gói gia vị. Jeno luôn cố gắng giữ tỉnh táo, nó uống nước liên tục khi nó còn có thể mở mắt, cởi sạch quần áo và chỉ ở yên trong nhà, thậm chí còn không thèm bật đèn điện. Jeno dự trữ sẵn rất nhiều thanh protein vì không thể nấu ăn, và dù đã trải qua rất nhiều kì phát tình không dùng thuốc ức chế, lần này nó cảm nhận rõ ràng có gì đấy khan khác.

Ngọn lửa trong người Jeno như muốn thiêu rụi tất cả, và chiếc áo khoác của Mark như một liều thuốc khiến thân nhiệt nó không tăng quá cao. Jeno luôn ôm chiếc áo bên mình, gặm cắn mọi nơi lưu lại mùi hương của Mark, quấn lớp vải nơi tà áo quanh các ngón tay khi nó tự an ủi cái lỗ nhỏ của chính mình, nó thậm chí đã không còn kêu Alpha, Jeno nỉ non tên của Mark mỗi khi nó đạt đến cao trào. Không đủ, Jeno luôn mong muốn một cái gì đấy lớn hơn là các ngón tay của nó, một nguồn nhiệt cận kề bên cạnh. Nó cứ lặp lại giữa các sự việc ăn uống, hứng tình, tự giải tỏa và ngủ, cho đến khi một tiếng chuông cửa mà đáng lẽ sẽ chẳng bao giờ phát ra thật sự phát ra. Bằng tất cả sức lực, Jeno mặc vào một chiếc quần thun và áo thun trắng, mở cửa vội vàng trước khi chiếc quần lại bị ướt bởi dâm dịch.

Jeno đã dự đoán ra hàng ngàn người, nào là người giao nước, người thu tiền điện, hàng xóm, bạn bè, thậm chí là cả người mẹ của nó đang ở Incheon có thể bất ngờ ghé thăm. Nhưng chưa bao giờ là Mark, chưa bao giờ nó có thể tưởng tượng được hắn đang và sẽ đứng trước cửa nhà mình, quét cái ánh mắt hệt như một loài báo lên khắp người Jeno. Có thể Jeno biết rằng bộ dạng nó vật vã và bừa bộn vãi, nhưng nó chắc chắn không biết rằng như thế lại càng quyến rũ trong mắt của Mark. Hắn cảm thấy máu đang sôi sục dưới da, mùi hương của Jeno đã trở nên cô đọng, ướt át, vị cay nồng và ngọt ngào rõ ràng hệt như hắn vừa uống một ngụm rượu vang. Mark thừa nhận lại một lần nữa hắn đã làm mà không nghĩ, qua một đêm mất ngủ cùng với hình ảnh Jeno trong đầu, hắn phóng xe đến nhà Jeno, nhấn chuông cửa trước khi kịp nghĩ ra một lý do chính đáng.

"Phó-"

Hương hoa anh túc và pheromone đặc biệt của Mark lại khiến chân Jeno mềm nhũn, nó gần như khuỵu xuống sàn nhà, và Omega trong Jeno khiến nó thốt lên một tiếng rên rỉ.

"Mark."

Mark bất ngờ, cứng đờ trước một Jeno ngồi dưới chân hắn, mùi hương của nó đã bay sang nhà bên cạnh, một vài người đã mở cửa nhà ra như muốn trách mắng. Mark vội vàng tiến vào bên trong, khóa trái cánh cửa gỗ bằng chìa khoá gắn sẵn nơi tay nắm cửa.

Đối diện với đôi mắt xinh đẹp hắn luôn nghĩ đến, Mark nhận ra những tưởng tượng của mình là vô nghĩa.

Màu đồng trong con ngươi của Jeno đã sáng lấp lánh như những viên đá quý xa xỉ, vành mắt nó hoe đỏ, mí mắt nặng nhọc làm hàng mi dài rũ xuống, và chúng thật sự dính vào nhau bởi nước mắt. Mark thở dốc, cảm nhận bên dưới của mình đã dựng thành một túp lều, nhưng điều hắn cần nhất bây giờ là sự tỉnh táo. Hắn nghe con tim đập loạn xạ nơi lòng ngực như là lần đầu tiên trong đời, những hình ảnh về các bạn tình cũ, người yêu cũ đột nhiên mờ tịt như chưa từng xuất hiện, hắn chậm rãi ngồi xuống, nắm chặt lấy vai Jeno.

