Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ánh nắng dịu dàng của buổi sáng sớm len lỏi qua những tán lá xanh, chiếu xuống con đường nhỏ dẫn đến một quán cà phê ấm cúng, nơi Pond và Phuwin thường hẹn gặp nhau. Quán cà phê nằm khuất trong một góc yên tĩnh của thành phố, tách biệt khỏi sự ồn ào và ánh nhìn soi mói của thế giới bên ngoài. Đây là nơi mà cả hai có thể thoải mái là chính mình, cùng nhau tận hưởng những phút giây hạnh phúc giản dị nhưng tràn đầy tình yêu.

Pond đến trước, ngồi ở góc bàn quen thuộc, nơi có thể nhìn ra khoảng sân nhỏ với những chậu hoa đủ màu sắc. Cậu đội một chiếc mũ lưỡi trai thấp, đeo kính râm để che bớt sự nổi tiếng của mình. Nhưng khi nhìn thấy Phuwin bước vào, khuôn mặt cậu bừng sáng, nụ cười hiện rõ trên đôi môi. Chỉ cần có Phuwin ở bên, mọi lo lắng về danh tiếng, về sự nghiệp đều tan biến. Tất cả những gì Pond cảm nhận được là niềm vui và hạnh phúc ngập tràn trong lòng.

Phuwin ngồi xuống đối diện Pond, cậu mỉm cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy sự yêu thương. Dù đã trải qua nhiều tháng bên nhau, cảm giác ngọt ngào mỗi khi gặp Pond vẫn không hề phai nhạt. Họ lặng lẽ trao nhau những cái nhìn ấm áp, không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần sự hiện diện của nhau là đủ để lấp đầy mọi khoảng trống trong lòng.

Họ cùng nhau thưởng thức bữa sáng, trò chuyện về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Pond kể về những kế hoạch cho album mới, những bài hát mà cậu đang sáng tác. "Anh đang viết một bài hát mới," Pond nói, giọng điệu đầy phấn khởi, "Nó về tình yêu, về cảm giác khi được ở bên em. Anh muốn giai điệu của nó phải thật tươi vui, phải mang được cảm giác ngọt ngào của chúng ta."

Phuwin khẽ cười, đôi má ửng hồng, hai tai của cậu đỏ lên vì ngại ngùng. "Em chắc chắn bài hát sẽ rất tuyệt vời," cậu đáp, ánh mắt đầy tự hào và ngưỡng mộ. "Mỗi bài hát của anh đều mang một phần của trái tim anh, và đó là điều khiến chúng trở nên đặc biệt."

Sau bữa sáng, họ nắm tay nhau đi dạo qua những con đường nhỏ trong thành phố. Dù phải giữ khoảng cách khi có người đi qua, nhưng chỉ cần một cái nắm tay nhẹ nhàng cũng đủ để Pond và Phuwin cảm nhận được sự gắn kết mạnh mẽ giữa hai người. Họ cười đùa, trò chuyện về mọi thứ từ âm nhạc đến ẩm thực, từ những giấc mơ cho tương lai đến những kỷ niệm ngọt ngào đã qua. Mỗi khoảnh khắc đều như một phần của bản nhạc tình yêu, đầy ắp những giai điệu êm đềm và tươi sáng.

Buổi chiều hôm đó, họ đến một công viên yên tĩnh, nơi chỉ có tiếng chim hót và gió thổi qua những tán cây. Pond ngồi trên băng ghế, cầm cây đàn guitar của mình và bắt đầu dạo những nốt nhạc đầu tiên của bài hát mới. Phuwin ngồi bên cạnh, lắng nghe âm thanh dịu dàng vang lên từ đôi tay điêu luyện của Pond. Giai điệu bài hát tràn đầy sự tươi vui, phản ánh những cảm xúc ngọt ngào và hạnh phúc mà cả hai đã cùng nhau trải qua.

