Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5 Hành trình bắt đầu(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dành tặng Kasmi •^•

~•~•~•~

Trưa 10:30

Trưa , từng cơn gió hiu hiu thổi mơn man qua từng lọn cây . Bubble nhấm nháp xong bữa sáng uể oải vươn vai vài cái rồi lên lầu , hôm nay là chủ nhật - được nghỉ rất thích hợp để đi đây đi đó nhưng ngược lại cô sẽ phải lên đường trong một chuyến đi đầy rãy hiểm nguy . Bubble đã nói dối bà ngoại mình sẽ đi chơi một thời gian dài và thật khó để biết khi nào mới quay trở lại .

Vốn xưa nay , cô nổi tiếng ngọt ngào hiếu thảo và chưa từng nói dối ai bao giờ chính vì vậy bà ngoại cô không những tin mà còn sửa soạn hết cho cô những đồ thiết yếu . Buồn thay chỉ lát nữa thôi cô sẽ rời xa nơi này và tới một vùng đất mấy ai biết tên .

Cô khẽ trút một tiếng thở dài ...

Ngồi đối diện với chiếc gương, phản chiếu lại khuôn mặt buồn rười rượi của mình , nhắm mắt lại Bubble hít một ngụm khí lạnh và rồi thở ra đôi mắt xanh biếc tựa trời cao biển rộng nhìn về phía xa xăm . Blossom từ ngoài vào đã trông thấy tất cả , giờ cô buồn chẳng kém gì Bubble nhưng trước sau gì cũng phải đi . Nhiệm vụ mà ...

Kì thực mà nói Blossom từ nhỏ đã được đi rất nhiều nơi nên cô cũng không hồi hộp lắm , mặt khác gia đình của cô cũng không ý kiến gì về việc này, họ muốn cô trải nghiệm những thứ mới và sống tự lập .

Cô nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh đứa bạn thân, hơi cụp mắt xuống , tông giọng trầm xuống như muốn trấn an

- Đừng lo Bub ! Sẽ ổn cả thôi , chí ít còn có tớ và Buttercup ở bên cạnh cậu mà ...

- N.nh..ưng - Nơi khoé mi, từng giọt lệ lăn xuống nơi gò má tưởng như chúng chỉ trực trờ trào ra từ lâu lắm rồi , từng giọt từng giọt lã chã rơi , thấm hơi sương vào chiếc váy màu chàm xinh xắn của nữ siêu anh hùng xanh dương

Không đợi gì hơn , Blossom ôm cô vào lòng , mặc cho nước mắt ngày một nhiều hơn an ủi bạn mình . Blossom mỉm cười nhẹ, trìu mến cô không nói gì, cứ để cho Bubble khóc, trước đây Bubble cũng khóc rất nhiều nhưng thực ra đó chính là những thứ mà khiến cho cô ấy mạnh mẽ . Blossom đã dỗ rất nhiều đứa trẻ , nhưng lời trêu đùa chọc ghẹo làm cho chúng thôi khóc thật là dễ dàng đối với cô . Nhưng không phải ai cũng vậy Bubble là ngoại lệ khi cậu ấy khóc thì cứ mặc cho cậu ấy khóc bởi lẽ Bubble không muốn bất cứ ai trông thấy vẻ yếu đuối này của mình . Nhưng chỉ duy nhất cô thôi - Blossom mới được trông thấy điều này.

Buttercup chạy vội lên lầu khi nghe tiếng thút thít . Giật mình khi thấy Bubble vùi đầu vào lòng cô gái màu hồng . Hình ảnh trước mắt khiến cô nhớ tới hình ảnh năm xưa của chính mình. Mẹ cô và cô , lúc ấy chỉ vì đá thua với lũ con trai cô bật khóc ngay sau khi kết thúc trận đấu . Mẹ cô đã chạy tới và tặng cho cô cái ôm thật chặt , nó thật ấm áp và đẹp đẽ nhưng ngày đó qua rồi cô không còn bé bỏng nữa cô cũng từ đó mà căm ghét lũ con trai. Buttercup như bị thôi miên dòng suy nghĩ , cô đứng đực ra đó , Chợt ...