"Jeno, người em nóng quá, em có uống đủ nước không?"

"Ưm."

"Có đang đói bụng không?"

"Ưm."

"Có cần tôi đi mua thuốc hạ sốt không?"

"Thuốc hạ sốt, không, có, ích."

Jeno lắc đầu, lắc cả tay và cả người, nó cố gắng để có thể nói chuyện mạch lạc, dẫu vậy Jeno quá mệt mỏi vì phải nói quá nhiều. Mark luống cuống đứng dậy để nhịp thở hắn có thể ổn định, lờ đi một Jeno dễ thương đến phát điên đang ở dưới chân mình.

"Mark."

Nó lại gọi tên hắn một lần nữa, Mark xoay người, và trái tim hắn mềm nhũn khi nhìn thấy cái bĩu môi từ Jeno, ánh mắt nó như đang cầu xin, nhưng nó không nói, cứng đầu hệt một đứa trẻ.

"Jeno, nghe này, tôi không thể làm gì cả nếu em không đồng ý, em hiểu chứ? Tôi sẽ không để ba cái thứ sinh học chết tiệt này biến tôi thành một thằng đáng khinh bỉ, và em quá quý giá đối với tôi, để tôi có thể tùy tiện chạm vào người em như thế."

"Alpha."

"Jeno, đừng gọi tôi như thế."

"Mark."

Nó không nói được điều gì khác, chỉ có thể gọi tên hắn như một lời yêu cầu, một lời nũng nịu. Dẫu vậy ngọn lửa dưới bụng đã dần lan đến cả cuống họng, quá nóng, sự trân trọng của Mark Jeno hiểu rõ, nhưng nó sẽ thật sự sẽ chết dí ở đây nếu hắn cứ tiếp tục toả ra cái mùi hương chết tiệt đó mà không chạm vào người nó dù chỉ một inch. Nó nắm lấy gấu áo, chéo hai tay, nhấc lớp vải mỏng lên, làn da láng bóng bởi mồ hôi, sạch sẽ và trắng ngần.

"Làm ơn, cần anh, chạm."

Mark cầm chặt lấy tay Jeno, không cho nó nhấc lên nữa. Jeno nhíu mày, Mark thật sự là một Alpha phi thường.

"Jeno à, em còn tỉnh táo chứ?"

"Làm ơn, tôi đã luôn tỉnh táo suốt hai mươi mấy năm cuộc đời, cho đến khi anh đưa cho tôi chiếc áo khoác đó."

Giờ đây không chỉ áo mà cả chiếc quần thun đã bắt đầu nhớp nháp. Jeno nằm vật ra sàn, không có thời gian để cởi chúng hẳn ra mà trực tiếp luồng tay vào bên trong, nó lại cần cái áo khoác của Mark ngay bây giờ, vì Mark bằng xương bằng thịt đang đứng trước mặt Jeno không chịu chạm vào người nó. Áo khoác của hắn đang ở trong phòng ngủ, và Jeno nhìn vào mắt của Mark một lần cuối cùng, nhẫn nại.

"Xinh đẹp, đừng giận."

Mark cúi người, ve vuốt bầu má nó trước khi nhấc bổng Jeno lên bằng hai tay, câu hỏi gầm gừ trong cổ họng của hắn.

"Phòng ngủ?"

"Đi thẳng, bên phải."

Nhanh chóng, hắn mở cửa phòng bằng khuỷu tay, và chiếc áo khoác nằm ở giữa tấm nệm giường là thứ đầu tiên bắt lấy ánh mắt hắn. Chiếc áo giờ đây không còn giống một món đồ để mặc vào người, nhàu nhĩ, một vài chỗ khô cứng vì tinh dịch vương vãi, cổ áo giống như bị một chú mèo cắn xé, và hai bên tà áo xoắn lại chắc hẳn chứa đựng cả một câu chuyện phía sau. Mark bật cười, Omega nhỏ này còn hơn cả những gì hắn tưởng tượng.

"Jeno."

"Vâng."

