Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đồng hồ treo trên tường lặng lẽ chỉ 12 giờ, trong quán rượu, khách nhân cũng lục tục vơi bớt.

Jeon Somi nâng một điếu thuốc lên khóe miệng, nhưng lại không châm lửa, nàng chỉ là lặng lẽ nhìn ngọn lửa giương cao phát ra từ hộp quẹt trong tay. Một lát sau liền dặp tắt ngọn lửa, dụi điếu thuốc vào gạt tàn trên bàn: "Thêm một ly nữa."

"Mỹ nhân, đi một mình sao?" Ngay khi Jeon Somi đưa chiếc ly chứa đầy rượu brandy lên miệng, một âm thanh ngả ngớn liền phát ra ngay bên cạnh. Kang Daniel không khách khí trực tiếp ngồi xuống bên cạnh nàng, dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, "Lần trước whisky ở đây uống cũng khá lắm. Có muốn cùng tôi thưởng thức lại không?"

Jeon Somi ngay cả nhìn cũng lười không để ý hắn, cũng không có lên tiếng đuổi người, chỉ là im lặng uống rượu, Kang Daniel cựa quậy thân thể một chút, cầm lấy chiếc ly trên tay mình chủ động cụng vào chiếc ly của nàng, kêu một 'keng' thanh mảnh: "Cheers."

"Có cái gì đáng chúc mừng chứ?" Jeon Somi rất bình tĩnh mở lời, không như quá khứ đối chọi gay gắt sắc bén, cũng mất đi sự hăng hái mạnh mẽ, nhàn nhạt, giống như rất mất hứng mà mở miệng.

Kang Daniel nhún nhún vai: "Chúc mừng cô đang được nghỉ phép, chúc mừng tôi cuối cùng cũng thoát được ông anh già càm ràm, nếu không cô còn muốn chúc mừng cái gì? Hòa bình thế giới chắc?"

Ly rượu trong tay Jeon Somi khẽ rung lên, từng gợn sóng nhẹ lan tỏa rồi nhanh chóng biến mất, nàng bỗng nhiên nở nụ cười: "Là nên chúc mừng." Nói rồi liền nâng chén uống một hơi cạn sạch, giơ tay ra hiệu với người batender: "Cho ta một li nữa."

"Không phải chứ, còn uống nữa sao tiểu thư?" Kang Daniel quay đầu nhìn nàng, "Khoảng thời gian này cũng không thấy cô ra ngoài, ở nhà làm gì vậy? Dựa theo cá tính của cô, cái cuộc sống tẻ nhạt này làm sao thích hợp chứ? Vẫn là nên mau chóng quay về M.NET đi thôi, Nữ vương điện hạ. Tôi bây giờ đêm nào cũng mơ thấy ác mộng cô đầu quân cho NUEST rồi."

"Đọc sách, ăn rồi ngủ, thời gian rất nhanh sẽ trôi qua." Hàng lông mày thanh tú giương lên, "Cậu không cần bóng gió, thúc đẩy. NUEST tôi sẽ không đi, chỗ đó cùng tư tưởng của tôi không hợp."

"Nói rất đúng, một NUEST bé nhỏ và Park Sungwoo nhỏ nhoi sao có thể xứng với Nữ thần chứ. Chỉ có M.NET mới xứng đáng làm vương quốc của cô thôi." Kang Daniel cợt nhả, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Jeon Somi liền thức thời ngậm miệng.

"Tôi sẽ không để bất kì nam nhân nào ảnh hưởng mình." Jeon Somi kiên quyết nói, "M.NET tôi cũng sẽ không về, cậu từ bỏ hi vọng đi. Cửa ở đằng kia."

Kang Daniel nâng ly ra hiệu: "Có muốn thử một chút whisky không?"

"Không cần." Jeon Somi lạnh nhạt nói, "Tôi uống whisky không hợp, sẽ dễ gây đau đầu. Bây giờ chỉ có một mình, cần phải tự biết quý trọng thân thể."

"Được rồi, cô đừng dùng lời lẽ thê lương như thế được không?" Kang Daniel kháng nghị, "Tôi mới là người bị bỏ lại một mình đây. Cả một công ty lớn như vậy coi như là nằm trong tay cô rồi, hô phong hoán vũ thế nào cũng được. Cô còn chê chưa đủ bận rộn sao? Còn có thời gian đi u buồn?"

Jeon Somi căn bản không buồn trả lời, nâng ly lên, từng chút một đưa thứ chất lỏng có cồn vào trong cơ thể, Kang Daniel không thể làm gì khác hơn là đổi đề tài: "Đọc sách cũng là một cách học hỏi tốt. Có cuốn sách nào hay không? Giới thiệu cho tôi vài cái tên đi, để sau này cô cũng không cười nhạo tôi vô học nữa."

"Quỳnh Dao tuyển tập."

"Cái gì?"

Jeon Somi quay mặt lại nhìn hắn, từng chữ từng chữ nói: "Quỳnh Dao tuyển tập, cậu không phải muốn tôi giới thiệu sách cho cậu đọc sao?"

Lập tức lùi ra sau xua tay, Kang Daniel vội vàng nói: "Coi như là tôi nói linh tinh đi. Cô cũng không cần nói đùa thế chứ?"

"Ai thèm đùa với cậu. Tôi thật sự là đã đọc Quỳnh Dao tuyển tập đấy. Thế thì làm sao?"

Kang Daniel ngưng một chút để tiếp nhận thông tin, rồi mới có thể nói tiếp: "Quỳnh Dao tuyển tập? Jeon Somi đại nhân là đang tạo ra xu hướng mới cho làng giải trí sao?"

