Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4 Sắp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin lũi m.n nha !! Vì từ bây giờ mk sẽ PPGz bằng tên chính thức luôn nha !!

Akatsutsumi Momoko đổi thành Hyper Blossom

Goutokuji Miyako thành Rolling Bubble

Còn Matsubara Kaoru là Powered Buttercup ạ !!

Rất xin lỗi vì đã thay như thế này ạ !! Trân thành cảm ơn ❤️

_______________________________

Butch đắc ý , cuối cùng cũng có người chịu nghe , anh nói :

- Master !

- Master !? - Buttercup nhắc lại , cô không nghe nhầm chứ ? Haizz tên này đúng là điên mà

- Vậy ai sẽ là Master ? - Brick hỏi , nãy giờ ai cũng tưởng anh ngủ lâu rồi , ai dè vẫn thức sao? Vẻ như anh bắt đầu thích ý tưởng này của tên nhà họ Strong kia rồi đây .

- Vậy sẽ là các RRB đi ! - Giáo sư mỉm cười , ngài cũng theo phe Brick rồi sao !?

- Vậy các cô sẽ là các Servant ! - Bommer nói , anh đúng là đệ nhất ngây thơ.

- Tùy các anh thôi . Chúng tôi không comment - Blossom sau hồi lâu suy nghĩ , cô cũng hiền người khác nói gì nghe đấy , nhưng chỉ việc thiện thôi

- Vậy ai là Master của ai giờ ??

- Hay ... Brick với Blossom , Bommer với Bubble , Butch với Buttercup đi - Giáo sư lên tiếng, chắc chắn tới 90% ngài đã nghĩ tới vấn đề này .

- Sao cơ ạ ?? Con không làm Servant của tên đó đâu ! - Buttercup đang nằm yên vị trên chiếc ghế sofa , chợt nghe được giáo sư nói vậy , cô ức lắm chứ , cái lần cậu mém cô xuống sân trường cô thề là cô không bao giờ quên

- Vậy còn ai khác muốn cô làm Servant không ? - Butch thản nhiên , đã vậy anh còn mém cho cô điệu cười đểu hết sức , anh cũng muốn lợi dụng cô trong vài việc cá nhân thôi ấy mà

- Nào hai đứa ! Chúng ta phải hợp tác với nhau chứ ? Con đường phía trước còn dài mà...-
Giọng điệu ấm áp vang lên , là Giáo sư ngài nói , khua tay vài cái chỉ gượng cười thật là khó sử với mấy đứa nhóc này ...

- Cũng muộn rồi các con ngủ sớm đi ngày mai là khởi hành rồi !

- Vâng ! Thưa giáo sư - Ba cô cúi đầu , động tác này rất quen thuộc , nó thể hiện sự lễ phép và kính trọng người khác mà

  Tiến vào sâu trong hành lang , nó cũng không quá rộng cũng chẳng quá chật , căn phòng nhỏ màu trắng sữa , chiếc giường chỉ đủ ba người nằm . Ngồi phịch xuống giường , Blossom thở dài :

- Buộc phải đi thật sao ?

- Cũng là nhiệm vụ thôi mà ... - Bubble cụp mắt xuống , đôi mắt xanh biếc thường ngày hoạt bát vui tươi giờ đây thay vào là nỗi u sầu muộn phiền

- Thôi đi các quý cô ! Có gì khó chứ ? Chúng ta luôn hoàn thành nhiệm vụ mà có gì khó chứ - Buttercup cười nhạt , lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại cảm ứng , cô gắt - Đ** sao hết pin nhanh vậy !?

- Chúng ta cũng nên ngủ sớm thôi Bubble - Blossom uể oải , ngáp dài một cái , vớ lấy chiếc gối cô nói tiếp - Mai sẽ là ngày ta lên đường , tớ không muốn mất thêm ai nữa đâu ...

- Bunny ... - Giọng Bubble nhẹ đi tựa gió thoảng , cũng chỉ đủ mình cô nghe thấy , cô cũng chẳng bật tâm gì chuyện đó , nằm xuống và chỉ mất 2 phút để thiếp đi

***
Tại phòng RRB ...

- Aizz ... , Mệt quá ! - Butch đứng dậy khỏi ghế , nhét điện thoại vào túi quần khẽ cong nhẹ đôi môi - Dù sao thì ...

- Tạm ổn ? - Bommer quay mặt lại , đôi mắt vô hồn nhìn Butch , đã đến giờ nhân cách thứ hai của anh lộ diện

- Cứ tiếp tục đi ...- Brick liếc xéo hai thằng em , kể ra cũng mệt với mấy tên " chẳng chịu lớn" này ...