"Nhé?"

Nó gật đầu, nở một nụ cười đáng yêu trấn an hắn. Mark đặt Jeno xuống giường, gạt bỏ chiếc áo khoác sang một bên. Quỳ ngay trước mặt nó, cầm chặt lấy hai cổ chân Jeno chỉ bằng một tay, hắn nhấc chúng lên cao và nó đã bắt đầu thở dốc. Bàn tay to lớn của Mark vuốt ve mông Jeno qua lớp vải, tay hắn lần mò lên cạp quần, kéo chúng tuột ra khỏi vòng eo vì Omega của hắn đã không còn kiên nhẫn. Một đường mật ngọt trong suốt kéo dài theo chiếc quần thun xám vốn đã có vệt thấm ướt từ bên ngoài, dâm dịch của Jeno đã dính đầy ở khắp mọi nơi, kể cả ở phần đùi trong lẫn sau cánh mông. Mùi rượu vang càng nồng nàn, Mark ngửi thấy một tí gì đấy gợi tình và cả ngại ngùng, cầu mong hắn chạm vào.

"Alpha."

Jeno cất lời, lần mò bàn tay của chính mình xuống phần da trần, tự trượt một ngón tay vào, Mark nhíu mày.

"Nào, tay hư."

Hắn rút tay nó ra, đưa lên miệng mình liếm mút. Mark đưa một ngón tay của mình vào cái lỗ nhỏ ngọt ngào trước mắt, nó giật mình rên rỉ, hắn càng ngạc nhiên vì mọi chuyển động bên trong trơn tru đến bất ngờ.

"Jen."

Hắn đút vào ngón tay thứ hai, bắt đầu tìm kiếm điểm gồ lên giữa bức tường nóng hổi và ướt át, bỗng cánh môi Jeno bật mở, nó thở dốc, tiếng rên rỉ vỡ vụn.

"Thích không?"

"Ưm, Mark."

Giọng Jeno lạc đi và nhỏ ti hí, nó ngửa cổ lên, lòng ngực phập phồng gấp gáp. Mark đút vào ngón tay thứ ba, hắn thấy rõ phần hông của Jeno đang vô thức chuyển động, đẩy những ngón tay của hắn càng vào sâu bên trong. Hắn di chuyển các ngón tay ra vào, âm thanh va chạm giữa bàn tay ướt của hắn và cánh mông căng của Jeno khiến nó càng hứng tình, nước bọt tràn bên khoé môi, một Omega ngon lành, chuẩn bị cho Mark và chỉ riêng một mình hắn. Ngón thứ tư và Jeno thật sự đã đánh mất chính bản thân mình, nó nấc, mở miệng kêu như mèo, bên tay nó nắm chặt chiếc áo khoác của Mark như là cả mạng sống của nó nằm ở đấy.

"Cần anh, Mark, làm ơn."

"Tôi còn vội hơn cả em, Jeno ạ."

Mark rút các ngón tay ra, Jeno hít một hơi nặng nhọc, làm quen với sự trống vắng chưa bao giờ là dễ dàng, nhất là khi đã trướng căng, khó chịu đỉnh trước bụng. Mark nắm chặt lấy eo Jeno, kéo nó ngồi dậy. Jeno với tay ôm lấy cổ hắn, chậm rãi ngồi vào lòng Mark, khoanh hai chân nó quanh eo hắn ngoan ngoãn. Mark tiến đến, áp môi mình vào môi Jeno, đến môi nó cũng có mùi rượu vang. Hắn cắn nhẹ vào cánh môi dưới của nó, ý muốn hôn sâu hơn. Jeno thuận theo mở miệng, ư hử thoả mãn vì chiếc lưỡi nóng của Mark mang theo cả hương thơm của hoa anh túc, thuốc phiện, khiến nó không có cách nào dứt ra khỏi được nụ hôn. Jeno đẩy hông trên một bên đùi của hắn, lớp vải Jean màu đen thô cứng giờ đây ướt đẫm một mảng chỉ càng khiến tiếng gầm gừ của Mark trầm hơn, ánh mắt hắn đanh lại, sắc đỏ chìm vào một đại dương đen thẫm trong đáy mắt.