Jeon Somi lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: "Kể từ khi nộp đơn từ chức, những ngày này, là khoảng thời gian yên bình nhất của tôi. Không TV, không báo chí, không Internet, cho dù thế giới có đang có Thế chiến thứ 3, tôi cũng chẳng cần quan tâm, tôi chỉ cần ở nhà đọc sách thôi."

"Khoan đã! Không có ai phê duyệt cho cô từ chức cả. Cô là đang nghỉ phép! Nghỉ phép thôi!"

"Lúc tôi đi học, mấy tiểu thuyết Quỳnh Dao này rất thịnh hành, nhưng mà tôi còn cười nhạo không thèm xem." Jeon Somi mất mát nở nụ cười, "Lúc đó tôi chỉ tập trung vào mục tiêu của mình, mau chóng tốt nghiệp ra trường, kiếm được một công việc lương hậu hĩnh, trở thành một nữ doanh nhân thành đạt. . . . . . Bây giờ thì tất cả những điều đó đã tôi đều đã làm rồi, chỉ còn sách là chưa đọc."

"Nghe này, Somi, cô tâm tình không tốt, tôi hiểu được. Thế nên tôi mới cho cô một kì nghỉ phép. Cô cứ thích đi đâu thì đi, làm gì thì làm. Nhưng đừng có nhốt mình trong nhà như thế nữa, sẽ mốc đấy." Kang Daniel vỗ vỗ bờ vai của nàng, rất hào khí nói, "Chi phí du lịch này nọ của cô, tôi sẽ trả hết."

Jeon Somi buông hàng mi, thấp giọng nói: "Có phải là phụ nữ đều nên nhu nhược, đáng yêu, điềm đạm mới có thể khiến nam nhân chú ý, muốn bảo vệ, mới được nam nhân yêu thương?"

"Cái gì?" Kang Daniel không kìm lòng được rùng mình, "Cô đang nói gì vậy? Không phải uống say rồi chứ?"

"Cậu không phải cũng là nam nhân sao? Cậu nói xem. . . . . . À tôi quên mất, cậu thích đàn ông." Jeon Somi gác cằm lên tay, nở nụ cười nhẹ, "Sáu năm rồi. . . . . . Sáu năm rồi. . . . . . Tôi ở trước mặt anh ấy nỗ lực hết mình, vì anh ấy cái gì cũng tận sức làm, đánh đổi mọi thứ. Không bao giờ để cho anh ấy thấy tôi yếu đuối. Rốt cuộc leo lên được vị trí này, trở thành một nhân vật trọng yếu trong công ty, thành cánh tay phải của anh ấy. . . . . . Tôi nghĩ rằng, như vậy anh ấy sẽ yêu mình. . . . . . Nhưng tôi sai rồi, đối với anh ta, tôi chỉ là một nhân viên làm công thôi. Làm tốt thì sẽ được phần thưởng. . . . . . Cho tôi 30% cổ phần. . . . . . 30%. . . . . ."

Nàng bỗng nhiên nắm chặt lấy ly rượu trong tay đến mức những khớp ngón tay cũng chuyển thành màu trắng, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng điên cuồng: "Tôi sai rồi, đêm ấy sáu năm trước, khi anh đi tới trước bàn tôi hỏi 'Tăng ca a?', tôi không nên mạnh mẽ trả lời. Tôi đáng ra nên yếu đuối nhào vào ngực anh khóc lóc, không biết chừng, tôi mới có cơ hội. . . . . ."

"Jeon Somi tiểu thư à, cô say rồi. Tôi đưa cô về nhà nhé." Kang Daniel nắm lấy cánh tay của nàng lắc lắc, "Không phải là do cô, ông anh nhà tôi cô còn không hiểu tính sao. Anh ta làm gì có trái tim, ỏ ngực chỉ có một khối thịt thôi, cô đừng phí tâm nữa."

"Cậu yên tâm, tôi không có say." Ánh sáng trong mắt nàng trở nên ảm đạm, "Có lúc, người ta uống đến mấy cũng không thể say ."

Kang Daniel thở dài: "Anh ta cho cô cổ phần, không phải là phần thưởng cho nhân viên chăm chỉ, mà chỉ đơn giản là trao cho cô thứ mà anh ấy nghĩ là cô muốn thôi. Cô hiểu chứ? Đấy chính là cách biểu đạt tình cảm của anh tôi."

"Tôi không cần!" Jeon Somi kiên quyết nói, "Tôi cái gì cũng không cần. Tôi biết rõ vị thế của mình. Chỉ là một nữ nhân viên. Tôi hiểu chứ. Tại sao anh ấy cứ phải hết lần này đến lần khác, dùng đủ mọi cách để nhắc cho tôi nhớ sự cách biệt giữa ông chủ và nhân viên!"

Thanh âm nàng dần dần thấp xuống, Jeon Somi cúi thấp đầu nên Kang Daniel không thể nhìn thấy sự mất mát trong mắt cô: "Đều kết thúc rồi, tất cả. Tôi không muốn trở về M.NET, tôi không thể. Nhưng tôi cũng sẽ tuyệt không làm tổn hại đến tâm huyết của người ấy. Mấy năm qua coi như một giấc mơ đi, đến lúc phải tỉnh giấc, làm lại từ đầu rồi."

Kang Daniel cũng yên tĩnh lại: "Không có cơ hội cứu vãn?"

"Không có."

"Nếu như. . . . . . Tôi cưới cô thì sao?" Lời nói thốt ra còn khiến chính chủ nhân của nó bàng hoàng. Jeon Somi sửng sốt nhìn chằm chằm vào Kang Daniel: "Cậu cưới tôi?"

"Đúng." Kang Daniel không chút do dự mà nói.

End chương 18.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top