"Mỗi khi anh nghĩ về em," Pond hát, giọng hát ấm áp vang lên, "Anh cảm thấy trái tim mình như đang nhảy múa theo từng giai điệu. Em là ánh sáng trong cuộc sống của anh, là lý do khiến mọi thứ trở nên đáng sống."

Phuwin không thể ngăn được những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má. Cậu cảm thấy tình yêu mà Pond dành cho mình trong từng lời hát, từng nốt nhạc. Cả thế giới như ngừng lại, chỉ còn lại hai người họ trong không gian yên bình ấy. Phuwin tựa đầu vào vai Pond, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể cậu ấy và trái tim cậu đập liên hồi với một niềm hạnh phúc không gì có thể so sánh được.

Những buổi tối, sau khi các buổi diễn kết thúc, Pond và Phuwin lại tìm về những khoảnh khắc riêng tư. Họ cùng nhau ngồi trên ban công của một căn hộ của Pond, ngắm nhìn ánh đèn lung linh của Krungthep về đêm. Gió thổi nhè nhẹ, mang theo hương thơm của những bông hoa đang nở rộ dưới ánh trăng. Pond ôm Phuwin vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu. Cả hai chìm trong cảm giác bình yên và sự kết nối sâu sắc.

"Anh ước gì chúng ta có thể ở bên nhau như thế này mãi mãi," Pond thì thầm, giọng nói tràn đầy sự khát khao.

"Em cũng vậy," Phuwin đáp lại, tay cậu siết chặt lấy Pond, như muốn giữ chặt cậu ấy trong thế giới của riêng họ. "Dù có phải giấu giếm, em vẫn sẵn sàng nếu điều đó có nghĩa là chúng ta có thể hạnh phúc bên nhau."

Pond cảm nhận được sự chân thành và tình yêu trong từng lời nói của Phuwin. Cậu cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Phuwin, một nụ hôn chứa đựng tất cả tình cảm mà cậu dành cho người yêu của mình. Những ngày tháng lén lút hẹn hò có thể không dễ dàng, nhưng Pond biết rằng với Phuwin bên cạnh, cậu có thể vượt qua tất cả. Những khoảnh khắc nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa này sẽ mãi là nguồn cảm hứng cho âm nhạc của cậu, là động lực để cậu tiếp tục cố gắng và tỏa sáng trên sân khấu.

Buổi sáng nắng đẹp tiếp theo, Pond và Phuwin quyết định dành trọn cả ngày để cùng nhau đi chơi tại công viên giải trí. Phuwin hào hứng chuẩn bị, trong lòng không thể kiềm chế được sự phấn khích. Đây là lần đầu tiên họ cùng nhau trải nghiệm một ngày vui chơi không phải che giấu. Vì sao ư? Vì Pond đã bao cả cái khu vui trời này để anh và bé con có thể tự do thoải mái rồi. Ngay khi đến công viên, Phuwin nắm chặt tay Pond, đôi mắt cậu lấp lánh niềm vui. "Tee rak hôm nay muốn thử trò gì trước đây " cậu hỏi với giọng đùa cợt, nhưng ánh mắt lại chứa đựng biết bao tình cảm.

Pond cười tươi, đôi má hơi ửng đỏ khi nghe Phuwin gọi mình bằng biệt danh ngọt ngào. "Mèo con muốn thử trò tàu lượn siêu tốc trước không?" Pond gợi ý, nháy mắt với Phuwin, một người sợ độ cao.

Phuwin bật cười, cảm thấy tim mình như nhảy múa theo từng cử chỉ của Pond. "Nếu người yêu của em muốn, thì em sẽ cùng đi ngay thôi!"

Cả hai cùng nhau tiến đến khu vực tàu lượn, trái tim Phuwin đập mạnh khi nghĩ đến cảm giác phải đối mặt với nỗi sợ của mình. Khi tàu lượn bắt đầu di chuyển, Pond nắm chặt tay Phuwin hơn, cảm nhận được sự căng thẳng từ người yêu. "Không sao đâu, có anh ở đây mà," Pond thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng, khiến Phuwin cảm thấy an tâm.