"Jeno, cục cưng, điên mất thôi, chậm lại nào, em sẽ tự làm đau mình đấy."

Jeno không dừng, nó thở hổn hển sau nụ hôn sâu, vùi mặt vào hõm cổ đậm mùi anh túc của Mark bởi thân nhiệt không hề giảm bớt mà càng tăng thêm. Mùi hương của hắn khiến nó cảm thấy say, đừng nhầm, mùi hương thì không thể như thuốc phiện được, có say thì say cả hơi ấm, cả hai bàn tay ôm lấy eo lưng nó để nó không thể ngã, cả bao cái tên ngọt ngào hắn gọi nó mỗi lần cất tiếng, ôi say thật.

"Nào, em bé lì lợm thì sẽ không được tôi thương đâu."

"Nhưng anh không làm."

Đôi mày nó chụm vào nhau, lại bĩu môi. Nó nhìn vào mắt hắn như thể hắn đã làm một điều gì đấy ghê gớm lắm, khiển trách Mark vì hành xử như Jeno chẳng có tí sức hút nào với hắn, hay là do hắn quá yêu chiều và nâng niu Lee Jeno mà thôi.

"Sao em lại có thể làm nũng trong khi đang đẩy hông như thế này được Jeno bé nhỏ?"

Trông nó rõ là tội lỗi, nhưng cũng rõ là ngây thơ. Mark giúp Jeno cởi bỏ lớp áo trắng, vòm ngực rắn chắc mướt mồ hôi, cơ bụng đáng tự hào khiến nó không kìm được nhoẻn miệng cười. Hắn nhéo lên chóp mũi nó, hôn lên khóe môi đang nâng cao tinh nghịch.

"Áo đẹp Jeno nhỉ?"

"Anh biết nó đẹp hơn khi nằm dưới sàn nhà mà."

Ranh mãnh, Jeno dù tâm trí lâng lâng chứ chẳng tỉnh táo gì vẫn cười rất đẹp. Mí mắt trĩu nặng khép hờ rồi lại mở to, màu đồng dưới đáy mắt tỏa sáng, mồ hôi nó đọng lại nơi yết hầu, nơi xương quai xanh, nơi hõm vai sâu quyến rũ đến lạ kỳ, hơn cả thảy định nghĩa xinh đẹp của cả thế giới rộng lớn này.

Mark tự cởi áo cho chính mình, áp sát người hắn vào người nó, bàn tay trượt dài theo đường cong cơ thể của Jeno, cho đến khi phủ tay lên trọn cánh mông căng mẩy, vuốt ve làn da non mềm mà chắc là nhạy cảm đến độ Jeno phải rùng mình.

Và nó rùng mình thật. Hệt như một chú mèo, hay là một loài động vật nhỏ nào đấy đang rũ lông.

"Em mở cho tôi."

Mark hướng lời xuống chiếc thắt lưng đen ngay trên đũng quần rõ là khó chịu. Jeno hôn lên má hắn, rồi cúi đầu chăm chú mở thắt lưng, tất nhiên thắt lưng dù khó cách mấy cũng chỉ là chiếc thắt lưng, dẫu vậy bàn tay run rẩy của Jeno chưa thể mở được nó, như nó phải giải một bài toán khó, như nó phải vượt qua cái ải game cuối cùng để nhận được phần thưởng. Nó mất kiên nhẫn nhưng vẫn cố, các ngón tay bỗng bị kẹp vào nơi khoá bằng vật liệu cứng, Jeno hít một hơi, lườm Mark bằng cái ánh mắt đẫm nước chỉ có thể khiến người ta yêu chiều ôm vào lòng chứ chẳng thể doạ ai. Hắn ngắm Jeno chật vật quên cả thì giờ, rút nhẹ chiếc thắt lưng rồi vuốt ve đùi nó.

"Đứng lên nào bé con."

Hắn đỡ một tay sau lưng nó, một tay cởi thẳng chiếc quần jean đen, Jeno lại một lần nữa ôm lấy cổ Mark ngồi vào lòng hắn. Gò má hây đỏ vì giờ đây hắn đã kề bên nhau, tất nhiên không thể nào nhịn được mà so sánh, không cam tâm dù kết quả đã biết trước, Jeno cắn vào trước ngực Mark.

