Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12

Sau buổi sinh nhật bất ngờ vào cuối tuần, mối quan hệ giữa Phuwin và Pond trở nên thân thiết hơn. Phuwin thích hơi ấm mà Pond mang đến cho mình, Pond cũng thích cảm giác yên bình bên cạnh Phuwin.

Lễ kỷ niệm của trường đang đến gần, Pond với tư cách là nghệ sĩ của trường của lớp, anh bận rộn với những buổi tập duyệt. Tuần này Phuwin có vẻ cũng rất bận, trừ tiết học mỗi ngày ra thì sau khi tan học, Phuwin không chỉ phải tập duyệt cho vai trò mc mà còn phải trang trí cho buổi lễ nên khi cậu về nhà thì cũng đã tối muộn.

Pond nhìn Phuwin mệt mỏi mà ngủ say. Quyết định không nói với cậu rằng anh được mời biểu diễn ở trường.

Chẳng mấy chốc đã đến ngày kỷ niệm của trường, lúc này trường vô cùng náo nhiệt. Phuwin đã sẵn sàng lên sân khấu trong bộ vest.

Đứng trên sâu khấu, Phuwin tự tin nói lời thoại của mình một cách bình tĩnh không sợ hãi Pond nhìn Phuwin vô cùng đẹp trai trên sân khấu, một loại tự hào tự nhiên bộc phát.

Pond nghe thấy các học sinh bên cạnh khen ngợi chàng trai và cô gái trên sân khấu quả là xứng đôi. Tự nhìn mình, quả nhiên là một trận chói mắt, trong lòng có chút mất mát. Anh ghen tị với ai đó đang đứng cạnh Phuwin.

Thấy sắp đến thời gian, Pond vào phòng chờ để chuẩn bị lên sân khấu. Khi đến phần biểu diễn piano của Phuwin, Pond đứng xem Phuwin tỏa sáng ở phía cánh gà.

Phuwin diễn xong nhưng không thấy Pond ở dưới sân khấu, cậu hơi thất vọng. Lúc quay vào cánh gà thì thấy anh Peat gọi cho mình, tưởng có việc gấp, Phuwin liền gọi lại.

"Alo, Anh Peat, có chuyện gì vậy?"

"Phuwin, em có biết lát nữa Pond sẽ biểu diễn ở lễ kỷ niệm của trường không?"

"Cái gì! Em không biết" Phuwin ngạc nhiên nói. Khi cậu mở lịch trình các tiết mục của chương trình, cậu thấy rằng buổi biểu diễn của Pond sắp diễn ra.

"Em chắc biết về trình độ ca hát của Pond. Để không cho nó biết, bọn anh chỉ để nó phụ trách phần rap. Em ấy luôn rất tự tin vào tài ca hát của mình. Nếu sau khi lên sân khấu mà em ấy bị phát hiện, em ấy có thể sẽ buồn. Em có thể giúp anh được không?" Peat giải thích.

"Được rồi, em sẽ lo liệu. Đừng lo." Phuwin quyết định làm gì đó.

Chuẩn bị đến phần trình diễn của Pond. Anh háo hức luyện giọng và chuẩn bị lên diễn. Thường thì Pond ít có dịp khoe giọng hát nên bây giờ được hát ,anh rất háo hức. Anh hắng giọng ra hiệu cho nhạc bắt đầu. Khi anh vừa định hát thì Phuwin đã giành, cậu hát theo lời bài hát và bước lên sân khấu đứng bên cạnh anh, Pond hơi bất ngờ nhưng cũng hơi kinh hỉ vì mình có cơ hội được đứng cùng Phuwin. Phuwin ra hiệu cho anh rap.

Chắc chắn Phuwin đã giúp Pond trình diễn một ca khúc thật hay. Phần rap của Pond và phần lời của Phuwin kết hợp hoàn hảo, bọn họ nhận được sự cổ vũ nồng nhiệt từ phía khán giả.

Sau khi kết thúc, cả hai bước xuống.

"Phuwin, sao cậu lên được vậy?" Pond lấy làm lạ hỏi.

"Tôi muốn hát với cậu. Cậu không thích hả?" Phuwin hỏi Pond.

"Chúc mừng, chúng ta hợp tác ăn ý ghê." Pond không chút nghĩ ngợi nói.

[May mắn thay, tôi lanh trí. ] Phuwin thầm nghĩ. Bật điện thoại lên định báo Peat biết, nhưng lại thấy tin nhắn của bố mẹ.

"Bọn ta về rồi, ngày mai con dọn về nhà ở mội thời gian đi."

Phuwin hơi bực bội, nhưng không có cách nào từ chối yêu cầu của bố mẹ.

"Pond, ngày mai tôi sẽ chuyển về. Bố mẹ tôi đi công tác mới về." Phuwin ngắt lời Pond, người vẫn đang đắm chìm trong sự hợp tác hoàn hảo giữa hai người.

"Cái gì, nhanh như vậy." Pond thú thổ bất cập*. Nhưng không có cách nào ngoài việc đồng ý.

*thú thổ bất cập : trở tay không kịp, không kịp suy nghĩ đến

"Ngày mai tôi đưa cậu về." Pond ra vẻ mạnh mẽ nói, nhưng thực ra anh rất không muốn để Phuwin đi.

"Được." Phuwin cũng gật đầu.

Về nhà, Phuwin thu dọn đồ đạc, Pond cũng âm thầm giúp đỡ.

Nằm trên giường, hai người không nói lời nào. Cả hai đều miễn cưỡng.

Phuwin là vì không muốn rời xa người mình thích. Pond thì cảm thấy không vui và luyến tiếc, nhưng anh không hiểu tại sao.

Nhìn bầu không khí có phần buồn tẻ, Pond chủ động ôm Phuwin. An ủi như cũ, dỗ Phuwin ngủ.

"Không sao đâu, chúng ta vẫn sẽ là bạn thân." Pond khẽ nói, nhìn Phuwin cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ. Hình như anh chưa hiểu được tình cảm của mình dành cho Phuwin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top