Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gió tháng ba nhẹ nhẹ dễ chịu , hoa anh đào hai bên đường nở rộ , bóng người nối nhau thành bức màn hồng diễm lệ , bảy thành viên trong tennis bộ đứng ở trước cổng trường , trong vô thức Ryoma nhìn họ đang bị giáo huấn từ xa.

Trên chiếc đồng hồ khổng lồ được gắn bên ngoài ngôi trường , cậu không khỏi thắc mắc khi nhìn thấy kim giờ chỉ số 8.

Bọn họ cũng không cần phải đến lớp nữa rồi hả ?

Vẫn là nói đều đến muộn , bởi lẽ đó mà không lên lớp ?

Không cần biết lý do là gì , Ryoma cảm thấy hơi ngạc nhiên, dù sao trong kí ức của cậu , những vị tiền bối kì quái này có một sự yêu thích kỳ lạ đối với Fuji Syusuke nhưng về chuyện học hành và sinh hoạt câu lạc bộ vẫn rất tốt. Có điều ...

Cậu không có hứng thú với việc này ...

Nghĩ về điều này , Ryoma chỉ yên lặng lễ phép nhìn qua họ một cái rồi đi vòng qua hướng thẳng về phía ngôi trường.

Mắt kính của Tezuka trong khoảnh khắc đó liền sáng lên , lặng lẽ nhìn Ryoma rời đi.

Bàn tay cầm bút run run , Inui trong đầu tràn đầy " Ryoma hiện tại không phù hợp với dữ liệu ."

Dựa theo tính khí của Ryoma , mỗi ngày trời vừa sáng liền muốn gặp Fuji , muốn quấn quýt bên hắn mãi không rời , muốn biết tất cả những gì liên quan đến Fuji Syusuke mặc mưa gió hay nắng gắt.

- Hả ? Thằng nhóc Echizen đi rồi - Kikumaru nghiêng đầu nhìn bóng người nhỏ bé càng lúc càng xa dần kia.

- Echizen chắc chắn đang có âm mưu , hừ ! - Momoshiro  hừ lạnh một tiếng.

- Tên nhóc năm nhất này lại dám không để ý đến chúng ta. - Kaido bực bội nghiến răng nghiến lợi.

Oishi khá là kinh ngạc nhìn theo bóng lưng của Ryoma , trong lòng dâng lên cảm giác mâu thuẫn không thể giải thích được , nhưng nhất thời không thể biết  chính xác đây là cảm xúc gì.

Luôn cảm thấy Ryoma của hiện tại thực khác xa so với quá khứ ...

Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện thì nó đột nhiên bị sự tức giận của Momoshiro cắt ngang :

- Echizen , đứng lại !

Vài người khác đang đăm chiêu suy nghĩ cũng phải dừng lại nhìn hắn , bây giờ mới phản ứng lại , hôm nay bọn họ định dạy cho Ryoma một bài học , làm sao cứ như vậy để cậu nghênh ngang rời đi ngay trước mắt rồi.

Ryoma vẫn còn lơ mơ nghe thấy âm thanh liền dừng lại và từ từ quay người.

" Phần phật "

Một cơn gió ập đến , lúc này Ryoma nhận ra Momo tiền bối bước ngày càng nhanh đến gần cậu , nhìn cậu với vẻ trịnh thượng , với sự tức giận hiện rõ trong đôi mắt.

Ryoma tự hỏi tiền bối là đang tức giận vì điều gì , mặt khác cũng cảm thấy rất khó chịu , cậu rất ghét người khác xem thường mình.

Nhíu mày , Ryoma hơi nhăn mặt lạnh lùng đón nhận ánh mắt của Momoshiro.

Hắn kinh ngạc trước đôi mắt lạnh lùng không chút che giấu của cậu.

Lâu nay , luôn thấy Ryoma sợ hãi, ngoài việc giở trò sau lưng , cậu nhóc hầu như không có điểm mạnh nào khác.