___________________
Hôm sau

- Chúng con dậy rồi ! - Blossom là người dậy sớm nhất , cô là luôn người đúng giờ mà ( trừ một vài trường hợp nào đó... 💦 )

- Dậy sớm nhỉ ? - Phải rồi , cô không phải người dậy sớm nhất mà là tên này - Brick , anh tặng cô cái cười nhạt , cậu nói tiếp

- Dậy rồi làm đồ ăn đi ...

- Anh muốn ăn thì cứ lăn vào bếp !

- ... - Anh chẳng nói gì , cơ bản anh là người kiệm lời , anh chẳng muốn phí lời với nhóc hồng này

Chạy lại phía bếp , Blossom cười hiền cô hỏi :

- Giáo sư ngài muốn ăn gì ạ ?

- Tùy con - Utonium đang vùi đầu vào máy tính , quầng mắt thâm tím lại chắc hôm qua ngài đã không hề ngủ lấy một giây .

- Dạ !

OÁP ... !

Buttercup ngáp dài , đưa tay dụi mắt , gãi gãi mái tóc đen rối cô nói :

- Bloss ! Làm gì ăn chưa ?

- Chờ đi ! - Blossom cau mày , sáng ra đã giục rồi .

- Này Servant ! Cô ra đây !! - Butch nói lớn , chẳng biết cậu đang làm gì , chỉ thấy đối diện là một cô gái xinh xắn , đôi mắt ruby quyến rũ , kết hợp với mái tóc dài ngang lưng màu hạt dẻ , đôi môi anh đào căng mọng được phết nhẹ một lớp son mỏng màu nâu đất . Nhỏ cố giấu đi khuôn mặt giận dữ , nhưng chẳng thành chỉ khiến mặt cô trông khó nhìn thêm .
Quét mắt xung quanh căn nhà Utonium nhỏ nói :

- Căn nhà của "bạn gái " mới của anh tồi tàn nhỉ ?

  Lời vừa dứt Buttercup bước ra vẻ mặt thờ ơ nhìn nhỏ kia , miệng hỏi Butch :

- Anh kêu tôi ra đây làm gì ? Ngắm bạn gái mới của anh à ? Tôi không rảnh ...

Toan bước vào nhà , chợt Butch vươn người tóm lấy vai của cô , xoay lại đồng thời tay còn lại vơ vội chiếc mũ trên đầu đội lại cho Buttercup che đi cả khuôn mặt tomboy cá tính, mà tay kia anh vẫn khư khư đôi vai nhỏ trắng nõn , anh cười khì , tuyên bố :

- Ying !Chúng ta kết thúc ở đây từ giờ đừng làm phiền anh nữa, bất công nhà em thuê cả trực thăng tới Megaville này làm gì ! Giới thiệu luôn đây là bạn gái mới của anh Buttercup . Cô ấy lạnh nhạt với em chắc vì cô ấy ghen thôi !

- V..vậy... vậy là hết sao ? - Ying thút thít , nước mắt đã trào ra từ bao giờ , hai dòng lệ dài cứ tuôn ra như suối , giọng cô hoà cùng tiếng nấc nghe càng đáng thương , bao nhiêu tuần cô chờ anh ở New Townsville và giờ đây anh đòi chia tay sao ? Vô lí cô miệt mài chờ anh , vậy mà anh nỡ ...

Còn phía Butch và Buttercup , phải nói Butch vốn không ưa mấy đứa mê trai mà trai bỏ lại rưng rức nước mắt , anh rơi vào hoàn cảnh này nhiều rồi nên mặt anh vẫn lạnh tanh , Buttercup thì sao ? Cô tỏ ra cũng khá là hợp tác với anh , cô chỉ chờ cái kết thúc như thế nào thôi !

