Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5

  

   Tôi chạy lên trên lớp và soạn bài cho môn tiếp theo,taehyung thì lên sau tôi khoảng chừng 5 phút,cậu ta không yên vị mà giựt quyển tập sử mà tôi đang chép,làm mực quẹt một đường hết trang tập đó,và cậu ta vốn không thấy vết mực đó....


"Chậc chậc chậc,chữ cậu đẹp thế cơ à?"cậu ta vừa nhếch mép vừa lật từng trang giấy trong quyển tập sử


"Đừng có đụng vào đồ của tôi khi tôi chưa cho phép!"tôi giật phăng cuốn tập lại mà tức giận nói,cậu ta là gì mà gan trời thế chứ?làm cho đã còn không biết xin lỗi?

       "Rồi mắc gì căng?"cậu ta nguênh mặt lên nhìn tôi,quãi,thiệc sự nhìn con mắt cậu ta tôi chỉ muốn móc ra ngay bây giờ,tôi trừng mắt rồi đập tay xuống bàn

       "Căng á? jungum t đây không thèm căng với m"tôi la lên rồi quăng cuốn tập xuống đất,quay lưng bước ra khỏi cửa lớp,tôi chạy thẳng đến sân thượng mà la lối um xùm hết cả lên,trông tức giận nhiều lắm

 
        "taehyung à,đừng đụng tới tập của jungum,nhất là tập lịch sử,cậu ta vốn không thích ai đụng vào đồ của cậu ta,mà môn lịch sử còn là môn cậu ấy thích nữa,nên trừ khi cậu ta cho phép thì cậu mới được quyền lấy á nha,với lại cậu đừng nghĩ jungum ích kỉ nhá,đây điều là có nguyên do hết đó"một bạn có cặp kính cận cùng mái tóc ngắn layer dịu dàng giải thích với taehyung

        taehyung lấy quyển tập lên,mở ra từng trang,cậu thấy được vết mực bị quệt lem tùm lum thì mới biết mình đã làm cho quyển tập vốn đã đẹp của jungum bị xấu đi

        "à tớ hiểu rồi,cảm ơn cậu nhiều nha,nhưng...cho tớ biết cậu tên gì được không??"taehyung thái độ vui vẻ chào hỏi cô bạn đó,mắt cậu híp lại trông rất dễ thương

       "à không gì không gì,tớ tên là Oh Sa Ki-in,trong lớp mọi người gọi tớ là Sain á,nên cậu muốn gọi theo tên nào thì gọi nhaa,hihi!!"Sain cười nhìn trông rất đáng yêu,da Sain trắng như hoa bưởi,nhìn là biết cậu ấy đêm nào cũng 7749 bước skincare rồi

        tiếng đánh trống lại vang lên,lúc này tôi trở về lớp học,taehyung,cậu ta nhìn tôi rồi lẻn ánh mắt đi chỗ khác,tôi vào lại vị trí ngồi,quệt đi dòng nước mắt đã rơi,hô lớp nghiêm,ngồi xuống nghe lời thầy nói

       "Chào các em,tôi là Jin Han-kyo, giáo viên dạy địa,do hôm nay thầy Jang mắc đi công tác ở Jeju nên tôi sẽ giữ lớp thôi,các em trật tự nhé,nếu tốt hơn,các em lấy môn tiếp theo ra dò với bạn cùng bàn đi,nãy tôi nghe giáo viên dạy Văn của các em nói sẽ cho kiểm tra 1 tiết đấy"câu sau thì thầy nói nho nhỏ với chúng tôi.Lớp tôi rất thích thầy Jin vì tính cách thầy vốn vui vẻ,nhẹ nhàng và điềm đạm nên rất được nhiều bạn học sinh ưa chuộng

          Sau khi thầy vào bàn giáo viên,taehyung quay sang tôi. "jungum à,taehyung tôi xin lỗi vì đã làm mực quệt vào quyển tập sử của cậu,tôi thật sự không biết,tôi xin lỗi rất rất nhiều,jungum cậu đừng có giận tôi nữa được không??"Ôi cảm động thiệc á chớ,nhưng tiếc cho cậu quá,ánh mắt long lanh của cậu không thể làm xoa dịu nỗi đau của jungum tôi đâu!!

         "Ừ thì cũng cảm mơn lời xin lỗi vô cùng chân thành của bạn kim taehyung,nhưng lee jungum tôi không có nhu cầu tha cho cậu,chúc cậu mai mắn lần sau nha"tôi nói và cười vui vẻ như không có chuyện gì vừa xảy ra vậy

        "Thôi tha lỗi cho tôi đi màaa"cậu ta giở giọng con nít năn nỉ tôi,đúng là phiền phức thật mà,vốn dĩ jungum tôi không thích chơi với trẻ con

           "Được,tôi sẽ tha cho cậu n....." "yehh,cám ơn cậu jungum ạ!!!" Tôi chưa nói hết câu,nhóc taehyung đó lại chen vào,thiệc chứ,nó muốn thách thứ tiểu thư lee nhà tôi hay sao,hỗn xượt


          "Eyyy,khoangg,tôi sẽ tha thứ cho cậu nhưng mà vào một ngày đẹp trời của mùa xuân năm sau nha brooo,chúc cậu mai mắn à!" Tôi cười mỉa mai,muốn chị đây không giận chỉ có nước năn nỉ 1 tuần liên tiếp,không thiếu kiên nhẫn,không than vãn,không nói xấu sau lưng thì jungum ta đây có thể rộng lượng sẽ tha thứ cho họ,mọi người thường sẽ đi năn nỉ jungum,nhưng cũng có người nói jungum làm vậy là quá đáng,chảnh,ít nói,bla bla,nhưng mọi người đâu hiểu được quá khứ của tôi?hiểu được jungum tôi đã trải những việc gì?biết jungum tôi  từng gánh bao nhiêu gánh nặng hay không mà lên giọng phán xét vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #promise