Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Soulmate: Khi ta tìm thấy nhau (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Rin 

Pairing: Kang Daniel x Ong Seongwoo

Summary: Em vốn không tin, cho đến khi anh xuất hiện.

Note: Soulmate – AU. Và tất cả chỉ là trí tưởng tượng của mình thôi.

===============

Điều đầu tiên mà mẹ tôi dạy tôi khi tôi bắt đầu có đủ nhận thức và ghi nhớ được – không phải là những chuẩn mực đạo lý thông thường, không phải cách thế nào để có thể mở gói bánh mà không bị tung tóe ra ngoài hay là cách mà tôi phải xưng hô với người lớn tuổi để khiến họ hài lòng – mà là Soulmate.

Phải Soulmate, cái điều mà khiến tất cả mọi người ở Thế giới này nếu không giả mình là người có được nó để rồi phát điên mải miết tìm kiếm cả đời thì là dửng dưng khinh thường nó chả khác nào đối với một đôi giày xấu xí limited mang vào chỉ tổ đau chân. 

Mẹ tôi bảo, chỉ có những người thật sự, thật sự đặc biệt mới có Soulmate – có một người chia sẻ một nửa linh hồn với bạn theo đúng nghĩa đen, tình yêu đích thực của bạn, người mà Định mệnh đã chọn sẵn cho bạn. Kiểu như muốn thắt nơ, đóng gói rồi chuyển tới tận nhà "Nè, người mà mày buộc phải sống cả đời nè, nhận đi" – thật ra với tôi nó như kiểu được tặng quà mà không nhận hoàn trả ấy, cho dù cái thứ hàng bên trong là gì. Tôi vẫn còn nhớ cái cách mà mẹ tôi nhẹ nhàng vuốt ve má mình:

"Daniel à, mẹ tin tưởng con sẽ là người đặc biệt ấy. Con xứng đáng có nó, xứng đáng có một người sẵn sàng hiểu con, yêu con bất chấp mọi thứ. Một tạo vật đẹp đẽ mà tạo hóa tạo ra chỉ dành riêng cho con. Đó là ước mơ của mẹ. Và hãy để nó trở thành ước mơ của con nhé."

Lúc còn bé, tôi cứ thế ngây thơ tin theo và cười đến ngu. Mẹ tôi nói, tôi sẽ nhận ra Soulmate của mình khi mà cảm giác báo hiệu và lời đầu tiên mà người ấy nói với tôi sẽ xuất hiện trên người như một dấu ấn và rồi sợi dây kết nối sẽ được hình thành. Sau đó là happily ever after. Một viễn cảnh tươi đẹp đầy màu hồng và ánh sáng ngập tràn được mẹ tôi vẽ ra hàng ngày với một thằng nhóc còn chưa đầy 5 tuổi.

Tôi thích thú với những khung cảnh đó, luôn cười rồi vỗ tay hoan hô. Tôi cứ mường tượng trong đầu cái tương lai đó để rồi trở thành cái đứa quảng giao nhất trong lớp, thằng con trai tốt tính và hài hước. Phải vậy thì mới có cơ hội làm quen với nhiều bạn mà tìm Soulmate chứ.

******

Thời cấp 1 nhanh chóng qua đi, cấp 2 lững thững đến. Tôi vẫn cố gắng không ngừng: học tập rồi bạn bè. Nhưng tôi thấy thế cũng chưa đủ, tôi phải nổi bật hơn nữa, phải tài giỏi hơn nữa. Mẹ tôi nói là người đặc biệt mới có Soulmate. Tôi học nhảy B-Boy, tôi học rap, tôi muốn mình trở thành thần tượng. Tôi phải trở thành người đặc biệt.

Vậy mà cái tôi nhận lại được là gì? Chỉ là một chuỗi ngày ngóng trông trong vô vọng và chán chường khi nhìn vào làn da trắng không vết tích. Tôi bắt đầu hoài nghi về cái ước mơ đó của mình, không là của mẹ tôi. 

Soulmate – nghe thật quen thuộc mà cũng quá đỗi xa lạ. Bố mẹ tôi cũng là Soulmate, họ có cảm xúc với nhau, nhưng dì tôi nói sợi dây của hai người luôn không thể buộc chặt hoàn toàn. Một liên kết tâm hồn không hoàn thiện tức là một tâm hồn không lành lặn. Kiểu như lúc nào cũng ăn phải thứ trái cây ẩm ương chưa chín hẳn. Một tình trạng thường thấy với những ai có Soulmate.