- Xin chào các quý cô ! Đang làm gì vậy ? - Butch từ đâu ngó đầu vào cánh cửa mở của căn phòng .

Tim Buttercup như ngừng đập quay ngoắt lại , mặt cô vốn trắng giờ còn trắng hơn đôi đồng tử như nhỏ lại vài inch , loạng choạng lấy lại thăng bằng cô lắp bắp

- A..an...anh bị điên à !? - Đoạn cô nói như hét vào tai Butch

Bubble đã ngưng khóc , dù làn mi dài vẫn còn vương nước mắt chưa khô , thấy tình hình không ổn , cô ngẳng mặt lên nghe ngóng tình hình .

Blossom thở dài nhìn cặp đôi xanh lá , từ khi Butch chuyển tới họ cãi nhau tới 5 lần là ít

- Cô có quyền gì nói tôi điên ? - Butch nhếch mép cười giọng điệu có chút mỉa mai

- Quyền gì liên quan tới anh à? - Buttercup đứng khoanh tay dáng vẻ rất ư là chị đại

- Liên quan nhiều là đằng khác nhé cô gái !

- Anh sai lè ra mà không chịu nhận à ?

- Tôi sai chỗ nào cô chỉ giúp tôi với !

- Na...

Chuẩn bị tiếp tục phát ngôn , bỗng có giọng nói cắt ngang cuộc tranh luận 'Không hồi kết' được diễn ra thường niên

- IM HẾT ĐI ! BỘ HAI NGƯỜI RẢNH LẮM HẢ !?

Là Brick , anh gắt gỏng hét lên thực sự không thể yên một giây nào với lũ này . Blossom đồng tình đứng dậy , nở nụ cười hoa anh đào duyên dáng với Brick cô nhỏ nhẹ

- Brick ! Anh không nói vậy được đâu !

- Phải nói như thế nào mới đúng chứ !? - Anh nhấc một bên mày lên vẻ mặt đăm chiêu

- Nhìn mà học tập này !

Dứt câu , cô chợt quay mặt qua phía Butch , vô tư giáng thẳng một cái bạt tay vào bên má trái của cậu , giọng điệu nhỏ nhẹ biến đâu mất thay vào đó là chất giọng nghiến răng nghiến lợi quả nhiên cô chịu đựng lâu lắm rồi mới phải

- Câm miệng lại đi là vừa đấy hai người !

Butch "được" tặng cho cái tát rất chi là "hiền thục" của Blossom , nhưng rất may anh không ngã . Hoàng hồn bật dậy sau vài giây anh chau mày phản ánh

- Cô bị làm sao thế ? Đang yên đang lành tát tôi làm gì?

- Câm miệng lại đi thằng kia! - Brick giơ nắm đấm trước mặt Butch giọng gầm gừ chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào

- Cảm ơn Brick - Blossom cười, vẫn nụ cười ban nãy nhưng lại khiến trái tim ' ai đó ' chệch mất một nhịp

- Sao cô lại đánh ... - Vừa nói vừa hành động , anh chỉ vào mặt Butch đang hằn đỏ 5 ngón tay mảnh mai của Blossom

- Chỉ là ... - Blossom gãi mái tóc dài cam mượt mà, cô khó xử nói tiếp - Thường thường tôi sẽ hành động như vậy với lũ con trai nếu chúng không chịu nghe lời

- Trời !! - Cả 5 con người còn lại té ngửa vì câu giải thích hết sức "phi lí"

Buttercup vẫn là người ngồi dậy sớm nhất , khuôn mặt đăm chiêu đá xoáy người 'chị em kết nghĩa'

- Oh ! Vậy cậu có thể làm thế với bất cứ ai ?

