Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Rốt cuộc là vì sao cái hệ thống này lại được sinh ra?

Sau trận đấu với Fudoumine, Seigaku lại quay trở về với những ngày học bình thường. Ryoma lại tiếp tục vòng tuần hoàn mỗi ngày không hồi kết: Đến trường, học tập (ngủ gật), sinh hoạt bộ. 

Ngỡ rằng mọi thứ cứ như vậy trôi qua, nhưng thực ra...

Ryoma liếc nhìn khu phát sóng trực tiếp, nở nụ cười thân thiện chào buổi sáng:

[Ryoma: Mọi người, buổi sáng tốt lành nha~]

Một nhát, vạn tiễn xuyên tâm. Chúng nhân xem trực tiếp đồng loạt bị mũi tên cupid bắn trúng giữa tim.

[Ichigo-cchi: Ryo-cchi, chào buổi sáng! Hôm nay nhìn cậu cũng thật moe nha~]

[Tổng tài phá sản: CMN hôm nay tôi vẫn muốn vung tiền cho Ryoma-chan! Đừng có ngăn cản tôi u mê, tôi vã lắm rồi. Ryoma-chan, tôi chuyển cho cậu 2000 yên Nhật.]

Ryoma: "..." Vị thí chủ này thực sự rất giàu nha~ Cầu cầu bao nuôi liệu có được không?

[Nguyet5: Ryoma-chan hôm nay dậy sớm ghê. Hôm nay cậu có việc gì sao?]

[ Ryoma: @Nguyet5: Hôm nay muốn đến sớm tập bóng một chút trước khi học, ngày mai có trận đấu với ST. Rudolph rồi. Lát nữa Momo-senpai sẽ đến đón tôi.]

[Đào Miêu: CMN, Momo-tan? Ôi mẹ ơi, sáng sớm ngày ra đã được hít hà hint từ OTP rồi.]

[SaNa: Ôi trộ ôi, thiếu niên nghịch ngợm hệ kia sao? Sáng sớm đến trở đàn em đến trường luyện tập không quản thời gian? Đây liệu có phải là tình cảm giữa học trưởng và học đệ? Vẫn là tình yêu đi.]

[Mama tổng quản: Tôi vẫn trung thành với OTP TezuRyo. CMN lạnh lùng công và ngạo kiều thụ vẫn là tuyệt phối nhé!]

[BL NP là chân ái: Lão nương quản cái cp gì là chân ái. NP là chân ái nhé! Thu hết vào hậu cung đi Ryo-chan.]

[Kisaki: +1]

[Tiểu Tuyết: +2]

[Ling ling: +3]

Ryoma: "..." Cậu cảm thấy bản thân mình out khỏi khu trò chuyện này được rồi.

Kể từ khi bị thương ở bên mắt trái trong trận đấu với Fudoumine, không hiểu sao cái thứ gọi là "Phát sóng trực tiếp" này lại đến với cậu, cùng với mấy thanh HP của các tiền bối.

Ờ, mặc dù lúc nào người xem trực tiếp cũng bảo nó là chỉ số hảo cảm, nhưng cậu vẫn chỉ khăng khăng đó là thanh HP bình thường mà thôi. 

Phải tin tưởng vào bản thân mình, không được lay động bởi những yếu tố khác. Đó chỉ là thanh HP mà thôi, đừng suy nghĩ nhiều quá.

Momoshiro đỗ xe dưới chân đồi, hét vanglên phía trên nhà gọi cậu xuống:

- Echizen, anh đến rồi này.

Ryoma vơ đại một chiếc bánh mỳ, vọng lại tiếng "Con đi đây ạ" rồi chạy nhanh xuống phía dưới, nhảy lên phía sau xe của Momoshiro. 

Momoshiro khẽ đưa tay ra đằng sau đỡ cho Ryoma khỏi bị mất cân bằng mà ngã xuống. Đợi cậu đứng vững chắc rồi mới bắt đầu đạp xe đi.

[Đào Miêu: CMN quá ấm áp! Làm sao đây làm sao đây làm sao đây?! Ồ hố ngập mặt rồi. OTP lên!!!]