- Phải ! Kết thúc rồi Ying ! Em về được rồi ! - Butch vẩy tay , amh cười lạnh , ban đầu cô cũng xinh lắm , duyên dáng lắm , cô tựa như một đoá hồng khiến người ta phải nâng niu , chăm sóc bảo vệ , nhưng mấy ai biết rằng đoá hồng đó gai , những cái gai nhọn hoắt dễ dàng đâm thấu tim gan người cầm , Butch cũng vậy anh chỉ nhẹ nhàng cầm nó lên và rồi cũng sẽ thản nhiên vứt nó xuống , phải anh là vậy đấy chơi chán rồi bỏ , chẳng có gì là mãi mãi

Cô - Ying , đúng cô đúng là một đoá hồng luôn khiến người ta phải ngước nhìn vì mùi hương và vẻ đẹp hút hồn . Ấy vậy , bất kể đoá hoa nào nở và rồi cũng sẽ sớm tàn , cô ăn chơi sa đoạ , mỗi ngày một tên , tự hỏi xem cô có còn được xinh đẹp , và hiền thục như trước ? Phải , câu trả lời luôn ở ngay trước mắt chúng ta nhìn lại cô xem , trên người cô chẳng có gì là tự nhiên cả , từ đầu đến chân đều đi làm lại .

Còn Buttercup ấy mà , cô cũng bình thường , không quá xinh đẹp cũng chẳng quá nổi bật , nhưng đủ để người khác chú ý bởi vẻ ngoài tomboy cá tính năng động , cô hoà đồng nhưng rất dễ hay cáu gắt dẫu vậy Buttercup luôn được mọi người quý mến , theo cô " Hãy sống theo cách riêng của mình . Đừng nhìn người khác mà khiến bản thân phải ghen tị, hãy giống họ nhưng đừng là bản sao thứ hai của họ ! " Đơn giản vậy thôi , nhưng dù sao cũng không quan trọng , bây giờ cô chỉ muốn có thứ ăn lót bụng cho đỡ đói thôi .

Ying nấc lên trong tiếng khóc , hình ảnh phía trước cũng chẳng rõ nữa rồi , nhoè đi do nước mắt , Butch cười khinh anh buông thõng một câu :

- Sau này đừng đến tìm tôi nữa - Anh xoay người , bên cạnh là Buttercup vẻ như cô khá thoả mãn với kết cục này , không phải khoe chứ Buttercup được nhiều người mời đi làm "bạn gái" giả để đi chia tay rồi .

RẦM ...

Cánh cửa đóng sầm lại , mọi thứ kết thúc ở đây ... Ying ôm ngực mà khóc . Lần đầu tiên trong đời cô phải chịu thương tổn này . Vốn dĩ là một đại tiểu thư nhà giàu sang quý , ngày ngày ăn ngon mặc đẹp chăn ấm đệm êm mỗi đêm có người bảo vệ nơi ngưỡng cửa , quả thực nỗi đau này sẽ giằng xé cô mãi thôi . Cô yêu Butch nhiều lắm , nhiều hơn bất cứ thứ gì trên đời này không phải phóng đại chứ còn có thể nói hơn cả tình mẫu tử của cô giành cho đấng sinh thành của mình .

Một người đàn ông trung niên chạy tới , quỳ gối xuống hai tay ông được bao bọc bởi chiếc găng tay màu trắng muốt , ông ân cần :

- Thưa tiểu thư ! Chúng ta đi thôi !

- Tôi ... ! - Ying ngần ngừ , cô rất yêu Butch nhưng đau lòng thay Butch không yêu cô , mà chỉ trêu đùa cô thôi . Ying biết , nhưng giờ chẳng thể níu kéo thêm điều gì , cô bất cẩn đứng dậy , vịm vào tay người quản gia mắt cô rưng rưng :

- Tôi vẫn sẽ tìm được người tốt hơn chứ ?

- Tất nhiên rồi tiểu thư , kể cả có sống chết như thế nào tôi cũng sẽ tìm cho tiểu thư người phù hợp nhất - Ngài quản gia từ tốn , ông đã theo làm ở tập đoàn Sakamoto ( tập đoàn Sakamoto là nơi chiếm đến hơn 40 % cổ phần truyền thông, còn được mệnh danh là ngôi nhà của giới tin tức bào chí hay còn là nhà của Ying ) nhiều năm rồi vì vậy ông rất hiểu tính cô ,Ying ghét thứ gì thích thứ gì ông điều hiểu rõ hơn ai hết .

- Chúng ta đi ! Tiểu thư ...

________________________________

Umm ... Seo nhỉ ? Khói đã quay lại rùi đêyyyyy hình như chap nì có hơi ngắn hơn so với các chương bình thường nhỉ ? Mà không sao , Khói sẽ cố gắng chương sau sẽ dài hơn !!! Mong m.n ủng hộ Khói •3•

Dẹo này học nhìu qué :(((( Khói không ra chương sớm được , vì vậy mong m.n ráng nha ❤️❤️

Ai vote thường xuyên thì mk sẽ tặng chap cho couple nha ❤️❤️

                                         19/5/20

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top