- Có thể nói là vậy - Blossom đưa tay xoa cằm , đôi mắt hồng phấn vô thức ngước lên mái trần thạch cao

- Cô biết làm vậy nguy hiểm lắm không !? Sẽ rất dễ khiến cho người ''bị hại" choáng kèm theo con ê buốt do cú tát mạnh và rồi ... ( Đã lược bỏ 2000 từ)- Brick quát , vẻ mặt không mấy đồng tình

- Này nhá ! Tôi nói cho mà biết , anh đã không hiểu gì thì thôi ngậm cái miệng toàn mấy lời lẽ chẳng tốt đẹp gì của anh lại ! Đúng là THÙNG RỖNG KÊU TO! - Blossom nói một tràng dài chẳng biết cô lấy hơi ở đâu ra nữa , bốn chữ cuối cô nhấn mạnh chỉ để ám chỉ kẻ đồng màu tóc trước mắt

Và rồi ... Họ cãi nhau ...

- Hihi

Tiếng cười nhẹ nhanh chóng vụt tắt trên môi Bubble , tựa như tiếng chuông gió kêu đing đang giữa cái nắng hè gay gắt. Ai nấy ngẩn người, lần đầu tiên thấy cô cười trước mặt con trai, Bommer đã kịp thu lại khoảnh khắc ấy , bất giác trên khuôn mặt cậu hiện lên một nụ cười

Phải nói , Bubble rất ít khi cười bởi từ nhỏ tới giờ cô gần như không có bạn, nhưng từ khi quen Blossom và Buttercup cô đã cười nhiều hơn dù đó chỉ là nụ cười nhạt

Giáo sư Utonium bước vào, vẻ mặt không mấy vui vẻ của ngài lộ rõ . Ho khan một tiếng ngài nói

- Các con tới giờ rồi, đã đến lúc lên đường ...

Cả lũ nhìn nhau chẳng ai bảo ai tự khắc đứng dậy , rảo bước trên hành lang Buttercup bỗng lạnh toát sống lưng ôm chặt cánh tay Blossom cô khẽ nói nhỏ vừa đủ cho hai cô bạn

- Lát vào đó tớ có mệnh hệ gì thì giúp tớ !

- Đừng lo Servant yêu dấu ! Sẽ chẳng ai làm hại được cô đâu - Butch cười cười , thêm vài câu cho không khí bớt nhạt

- Tên điên ! - Buttercup hừ lạnh

- Các con! Nếu đi qua cái lỗ đen này thì các con sẽ thấy được chiều không gian Rp7 đó là nơi các con tìm thấy các mảnh đã vỡ - Zodiac - Giáo sư cắt lời Buttercup , một tay đẩy gọng kính tay còn lại chỉ vào cái hố đen như mực liên tục xoay tròn đằng kia

- Chúc các con may mắn

- Dạ, chúng con sẽ cẩn thận ! - Blossom tiến lên một bước , chần chừ vài giây cô nói tiếp - Cho con gửi lời chào tới Ken

- Không thành vấn đề ! Nào bắt cặp với Master của mình rồi lần lượt đi qua - Giáo sư đáp

- Con không đứng cạnh tên này đâu ! - Buttercup bĩu môi, phẩy tay hàm ý xua đuổi Butch

- Này ! Tưởng tôi muốn lắm chắc ? - Butch gân cổ cãi , anh nhịn cô lâu lắm rồi

- Vậy thì ra với Bubble ấy !

- HAI ĐỨA IM LẶNG VÀ ĐỨNG VÀO HÀNG ĐI ! - Không hẹn mà nói , cặp đôi đỏ × hồng cùng lúc lớn tiếng . Chẳng lẽ ... Đây là !?

- Rồi rồi - Buttercup làu bàu , Butch chớp thời cơ nắm lấy tay cô kéo lên đứng trước mặt Master Servant Bommer Bubble

- Xuất phát ! - Giáo sư , không chần chừ click chữ 'Enter' và lần lượt các cặp biến mất trong hư vô ...