[I'm a barbie girl: Cứ tưởng đàn anh này là nghịch ngợm hệ cơ, hóa ra cũng là ôn nhu hệ nha. Ấm áp quá đi, bắn tim nè.]

[In a barbie world: Đừng có bắn tim lung tung. Đàn anh này thuộc về bé mèo của chúng ta rồi.]

[Haau cung chaan hoanf truyeenj: Chủ thụ của chúng ta mê hoặc quá, đến cả nghịch ngợm hệ cũng muốn biến thành ấm nam. Hậu cung của bé mèo ngày càng nhiều trai đẹp UvU. Tiểu bảo bảo khả ái ta không ngăn cấm khi bé mèo mở rộng hậu cung đâu UvU]

[L'ombre Shippo: +1]

[Daffodil Camellia: +2]

[Karupin: Meow~]

Ryoma khựng người lại khi thấy những lời bình luận trên khu phát sóng. Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung? Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung? Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung? Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung? Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung? Vì cớ gì ngày nào cũng bảo cậu lập hậu cung??!!

Chuyện quan trọng phải nói ba lần. Nói ba lần chưa hết tầm quan trọng, nói thêm ba lần nữa.

Còn nữa... Karupin?! 

Này là Karupin cậu biết đúng không, hay là thím nào vậy?

Nếu là Karupin thật... Thế giới này quá đáng sợ rồi, đến cả một con mèo cũng biết dùng Internet.

Trong khoảng thời gian ngắn, hai anh đã đến trường. Ryoma đợi đàn anh của mình cất xe xong thì cùng đến sân tập tennis. 

Vừa bước vào, Ryoma đã bị shock khi một lần nữa nhìn thấy mấy thanh HP đỏ đỏ nhấp nháy trên đầu mỗi học trưởng. Thật sự là quá đáng sợ.

Đã ba ngày nhìn thấy nó rồi mà vẫn không tiếp thu được mỗi khi nhìn thấy cái thứ đỏ đỏ lập lòe ấy.

Thấy Ryoma đi vào, Kikumaru đang khởi động chạy nhưu bay ra ôm chầm lấy cậu, cọ cọ vào mái tóc xanh rêu mượt mà khiến cho nó rối bù lên, thỏa mãn:

- Ochibi hôm nay cũng thật dễ thương. Làm sao đây, muốn bắt về nuôi quá.

Ryoma nghe vậy chỉ thở dài một hơi. Kikumaru-senpai hôm nào cũng phải vồ lấy cậu ôm ôm mới chịu được, Ryoma đã quá quen rồi, không muốn phản ứng lại nữa.

Kikumaru thấy Ryoma không đẩy mình ra như mọi khi, càng điên cuồng cọ cọ, ôm ôm ấp ấp.

[Kikumaru: +4 điểm hảo cảm]

Người Ryoma cứng đờ lại. Giọng nói kì lạ ba hôm không thấy đã xuất hiện lại rồi, thật đáng sợ.

Người xem trực tiếp thấy biểu cảm khó coi của Ryoma, lần lượt an ủi:

[Kakakakaka: Ryoma-chan không phải giật mình đâu nha, đó chỉ là hệ thống mà thôi.]

[Lucca: Đúng rồi đúng rồi đó, hệ thống nên không có gì phải lo ngại đâu. Nhờ có hệ thống mà bọn tôi mới biết đến cậu đó, không sao đâu nha.]

[Like A Boss: Đúng vậy, đúng vậy, đúng vậy. Bọn tôi rất rất là biết ơn hệ thống đó.]

Nhờ có hệ thống mà bọn tôi mới được xem trực tiếp cận cảnh Ryoma-chan ngạo kiều bán manh như thế nào nha (☆∀☆).

Ryoma câm nín không lí giải được. Rốt cuộc là vì sao cái hệ thống này mới được sinh ra?

Tác giả có lời muốn nói:

Vẫn muốn tặng chúng độc giả một chương ăn tạm. Chương này viết không được liền mạch lắm, có gì về sau sẽ sửa từ từ.

Mỗi chương vài độc giả giao tiếp nha :3.

Bonus bức tranh hôm nay ngồi vẽ trong giờ Văn nè:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top