"Dễ thương mà, sao lại dỗi?"

"Không thích."

"Được thế tôi không cho em nhìn nữa."

Hắn xốc người nó dậy, tự giữ vững chính mình rồi ra hiệu cho Jeno từ từ ngồi xuống, nó hồi hộp vịnh vào vai hắn hạ thấp hông. Đầu của hắn đỉnh vào cánh mông đã khiến Jeno như mất hết sức lực, hai đầu gối run rẩy đã đặt đến giới hạn, cái lỗ nhỏ ngọt ngào của Jeno nuốt hắn trọn từng inch. Bịn rịn mồ hôi, Jeno thở dốc, kích thước lạ tiến vào bên trong cơ thể to lớn, càng sâu thì càng khiến nó khó lòng mà giữ được tỉnh táo. Từng ánh sao trong con ngươi nó vỡ tan, nước mắt trên gò má chưa kịp khô lại ứa ra. Jeno rên rỉ vì chẳng thể làm gì hơn, nức nở vụn vặt nơi cánh môi bật mở. Bụng dưới ấm áp vì được lấp đầy, màn đêm buông dần nơi khung cửa sổ cùng ánh đèn mờ trước mắt cũng không thể nào ngăn cản Jeno say mê ghi nhớ đường nét trên khuôn mặt Mark. Khi hắn gầm gừ tên nó, ngửa cổ và nhắm tịt mắt, chửi thề vài tiếng rồi lại hôn lên trán nó khích lệ, mút mát để lại bao vết hôn bầm đỏ trên da thịt chồng chéo lên nhau.

Vì nó, vì nó, chỉ mỗi mình nó mà thôi.

Ngồi được thẳng xuống, trước bụng trướng căng, Jeno với lấy tay Mark áp vào má nó để hắn cưng nựng, nhúc nhích một tí cũng đã đủ làm nó phát điên. Mark chiều nó không hết lời nhưng cũng làm nó khóc đến hết cả hơi, hắn thế mà lại như đùa như thật nhéo mạnh vào điểm nhỏ trước ngực, Jeno cong người khóc càng lớn, vô tình động đậy khiến cả người nó yếu đuối như bị quật ngã. Điểm nhỏ trước ngực bị nhéo một cái đỏ ửng, nóng rát, Jeno cắn môi, nhìn Mark đang nở một nụ cười không hiểu rõ ý nghĩa. Hắn dí ngón tay lại vào điểm nhỏ ấy, vẫn là cái bên bị nhéo đau, nó nức nở ngoạy ngoạy đầu muốn tháo chạy, nhưng lại bị giữ chặt vì đang ngồi trong lòng Mark. Jeno che tay trước ngực, chính nó cũng không ngờ nơi đấy lại nhạy cảm đến vậy, Mark nhíu mày đan lấy tay nó, miệng thì thầm bằng tông giọng trầm đặc mà hắn biết rõ là nó si mê.

"Xinh đẹp như vậy mà không muốn tôi ngắm sao?"

"Đau."

"Jeno ngoan của tôi cơ mà."

Jeno như bị thôi miên nhẹ dời tay. Mark giống hệt như tìm được trò chơi mới ngắm nhìn màu da sẫm quanh điểm nhỏ của Jeno chuyển phớt hồng, hắn nhéo rồi lại nhéo, nhưng bên còn lại tuyệt đối không chạm vào. Nó cắn vào bả vai hắn trong khi nước mắt cứ tuôn, hờn dỗi là vậy nhưng không dám che lại nữa. Dâm dịch của nó bôi bừa lên khắp đùi của Mark, nhễ nhại đến chính Jeno còn thấy xấu hổ, nhưng nó không thể động được vì còn quá sớm, chưa thể thích nghi với cái kích thước to lớn vượt ngoài dự đoán này.

Mark há miệng nhấn lưỡi liếm qua bông hoa nhỏ trước ngực giờ đã sưng tấy của nó, các ngón tay cuối cùng cũng lần mò đến bên còn lại xoa nắn, trong đầu tưởng tượng đến một Jeno hôm sau dù có mặc áo vào cũng không thể che giấu điểm nhỏ giương cao này, càng điên hơn rằng dù chỉ là lớp vải áo thun cọ vào thôi cũng sẽ khiến nó khó chịu đến độ không thể mặc được áo đàng hoàng, và tất cả nguyên do đấy là vì Mark Lee đã trêu chọc Jeno cả đêm như vậy.