Nếu huấn luyện viên Ryuzaki không coi Ryoma là con trai của học trò cũ thì căn bản cậu nhóc không có khả năng trở thành chính tuyển.

Ryoma tuyệt đối không thể có ánh mắt kiêu ngạo và lạnh lùng như vậy.

- Này Echizen , anh không thích cậu nhìn anh một cách thô lỗ như thế. - Momoshiro nhíu mày càng chặt hơn , chẳng biết là do một người quen thuộc đột nhiên thay đổi hay đơn giản chỉ là hắn cảm thấy ánh mắt đầy kiêu ngạo kia khiến hắn không vui.

- Tiền bối , có chuyện gì vậy ? - Ryoma dời mắt khỏi thân hình Momoshiro.

Thái độ thờ ơ của cậu nhóc càng khiến hắn nổi nóng hơn.

Một tay nắm lấy cổ  áo của Ryoma , hắn chế nhạo :

- Này , Echizen , có phải cậu đối với tiền bối anh rất bất mãn ?

Bởi không chuẩn bị trước , Ryoma đã bị Momoshiro thô bạo kéo đến mức hai chân lảo đảo nhưng vì cổ áo vẫn còn đang bị nắm lấy nên cậu đành phải ngẩng đầu lên nhìn vị tiền bối trước mặt.

- Momoshiro tiền bối , anh muốn làm gì ? - Dù Ryoma chẳng thèm bận tâm nhưng thái độ của hắn khiến cậu có chút khó chịu.

- Momoshiro , đừng gây thêm phiền phức nữa - Tezuka luôn là người đầu tiên ngăn cản những rắc rối mà thành viên trong tennis bộ gây ra.

Oishi cũng nhanh chóng chạy tới can ngăn :

- Momo , bình tĩnh đi.

- Momo , sao em lại làm phiền thằng nhóc năm nhất này , người ngoài mà nhìn thấy thì em sẽ bị coi như bắt nạt học đệ đó nha - Kikumaru hai tay ôm ngực lành lạnh nói.

Momoshiro buông tay ra , nhưng nụ cười trên khóe miệng càng lạnh , hắn cười nhạt :

- Tiền bối đừng lo lắng , em làm sao có thể cố ý bắt nạt học đệ quan trọng của chúng ta - Hắn cố ý nhấn mạnh mấy chữ cuối cùng.

- Quả nhiên vẫn là dùng tennis để phân định thắng bại thì tốt hơn - Momoshiro nhếch mép nhìn Ryoma đang sửa lại cổ áo , ngữ khí  không mấy thân thiện :

- Echizen , thế nào ? Chỉ cần thi đấu với anh thì  anh sẽ tha cho nhóc.

- Momoshiro - Tezuka lạnh lùng quát lên.

Cơ hồ hầu như tất cả mọi người trong Seigaku tennis bộ đều biết rằng tennis của Ryoma căn bản không tốt chút nào , muốn cùng cậu thi đấu vốn là bắt cậu phải trực tiếp thừa nhận thất bại.

Momoshiro vẫy vẫy tay, cung kính nói với Tezuka :

- Đừng lo lắng đội trưởng , em chỉ là muốn dạy dỗ thằng nhóc này, sẽ không quá đáng.

Tezuka muốn nói điều gì đó , nhưng khi thấy Ryoma vẫn chưa nói gì mà trực tiếp xoay người bỏ đi , hướng về phía sân tennis.

Túi tennis trên vai có chút nặng , Ryoma xách dễ dàng , vừa đi vừa nghĩ, có phải cậu vừa bị xem thường không?

*

Khi Rinko quay lại, tình cờ nhìn thấy Nanjiro ở sân sau bận rộn thu dọn sân tennis , bà không khỏi mỉm cười :

- Nanjiro , sao anh lại đột nhiên thu dọn sân rồi ?