Hai Soulmate muốn đạt được cấp độ tuyệt đối trong mối liên kết tinh thần còn phải xét theo mức độ tương hợp giữa hai tâm hồn đạt bao nhiêu. Nếu độ tương hợp thấp thì Soulmate có thể tự mình quyết định có muốn cắt đứt liên kết hay không. Bởi sống với một linh hồn khiếm khuyết là nỗi đau cắt da thịt với những Soulmate. 

Một cuộc sống hạnh phúc chỉ xảy đến với những Soulmate hoàn toàn liên kết. Và nó rất hiếm. Đó là điều mà mẹ tôi chưa từng cho tôi biết. Ngạc nhiên làm gì, bộ bạn tưởng đây là đang trong câu truyện cổ tích nơi mà cứ muốn là sẽ 100% hạnh phúc mãi mãi à? Tỉnh dậy đi. Giống như tôi đây này.

Tôi không còn răm rắp tin theo cái sự ngọt ngào mà mẹ tôi kể với tôi nữa. Tôi không còn tin vào việc hai Soulmate gặp nhau là điều tuyệt vời và hạnh phúc nhất thế gian nữa. Tôi không còn tin Soulmate là hai người nhất định sẽ khớp vào nhau một cách hoàn hảo như hai bánh răng nữa.

Tôi không còn tin chỉ cần mình gặp được Soulmate mọi thứ sẽ được hoàn thiện. Trên đời này làm gì có thứ bảo đảm như thế. Nhưng tôi không giận mẹ tôi, bà chỉ là tin tưởng vào điều mình tin và mong muốn những gì tốt nhất cho tôi. Tôi hiểu và rất cám ơn bà vì vẫn quyết định ở cạnh bố tôi.

Bây giờ tôi vẫn nhảy B-Boy, vẫn học rap, vẫn nỗ lực vì ước mơ trở thành thần tượng. Hell yeah, tôi còn trở thành thực tập sinh tại một công ty giải trí nữa cơ, tên là MMO, nghe oách không? Tôi vẫn là một thằng con trai hơn 20 tuổi đẹp trai, cao to, quảng giao và được lòng phái nữ. 

Có điều, những điều đó tôi không còn cố gắng vì người tên là "Soulmate" nữa. Tôi làm thế là vì tôi, vì Kang Daniel. Vì để cả Thế giới này biết đến tên của tôi và để đốt cháy tấm thân này trên sân khấu. Tôi còn chuyển cả tình yêu của mình từ "Soulmate" sang mèo cơ mà. Aigoo, những tạo vật xinh xắn và đáng yêu này.

Tôi miệt mài làm thực tập sinh, miệt mài tập nhảy đến mức tay thì chảy máu, học thanh nhạc lẫn rap đến mức cổ họng khản đặc. Không sao, tất cả những thứ này không là gì. Tôi vượt qua được. Rồi lần đầu tiên trong đời, thứ mà tôi thật sự kêu gào đến khản giọng đã đáp lời. Ha, đúng là vũ trụ công bằng mà. Công ty tôi đưa tôi cùng 4 người anh khác đến tham gia chương trình truyền hình nổi tiếng – Produce 101 season 2. 

Chương trình này là thánh địa đối với những thực tập sinh chưa danh tiếng như chúng tôi đấy. Tuy nói cho đúng thì chả khác gì bãi chiến trường đẫm mồ hôi và nước mắt của 101 thằng con trai đâu. Mơ hồ như đi trên một con đường mảnh như sợi dây ấy, không cẩn thận thì sẽ té xuống vực. Top 11 hay bị loại, sống hay là chết. Nhưng tôi vẫn thà chết lao vào đó còn hơn cứ yên ổn ở lại công ty, "Chim dậy sớm mới bắt được sâu" mà. Giờ là lúc tôi sống cho bản thân mình.

Trước ngày ghi hình chính thức, tôi còn cố tình đi nhuộm tóc thành màu hồng đấy, màu có nổi thì người ta mới chú ý. Dù rằng Jisung hyung có nói tôi chơi liều nhưng tôi tin vào vẻ ngoài của mình. Và tất nhiên (như mọi khi) tôi luôn đúng. Produce 101, Kang Daniel đến đây.

(to be continue)

Mong các bạn ủng hộ cho tý chút nhé :D  :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top