Jeno run người, miệng dưới mở rộng thêm một ít vì sự thoải mái hắn mang lại, Mark thở ra hơi thoả mãn, cuối cùng cũng đến. Hắn thử di chuyển hông một tí, nó ré lên giữa từng tiếng nấc, dẫu vậy Jeno vẫn gật đầu rất mạnh, thậm chí còn nhấc lên ngồi xuống gấp gáp. Mark nắm lấy eo Jeno, giúp nó nhún trên hắn dễ dàng hơn, Jeno rên hừ hừ như mèo, khoái cảm đập vào bức tường nóng bên trong nó như sóng vỗ từng cơn, vượt qua khỏi ngưỡng cửa nó có thể chịu đựng từ lâu. Mark cuốn Jeno vào một nụ hôn ướt át chẳng kém, lưỡi hắn nghẹn đầy khoang miệng nó, khiến nó phải mở miệng càng to, nước bọt chảy dọc theo khoé môi xuống cằm, ngón tay cái của hắn nhẹ nhàng bắt được. Mark cắn mạnh vào môi dưới Jeno, cùng lúc vỗ vào cánh mông tròn của nó một cái thật kêu, Jeno có muốn la cũng chẳng thể vì đã bị chặn bởi môi hôn ngọt ngào, chỉ chun mũi chịu đựng cảm giác bỏng rát lan khắp làn da cùng cả cơ thể chưa khi nào ngừng xốc nẩy. Mark thúc vào nhanh và mạnh bạo, Jeno chẳng thể cảm nhận thêm gì khác ngoài kích thước của hắn bên trong mình, tiếng động ma sát gợi tình khiến cả căn phòng cô đọng mùi hương của hoa anh túc và rượu vang nồng nàn hừng hực. Được lấp đầy đến không thể đòi hỏi gì thêm, Jeno rất nhanh phải giữ lại chính nó, nài nỉ Mark bằng bao lời ngọt ngào hứng tình.

"Mark, anh ơi, Jeno muốn."

Nói chuyện bằng ngôi thứ ba chính là dấu hiệu cho một chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại của Jeno cũng bị cuốn sạch đi, nó không biết Mark phản ứng như thế nào một cách rõ ràng, nhưng nó biết hắn thích, vì bàn tay quanh eo nó siết càng chặt, và lời hắn ve vuốt bên tai cũng chẳng kém cạnh gì.

"Jeno muốn gì Jeno phải nói."

"Cùng nhau, Mark, anh, anh cho Jeno."

"Anh cho Jeno, Jeno nhé?"

"Mark, anh cho- Jen-"

Lời Jeno vỡ vụn trên cánh môi như vậy, khi nó bắn, vương đầy khắp bụng Mark là tinh dịch. Jeno xốc vài lần, nín dứt hoàn toàn sau một trận không rõ là khóc lóc hay la hét, hay là đổ mật vào tai Mark bằng chất giọng nỉ non đưa hắn lên chín tầng mây. Mark càng phải bắt đầu tăng tốc độ của chính mình, Jeno vừa qua cơn cao trào tất nhiên chật vật để đối phó với khoái cảm lớn hơn cả. Nó hết hơi đến mà nói, để mà la hét quá lớn, nhưng tiếng sụt sịt mũi hay chỉ một vài tiếng động vô nghĩa cũng đã đủ khiến Mark hiểu Jeno đang nhạy cảm đến thế nào. Hắn thúc mạnh thêm một vài lần, bắn vào trong một đợt ấm nóng, lấp đầy nó, khoá chặt nó bên mình.

Jeno dụi mặt vào vai Mark, mồ hôi mướt tóc mai loà xoà trước trán, vẫn còn tí sức để nói vài lời, Jeno chọn hôn vào nơi nào nó có thể mò đến, nói cho Mark lời nó chỉ dám nghĩ trong lòng.

"Thích quá, Mark."

"Tôi cũng vậy, Jeno, cục cưng, em cứ làm tôi điên lên."