Khi tàu lượn lao xuống với tốc độ nhanh, cả hai hét lên trong sự phấn khích. Phuwin nắm chặt lấy Pond, cảm thấy như mọi lo lắng đều tan biến trong giây phút này. Khi trò chơi kết thúc, Pond nhìn Phuwin cười rạng rỡ, ánh mắt cậu đầy niềm vui. "Em không sợ hả bé con?" Pond trêu.

Phuwin bật cười, đôi má đỏ ửng. "Chỉ cần có anh ở bên cạnh, em chẳng sợ gì cả!"

Sau khi thử sức với vài trò chơi khác, Pond và Phuwin quyết định tạm nghỉ chân tại một quán kem trong công viên. Pond gọi hai ly kem lớn, không quên thêm một ít socola mà Phuwin thích. Cả hai ngồi đối diện nhau, cùng nhau thưởng thức từng muỗng kem mát lạnh.

"Em thật sự thích ngày hôm nay," Phuwin nói, ánh mắt nhìn Pond tràn đầy yêu thương. "Cảm giác như mọi thứ xung quanh đều trở nên tươi đẹp hơn khi có anh ở bên cạnh."

Pond mỉm cười, tay cậu nhẹ nhàng vuốt tóc Phuwin. "Anh cũng vậy, bé con của anh. Anh ước gì những khoảnh khắc thế này có thể kéo dài mãi mãi."

Buổi chiều, họ quyết định đi xem một bộ phim mới ra mắt mà cả hai đều rất mong chờ. Phòng chiếu phim không quá đông đúc, mang lại cảm giác riêng tư cho cả hai. Pond ngồi cạnh Phuwin, cậu khoác tay qua vai Phuwin, kéo người yêu lại gần mình hơn.

Trong suốt bộ phim, Pond và Phuwin thi thoảng nhìn nhau, chia sẻ những nụ cười nhẹ nhàng. Có những khoảnh khắc xúc động trong phim, Phuwin cảm thấy trái tim mình như thắt lại, cậu nhẹ nhàng siết chặt tay Pond. Pond quay sang nhìn Phuwin, ánh mắt cậu tràn đầy sự quan tâm và yêu thương. "Anh đây rồi, bé con," Pond thì thầm, hôn nhẹ lên trán Phuwin, khiến cậu cảm thấy bình yên vô cùng.

Khi bộ phim kết thúc, cả hai rời rạp trong ánh hoàng hôn dịu dàng. Pond nắm tay Phuwin, cùng nhau đi dạo dưới ánh chiều tà. "Hôm nay thật tuyệt, phải không anh?" Phuwin hỏi, cảm giác lòng mình tràn ngập niềm hạnh phúc.

Pond gật đầu, khẽ cười. "Ừ, tuyệt vời nhất là được ở bên bé con của anh."

Cả hai bước đi chậm rãi, tay trong tay, tận hưởng những khoảnh khắc yên bình cuối cùng của một ngày đầy ắp tình yêu và niềm vui. Những tiếng cười và ánh mắt đầy yêu thương giữa họ như khắc sâu vào trái tim, tạo nên những kỷ niệm ngọt ngào mà cả hai sẽ mãi trân trọng.

Cứ như thế, ngày qua ngày, họ sống trong những khoảnh khắc ngọt ngào, chia sẻ những niềm vui, những nụ cười và cả những nỗi lo âu. Dù biết rằng tình yêu này phải che giấu, họ vẫn không bao giờ hối hận. Mỗi bài hát của Pond ngày càng tràn ngập những giai điệu tươi vui, mỗi lời hát đều phản ánh tình yêu sâu đậm mà cậu dành cho Phuwin. Và Phuwin, dù phải sống trong bóng tối của sự kín đáo, vẫn cảm thấy hạnh phúc mỗi khi nghe những bài hát ấy, bởi cậu biết rằng tình yêu của họ sẽ mãi mãi là một phần trong trái tim của Pond.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top