Bởi vì Ryoma trước giờ cực kỳ chán ghét thi đấu tennis nên sân quần vợt này gần như không sử dụng đến ngoại trừ việc thỉnh thoảng ông vẫn luyện tập đánh tennis.

Echizen Nanjiro không nhìn lại , tuy bận dọn dẹp tấm lưới vướng cành cây , nhưng nụ cười trên khóe miệng vẫn không dứt ra được.

- Này Rinko , Ryoma của chúng ta ... lần này có khả năng sẽ thay đổi.

Bà kinh ngạc nhìn bóng lưng của Nanjiro hồi lâu không nói gì , chỉ khẽ cười.

Và thời khắc này Seigaku tennis bộ ...

Ngoài sinh hoạt lớp và câu lạc bộ , những người duy nhất quan tâm đến Fuji Syusuke đều cúi đầu , vẻ mặt ảm đạm , trong lòng trầm tư.

Momoshiro vật vã nằm trên sân với bộ dạng xấu hổ , cảnh mười lăm phút trước cứ hiện lại trong đầu hắn.

Chỉ vẻn vẹn mười lăm phút , Ryoma đã đánh bại hắn thậm chí quả bóng tennis còn đập thẳng vào trán hắn khiến hắn gục xuống đất mà thậm chí không có thời gian để phản ứng.

Echizen Ryoma , người rõ ràng không biết chơi tennis đột nhiên có thể đánh bại để hắn một cách dễ dàng.

Hắn không thể hiểu tại sao lại như vậy.

Còn những người khác cũng không thể đoán ra được mà trầm mặc nhìn về phía sân , thật lâu thần hồn vẫn chưa trở lại.

Bên này , Ryoma người hướng về phía lớp học , di chuyển cổ tay của mình.

Nhắc mới nhớ , ngoài trận đấu với lão già khó ưa đêm qua , đây là trận đấu thứ hai của cậu kể từ khi cậu quay trở về quá khứ.

Ryoma chỉ nhớ trong trận đấu vừa rồi , cậu đã quên nói với Momo tiền bối rằng bây giờ anh ấy có vẻ chơi tennis rất tốt ~

Khóe môi bất đắc dĩ nhếch lên , Ryoma vội vội vàng vàng nên không may sượt qua một người.

Và cậu thậm chí còn không nhìn lại.

Ngay cả một cái liếc nhìn cũng không có.

Ryoma tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ tới Fuji Syusuke sẽ theo dõi cậu.

Chà , cậu hoàn toàn không biết điều đó mà chỉ nghĩ về những gì đã xảy ra từ ngày hôm qua và không thể làm gì cả.

Thế giới này đúng là thế giới mà cậu đã sống, nhưng nó lại rất khác.

Ví dụ như cậu nhóc 12 tuổi trong mắt mọi người rất ghét tennis , cậu có thể trở thành thành viên chính tuyển chỉ vì cha cậu là học trò cũ của huấn luyện viên Ryuzaki.

Hay ví dụ như người người đều yêu Fuji Syusuke , kể cả bản thân cậu ...

Nói ngắn gọn , bởi cú ngã trên bục chiến thắng ở trên khán đài , cậu - Echizen Ryoma đã trở lại quá khứ 6 năm trước , Seigaku và chính cậu ở thời điểm này không như những gì cậu đã nhớ, thậm chí là khác hoàn toàn.

Nó giống như ...

Sau trận mưa lớn , bởi con bướm đậu trên lá đột nhiên sải cánh mà chiếc lá khẽ đung đưa , giọt sương nằm yên bình giữa kẽ lá rơi xuống , vừa vặn rơi xuống bông hoa bên dưới sắp nở , cánh hoa từ từ bung ra ...

Kết quả là mọi thứ bắt đầu biến đổi trong chớp mắt.

Và kẻ gây ra tất cả điều này lại là con bướm nhỏ bé vô tình vẫy cánh kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top