"Jeno, cũng, điên."

"Em dễ thương điên lên được Jeno ạ."

Cách Jeno nói, cách Jeno nhìn hắn, mọi điều Jeno làm, mọi điều Jeno nghĩ, đối với Mark là đáng để trân trọng, đáng để khen ngợi, yêu thương. Hơn cả xúc cảm da thịt, Mark nhìn thấy và nhận ra một điều gì đó lớn hơn cả, sâu sắc và ngời sáng hơn cả, Jeno len lỏi vào mọi ngóc ngách trong tâm trí hắn, con tim chẳng thể nào nói dối như muốn nhảy vọt ra ngoài. Mùi hương anh túc của Mark phủ đầy lên người Jeno, hắn cá là nó sẽ có mùi như hắn đến tận một tuần sau, và bạn bè của hắn cũng sẽ tránh xa Mark vài bước thôi vì hương rượu vang nồng nàn của Jeno đẫm lên từng tấc da tấc thịt hắn. Niềm vui sướng nở rộ trong lòng khiến Mark cười ngây ngốc, nhìn cái đầu nhỏ yên bình thiếp đi trên vai, hắn biết rồi mọi chuyện sẽ chẳng đơn giản là vui vẻ cùng nhau, mà sẽ là nỗi nhớ dai dẳng theo Mark đến cả trong giấc ngủ, mà sẽ là khao khát kề cạnh dù là giây phút nào cũng chẳng thể khác đi.

Nhấc bổng Jeno ra khỏi mình, tinh dịch chảy từ cái lỗ nhỏ của nó nhớp nháp khắp ga giường. Nó giật mình choàng tỉnh, nhận ra hơi ấm không còn bên trong, Jeno giương mắt nhìn Mark như đang tiếc nuối, tự chạm vào nơi nhạy cảm ấyrồi làm bẩn chính ngón tay thuôn dài xinh đẹp, nó chưa kịp nếm thử thì Mark đã nhanh hơn một bước bắt kịp, nhẹ lau đi bằng tay mình.

"Em tắm không?"

"Anh tắm cho Jeno."

"Tất nhiên rồi bé con, Jeno ngủ cũng được, Jeno ngủ đã nhé?"

"Không, Jeno muốn ngắm anh mà."

"Vậy Jeno ngắm anh cũng được, anh tắm cho Jeno."

Hắn bế Jeno vào nhà tắm bên ngoài theo như sự hướng dẫn của nó, tinh dịch đã chảy dọc theo cẳng chân cũng không khiến Mark buông tay. Hắn đặt nó xuống bồn tắm, nhanh chóng làm sạch cho cả hai bằng nước ấm, cả người hắn cũng đã bắt đầu mệt nhoài. Mark quấn quanh Jeno một tầng khăn bông, lau khô đầu tóc nó rồi thổi máy sấy cho nó. Cả một quá trình dài dù có thiu thiu ngủ Jeno cũng cố gắng mở mắt, nhìn cách Mark dịu dàng chăm sóc nó, Jeno mỉm cười không thể kiểm soát. Bàn tay lần mò đến bên hắn đan chặt, luôn đan chặt như thể họ đã có nhau từ rất lâu, hay dẫu là hôm nay thì cũng có sau đâu, từ giờ đến mãi về sau có nhau bên cạnh Jeno cũng không thấy phiền toái gì, hay là nó mê đắm đến khó có thể nói thành lời mà thôi.

"Mark."

"Hửm?"

"Anh ngủ cùng Jeno nhé?"

"Được chứ bé con, ngủ ngon đã nào."

Mark thả mình vào giấc ngủ có Jeno bên cạnh, vòng tay quanh eo hắn không rời, vùi đầu vào lồng ngực trần cùng hơi thở đều đặn. Nó ngủ ngon bên cạnh hắn, điều đơn giản thế thôi cũng khiến Mark vui rất lâu. Hắn xoa nhẹ đầu nó rồi cũng nhắm mắt, mơ một giấc mơ mà có thể ngày mai thôi sẽ trở thành sự thật, rằng tình yêu đâu có dễ dàng mà nằm bên cạnh yên bình thế này, và rằng Mark tìm thấy được rồi thì sẽ nắm chặt không buông.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top