Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tổ sư thằng bitch này, mày kéo tao ra đây làm quái gì?! - Boomer gắt gỏng vùng tay ra khỏi Butch.

- Anh không muốn làm phiền anh cả với chị dâu chứ?

- Chị dâu quái gì?! Mày nhìn con nhỏ đó có giống như đang thích Brick không? Thậm chí nó xưng 'anh-tôi' để thể hiện sự đối đãi khác biệt giữa mày với Brick còn gì!

- Có lẽ, nhưng chí ít nên để khoảng không gian riêng cho họ. Em cá Brick thích điều này.

- Thích?

- Không biết hả anh trai? Đến Bubbles còn nhận ra nữa mà.

Butch nói thứ gì mà lạ lùng thế?

Brick, anh cả của bọn họ, một kẻ trưởng thành, thông minh và chững chạc, tuy rằng đôi lúc khá lạnh nhạt và đụt, đang thích một con nhỏ mà ngày nào anh cũng gặp là né à?

- Ê, não tao tải không kịp! Tại sao mày biết Brick thích con tóc đen?! Tại sao mày chắc hai người đó sẽ yêu nhau?! Và tại sao mày thân thiết với Bubbles tới độ biết chuyện cô ấy biết Brick thích con tóc đen?!

- Dồn dập quá anh ơi. Đừng như một bà mẹ đang gặng hỏi đứa con cố giấu giếm việc nó có bồ vậy chứ.

Butch cười trừ. Người anh Boomer của cậu thật ngây ngô, đến mấy chuyện lặt vặt thế này còn không rõ, mai mốt sao mà ổng tán được gái đây trời.

- Được rồi, em sẽ kể. Nhưng ít nhất hãy đi đâu đó cho thoáng, đồng thời kiếm chỗ nào ngồi đã.

Butch cười cười, gác tay qua vai Boomer rồi kéo cậu anh của mình đi.

- Hắt xì!

- Đừng nói anh bị cảm nhé?

- Không, chỉ hơi lạnh thôi. Tao cũng không lấy áo khoác.

Butch liền cởi áo khoác của mình ra rồi đưa cho Boomer.

- Lúc về nhà em vẫn chưa cởi xuống. Mang tạm đi.

- Jeez, tao không cần. - Boomer đẩy cái áo trở lại.

Butch thấy cậu cứng đầu cũng tự khoác nó cho người anh tóc vàng.

- Nhưng em cần.

-----

Buttercup dọn dẹp tô cháo cùng cái khay vừa mang cho Brick. Trước khi đem chúng tới tới nhà bếp rồi rửa sạch, cô lấy chiếc áo khoác màu đỏ trên giá treo đắp cho Brick.

Xong xuôi việc dọn dẹp thì cô quay ra phòng khách. Cô gỡ chiếc khăn trên trán anh xuống, nhúng xuống thau nước lạnh dưới sofa rồi vắt khô, đặt lại lên trán Brick.

- Anh còn cần gì không?

- Không...

- Chắc chứ?

Buttercup bỗng quỳ xuống gần anh, Brick đỏ mặt quay sang hướng khác.

- Ừ...t-tôi ổn.

- Vậy thì tôi về trước. Anh tạm nằm nghỉ ở đây, lát hai đứa em của anh có về thì nhớ bảo họ đưa anh về phòng đấy. Nằm ở đây cũng không tốt.

- Tôi biết rồi...cảm ơn.

- Không phải chuyện to tát. Thế tôi về trước đây!

- Này Buttercup!

- Sao vậy?

- Ngày mai, cô có...đến nữa không?

Buttercup đỏ mặt, nhìn anh đầy ngạc nhiên.

_Cậu có thích anh ấy không?

Bỗng cô vỗ lấy mặt mình. "Bỏ nó ra khỏi đầu đi!"

Buttercup quay mặt nhìn về hướng cánh cửa, đồng thời nói với Brick:

- Nhớ đồ ăn tôi nấu chứ gì? Đừng lo, mai chủ nhật nên tôi rảnh. Hôm sau anh sẽ được ăn cháo hàng hiệu do tôi nấu, đầy đủ các thứ bồi bổ cho anh béo lên luôn!

Cô bật ngón cái, tự hào nói. Song liền vẫy tay mấy cái rồi rời khỏi đó.

"Không đời nào có vụ đó..."

-----

- Quái vật tình ái? Cái đéo gì vậy chứ! - Boomer vừa nghe mọi thứ Butch kể, liền bất ngờ thốt lên.

- Thì em nghe lén được mà. Tại ông khỉ già Mojo thất tình, bực quá nên làm ra con quái vật tào lao đó để trả thù bà khỉ cái kia. - Butch lắc đầu thở dài.

- Sao thằng cha đó lại là kẻ tạo ra bọn mình cơ chứ... - Boomer đập tay lên trán, tràn đầy thất vọng. - Thế mày biết cách mà sức mạnh của nó hoạt động không?

- Kiểu như nó sẽ bắn ra thứ ánh sáng màu hồng ảo dịu nào đó từ cây súng nó cầm, ai trúng đòn thì sẽ bị sốt cao lên. Đó là tất cả những gì em nghe được từ cuộc nói chuyện của ổng với Brick.

- Sao nghe nó...thảm hại vãi chưởng. Có nghe thiếu không đấy? - Boomer xoa xoa cầm, nhìn Butch đầy nghi hoặc.

- Thôi đi cha, làm như con là cái kiểu hay nói câu 'Tin người vờ cờ lờ' không bằng.

- Làm ăn như mày, hở cái lại đi tán gái. Đứa nào tin cho được.

- Chứ chả lẽ anh muốn em yêu con trai à? Xin lỗi nhưng đời em không xuất hiện chuyện tình đam mỹ nào đâu.

- Biết đâu đó sẽ là cái hậu quả cho mày vì tội đi lừa tình gái quá nhiều.

Nghe vậy thì Butch cảm thấy ức chế vô cùng. Cuối cùng anh phản dame với một bộ mặt đầy mỉa mai và châm biến cùng giọng điệu chung với sắc thái của khuôn mặt mình:

- Ừ nhỉ, bọn họ thà yêu em, chứ như anh thì chó nó còn không thèm nhìn.

Và đầu Boomer bắt đầu bốc lửa...

...

- Tụi em về rồi đây anh cả~

- Sao mặt tụi bây bầm dập vậy?

- Đi giữa đường bị té ấy mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top