Giáo sư im lặng không nói gì, đôi mắt mong chờ nhìn từng đứa khuất mắt , thầm nghĩ " Cả thế giới trông chờ vào các con"

~•~•~•~

Tại chiều không gian Kp7 ...

Rơi xuống đầu tiên là Brick , Blossom rồi tới Buttercup tiếp đó là Butch bên trên anh là Bommer và cuối cùng người may mắn nhất - Bubble

- Ah ! Xuống ngay đi Bub - Blossom giục , cô đau lưng lắm rồi

- Xuống kiểu gì giờ ?

- Lăn xuống thôi ! Nhanh nhanh lên ! - Buttercup cay cú hét, chỉ vì tên Butch "yêu nghiệt" kia lăng xăng chạy trước mà giờ cô nằm thế này đây

! UỴCH !

Bubble bình thản lăn xuống . Giờ cô mới để í , nơi này thật đẹp hệt như câu chuyện cổ tích mà cô từng được bà ngoại kể . Trước mắt cô thôi là thảm cỏ xanh mướt nhìn thấy tận chân trời , xa xa là một cánh rừng rậm từng cây cao tới tận chấm mây . Từng cơn gió thoảng cuốn theo những chiếc lá khô còn vương vấn nỗi nhớ nhà , bầu trời thẳm thẳm trong vắt như được tấm plastic mỏng vây quanh . Dưới chân cô là những bông hoa Mao Lương hồng phớt lặng lẽ ngước nhìn ánh nắng mặt trời rơi nhẹ xuống mảnh lá .

Chợt , cô phát hiện ra đây không phải chiếc giày bata mà cô đi nữa , mà thay vào đó là đôi hài vải xanh dương , nhìn lên người cũng vậy , bộ váy xếp ly cùng chiếc áo trắng cũng không còn mà là y phục trông giống yukata* nhưng của cô lại mất đi một bên ống tay áo , hoa văn không có gì nổi bật chỉ là những cánh hoa anh đào rơi , ống tay bên kia được cuốn một lớp băng trắng muốt quanh tay (có lẽ là thay cho tay áo )

Mọi người đã đứng được thẳng , Blossom cũng giống như Bubble cũng bận y phục giống hệt và màu khác thêm nữa là đầy đủ cả 2 ống tay nhưng lại hở ra đôi vai gầy quyến rũ

Còn Buttercup có hơi khác tuy cũng y phục như vậy nhưng lại không đầy đủ hai ống tay , hở cả ngực lẫn vai mặt khác những chỗ đó đều được những sợi băng trắng che đi ( loại băng giống Bubble ) chỉ chừa lại một bên tay là không có gì che chắn màu xanh lá mạ

Còn về RRB các anh được ''ban" cho trang phục giống với thường dân đời nhà Hán ở Trung Quốc , bên trên có cổ áo màu trắng ( bắt buộc ) , hai mảnh vải dài được vắt qua vùng ngực bộ đồ không có gì nổi bật áo dài quá ngưng vài gang tay . Ở ngang bụng được buộc cái gì đó như đai thắt lưng chỉ khác đó là đai quần ống rộng tới bắp chân gấp nếp ở vạt quần . Cả ba anh em chỉ khác màu nhau : đỏ , xanh rêu và chàm .

0o0o0o0

Khói xong một chương nữa rồi , và như đã hứa với bạn NguynTin362803 mình đã ra chap mới nhanh nhất có thể Ah ~ kì thực đây là dự tính ngoài mong đợi của Khói luôn á ! Chap coa hơi ngắn nhưng mong cậu đón nhận nó

Mong cậu đọc chuỵn zui zẻ •3•

Vote + comment để Khói tặng chap cho nhoa •>• ♥️♥️♥️

4/1/7/20
15:28

#Khói
#Yên_Nhược_Khả_Ái

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top